Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới nghịch đảo kết thúc.

Tiểu thuyết gốc · 1663 chữ

" Phải công nhận rằng," Yuri cười nhẹ, " cổng không gian của cậu nhẹ nhàng hơn rất nhiều."

Edwin chỉ biết cười trừ, " cảm ơn lời ngợi khen". Cánh cổng này ổn định hơn nhiều chắc là do người tạo ra nó. Cả nhóm thấy mình đang đứng ở của hàng Kame Game. " Ko có phòng ngai vàng.... mọi thứ cơ bản là tươi sáng hơn... chúng ta đã trở về nhà." Edwin đột nhiên có vẻ mặt kì lạ, " chính xác thì là nhà của mọi người."

" Hử?" Tristan hỏi.

" Đừng để ý," Edwin nhanh chóng trả lời, đóng cánh cổng lại. Yuri nhìn chằm chằm vào anh ấy, bản năng cảnh sát giúp cô cảm nhận dc chút thất vọng với sự chấp nhận ảm đạm tỏa ra từ Edwin. " Quan trọng là chúng ta đã trở lại."

"Có phải ... chúng ta sẽ không nói về những gì đã xảy ra?" Tea thắc mắc.

" Tớ nghĩ chúng ta sẽ nói về nó rất nhiều," Tristan 1 tay gõ nhẹ lên trái. " Sự việc như này ko có thường xuyên xảy ra, nó đã hoàn toàn thay đổi cuộc sống của chúng ta." Tay còn lại thì sờ vào bộ bài được Aiden 'tặng' ở thế giới bên kia.

Yuri nhăn mặt vì cô chưa bao giờ quan tâm tới bài ma thuật. Nghĩ đây là trò chơi tốn thời gian, tiền của. Và giờ trong đầu cô có hàng loạt chiến thuật khác nhau, ý tưởng về vô số bộ bài lẫn cách combo. Cô tự tin có thể đánh bại Tea và Tristan trong 1 trận đấu. Guhhh, mọi thứ đều có ở đó, toàn bộ trong đầu cô. Cô liếc nhìn qua Tea cùng Tristan thì cô cảm nhận được cả 2 cũng đang trong tình trạng giống cô. Aiden có thể kiểm soát cơ thể của cả 3 nhưng hắn ko nói dối về vụ biến cả 3 trở thành bài thủ đẳng cấp.

" Đó ko phải là điều tớ muốn nói," Tea càu nhàu. " Edwin, anh đã giết người."

" Serenity thua trong trò chơi bóng tối," Edwin nhấn mạnh một lần nữa, Yuri hiểu điều đó. Đó là tự vệ, giống như cô phải cầm súng nhằm bảo vệ bản thân khỏi những tay tội phạm.

" Vậy còn Aiden?" Tea hỏi tiếp.

Trước khi Edwin kịp trả lời, Yuri xen ngang. " Edwin ko giết hắn. "

" Anh ấy gửi hắn tới Bắc Cực."

" Thì?" Yuri nói. " Em đã quên hắn kiểm soát chúng ta, bắt chúng ta tuân theo mệnh lệnh của hắn? Hắn chính là lý do mà chúng ta bị kéo tới nơi địa ngục trần gian đấy? Em đừng tự huyễn bản thân rằng hắn sẽ để chúng ta đi nếu mà chúng ta còn có ích với hắn" Cô lắc đầu ghê tớm những gì mà quyền trượng ngàn năm khắc sâu vào tâm trí cô những thứ đáng nguyền rủa, buộc cô phải hành động như con rối của hắn. Ko thể chống trả, bất lực. Cô nhìn Edwin, " Hãy khóa tâm trí của tôi lại."

" Hử?" Anh ấy hơi giật mình vì tự nhiên chuyển chủ đề.

" Cậu bảo chìa khóa của cậu có thể khóa tâm trí ngăn bất kì người nào chiếm đoạt? Làm đi. " Yuri tiếp tục

" Đúng... nhưng tại đây luôn?"

" Tôi ko đi đâu hết nếu ko được bảo vệ. Làm ngay đi."

Edwin đành lấy ra chiếc chìa khóa, đưa nó lại gần trán cô. Cô giật mình kinh ngạc khi chiếc khóa cắm sâu vào trán mình. Edwin từ từ xoay nó làm cô có cảm giác kì lạ nhất mà cô từng trải nghiệm. Sau đó cô bất ngờ vì có ai đó chạm vào vai cô. Chính là Edwin lắc lắc người cô. " Vậy là xong rồi?"

" Ừm. Tâm trí cua cô đã an toàn trước mọi trò thao túng. Bất cứ kẻ nào dám thử sẽ bị đụng trúng rào cản."

Yuri liếc nhìn 2 người còn lại thì Tristan từ chối. " Ko có ý gì đâu anh bạn, nhưng sau những gì mà phiên bản độc ác của cậu đã làm, hôm nay tớ sẽ ko cho ai đụng vào tâm trí của mình nữa." Edwin hiểu điều này, hôm nay chứ ko phải là mãi mãi.

" Anh bỏ rơi một người ở Bắc Cực," Tea nhắc lại.

Yuri bóp mũi em gái mình. " Một kẻ xấu xa, giết người."

" Dù thế nó vẫn là sai trai. Hắn ta vẫn là con người, chúng ta ko có quyền làm vậy."

" Tên khốn đấy kiểm soát trí óc chúng ta. Tên vua khốn nạn muốn hãm hiếp em. Em tiếc thương bọn chúng?" Yuri quát mắng cô em gái.

Dù vậy, Tea vẫn kiên định. " Chúng ta sẽ khác gì bọn chúng nếu chúng ta làm giống bọn chúng. Cái gì mà ' ko có lựa chọn nào khác'. Luôn luôn có lựa chọn khác."

" Em nên biết rằng 99,99999% hắn ta sẽ sống, sống tốt luôn ấy chứ." Edwin trả lời.

" Ý cậu là sao?" Tristan thấy khó hiểu.

Edwin nhìn tất cả, hai tay đút túi quần. " Khả năng của chiếc chìa khóa là dịch chuyển từ cánh cửa này sang cánh cửa khác. Vì thế, tôi nghĩ tới cái mà tôi thấy ở trên tạp chí nói về trạm nghiên cứu ở Bắc Cực. Nơi đó có người, nếu Aiden thông minh hắn thừa sức dùng quyền trượng, ra lệnh cho mấy người này cho hắn vào rồi tìm cách liên lạc để trờ về Domino. Những gì tôi làm chỉ làm chậm hắn lại. Cho những người hùng ở thế giới đó chút cơ hội. Tóm lại hắn ko chết nổi." Tea dường như ko bị thuyết phục nhưng miễn cưỡng chấp nhận cách giải thích của Edwin. " Đó là lý do," Edwin giơ ra cái vòng tròn trí tuệ ngàn năm của thế giới khác, " tôi giữ cái này."

" Vậy là tên khốn đấy ko còn cách nào để tới đây?"

" Ít nhất theo những gì tôi biết," Edwin tung vòng tròn ngàn năm lên trời như cái đĩa nhựa. " Thế giới của chúng ta an toàn trước những kẻ giống như hắn."

" Anh định làm gì với thứ này?" Tea run rẩy, " nó quá nguy hiểm."

" Yeap," Edwin đồng ý. " Nên anh đang suy nghĩ giấu nó ở nơi mà chỉ có mình anh có thể lấy lại nó. Và anh có một vài ý tưởng."

" Ừm, xin lỗi mọi người nhưng giờ tớ muốn về nhà đi ngủ sau tất cả mọi chuyện xảy ra." Tristan vẫy chào tạm biệt, ko ai trách Tristan cả.

" Em nghĩ em sẽ đi gặp Yugi và ông Muto... để dám chắc 2 người họ vẫn như cũ." Tea dừng lại, vuốt ve bộ bài mời, " và khoe với Yugi những gì em học được."

" Vậy cô thì sao thám tử?"

Yuri nhăn nhó. " Tôi cần... tôi cần suy ngẫm một mình. Thế giới đó... những gì tôi chứng kiến ở đó... " Cô chưa dừng lại. Cô ko muốn kể cho Edwin về việc nếu mà cô để cái ác xâm chiếm liệu có giống phiên bản xấu xa của mình ko?. " Tôi...chỉ..."

" Ừ, tôi hiểu rồi," anh ấy trả lời. Và tất nhiên, anh ấy hiểu. Hiểu hơn Tristan hay Tea.

Đó là lý do tại sao sau này Yuri ghét bản thân vì đã bỏ đi thay vì nhận ra rằng, có một người trên thế giới có thể hiểu tất cả những gì cô ấy đang trải qua.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trái đất 2

2 tuần sau.

Một cánh cổng không gian xuất hiện. Nó lung linh, lấp lánh, màu sắc thay đổi như vết dầu loang dưới ánh mặt trời. Nó dao động một lúc trước khi có bóng người bước ra từ bên trong.

" Cậu đọc được tín hiểu ko, Annie?" sự xuất hiện mới của phiên bản khác của vũ trụ Yu-Gi-Oh! hỏi. Giọng nói cô ấy bị thay đổi bởi trang phục cô ấy đang mặc: một chiếc áo khoác dài màu nâu, quần bó sát, một chiếc áo lưới trong suốt bên ngoài, một chiếc áo phông màu xanh lam và một chiếc khăn trùm đầu màu nâu với kính bảo hộ thời tiết có khả năng chống chịu cao. Cô bẻ tay, đôi găng tay cụt ngón của cô khẽ gêu lên cót két khi cô nhìn quanh thành phố.

" Tớ có," điện thoại của cô ấy, Annie, ríu rít với giọng nói sôi nổi. " Nhưng bây giờ cậu ta đã đi mất. Chỉ còn lại Chaos ở thế giới này, Aiden Order là còn ở đây."

" Chết tiệt," nhà du hành ko gian lẩm lẩm. " Tớ cứ nghĩ sẽ tìm thấy cậu ta khi cậu ta ở đây. Chuyện đó xảy ra cách đây bao lâu?"

" 2 tuần nhưng tớ cảnh báo rằng cậu ta có thể đi mất trước khi chúng ta đến đây. Tín hiệu rất yếu."

" Yeah, Yeah" người phụ nữ nói, tháo bỏ mặt nạ cùng kính bảo hộ ra. Mái tóc ngắn màu vàng sẫm điểm thêm những vệt đỏ tung bay trong gió và đôi mắt xanh xám đanh thép nhìn bao quát cảnh vật. Cô ấy sờ vào vòng tròn trí tuệ ngàn năm mà cô ấy đeo trên cổ. " Hãy tiếp tục tìm kiếm... chúng ta phải tìm thấy phiên bản nam của tôi. Vì sự tồn vong của đa vũ trụ."

Giới thiệu: Edna Chaos. Chaos của trái đất 3

Chaos: Đa vũ trụ điên loạn: TBA

Tiếp theo : Battle City

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.