Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lật đổ (2)

Tiểu thuyết gốc · 3645 chữ

Trong mắt tôi bây giờ mọi thứ đều có màu đỏ.

Điều này rất, rất kỳ lạ khi tôi chắc chắn rằng hiện tại mắt tôi đang rực lên màu vàng đen.

Nhưng nó vẫn ở đó, màu đỏ che mờ đi mọi thứ. Tôi trở nên vô cùng tức giận đến mức tôi đi qua các trạng thái cảm xúc hoảng loạn, hoảng sợ, đến lạnh lùng hoàn toàn. Giờ trong đầu tôi chỉ có 1 nhiệm vụ duy nhất, khiến tên chó chết trước mặt phải trả giả vì đã khiến tôi rơi vào trạng thái tâm trí như vậy.

Thời khắc này, mọi thứ đều bị gạt sang một bên để Solomon Muto trở thành mục tiêu duy nhất cho tất cả sức mạnh tôi có trong tay.

Tôi đang thấy sức mạnh hắc ám quay quanh bản thân lẫn chiếc chìa khóa. Thì thầm vào tai tôi, muốn tôi giải phóng nó ra hoàn toàn. Đúng, thật dễ dàng tuyên bố trận đấu này biến thành trò chơi bóng tối nhằm trừng phạt 'vị vua của Domino' vì tất cả những tội lỗi của ông ta. Shadi từng nói chiếc chìa khóa là thuần khiết, ko bị Zord đụng chạm... ko đồng nghĩa nó ko thể bị tha hóa. Khả năng là có, tôi cần phải tránh.

" Đây là lý do tôi rất kị bảo vật ngàn năm, sử dụng sức mạnh của chúng quá dễ dàng, khiến gần như bất kì ai cũng đều dễ dàng sa ngã phụ thuộc vào chúng. Tôi cũng đã sử dụng nó quá nhiều, phần lớn là để dịch chuyển với lý do biện minh là làm như vậy ko có hại đến ai. Lần này... khác biệt. Nếu bản thân tôi trượt chân sa đọa vào bóng tối thì mọi thứ sẽ là dấu chấm hết. Cho cả tôi lẫn thế giới này.

Tôi rùng mình môt lúc, nhắm chặt mắt lại, cảm giác chiếc chìa khóa biến vào trong người, sức mạnh bóng tối cũng mờ dần đi, chỉ còn lại tôi và hắn ở trong nơi đặt ngai vàng. Lần này, nhìn thấy bạn bè mình bị tẩy não, tôi có tức giận nhưng thay vì mất kiểm soát, tôi cười.

" Ta kích hoạt lá bài úp ở lượt trước Fires of Doomday," vẫn như cũ xuất hiện 2 token trên sân lướt qua chân Diabolos.

" Tiếp đến, ta sử dụng lá bài ta vừa rút được: Foolish Burial." 1 lá bài đc chỉ định dc gửi xuống nghĩa địa. " Ta gửi con quái vật này xuống."

" Nó là lá bài gì?" Solomon ra lệnh

" Tiếp tới, ta triệu hồi-"

" Ta hỏi ngươi câu hỏi," Solomon cáu kỉnh. " Ngươi đưa lá bài nào xuống mộ?"

" Một quái vật."

" Trả.Lời.Ta."

" Từ chối"

" Ngươi nói gì?"

" Ta từ chối."

" Nói ra lệnh cho ta biết-"

" Ta đéo nói cho ông cái gì hết," tôi gầm lên, lần này cho phép chiếc chìa khóa biến mắt tôi thành màu vàng đen. Khác với lúc nãy, nó ảnh hưởng tới tôi... lần này do tôi làm chủ. " Nhưng ta sẽ nói cho ngươi biết một việc, ta sẽ cứu bạn của ta khỏi bất cứ điều gì mà cái tên mặt nạ kia làm. Trên hết, ta sẽ quét sạch ngươi và bè lũ của ngươi khỏi cái thế giới chết dẫm này! Ta hứa, ta đảm bảo!"

Solomon nhìn chằm chằm vào tôi một lúc rồi buông ra lời chế giễu. " Mạnh mồm lắm, nhưng trên sân lúc này ngươi ko có gì có thể dùng để chống lại ta."

" Ồ... đó chả phải khiến lão già như ông sợ vã ra quần đó sao!" Tôi tuyên bố. " Ta triệu hồi Malice, Lady of Lament!" Trên sân xuất hiện một nữ quỷ trẻ tuổi mỉm cười với vẻ ngoài vừa nghiêm nghị vừa cực kỳ nham hiểm.

" Kích hoạt effect của Malice, cho phép ta hiến tế 2 Doomday Token để mang sợ lại 1 lá bài bẫy quay trở lại sân đấu và ta chọn Metaverse!" Tôi bắt lấy lá bài phóng ra từ Duel Disc. " Và ngay lập tức đặt nó dưới sân."

" Ngươi muốn mang Lair of Darkness quay lại? Solomon nhạo báng. " Ta đơn giản phá hủy nó lần nữa. Ngay cả khi ngươi hiến tế 1 quái thú của ta, ngươi vẫn phải đối phó với những con khác đang bảo vệ điểm gốc của ta."

" Ta ko cần sử dụng tới Lair. Mục đích của nó đã hoàn thành, cái ta cần là thứ gì đó bị hiến tế, giống như Doomday." Mặt đất bắt đầu rung chuyển, hơi nước đen kịt thoát ra khỏi mặt đất. " Solomon ông biết ko, nếu ông kiên nhẫn thêm một chút thì ko cần phải hỏi tôi con quái thú nào đc chuyển xuống mộ... tất cả những gì ông cần là đợi vài giây chứng để chứng kiến vẻ đẹp của nó. Nhờ có hiến tế, ta có thể kích hoạt effect của con quái thú ta gửi xuống mộ bằng Foolish Burial! Hãy xuất hiện cho ta Diabolos thứ 2, Lord of the Lair."

Con quỷ rồng thứ của tôi xuất hiện trên sân, những đoạn dây xích chằng chịt đã bị đứt giải phóng nó hoàn toàn khỏi ngôi mộ, gầm rú lên đánh dấu sự trở lại cho tất cả biết tới.

" Hai à... giống như tình hình chúng ta hiện tại nhỉ." Aiden nhận xét.

Trong khi đó, tôi ra lệnh cho 2 con rồng tấn công.

" Ngươi... ngươi tính làm gì?" Vị vua Domino hùng mạnh nói. ngả người ra ngai vàng. " Kể cả 2 Diabolos cũng ko phá bỏ được hàng phòng thủ của ta."

" Sao? Sợ vợ mật rồi sao bệ hạ? Tuyệt vọng, sợ hãi là những gì ngươi cảm thấy lúc này?"

Đôi mắt của Solomon mở to, cố hét cái gì đó, yêu cầu tôi dừng lại, hoặc đe dọa làm toi sợ hãi. Tôi đã nhìn thấu lão già này hoàn toàn. Hắn ta là loại tiểu nhân rác rưởi khi giành được quyền lực: gào thét trong tuyệt vọng nhằm giữ lấy những gì chúng đạt được, nhưng cuối cùng những thứ này ko bao giờ thuộc về chúng. Chúng ko xứng đáng với quyền lực. Đơn thuần là chúng giữ hộ cho đến khi có người thực sự có quyền và sức mạnh đòi lại.

" Giờ thì... Diabolos... hủy diệt Ogopogo!"

Con rồng của tôi khạc ra những ngọn lửa đen kịt mà ngay cả những hồ nước mà con quái vật biển này cũng ko thể giúp nó sống sót. " Và bây giờ... hãy kết thúc trận đấu."

" Ngươi bị mù sao? Solomon lấy lại chút can đảm. " Bigfoot của ta ngang với Diabolos, nếu ngươi tấn công thì cả hai cùng chết, và ngươi chỉ còn Malice ko đủ để đánh bại ta. Thật vậy, lượt tiếp theo ta sẽ hủy diệt con nữ quỷ đó."

" Diabolos... tấn công" Con rồng dùng xích cuốn chặt Bigfoot, 2 con thú giành co nhau kịch liệt cho đến khi... một đôi cánh đen xuất hiện làm Bigfoot run sợ.

" Úi! Hình như ta quên mất!" Tôi nhẹ nhàng giơ lá bài đánh dấu sự chấm hết của Solomon. " Ông biết đấy, ko biết nước mắt của kẻ thua cuộc như ông có vị gì? Hãy xem đây! Dark honest!"

Thiên thần sa đọa đột nhiên xuất hiện trên sân, tiết lộ đôi cánh đen xòe ra nhằm che giấu đòn tấn công của nó. Nó thọc tay vào sau lưng Bigfoot, làm Bigfoot đau đớn, ngã gục xuống, thiên thần bóng tôi vui vẻ khi gần như xé xác Bigfoot.

" Ngươi... ngươi đã làm gì?" Solomon lắp bắp khi thấy Bigfoot đứng ko vững ở trên sân

" Dark honest làm Bigfoot giảm đi sức tấn công ngang bằng chính sức tấn công gốc của nó. Và do ngươi ko có cái gì làm tăng sức tấn công cho Bigfoot, chà chà... sức tấn công của nó giờ chỉ là con số 0." Bigfoot tan biến thành tro (Solomon-1000). "Giờ thì ngươi hoàn toàn ko còn gì bảo vệ ngươi trước Malice."

" Malice tấn công-"

Trong nhận thức muộn màng, tôi nhận ra Tristan đang tóm lấy cổ họng tôi.

Tôi sững sờ trong giây lát, bàng hoàng, cơn đau bắt đầu chạy dọc từ cổ xuống. Ký ức về vụ bị Yami Bakura ùa về làm tôi nắm lấy tay Tristan cố gắng gỡ ra. Ko có phản ứng nào kể cả khi tôi bẻ gập tay cậu ta, hoàn toàn đã trở thành một con rối hình người.

"Gardner, phòng thủ!" Solomon ra lệnh cho Team trong khi còn tôi đang bị Tristan bám chặt. Cô ấy đập mạnh lá bài xuống và một quả cầu ánh sáng xuất hiện, hấp thụ đòn tấn công của Malice

" WTF?" Tôi đẩy ngã Tristan ra 1 bên.

" Ta chưa từng nói trận đấu này chỉ là giữa 2 chúng ta," Solomon giải thích. " Những đứa bạn của người.... à, ta quên, những hộ vệ thân tín của ta." Solomon ra giấu làm 3 người họ đeo Duel Disc tiến tới cạnh hắn "- là 1 phần của trận đấu này. Chúng mới tới nên ngươi ko biết." Ông ta thản nhiên nói. " Bây giờ chúng đã sẵn sàng hỗ trợ ta tại trận đấu này. Và nhắc lại cho ngươi 1 lần nữa, chúng ta đang chơi theo luật của ta."

“Machina Fortress,” Tristan nói bằng giọng đều đều, nhạt nhẽo khi triệu hồi con mech lớn màu xanh ra sân.

"Agent of Judgment-Saturn," Tea tuyên bố, giọng nói ko chút cảm xúc khi thiên thần cánh tím xuất hiện sau lưng cô

"Goldd, Wu-Lord of Dark World," Yuri nói, kết thúc việc triệu hồi bộ ba mà tôi phải đối mặt.

Tôi lườm Solomon. " Ta vẫn còn 2 con rồng và 1 đống cạm bẫy đang chờ ngươi. Hãy cứ tiếp tục dùng bất cứ trò mèo nào mà ngươi có thể sử dụng, càng dùng mấy mánh khóe bẩn thỉu càng chứng tỏ ngươi là 1 tên vô dụng ko hơn ko kém."

" Cậu biết đấy, bệ hạ ko bao giờ bỏ cuộc," Aiden nói, nhắc nhở chúng tôi rằng hắn đang ở đây. " Đây là cách đức vua thắng. Bạn ko thể thua nếu cứ thay đổi luật." Hắn đi vòng quanh chúng tôi khiến ngay cả Solomon cũng khó hiểu. " Và cậu có nhận ra rằng khi cậu thua cuộc, đức vua sẽ ra lệnh cho tôi giết cậu. Chỉ có thể có 1 ta ở thế giới này mà thôi." Phiên bản độc ác của tôi vu vơ muốn chạm dọc vào Diabolos. " Hãy nói cho tôi biết Edwin Chaos... nếu đây là tình huống đảo ngược? Nếu tôi là kẻ xâm lược thế giới của cậu, giết những người cậu biết, thách thức người đứng đầu bên cậu 1 trận bài. Cậu sẽ làm gì ở tình huống đó. Cậu sẽ... giết tôi chứ?"

Tôi mím môi lại, thực sự xem xét những gì hắn hỏi. "Không biết."

" Cậu sẽ," Aiden khẳng định. " Cậu có thể ghét bản thân mình làm vậy, nhưng đến cuối cùng cậu sẽ lựa chọn giết tôi."

" Ngươi biết gì về ta mà nói," tôi phản bác.

" Nhưng ta biết rõ bản thân mình, và chúng ta trái ngược nhau đúng ko nhỉ? Đó chính là vấn đề. Cậu sẽ giết tôi." Trong mắt kính bảo hộ của hắn ta lóe sáng, "... bởi vì tôi ko thể giết cậu."

Ngay lập tức, Aiden đưa tay ra và quyền trượng ngàn năm xuất hiện, con mắt của Set hiện lên trên trán khi hắn chỉ quyền trượng về phía Yuri, Tea và Tristan. Một tia sáng lóe lên làm 3 người quay lại nhìn về phía Solomon.

"Machina Fortress, Iron Crush!"

"Saturn, Rings of the Divine!"

"Goldd, Dark World Decimation!"

Solomon giật mình khi bị 3 lá bài tấn công một lúc, khiến ông ta bay ra khỏi ngai vàng. ( Solomon-0)

",,, Hả?" Tôi ngạc nhiên

" Bắt kịp nhanh lên vì cậu đang làm khuôn mặt của chúng ta trở nên ngu ngốc." Giáo sư phàn nàn, khi hắn bắt đầu tiến tới chỗ Solomon nằm bệt. Ông ta rên rỉ, ông ta có quyền có thế nhưng bị mắc kẹt trong cơ thể già nua ko có sức khỏe để chịu nổi mức sát thương vừa xảy ra. Tôi nhận ra rằng ông ta đã bị chệch khớp vai, ông ta ôm vai cố gắng dứng dậy thì lại bị Aiden đạp ngã xuống. " Chà chà chà... bệ hạ ko nên nằm ở dưới sàn nhà như vậy, nó rất bẩn ạ."

“Tên phản bội,” Solomon gầm gừ.

" Đúng nếu như ta đã từng đứng về phe của ngươi," Aiden nói, tay bắt đầu tháo bỏ kính và chiếc mặt nạ. " Bệ hạ có biết rằng, ở thế giới của ta, cuộc sống của ngài chỉ là câu chuyện trong truyện tranh thôi ko? Câu chuyện về Solomon Muto, vua bóng tối, người đã đấu tranh để trở thành một vị vua thực sự. Bộ truyện thực sự giải trí. Ai có thể quên được câu chuyện chống lại Pegasus, anh em nhà Kaiba và tất nhiên thủ lĩnh quân nổi dậy Bakura! Ngài đều giành chiến thắng sát nút. Nhưng giờ là lúc mọi chuyện trở nên thú vị... sau đó-" Aiden dừng lại khi Solomon cố vung nắm đấm về phía hắn ta, hắn dễ dàng né tránh rồi dùng quyền trượng ngàn năm đâm xuyên lòng bàn tay ông ta, khiến ông ta đau đớn thét lên. " Đừng có ngắt lời người khác như vậy, thật thô lỗ"

" Cậu ko sao chứ?" Tristan hỏi, 2 chị em Gardner chuyển sang đứng cạnh tôi.

" Gần chết," tôi lẩm bẩm, tay xoa xoa cổ họng

Tristan nhăn nhó. "Xin lỗi anh bạn... Tớ không cố ý-"

" Tôi sẽ khóa tâm trí tất cả mọi người ngay khi chúng ta rời khỏi đây," tôi khẳng định. " Ko ai trong mấy cậu bị tẩy não thêm lần nào nữa."

" Em thực sự cần vậy," Tea run rẩy nói.

Khi Solomon ngừng rên rỉ, la hét, Aiden tiếp tục. " Sau đó ngươi làm cái quái gì với sức mạnh của ngươi? Ngồi im trên ngai vàng rồi để lũ tay chân biến Domino thành hang ổ tội lỗi và lạc thú vô luật lệ. Đừng hiểu sai ý ta, nó rất thú vị... nhưng tầm nhìn của ngươi thật nhỏ bé! Chỉ biết ngồi trên ngai vàng ngắm nhìn thế giới tàn lụi? Nhàm chán." Hắn vỗ nhẹ vào má Solomom. " Ta biết ta có thể làm tốt hơn ngươi."

Vị giáo sư trẻ tuổi bắt đầu đi vòng quanh ông già như thú săn mồi. " Vì vậy, ngay khi ta tới đây, bằng những kiến thức có sẵn, ta dàn xếp tất cả. Đến cái ngôi mộ cổ ở Ai Cập để giành lấy quyền trượng ngàn năm trước Odion, làm chủ nó. Ta sử dụng nó tốt hơn hắn. Cái 'công nghệ ' tẩy não chả qua là màn che chắn cho quyền trượng, rồi hắn mân mê nó. " Tiếp đến, ta đóng vai một con chó trung thành. Vâng thưa bệ hạ, Xin nghe theo bệ hạ... Làm ta phát ốm." Hắn bồi thêm một cú đá vào bụng Solomon. "Nhìn thấy ngươi bằng xương bằng thịt mới nhận ra ngươi thảm hại tới mức nào. Đó là lý do tại sao ta lên toàn bộ kế hoạch. Nhưng ngoại trừ một điều rằng mọi kế hoạch của ta liên tục thất bại bởi vì cái thế giới này dường như được tạo ra chỉ để phục vụ ngươi. giúp ngươi luôn luôn chiến thắng. Những kế hoạch ko có lỗ hổng của ta... luôn luôn bị phá sản vào phút chót bỏi vận may của ngươi. Thế nên, ta quyết định tìm người trợ giúp."

Giáo sư liếc nhìn chúng tôi.

" Ngươi mang chúng ta đến đây," Yuri nói.

" Vòng tròn trí tuệ ngàn năm. Ta ko phải chủ nhân của nó nhưng có thể sử dụng nó. Con trai của Bakura quá phế vật để giữ lại thứ cuối cùng của cha hắn" Aiden lôi cái vòng từ trong áo khoác, ném nó về phía chúng tôi. " Rất dễ dàng để học được cách mở ra cánh cổng không gian về thế giới của mấy người." Hắn thành thực, " ta đã nghĩ tìm thêm 'ta' ở thế giới khác sẽ tạo ra sự khác biệt, giúp ta đạt được mục đích. Có thêm 3 người các ngươi-" Aiden gật đầu với Yuri, Tea và Trisan "- đó là phần thưởng thêm. Thật khó để nhồi hết kiến thức bài ma thuật vào đầu mấy người. Hãy coi đó như là tiền công của chuyến đi này."

" Ngươi có thể hỏi thay vì kiểm soát bọn ta," Tristan cáu giận.

" Ta là kẻ xấu," Aiden nói với giọng thản nhiên trước khi nhìn xuống Solomon. Hắn cúi xuống nắm tóc ông già, buộc lão ta phải nhìn lên. " Ngươi quá lười biếng. Hãy để ta thay thế."

Rồi hắn cầm quyền trượng đâm xuyên đầu Solomon

Tea hoảng hốt kêu lên, cô bé vùi đầu vào vai tôi. Tôi vòng tay một cách lúng túng quanh Tea để tạo ra sự bảo vệ, trong khi Yuri cùng Tristan nhìn Aiden đá Solomon ra xa

" Chà... vui thật," giáo sư cười toe toét, bước qua xác chết, đi ngang qua chúng tôi hướng tới ngai vàng , nơi hắn ngồi lên đấy một cách dễ dàng. Hắn nhìn bộ bài của Solomon trước khi vứt sạch chúng ra khỏi chỗ ngồi, khiến sàn đấu biến mất. "... Mấy người có thể đi."

" Xin lỗi?" Yuri khó chịu.

" Ta nghĩ mọi chuyện đã xong. Ta có ngai vàng, lực lượng trung thành với Solomon đều do ta bảo chúng nghe lệnh Solomon," Aiden xoa xoa quyền trượng, ngồi trên ngai rất uy nghiêm. " Các người đã xuất sắc hoàn thành công việc và ta cho phép các ngươi rời đi."

Tea tách ra khỏi tôi. lau nước mắt, chỉ tay vào giáo sư. " Ngươi nghĩ bọn ta sẽ bỏ đi sau những gì ngươi đã làm với bọn ta?"

Aiden đứng lên giơ quyền trượng lên làm Tea run sợ núp sau lưng tôi. Về phần mình. tôi cũng chuyển đổi màu mắt của mình sang vàng đen như lời cảnh cáo

" Ta nghĩ đó chính xác là những gì các ngươi sẽ làm. Mọi chuyện đã chấm dứt, ta đã có được thứ mình muốn."

"Và ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ để bạn thống trị thế giới này?" Yuri nói.

" Tất nhiên!" phiên bản xấu xa nói với tiếng cười. Đây còn ko phải thế giới của mấy người! Các người ko thuộc về nơi này. Hãy về cái thế giới mà 4 người đi uống tiệc trà, chơi búp bê hay đi tìm cầu vồng nhảm nhí đó đi. Còn ta?" Hắn ta di chuyển cạnh ngai vàng. " Ta có cả thế giới để chinh phục." Hắn ta nhìn chúng tôi. " 4 người ko ai bị thương. Đúng ta có đụng chạm tới não mấy người nhưng ta để mấy người rời đi. Và tặng kèm kiến thúc uyên thâm về bài ma thuật, hãy tận dụng nó. Về ngài Chaos-" Hắn nhấn mạnh tên tôi, "- dùng vòng tròn mở ra cổng không gian quay trở lại nơi ngươi thuộc về. Đơn giản vậy thôi."

Tôi tiến lên, nhìn thẳng vào phiên bản độc ác. " Và ngươi sẽ... cai trị?"

" Ta sẽ," hắn nói với nụ cười vui vẻ khi đứng cạnh một trong những cánh cửa dẫn ra khỏi phòng ngai vàng. " Vương quốc ta trị vì sớm sẽ lưu danh sử sách."

" Ngươi nghĩ ngươi hiểu ta?"

" Ta chính là ngươi... Chỉ là có thêm can đảm lẫn tham vọng."

" Đổi lại ít tế bào não hơn," tôi đáp trả. " Ví dụ như ta, sẽ ko đứng gần cánh cửa đó đâu.

Trước khi Aiden kịp hiểu chuyện gì xảy ra, tôi đã lao tới chỗ hắn, sử dụng chìa khóa rồi tông hắn thật mạnh đi vào cánh cửa dẫn tới Nam Cực. Ở đây những cơn gió tuyết thổi qua và bầu trời tối đen như mực khiến cả 2 run rẩy.

" Ngươi đã mắc phải sai lầm chết người " tôi gian manh nói, nhìn qua vùng đất cằn cỗi. " Chúng ta giống nhau."

" Chờ đã" Giáo sư hét lên trong tuyệt vọng pha lẫn giận giữ, nhưng tôi đã đóng cửa phòng lại, chặn lối đi luôn.

"... Anh bạn à" Tristan còn lo sợ.

" Ko có mắc sai lầm lần hai," tôi đáp trả. " Đó là loại người kiểu như tôi." Tea đứng im đó, sững sờ, còn Yuri nhìn thẳng tôi một lúc. Cô ấy chìa tay đưa cho tôi vòng tròn ngàn năm. Nửa kia của tôi đã đúng. biết cách làm gì nó cực kì dễ dàng. Chìa khóa cho tôi quyền năng để làm như vậy . "Đến giờ chúng ta chuồn khỏi đây càng sớm càng tốt."

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.