Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuỗi nhiệm vụ

Tiểu thuyết gốc · 3737 chữ

"Edwin?" Mai nói, chọc chọc vào đầu Edwin, nhưng anh ấy chỉ ngồi đó, thả lỏng người trên ghế, nhắm mắt không có phản ứng. "Tình huống này... thực sự rợn người. Cứ như thể anh ấy đã chết."

Yugi nhún vai. "Anh ấy nói rằng đó không phải là giấc ngủ thực sự."

"Tuy nhiên, Mai nói đúng," Joey nói, nhấc tay của Edwin lên xong thả nó xuống. "Thật kỳ quái." Joey chợt nảy ra ý tưởng, nụ cười xảo trá xuất hiện, cậu ta liền dùng tay ngoáy vào mũi Edwin.

"Dừng lại ngay, tởm quá đi mất." Mai vỗ mạnh vào vai cậu ta.

"Nó vui mà, nhìn mặt cậu ta đi"

"Tôi ko thấy thế." Mai lẩm bẩm. Joey nhìn cô ấy một lúc và cuối cùng cô ấy thở dài. "Được rồi, hơi buồn cười một chút nhưng hãy nhớ rằng anh ấy có thể bắn tia sét, nên cậu cứ.... suy nghĩ thật kĩ hậu quả đi, Joseph"

Joey nhanh chóng vẫy bỏ tay ra. "Coi như chưa có gì xảy ra, tớ vẫn còn muốn sống."

"Được rồi, vậy chúng ta có 5 ngày để thực hiện càng nhiều nhiệm vụ càng tốt, sau đó gặp lại nhau ở đây," Yugi nói, chỉnh lại áo giáp của mình. "Hãy nhớ cẩn thận... bọn mình không biết điều gì sẽ xảy ra nếu điểm gốc bọn mình giảm xuống 0."

Mokuba cau mày." Thông thường thì là bị out khỏi game, nhưng hiện tại khi Big5 kiểm soát mọi thứ thì..." thằng bé ko thể nói hết câu.

"Thế thì chúng ta sẽ không để trường hợp đó xảy ra!" Joey to mồm nói, cậu chỉ tay tới hướng nhiệm vụ giao. "Đến giờ phiêu lưu rồi!" Sau đó chạy đi thật nhanh.

"Thông thường chị sẽ quát cậu ta nhưng lần này cậu ta nói có lý," Mai nói sau đó rời với tốc độ chậm rãi hơn nhiều, Yugi và Mokuba theo sau chậm hơn.

…Thoáng sauMokuba quay lại lấy một bức tượng đang dc đặt trên bàn ăn nhà Edwin.

Heh… thật dễ dàng. Nếu nhiệm vụ nào cũng ntn, chúng ta sẽ lên level nhanh đến chóng mặt.

Mai chửi thề khi mũi tên của cô bắn chệch hướng và Dark Grey mà cô săn lùng lại một lần nữa gia nhập bầy của nó.

"Chết tiệt!" cô phàn nàn, tay tính kéo dây cung mà nó cứ run run, ko thể để nó cố định bất chấp mọi nỗ lực. "Được rồi mình sẽ nâng perk Steady Hand ngay khi có cơ hội."

"Ta rất muốn đưa cho cháu chìa khóa của Lost Light Mines," Dian Keto trả lời Yugi khi bà ấy cúi xuống cái nồi đang sôi trong bếp của mình. "Nhưng tôi khá bận rộn chế tạo potion cho thợ rèn, cháu thấy đấy. Nó quan trọng... rất quan trọng. Mặc dù tôi đang thiếu một thành phần... Red Medicine . Ta nghe nói rằng có một con goblin có nó nhưng ta không có thời gian đi đến làng goblin để lấy nó. Nhưng nếu cháu có thể..."

"Vâng!" Yugi vui vẻ đáp ứng. "Cháu sẽ lấy nó cho bà."

"AAAAAAAAAAA!" Joey hét lên khi chạy trốn khỏi Jirai Gumo… hóa ra là một con nhện khổng lồ thích ăn thịt những người thuộc tộc man rợ.

Mokuba cau mày nhìn vào những lá bài của mình. Cậu dc giao nhiệm vụ quay trở lại nghĩa địa vì dường như lũ Ghostrick ko chỉ xuất hiện trong biệt thự mà còn cả trong bảo tàng nữa. Profitmaster của Quiet Hand muốn cậu trộm cây quyền trượng của một con xác ướp trốn trong bảo tàng đó.

"Được thôi, bây giờ những ma pháp nào sẽ giúp mình ở trong đó…”

Mai bực bội khi cô phải bôi đống bùn bẩn thỉu lên khắp người. “Mình phải sử dụng một phần tiền thưởng để thuê phòng trọ có nhà tắm,” cô ghê tởm khi cho đống bùn lên khắp toàn bộ cơ thể và từ từ tiến vào lãnh thổ của Berserk Gorilla. "Lần này mày đừng hòng thoát khỏi tao."

"Vâng, tôi có Red medicine" giọng con goblin khàn khàn trả lời. "Nhưng bạn biết đấy, tôi ko thể cho nó đi miễn phí."

"Vậy nó có giá bao nhiêu?" Yugi hỏi

"1 triệu! Hehehehehe!" con goblin vừa nói vừa vỗ tay.

Yugi há hốc mồm. "Một… một… không có cách nào tôi có thể kiếm được nhiều tiền như vậy!"

"Tôi biết! Tôi biết! Điều đó có nghiã là cậu sẽ sẵn sàng làm việc cho tôi... giúp tôi thì tôi giúp lại cậu." Con goblin thò tay vào trong bao tải của nó và lôi ra một cuộn giấy, nụ cười nham hiểm, đen tối, xấu xa thoáng qua trên môi. "Cậu thấy đấy… tôi đã chốt đơn mua một cái xe đạp nhưng lại ko có tiền trả cho ship. Liệu cậu có thể mang nó về đây cho tôi?"

"Ok!" Nhiệm vụ mới xuất hiện trước mặt Yugi , 'Xe đạp của tôi đâu?!' “Không thành vấn đề."

"TẠI SAO?!" Joey hét lên, cúi xuống né những mũi tên mà Mermail nhắm bắn vào đầu cậu ta. "TÔI ĐÃ LÀM GÌ MÀ MẤY NGƯỜI MUỐN GIẾt TÔI VẬY HẢ?"

"Ngươi đã cố giết ông nội bọn ta!" một trong những Mermail hét lên.

"… đúng là tôi làm!" Joey thừa nhận, vẫn chạy vì anh ấy không ngốc. "Nhưng có khoản tiền thưởng cho cái đầu của ông ta và GAAAAAAAAA!" Cậu hét lên khi cơn mưa tên tăng cường tới.

'Đừng thở... đừng thở...' Mokuba nghĩ thầm trong khi đợi lính canh đi qua. Thằng bé buộc mình phải hoàn toàn bất động cho đến lúc cuối cùng, khônh còn một ai ở bên trong cửa hàng nữa. Cậu thoát ra khỏi chiếc tủ, nhanh chóng tiến tới chỗ để tiền, cướp lấy nó ngay khi nghe thấy tiếng bước chân quay lại.

"Bây giờ mấy người muốn săn tôi?" Mai phàn nàn trước khi nhận ra rằng thay vì đứng đó lãng phí thời gian đếm ngược mà những Forest Guardians cho, cô nên chạy ngay bây giờ.

"Thưa chú cảnh sát! Cho cháu hỏi tại sao cửa hàng này lại đóng cửa ạ? Cháu cần giao ngay một chiếc xe cho khách." Yugi hỏi

"Xin lỗi nhưng cửa hàng mới bị trộm bởi một tên trộm lùn tịt với mái tóc nhọn hoắt." Sĩ quan cảnh sát đưa cho Yugi ảnh của Mokuba. "Nếu cậu tìm lại được túi tiền bị đánh cắp....."

Yugi muốn khóc.

".... nhiệm vụ này quá vớ vẩn." Joey nói, lấy chân đá vào Danger!? Jackalope.

Jackalope quay lại cắn vào chân cậu ta.

"Chạy ngay!" các hiệp sĩ thuê Joey giết con quái vật kêu lên.

"Tại sao?"

"Dù số tiền đã biến mất nhưng cậu vẫn vượt qua bài kiểm tra, chàng trai trẻ. Bây giờ cậu là Thủ lĩnh của nhóm Quiet Hands

"Cô thành công tránh né khỏi sự săn tìm chúng tôi, Mai, và điều đó khiến cô trở thành Nữ hoàng của Forest Guardians!"

Ah!" Dian Keto nói khi bà uống cạn lọ potion vừa làm... và vì lý do nào đó mà bà ta trẻ lại mấy chục tuổi . "Bây giờ ta đã sẵn sàng cho buổi hẹn hò của mình! Đây là chìa khóa của mỏ đá, thanh kiếm ở bên trái sau giao lộ đầu tiên! Ta nghĩ điều đó khiến cháu trở thành người đứng đầu thánh kị sĩ hay gì đó." Bà ta hôn lên má Yugi và bỏ đi, để lại cậu bối rối.

Joey chặt đầu của Luster Dragon xuống. "Loot đâu?" Cậu ta yêu cầu.

Mở mắt ra, tôi thấy cả nhóm đang ngồi quanh bàn của tôi, trông có vẻ tự tin (Mokuba), tự mãn (Mai), hơi bẽn lẽn, bối rối (Yugi), nghiêm túc (Joey). Và mệt… rất mệt.

" Chơi vui vẻ chứ?" Tôi hỏi.

"Bọn em đều đã đạt lv10." Yugi trả lời, khoe điểm gốc tăng lên 6000 làm bằng chứng. " bọn em tăng thêm vài lv khi đợi anh tỉnh giấc."

"Tuyệt. Bây giờ chúng ta có thể-"

Và đó là lúc tất cả bọn họ quyết định ngủ.

"-đi" tôi chỉ biết cười trừ, đành lấy vài quyển sách đọc trong lúc chờ đợi.

~Ngày hôm sau~

Niwatori kêu quang quác khi chúng tôi cưỡi nó băng qua sa mạc. Đến lúc mọi người thức dậy, chúng tôi tạm biệt Ngôi làng bí mật và đi xuyên qua khu rừng cho đến lúc nó nhường chỗ cho sa mạc. Thành thật mà nói, tôi không thể nhớ những gì đã xảy ra vào thời điểm đó trong anime. Hình như là Mokuba mặc váy công chúa, hay cái thiết bị bay trước khi đến lâu đài cứu Kaiba.

"Mình nên xem mấy cái filer arc này nhiều hơn," tôi thầm nghĩ trên lưng con gà kì lạ. Ngôi đền sa mạc hiện lên trước mắt chúng tôi, "tôi cần biết những gì sắp xảy ra thay vì mù quáng lao tới." Đó là vấn đề của một người tự mãn thân biết tuốt mọi thứ, có thể lên kế hoạch lừa gạt thoát khỏi mọi tình huống, ảo tưởng bắt đầu lụi tàn khi cái mánh của bạn (biết trước mọi thứ) bỏ rơi bạn. "Tất nhiên giờ cũng chả có ích gì khi mọi thứ hoàn toàn đổi thay." Mokuba đã giúp Kaiba phát triển trò chơi này tiến xa hơn trong anime, Mai và Joey phối hợp với nhau, trên hết ko có ngôi làng bí mật, ko có farm level, và trên tất cả ko có tôi."

Tôi gảy đàn của mình (nó phản ứng lại suy nghĩ của tôi chứ không phải tôi thực sự chơi đàn vì nhạc cụ cuối cùng tôi chơi là kèn và cách đây ít nhất 15 năm ) khi tôi nghĩ như vậy.

"Bài hát đó là gì vậy anh Edwin?" Yugi hỏi tôi.

"Và làm thế nào cậu có được các nhạc cụ khác để chơi?" Joey bối rối hỏi. "Bởi vì tớ không chỉ nghe thấy tiếng cây đàn guitar-"

"Đàn luýt"tôi nhắc cho cậu ta là lần thứ 5 rồi.

-mà còn cả tiếng cây sáo... lẫn một tiếng đàn khác?"

Tôi cười vui vẻ. " Lãnh chúa âm nhạc có perk giúp tôi làm vậy trên cây kĩ năng. Nghề này sức mạnh phụ thuộc hoàn toàn vào âm nhạc... nhờ lên cấp tôi đạt dc kĩ năng 'ban nhạc một người'. Nghĩa là nếu tôi gãy đàn, những âm thanh của dụng cụ khác cũng phát ra, đồng thời khiến mọi người xung quanh ko kiềm dc mà phải cất tiếng hát. Bây giờ test luôn nhé!" Tôi thích thú hát

"You are… my fire… the one… desire. Believe… when I say… I want it that way." Tôi chọc chọc vào người Mokuba . "TELL ME WHY"

Thằng bé bối rồi nhìn tôi chằm chằm nhưng rồi phải chịu thua trước sức mạnh của âm nhạc , Ain't nothing but a heartache."

"TELL ME WHY!"

Bây giờ đến lượt Yugi bị bắt phải hát, "Ain't nothing but a mistake."

"NOW NUMBER 5!"

"I never wanna hear you say!" Joey cất tiếng hát.

"WHOOOOOOO!"

"I want it that way!" Tất cả đồng thanh

"Nổi da gà... và cũng là bằng chứng rằng tôi KHÔNG nên được trao quyền lực đối với... bất cứ thứ gì." Mai nhìn tôi, rõ ràng là nhớ ra rằng tôi là chủ nhân một cổ vật thần bí của Ai Cập, nhưng tôi chỉ nhún vai; đó là sự thật, không phải lỗi của tôi, Shadi là một thằng ngốc và đã tin tưởng giao Chìa khóa cho tôi. Tôi đã cởi mở rằng tôi không muốn quyền lực mà nó nắm giữ, sợ rằng tôi sẽ lạm dụng nó. "Mỗi người trong số các cậu, nếu ở lại đủ lâu trong trò chơi này, sẽ tăng lv để có được sức mạnh và kĩ năng."

"Nhưng hy vọng chúng ta sẽ không ở thế giới này lâu như vậy!" Mokuba mong muốn. "Chúng ta phải tìm anh hai và đánh bại những tên khốn big 5"

"Chính xác" tôi gật đầu nói, Mokuba thúc con gà của thằng bé đi trước trong khi Yugi di chuyển đến bên cạnh tôi.

"Anh có nghĩ rằng nó dễ dàng?"

"Không chút nào nhưng đừng nói với Mokuba. Thằng bé cần hy vọng rằng chúng ta sẽ sớm tìm thấy Kaiba"

Yugi lo lắng, "cậu ấy ở trong thế giới này lâu hơn anh, và anh suýt phát điên"

"Đã phát điên, đó là cách để đối phó"

"Vậy còn Kaiba?"

"Nếu cậu ta thông minh hơn anh? Cứ dùng trò ngủ là xong." Yugi chưa hiểu lắm. "Anh ko làm vậy vì anh biết kiểu gì mọi người sẽ vào đây và anh cần cày level cao để giúp. Nhất là khi anh biết chắc đây ko phải địa ngục. Nếu Kaiba bị bắt giam thì cách tốt nhất là ngủ... làm vậy mọi việc chỉ như mới trôi qua một vài phút. Nhưng với cái tính cứng đầu của Kaiba khả năng cao là cậu ta cứ tỉnh để chọc tức kẻ thù."

Yugi cười khúc khích khi cậu ấy nhảy xuống khỏi con gà. "Vâng, em có thể thấy điều đó ." Cậu ấy ưỡn vai nhìn vào ngôi đền. "Được rồi, vậy bây giờ chúng ta chỉ cần-"

Và đó là lúc ngôi đền phát nổ.

Cả nhóm bị đánh bật về phía sau đập mạnh xuống cát, thật may mắn khi trò chơi chưa có cảm nhận đau ko thì vừa rồi thốn phải biết. Cát, đá bay tung tóe lên trời rơi xuống chỗ chúng tôi, cứ tưởng là điều tồi tệ nhất đã qua nhưng... Con quái thú bảo vệ bò ra khỏi đống đổ nát của ngôi đền.

"Ý… cái này mới” tôi nói khô khan, tay sờ vào Duel Disc, " mọi người, thần tài tới"

"Gió, sấm sét và nước" Yugi nói với chính mình khi con boss gầm lên nhìn về phía chúng tôi. "Chúng ta phải triệu hồi những con quái vật hoặc sử dụng ma thuật có thể gây sát thương tới 3 nguyên tố trên."

"Anh bạn, xem tớ này" Joey lên tiếng, giơ chiếc Duel Disc lên. "Yugi, hi vọng cậu ko phiền cho tớ tỏa sáng vì bộ bài mới của tớ có quái thú phù hợp nhất cho việc này. Ra đây!Red-Eyes Archfiend of Lightning!" Con quái vật xuất hiện, một phiên bản khác của Summon Skull, nó dc bao phủ bởi tia sét, lẫn sở hữu đôi mắt đỏ rực. "Nhờ vào nghề nghiệp của tớ, sức tấn công của nó tăng lên 2900 thừa sức hủy diệy Suijin(nước)! Tớ vẫn còn nhớ trận đấu với anh em Paradox, cậu tiêu diệt từng con một." Sừng của Red-Eyes Archfiend phát ra sét, dễ dành hủy diệt Suijin.

"Vây giờ đến lượt tôi!" Mai tuyên bố. "Triệu hồi Harpie Lady 1, kèm theo ma pháp Elegant Egotist và Triple Ecstasy Spark, nó tạo ra Harpie Lady Sisters đã được tăng sức mạnh, sau đó tấn công Kazejin!" Bộ ba Harpie rít lao vào Kazejin(gió), dễ dàng xé toạc nó ra khỏi Sanga of thunder.

"Tớ sẽ kết liễu nó! Dark M-" Yugi chưa kịp nói hết câu thì bị tôi cản lại. "Chờ đã"

Sanga of thunder bắt đầu phát ra tiếng lách tách, dòng điện chảy khắp người nó. "Đòn tấn công của Joey lúc nãy là... sét. Nó tuy tiêu diệt dc Suijin nhưng đồng thời tăng sức mạnh cho Sanga." Sức tấn công của nó dc hiển thị là 3300.

"Ặc, tớ lại làm hỏng chuyện rồi," Joey nói khi chứng kiến con quái trở nên mạnh hơn

“Lần này thực sự không phải lỗi của cậu, Joey,” Mai nói với Joey, bản thân cô ấy lùi lại một bước. "Không ai trong chúng ta biết đc điều này."

"Nhưng làm thế nào để đánh bại nó?" Mokuba gấo gâp, tìm kiếm các quân bài của mình trong lúc Sanga chuẩn bị tấn công.

"Và làm thế nào chúng ta vẫn giữ dc những lá bài tốt nhất cho việc giải cứu Kaiba" Yugi bổ sung

Tôi bước lên đầu. "Đó là lý do tôi ở đây. Mọi người biết về chia sẻ điểm kinh nghiệm chứ?" Tôi sử dụng 2 lá bài. "Đã đến lúc để người chơi cao cấp thể hiện."

"Lên đi Ed!" Joey cổ vũ. "Triệu hồi pháp sư đá đít con quái thú phát sáng đó."

Tôi lắc đầu. "Xin lỗi Joey, bộ bài Endymion ko dc quét vào trong game."

"Hả?" Joey ngạc nhiên.

"Trong lúc vội vã cả Yuri lẫn Mokuba ko để ý bộ bài mà họ quét vào trong game là gì." Tôi nhếch mép cười, tay giơ lá bài

"Cánh cổng đã mở... ác quỷ đã tới! Kích hoạt ma pháp môi trường... Lair of Darkness!"

Sa mạc xung quanh bắt đầu thay đổi, bầu trời biến đen như mực, mặt đất các cồn cát dc chuyển thành những cấu trúc nhọn nhô cao. Những cơn gió nổi lên cùng với sự xuất hiện của những con ma. Chúng bám Sanga of thundet mặc dù nó cố hết sức dãy dụa, Sanga đã bị bóng tối nuốt chửng, hệ của nó từ sét chuyển sang bóng tối. Harpie của Mai cũng như vậy.

"Tiếp theo, tôi triệu hồi quản ngục bị tha hóa, sinh vật sẽ bảo vệ nơi đây. Xuất hiện cho ta Ahrima, the Wicked Warden!" Lá bài thứ hai trong tay tôi lóe lên và con chó quỷ hiện thân, đuôi của nó như đuôi rồng, con mắt thứ 3 khóa chặt vào con mồi. "Bây giờ là lúc sử dụng năng lực đặc biệt của Ahrima. Bằng cách hiến tế một quái vật hệ bóng tối, tôi có thể thêm 1 quái thú bóng tôi có 2000 sức phòng thủ hoặc lớn hơn từ bộ bài lên tay." Tôi cười khẩy. "Và vì ngươi đang ở trong Lair of Darkness, ngươi vừa hay là hệ bóng tối, sanga. Thế nên ta có thể hiến tế ngươi!"

Sanga bất lực nhìn Ahrima dùng con mắt thứ 3 bắn tia năng lượng vào nó, khiến Sanga run rẩy trước khi bị tan biến. Trận đấu kết thúc và mọi lá bài tan biến, tôi quay lại nhìn cả nhóm... mấy đứa nhóc này đều hiện ra vẻ sợ hãi.

"... anh điên thật đó." Mai nhận xét.

"Bắt buộc phải như vậy mới sống sót dc ở thế giới ảo này." Tôi tháo mặt nạ ra mỉm cười, nhẹ nhàng thân thiện hơn nhằm trấn an cả nhóm. "Bây giờ, xem phần thưởng nào."

"Ái chà!" Joey kêu lên. "Hãy nhìn vào điểm gốc của tớ! Đã tăng lên 8000!"

"Chúng ta nhảy lên dc 2 level!" Yugi vui sướng.

Tất nhiên!" Mokuba tuyên bố. "Vì mọi người thuộc chung party nên anh Edwin thắng, chúng ta thắng. Ngoài ra, do anh Edwin có cấp độ rất cao nên anh ấy có thể chiến đấu với nhiều con boss mạnh."

"Chính xác" tôi nói, bước tới lấy chiến lợi phẩm. Tôi đưa hết đồ, tiền vàng cho Mai, Yugi và Joey. " Trang bị giúp bắt kịp và sẵn sàng đối đầu với Big 5.

"Ôi!" ai đó cất tiếng, trồi lên từ đống đổ nát. "Xin chào? Các bạn có phải là những anh hùng dũng cảm đã đánh bại kẻ bắt giữ tôi không?

"Ôi mẹ kiếp"tôi thầm nghĩ khi nhìn cô công chúa bước ra từ đống đổ nát cùng người bạn tiên nữ của cô ta. Tôi nhận ra bản thân khó chịu như thế nào khi thấy cô gái này. Cái tên thần kinh Kaiba nghĩ con khỉ gì mà lại đi tạo ra hình tượng công chúa dựa trên em trai mình.

'Mình nhức đầu chết mất', tôi bực bội trong đầu trước khi tập trung hoàn toàn vào công chúa, người đang huyên thuyên về việc tất cả chúng tôi tuyệt vời như thế nào. Tất nhiên, những người còn lại trong nhóm đều thích thú với những lời tán dương, hào hứng thể hiện kỹ năng của họ và họ tuyệt vời như thế nào. Về phần mình, tôi đã quá quen với vụn này rồi nên chả có gì thích thú hết.

"Ờ, ờ, chúng tôi là những anh hùng trong truyền thuyết," tôi càu nhàu. "Chúng tôi nghe quen rồi, cô có để chúng tôi tiếp tục hành trình dc ko?"

"Edwin, lịch sự tý đi," Mai nói với tôi trong sự bất đồng hiếm hoi.

"Anh bị mắc kẹt trong thế giới ảo quá lâu , vì vậy anh muốn quay trở lại thế giới thực, nơi mối quan tâm duy nhất của anh bây giờ là bị bố của Tea đâm chết." Mai nhăn mặt và tôi thở dài, nhắm mắt lại. "Xin lỗi, em. Xin lỗi. Chỉ là-".

“Em hiểu rồi,” Mai nhẹ nhàng nói. "Chúng em sẽ đưa anh ra khỏi đây, em hứa."

"Cứu Kaiba trước đã." Tôi nhìn về phía công chúa. "Cô có thể giúp chúng tôi chuyện này."

"Tất nhiên," Công chúa ('tên của cô ấy là gì? Chết tiệt, tôi hy vọng cô ấy lặp lại nó vì tôi không thể gọi cô ấy là 'Công chúa Mokuba') nói với chúng tôi với nụ cười dễ chịu. "Tôi rất vui được kể cho các bạn nghe tất cả những gì đã diễn ra. Bây giờ tôi ko còn bị Kẻ thủ vệ nhốt nữa, tôi có thể triệu tập cận vệ hoàng gia và nhờ họ chở chúng ta đến lâu đài của tôi!" Cô ấy quay sang người bạn đồng hành nhỏ bé của mình, người đã bay lên không trung, giải phóng luồng ánh sáng rực rỡ. "Mất một giờ cho cỗ xe hoành gia tới đây."

“Tuyệt vời,” Joey nói, ngồi xuống… nhanh chóng đi ngủ.

"Đôi lúc cậu ta lại là một thiên tài." Tôi cảm thán trước khi làm điều tương tự

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.