Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Duelist Kingdom Finale : Chaos effect (2)

Tiểu thuyết gốc · 5113 chữ

" Cái quái?" Mai nói khi tôi đóng sầm cửa lại và nhìn xung quanh... nụ cười nhẹ nhõm xuất hiện trên mặt tôi. Thay vì hành lang lạnh lẽo với những bó đuốc lập lòe cùng những bộ giáp, chúng tôi đang ở nơi quen thuộc, một hành lang có trải thảm với bức tường trắng. Bên phải tường có bức ảnh gia đình, nó dẫn đến phòng ngủ chính. Mở cánh cửa mà chúng tôi bước qua, ko còn là lâu đài mà trở thành một phòng ngủ nhỏ khác. " Chúng ta... đang ở đâu?"

"Nhà." tôi trả lời.

Nhà tôi.

Tôi nhắm mắt lại, nước mắt như muốn tuôn rơi trên mặt.

Nhà.

" Em... anh.. bằng cách nào..."

Mai tiến lên nhìn qua cửa sổ. Chúng tôi ko còn nhìn thấy cánh rừng trên một hòn đảo trên Thái Bình Dương mà là những vùng đất nông nghiệp trải dài tới tận chân trời.

" Ma thuật, Mai" tôi nói, ngồi xuống giường. " Ma thuật có thật, anh biết là khó tin nhưng-" Tôi lấy chìa khóa ngàn năm ra khỏi người để nó trên cổ. Mai giật mình một chút rồi từ từ bình tĩnh nghe tôi giải thích. " Đây... là một trong những bảo vật ngàn năm. Anh có nó từ... mà thôi, em sẽ ko tin đâu với cả những chuyện hôm nay là quá đủ cho em choáng ngợp. Anh sẽ giải thích sau. Cơ bản có 7 bảo vật: trò chơi ngàn năm của Yugi, mắt ngàn năm của Pegasus, vòng tròn trí tuệ của Bakura và chìa khóa này." Tôi chạm vào chiếc chìa bằng vàng. " Mỗi món đều thuộc hàng cổ xưa, sở hữu sức mạnh bóng tối... Chiếc chìa khóa này thuộc về dạng thuần khiết, chưa bị bóng tối vấy bẩn. Nó cho anh quyền năng..."

" Và nó... dịch chuyển chúng ta đến đây?" Mai hỏi, nhìn xung quanh. " Nhà anh?"

" Của bố anh." Tôi nhìn quanh ko thấy có tiếng nói của ai khác, bố tôi chắc đang đi gặp hội đồng quản trị còn thằng em chắc đang lượn với bạn bè. Có chút thất vọng... tôi nhớ họ kinh khủng... nhưng như vậy tốt hơn vì ko phải giải thích tại sao tôi lại có mặt ở đây thay vì Nhật Bản. " Đây ko phải dịch chuyển tức thời. Bakura hay linh hồn tà ác ám vào người cậu ta giúp anh xác nhận rằng sức mạnh của các bảo vật phụ thuộc vào sự tin tưởng của người sử dụng. Nếu người sử dụng chỉ tin bản thân làm dc chút việc nhỏ thì sức mạnh của nó dĩ nhiên bị giới hạn. Nhưng... với người có trí sử dụng bay xa?" Tôi đứng dậy, cười khẩy chạy vào nhà bếp lấy 2 cốc nước. Tôi đưa cho Mai và cô ấy gật đầu lia lịa. " Anh sở hữu chiếc chìa khóa. Chìa khó có thể mở và khóa mọi thứ. Anh khóa trí óc của anh, ngăn cản Pegasus nhìn vào bên trong. Đó là năng lực của con mắt ông ta sở hữu... "

" Phải... con mắt" Mai nói, cầm lấy cốc nước rồi ngồi xuống cạnh tôi

" Đúng. Chìa khóa có thể mở khóa mọi thứ nên anh nảy ra suy nghĩ. Chìa khóa dùng để làm gì nhiều nhất? Mở cửa."

" Vậy ra lúc anh nắm lấy nắm cửa..."

" Anh nghĩ tới hành lang trong nhà bố anh, kết quả cánh cửa đó dẫn chúng ta tới đây. Bakura ko thể theo tới đây vì anh đã khóa nó." Tôi uống cạn cốc nước và nhìn cô ấy. " Em chấp nhận mọi thứ dễ hơn anh tưởng."

" Em đã nhìn thấy nhiều thứ." Mai trả lời làm tôi quyết định ko gặng hỏi.

Cô ấy bắt đầu nhìn xung quanh ngôi nhà thơ ấu của tôi, lướt cãnh tay dọc theo cửa sổ. Tôi nghĩ về việc nói cho cô ấy rằng phần lớn căn nhà được chính 2 tay bố tôi tạo ra, nhưng ngưng lại vì nhận thấy cô ấy còn đang suy nghĩ về nhiều thứ. " Như việc chúng tôi suýt chết bởi bạn của Yugi và vâng phép thuật có thật. Thêm là tôi có cổ vật thuộc Ai cập lẫn việc nữ thần nào đó để ý tới tôi." Tôi thở dài. " Cô ấy cần thời gian để tiêu hóa hết mọi thông tin vừa nhận."

" Thật ấn tượng," Mai chỉ vào bức tượng 1m8 dc để cạnh tường.

" Thuộc về ông nội với ông cố nội anh, anh quên mất" tôi nói, cố hết sức che đi nỗi thất vọng của mình. Mọi thứ đều có trong trí nhớ này nhưng.

Tôi ở nhà, tuy nhiên ko thực sự là nhà.

Đây là nơi thuộc về thân xác này, mọi thứ ở đây. Ngay cả cái hũ đựng tro cốt có dán ảnh người phụ nữ mỉm cười trên đó. Đó là mẹ của thân xác này.

Mai đặt tay lên vai tôi khi thấy tôi cố kìm nước mắt. " Mẹ anh?"

" Ừ" tôi nói dối.

Cô ấy vòng tay ôm tôi từ phía sau, dựa đầu vào vai tôi, tôi ko hề cảm thấy căng thẳng hay muốn vùng ra. Tôi ko còn nghĩ tới việc nó có ảnh hưởng tới cốt truyện hay nỗi sợ chăm sóc cho Mai là sai trái hay lừa dối. Tôi muốn tận hưởng sự thoải mái từ cô ấy để nó sưởi ấm trái tim tôi.

Cuối cùng, sau vài phút chúng tôi thầm đống ý rằng đến lúc buông tay. Mai bước vào phòng khách mỉm cười khi thấy căn phòng nhỏ ấm cúng. " Hẳn là một nơi thú vị để lớn lên."

" Đúng thế thật," tôi nói với nụ cười nhẹ nhàng." Sân đủ rộng để chạy tung tăng, cánh đồng rộng lớn trải dài cho chuyến phiêu lưu. Mọi thứ ở đây từ nhỏ bé đến to lớn đều mang lại cảm giác như đi thám hiểm vậy. Hơn cả lần đầu đi trung tâm thương mại trên chiếc thang cuốn."

Mai cười thích thú ko hề có sự chế giễu. Ko giống việc cô ấy thích những trò hề của Joey, cô ấy vui vẻ trước sự đơn sơ của tuổi thơ tôi.

" Thế," cuối cùng cô ấy nói, ngồi xuống di văng trong khi tôi ngồi trên chiếc ghế bành của mẹ tôi nhưng đã trở thành vị trí ngồi của tôi khi bà ấy qua đời. " Chiếc chìa khóa..."

Tôi đưa chiếc chìa khóa về phía trước cho cô ấy nhìn rõ hơn. " Một trong 7 bảo vật của Ai Cập cổ đại. Chúng được chế tác thông qua nghi lễ tà ác."

" Nghi lễ tà ác?"

" 99 người sống bị ném vào vạc vàng nóng chảy."

Mai lùi xa khỏi nó mặc dù cô ấy cách nó tầm 2 mét. Thật lòng tôi ko trách.

" Bảo vật ngàn năm mang tới cho chủ nhân quyền năng đặc biệt."

" Ví dụ?" Mai tò mò.

" Trò chơi ngàn năm của Yugi có linh hồn của 1 vị Pharaoh, người giúp cậu ta."

Mai ngẩn mặt. " Đó là lý do tại sao cậu ta nhiều lúc trông khác biệt. Tự tin hơn và quyết đoán hơn."

" Yup"

" Hửm... em cứ nghĩ cậu ta-"

" Tất cả mọi người đều nghĩ vậy," tôi cắt lời. " Ngoài ra trò chơi ngàn năm còn có thể giúp cậu ta làm nhiều thứ với tâm trí con người... như trục xuất khía cạnh đen tối và buộc phần tốt của người đó ra ngoài. Đó là lý do tại sao Kaiba trở nên ít..." Tôi suýt nữa miêu tả tên chết tiệt này bằng mọi câu chửi thề. May mắn thay, Mai có vẻ hiểu những gì tôi muốn nói và muốn tôi tiếp tục. " Pegasus sở hữu con mắt ngàn năm. Nó cho phép ông ta đọc suy nghĩ của mọi người."

".... Ông ta hẳn dùng nó trong lúc đánh bài, nhỉ?" Tôi hơi nghiêng đầu thì cô ấy nhún vai." Đó là những gì em làm."

" Tất nhiên quý cô nước hoa sẽ nói thế." Tôi trêu chọc làm Mai trừng mắt lè lưỡi bĩu môi khiến tôi cảm thấy cô ấy thật dễ thương, cởi mở như vậy. " Ngoài ra còn có thêm vòng cổ, quyền trượng được giữ bởi 2 chị em đang nội chiến với nhau, và cái cân. Được nắm giữ bởi người đàn ông tên Shadi... ông ta là người canh giữ các bảo vật và chọn anh cho chiếc chìa khóa." Tôi bỏ qua chi tiết Shadi đã chết... nó nên dc kể sau.

" Và Bakura giữ vòng tròng tí tuệ."

Tôi nhăn mặt. " Bakura đeo nó, còn linh hồn trú ngụ bên trong nó, một mảnh của thần tà ác, chủ sở hữu thực sự của nó."

" Anh chàng tội nghiệp," Mai cảm thán lắc đầu." Anh ko thể giúp cậu ta?"

" Loại bỏ bảo vật ngàn năm đâu có dễ. Chúng chỉ dc cho đi thông qua ý muốn tự do của người sử dụng hoặc giành chiến thắng trong một trận đấu. Và nhìn cái gã trong vòng tròn trí tuệ đó mà xem." Tôi ngã lưng ra ghế. " Anh vẫn chưa đủ trình chơi với hắn."

" Nhưng anh đang cố gắng," Mai động viên. " Nhờ vậy mà chúng ta ở đây."

" May mắn." Tôi nhận thấy Mai có ý tưởng nào đấy. " Em đang nghĩ gì vậy?" Tôi hỏi, thích thú với điều xuất hiện trong đầu cô ấy.

" Anh đưa chúng ta tới đây vì anh nghĩ tới ngôi nhà này đúng ko?" Tôi gật đầu, còn Mai lấy điện thoại ra gõ gõ trước khi đi tới chỗ tôi. " Vậy nếu anh hình dung bức ảnh này?"

Tôi nhìn chăm chú vào bức ảnh... rồi quay lại Mai... rồi trở lại bức ảnh.... liền hiểu ra ý định của cô ấy.

" Để anh thử xem," tôi nói, nắm chặt lấy tay cô ấy. Chúng tôi để vali trong phòng ngủ, chỉ giữ lại ít tiền trong túi. Ra tới cửa, chúng tôi nhìn nhau trước khi tôi tập trung vào bức ảnh trên điện thoại Mai và mở cửa.

Tôi bật cười khi chúng tôi bước qua cánh cửa. Mặc dù ở đây là 2 giờ sáng do lệch múi giờ nhưng thành phố này vẫn hoa lệ, rực sáng sống động như cũ.

"Mai ... chào mừng đến Paris," tôi nói, đưa tay về phía tháp Eiffel sừng sững ở phía xa.

Cô ấy nhìn xung quanh một cách cuồng nhiệt với vẻ thích thú như đứa trẻ, tiến vài bước về phía trước, xoay đầu khi cô ấy nhìn chằm chằm vào mọi thứ. Sau đó, nhanh như cơn gió, cô ấy quay gót đối mặt với tôi, một nụ cười vô cùng vui sướng và ngạc nhiên nở ra trên môi.

" Đệch" tôi tự nghĩ khi nhìn cô ấy, bỏ hết lớp phòng bị và hoàn toàn cởi mở. Niềm vui sướng như trẻ con, ngây thơ trong sáng. Con người thật của Mai, con người mà cô ấy ko cho ai nhìn thấy vì thế giới này là nơi độc ác nguy hiểm. Ngoại trừ bây giờ cô ấy tin tưởng tôi, cho tôi nhìn thấy con người thật của cô ấy. " Mặc kệ cốt truyện."

Tôi bước tới trước, tay phải vòng ra sau đầu luồn qua tóc và kéo cô ấy vào trong một nụ hôn.

2 tay của Mai nhanh chóng ôm lấy tôi còn tôi cũng ôm chật cô ấy, cảm nhận rõ tiếng tim đập thình thịch của cô ấy hoặc cũng có thể là của tôi. Tôi ko biết, mà giờ còn quan trọng hay ko. Sau tất cả những gì đã trải qua, chúng tôi ở Paris, đến lúc tận hưởng hạnh phúc rồi.

Một nụ hôn rất lâu đến mức khi tách ra cả 2 thở hổn hển.

"Thế..." Cuối cùng tôi thì thầm, "Em muốn đi đâu nữa?"

Mai cười hạnh phúc, đôi mắt lấp lánh ánh sao trước khi nắm lấy tay tôi.

Và chúng tôi bắt đầu chạy.

Chúng tôi đứng trước tháp Eiffel, nhìn lên nó rồi quyết định đến một cửa hàng lưu niệm nào đó. Mở khóa một cách dễ dàng.

Tại bảo tàng Louvre, tiếng bước chân của chúng tôi vang vọng khi chúng tôi lướt qua các tác phẩm này tới tác phẩm khác. Và khi chúng tôi nghe thấy tiếng nói của người bảo vệ, chúng tôi liền chạy tới lối thoát hiểm khẩn cấp.

Tại Brazil, một lễ hội đường phố đang diễn ra và cả 2 đều đeo mặt nạ màu sắc rực rỡ dc trang trí bằng lông vũ. Rồi chúng tôi uống nước trái cây, rượu khi nhảy nhót trên đường phố.

Vài giờ sau, điểm dừng kế tiếp là cửa hàng thời trang cao cấp ở Beverly Hills để chuẩn bị cho buổi ra mắt tại Hollywood. Mai mặc bộ váy dài màu đỏ với phần cổ trẽ xuống tới rốn, khoe mọi nét đẹp mà cô ấy được ban cho, khoác tay tôi khi tôi mặc bộ âu phục, vẫy chào những tay săn ảnh, những người ko biết chúng tôi là ai, nhưng ngầm hiểu rằng chúng tôi phải đủ quan trọng nếu được bước trên thảm đỏ.

Trong phòng Bầu Dục, chúng tôi nhanh chóng áp mặt vào nhau khi cô ấy giơ điện thoại lên, làm đủ những bộ mặt ngớ ngẩn bên cạnh bàn Kiên Định. Sau đó chúng tôi nhanh chóng biến đi để lại mẩu giấy có nội dung "Gary đã ở đây, Ash là kẻ thất bại"

Nhảy trên giường, Mai phát ra lời thách thức khi cô ấy vung gối vào người tôi, khiến tôi ngã nhào. Tôi liền chộp lấy một trong những chiếc gối tốt nhất và mềm nhất của Cung điện Buckingham phản công.

" Bây giờ đến lúc em trầm trồ rồi," tôi nói khi chúng tôi bước qua cánh cửa ở Berlin và đi vào cánh cửa bọc thép khổng lồ lối vào của công trình như nhà kho khổng lồ.

Mai, mặc áo xanh tím của băng cướp Nigma mà tôi mua được khi ở Trung Đông, cô ấy ngớ người trước những thùng, kệ chứa đầy Booster Pack của bài ma thuật. Cô ấy nhìn sang tôi với đôi mắt đang có cả nghìn câu hỏi, chắc hẳn quá choáng ngợp nên đang cố xử lý loạt hình ảnh ở trước mắt.

" Chào mừng đến với kho báu của Pegasus"

"Có phải ... đây là những gì em nghĩ?" - Mai hỏi, bước tới.

"Nếu em nghĩ là nơi mọi lá bài từng được tạo ra? Không." Tôi cười khẩy và dang rộng tat. "Đây là tất cả các lá bài từng được làm ... sẽ được làm trong mười năm tới."

Miệng cô ấy đóng ra mở lại liên tục như ko nói nên lời hoặc chửi thề nên bị kiểm duyệt gõ đầu. Mai để tay lên 1 thùng rồi bất chợt rụt lại, như thể cưỡng lại ý nghĩ xấu xa.

" Sang đây còn tốt hơn," tôi hướng cô ấy theo tôi về phía hệ thống. " Đây là những bộ bài đc tạo ra sẵn" tôi giải thích, Mai đứng cạnh tôi khi tôi gõ bàn phím. " Bây giờ."

Có tiếng chuông vang lên khiên cả 2 giật bắn mình, tôi hoang mang nhìn xung quanh nhớ về những gì Pegasus nói về khí gây mê nhưng ko có gì xảy ra. Tôi quay lại màn hình và đến lượt tôi ko nói nên lời.

FULL ADMINISTRATOR ACCESS GRANTED

PLEASE SELECT DECK

"Anh ... anh đã làm gì vậy?" Mai hỏi tôi.

" Ặc," tôi thì thầm. " Ko có cái khóa nào ngăn dc tôi. Ko chỉ áp dụng cho các thứ có ổ khóa... bất cứ thứ gì bị 'khóa' giờ tôi đều có thể mở với tư cách là người nắm giữ chìa khóa ngàn năm." Tôi gõ tìm kiếm Order of the Spellcasters, the Endymion.

WOULD YOU LIKE TO REMOVE OR SHIP?

"Edwin," Mai thì thầm, "Em nghĩ hệ thống muốn anh lấy bộ bài."

Tôi lắc đầu. " Máy tính ko muốn anh lấy, anh toàn quyền kiểm soát nó. Anh có thể lấy bộ bài-"

" Có thể? Anh phải lấy bộ bài này!" Mai gằn giọng. Tôi quay ghế nhìn Mai, kể từ lần đầu đi vòng quanh thế giới thì giờ cô ấy mới tỏ ra khó chịu. "Pegasus đã cử người đi săn lùng anh vì anh bảo vệ một đứa trẻ. Một trong số đó suýt thiêu sống anh. Và anh vừa bảo em rằng hắn ta gian lận trong giải đấu này, dùng bảo vật ngàn năm để chiến thắng trong trận đấu bài. Hắn ta cần phải bồi thường thiệt hại cho tất cả mọi thứ." Cô ấy giơ tay. " Đừng nhắc đến cổ phiếu hay tiền bạc... đó là thứ anh tự giành lấy. Còn đây là giải thưởng của anh, Edwin..." Mai nắm lấy cổ tay tôi và nghiêng người về phía trước, lời nói của cô ấy như rót mật vào tai tôi. " Anh là ác quỷ hộ vệ... đừng cố gắng trở thành thiên thần rồi trở nên tồi tệ. Chỉ một lần thôi." Mai áp má vào tôi và tôi lại nghe thấy tiếng tim đập mạnh. " Anh thậm chí có thể thích nó."

Khi cô ấy lùi ra, tôi mất một lúc để nhận ra cơ thể tôi tự ý hành động.

REMOVE DECK

Tấm kính chống đạn bảo vệ hộp đựng bài tách ra và tôi đứng lên cầm lấy nó. Tay tôi run lên khi cẩn thận mở nó ra nhìn vào các lá bài: Servant of Endymion, Magical Citadel of Endymon, Spell Power Mastery. Một bộ bài hoàn chỉnh.

" Ko... đây là 3 bộ bài kết hợp lại." Tôi để ý mỗi là bài đều có 3 bản sao, nghĩa là tôi có thể tạo ra bộ bài mới theo ý thích của bản thân. Tôi lấy bộ bài sử dụng tại Duelist Kingdom ra. " Thứ duy nhất còn thiếu..."

Chìa khóa ngàn năm, đang yên lành tự nhiên tự ý hành động chạm vào Endymion the Master Magician. Ánh sáng vàng lóe lên, khi ánh sáng biến mất, tôi nhận ra trên tay tôi đang cầm 3 lá Endymion, the Mighty Master of Magic.

" Vãi-"

" Tránh ra nếu ko anh bị mất ngón tay," Mai ra lệnh. Tôi lùi lại và thêm 2 Structures Deck xuất hiện gồm Harpie Harpist, Perfumer và Channeler, còn lại là Amazoness Empress và Amazoness Liger. Tôi trừng mắt nhìn Mai nhưng cô ấy chỉ giật lấy bộ bài. " Gì? Pegasus cũng lừa em. Đây là tiền bồi thường của em."

Tôi định mở mồm phàn nàn rồi lại thôi. Có lẽ tôi đang bay khi giành cả ngày với một cô gái thông minh xinh đẹp, nhìn thấy những gì chưa từng thấy tận mắt. Hoặc do chìa khóa ngàn năm đã ảnh hưởng tới tôi. Hoặc nỗi lo vè Battle City và tôi cần phải chuẩn bị kĩ càng hơn.

Dù lý do là gì tôi cũng bước tới máy tính và gõ từ KAIJU.

" Đó là gì?" Mai hỏi khi bộ bài mới dc tìm thấy. " Em chưa bao giờ nghe nói tới quái thú Kaiju."

" Tin anh đi... bộ bài này nên thuộc về anh hơn là bất kì ai khác." Bỏ nó vào cùng với Endymion mới.,tôi quay lại máy tinh và tìm thấy danh sách." Hừm... Pegasus đã theo dấu tất cả mọi người từng chơi bài ma thuật tham gia bất kì giải đấu nào. Thú vị."

" Ý anh là sao?"

" Ông ta để máy tính xem xét chọn ra bộ bài phù hợp cho tất cả mọi người. Như Endymion cho anh còn Harpies cho em. Hệ thống đã cập nhật thêm Kaiju lẫn Amazoness cho chúng ta. Cũng như-" tôi dừng lại.

" Lại gì nữa?"

Tôi nuốt nước bọt khi thấy bộ ba bài dc liệt kê theo tên của bản thân, nhờ việc ép hệ thống cho tôi sử dụng Kaiju. Còn bộ bài thứ 2 mà hệ thống nhận định cho tôi sử dụng.

Lair of Darkness.

Bộ bài hiện ra khiến tôi có nỗi sợ ko nói thành lời. Có cảm giác rằng... nhận lấy nó là ko thể quay lại nữa. Tôi có thể tự cho bản thân là người tốt, nhưng nếu tôi sở hữu nó, nó sẽ trở thành bóng tối trong trái tim và tâm hồn của chính tôi. Cuộc chiến giành lại con người thật của tôi sẽ là Endymion vs Diabolos. Ở Yugioh! Bộ bài gần như phản ánh tâm hồn của người chơi. Tôi muốn trở thành anh hùng... nhưng cảm giác tôi có thể lạm dụng kiến thức tương lai phục vụ cho mục đích bản thân quả là cám dỗ. Một con rồng sáng ngang với Blue Eyes, quyền năng như Smaug deck trong magic the gathering... tất cả ở đây."

Nhớ lại câu nói của Mai, tôi giật lấy nó.

" Vậy chính xác anh ngạc nhiên cái gì khi em làm thế?" Mai hỏi, vì tôi tự lỡ bước đi trên con đường tội lỗi này rồi.

" À thì... em đúng." Tôi đỏ mặt quay lại máy tính, bỏ Lair of Darkness vào túi. " Pegasus gợi ý bộ bài cho tất cả mọi người ở đây. Côn trùng cho Weevil, khủng long cho Rex. Hừm... Yugi có hẳn vài bộ bài luôn." Tất nhiên tôi đọc qua chúng, Dark Magician ( hiển nhiên) Gaia, Buster Blade, Magnet Warrior. "Yugi dc tính là 2 người nên dc nhiều hơn so với mọi người. Phần lớn là chỉ có 1, ít người dc 2, có mình tôi dc 3 nhờ can thiệp hệ thống. Đáng ngạc nhiên là ở đây ko có bộ bài Silent Magcian, bộ bài gửi Atem về thế giới bên kia. Sao cũng dc." Tôi tiếp tục. " Kaiba có Blue Eyes và ABC dragons... ý"

" Gì vậy?"

Tôi gõ tên Mokuba Kaiba.

DUELIST: MOKUBA KAIBA

SUGGESTED DECK: ICE BARRIER

ACTION: SHIP

Có tiếng kêu và đột nhiên bộ bài Ice barrier dc chuyển đi khỏi hầm.

" Em đoán nó sẽ chuyển cho thằng nhóc bằng đường bưu điện." Mai thản nhiên nói, nhìn xuống 2 bộ bài mới của mình. " Tốt cho thằng bé, nó đã khổ quá nhiều ở đây."

" Ừ" tôi nói trước khi đưa tay ra . " Ra khỏi đây thôi."

" Tại sao ko... giờ em muốn xem Yugi đấu với Pegasus ra sao." Chúng tôi quay đi, thì tôi nhận ra máy tính kêu.

ACTION: SHIP?

" Hả... xác nhận lại?" tôi nhấn yes rồi cùng Mai ra khỏi. Cô ấy cười khúc khích khi dựa vào tôi và bước ra sân của lâu đài, giờ đã là hoàng hôn. Tôi ko nhận ra giờ giấc nữa vì chạy qua quá nhiều múi giờ khác nhau.

"Hey!" Tea gọi, khiến cả hai chúng tôi ngạc nhiên. "Edwin! Mai!"

"Hai ngươi đây rồi!" Joey thốt lên. " Các cậu biến đâu vậy?"

" Ờ... đây đó" Mai trả lời, lấy tay gạt chút hoa giấy khỏi người tôi.

" Geez, 2 cậu hoàn toàn bỏ lỡ tất cả." Joey phàn nàn. " Yugi hoàn toàn đá đít Pegasus."

" Thật sao?" Tôi giả vờ ngạc nhiên, tính tiến tới bắt tay với Yugi thì bị Mai kéo lại buộc tôi bên cạnh cô ấy. Cuối cùng tôi phải duỗi tay ra để nắm lấy tay Yugi. "Chúc mừng cậu."

" Cảm ơn anh Edwin" Yugi nói." Đó là trận đấu khó khăn... nhưng em đã làm được. Hy vọng bây giờ Kaiba lẫn ông nội em đã dc cứu."

" Kì quái hơn nữa bọn tớ chả tìm thấy ai ở đây." Tristan thở dài. " Toàn bộ lâu đài bỗng chốc ko còn ai kể từ lúc Pegasus bị thương."

" Bị thương?" Mai hỏi. " Hắn ta bị cứa đứt tay bởi bộ bài của mình?"

Tea rùng mình khi nhớ lại. " Ko... có ai đó lấy mất con mắt ngàn năm của ông ta."

Mai nhớ lại những gì tôi nói về các bảo vật, cô nhăn mặt định xin lỗi vì lời nói thô lỗ của bản thân nhưng ko tìm ra từ thích hợp thành ra im lặng.

" Chuyện gì xảy ra với Pegasus?" Tôi nhấn mạnh. " Ông ta đâu?"

" Hắn cùng toàn bộ nhân viên đều biến mất," Yugi thông báo. " Bọn em chỉ nhìn thấy Croquet, ông ta nói rằng Pegasus thả tự do cho mọi người và đưa tiền thưởng trao cho em... mà chúng em dùng để giúp Serenity."

Tristan gật đầu. " Bọn tớ ko để Joey tới gần nó. Số tiền sẽ dc chuyển thẳng tới bác sĩ phẫu thuật."

" Thôi nào, đừng nhắc lại nó nữa, tớ nhận dc bài học rồi," Joey than vãn. " Tớ đã rút ra bài học từ vụ với Ed"

Mai chế giễu. " Chà, ai mà biết được... Joey có thể học. Tốt cho cậu ta" Tôi bóp nhẹ vào tay cô ấy ra hiệu nên đói xử tử tế với mọi người.

" Bây giờ vấn đề lớn nhất của chúng ta là làm thế nào rời khỏi đây?" Bakura lên tiếng làm tôi phải ôm Mai tránh cô ấy phản ứng mạnh.

" Anh nói rồi, dù rất khó nhưng em phải nhớ rằng đôi lúc Bakura kiểm soát cơ thể cậu ta. Đó ko phải lỗi cậu ta và chúng ta phải nhớ điều đó." Tôi rùng mình khi nhớ lại cảnh Yami Bakura tấn công tôi. " Mặc dù anh thừa nhận nó khá khó."

Có cuộc náo động ở bên ngoài và đốt nhiên sân vườn nhộn nhịp hẳn lên. Từ những cánh cửa khác nhau, những người hầu của Pegasus, những người đang sợ hãi bước đi nhanh chóng. Có vài vụ va chạm và một vài tên tay sai bị ăn đòn và khống chế nhanh chóng. Tất cả chúng tôi ngớ người, cố gắng tìm hiểu cái quái gì đang diễn ra. Cái sân trở thành tâm tụ hội. Các nhân viên của Pegasus bị buộc quỳ gối, tay trói bằng dây, trong khi những người của đội an ninh chắn hết các lối ra vào.

Cuối cùng một trong số họ, người đàn ông da ngân đen tóc ngắn tới mức gần như hói nhận ra chúng tôi đứng đó và thông báo cho những người còn lại. " Chúng ta có cậu Chaos cùng với Tea Garden, Mai Valentine, Yugi Muto, Tristan Taylor, Joey Wheeler và Ryou Sakura. Có dấu hiệu nào của Seto Kaiba không? "

" Kaiba?" Yugi ngạc nhiên, bước lên trước. " Ông muốn gì với" tôi kéo Yugi lại ngăn cậu ta làm gì ngu ngốc. " Edwin!"

" Yugi, mấy người đó đè bẹp tay chân của Pegasus, cậu thì làm dc gì?."

" À...vâng, anh nói đúng." Yugi bẽn lẻn và cả nhóm xích lại gần nhau hơn khi những người mới đến chuyển toàn bộ sự chú ý sang chúng tôi.

" Cậu Chaos-" người thủ lĩnh nói thì bị một người khác cắt ngang.

" Thưa sếp! Chúng tôi tìm thấy Seto Kaiba trong ngục tối. Chúng tôi cũng thành công bắt giữ Pegasus. Hòn đảo này hoàn toàn nằm trong quyền kiểm soát của chúng ta. Chúng ta có đưa những vị khách lên bờ ko?"

" Tất nhiên, tôi chắc chắn rằng anh bạn nhỏ Mokuba sẽ rất vui mừng." Thủ lĩnh của họ tiến về chỗ chúng tôi làm tất cả mọi người đẩy tôi về phía trước, cảm ơn rất nhiều. " Cậu Chaos, tên tôi là John Baptiste. Chú của cậu ra lệnh cho tôi đến đây."

" Chú tôi?" Tôi ngạc nhiên.

"Ngài ấy đã nhận được tin nhắn và ảnh của cậu ... và quyết định gửi cứu viện."

"TEA!"

Bất cứ gì Baptiste định nói đành phải chờ khi một người phụ nữ tóc ngắn sẫm màu trông giống Tea lao về phía chúng tôi, mắt Tea sáng lên khi nhìn thấy cô ấy.

" Chị YURI!" Tea hét lên, tách ra khỏi chúng tôi ôm người vừa lao tới kia, họ ôm nhau chặt kinh khủng, nếu là tôi thì tôi tắt thở mất.

"Cậu Chaos, chúng ta có nhiều điều phải thảo luận," Baptiste nói với tôi. "Bắt cóc, hành hung ... chúng ta cần bàn bạc với mọi người." Anh ta thì thầm với giọng thấp hơn, "Thưa cậu...có thể không nhận ra ... nhưng cậu đã bắt đầu một điều gì đó ... một điều gì đó lớn hơn nhiều so với những gì cậu có thể tưởng tượng."

Vài giờ sau anh em Kaiba ăn mừng vì giành lại tập đoàn, Yugi gọi điện thoại cho ông nội cậu ấy, còn tôi dc chính thứ trao cổ phần. Tôi nhận ra bức ảnh của tôi đã giúp chú tôi nhiều đến nhường nào.

Một cái gì đó lớn hơn?

Ồ không ... tôi đã đá vào tổ ong bắp cày sắp nhấn chìm toàn bộ Domino.

"Chà ... ít nhất thì tôi không thể gây ra bất kỳ hỗn loạn nào nữa."

Nằm sâu trong hầm của Pegasus, máy tính quay cuồng, kêu ầm ĩ khi nó hoạt động theo vài lệnh cuối cùng:

FIND DIRECTORY OF ALL DUELISTS AND BEST DECK SUGGESTIONS

ACTION?

SHIP DECKS

YES

Từng bộ bài một được đóng gói cẩn thận rời khỏi hầm trao khắp nơi trên thế giới cho tất cả những bài thủ từng tham gia bất kì giải đấu nào, bất chấp giải lớn hay nhỏ.

YOGI MOTO: DARK MAGICIAN/GAIA/BUSTER BLADE/ MAGNET WARRIOR

SETO KAIBA: BLUE EYES/ABC DRAGON

JOEY WHEELER: RED-EYES

SAMUEL SHEPPARD: CYBER OGRE/CY8ER DRAGON

ESPA ROBA: JINZO

MAKO TSUNAMI: LEGENDARY FISHERMAN

BROM BONES: SKULL

ARKANA PANDORA: DARK MAGICIAN V2

REBECCA HAWKINS: CHARMER

VELLIAN CROWLER: ANCIENT GEAR

VIVIAN WONG- DRAGON LADY

JEAN CLAUDE MAGNUM: NINJA

KOYO HIBIKI: ELEMENTAL HERO

...........................

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.