Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những kẻ khốn cùng

Tiểu thuyết gốc · 3109 chữ

"27 phút 10 giây. 27 phút 17 giây. 27 phút 10 giây... 25 giây "

" Cậu im ngay cho tôi?" Crowler khó chịu

"27 phút 52 giây-"

" Ta sẽ ko đấu với cậu," Crowler chịu hết nổi, ném cho Joey cái lườm đầy tức giận

" Tại sao thế, ông bạn? Sợ thua à?"

"Thua? Trận này ta sẽ thắng dễ dàng, ta biết chính xác đường đi nước bước của cậu."

"Thế cơ á?" Joey khoái chí hỏi, khoanh tay trước ngực... trước khi lè lưỡi và nhướng mày. "Cá là ông ko đoán dc tôi làm thế."

" Cậu...." Crowler cạn lời. " Ta ko ám chỉ ta biết trước mấy cái thứ hành động ngu ngốc của cậu. Ta đang đề cập đến... không thể nghĩ ra từ nào để diễn tả... kĩ năng đấu bài của cậu." Ông ta bắt đầu đi vòng quanh Joey, đưa tay ra và lướt nhẹ ngón tay dọc theo vai của cậu thiếu niên giống như một quản gia đang kiểm tra một món đồ nội thất xem nó đã sạch bóng chưa. " Ta có thể dự đoán toàn bộ những gì cậu làm nếu chúng ta đánh một trận. Cậu sẽ triệu hồi một vài con quái thú mà cậu tin khá mạnh nhưng chỉ xét về chỉ số tấn công, sử dụng 1 đến 2 lá bài cạm bẫy và tin tưởng đó là một chiến thuật táo bạo, cuối cùng lúng túng trước khi mạo hiểm vào một canh bạc." Ông ta lắc đầu. " Trò này chỉ có tác dụng với mấy người mới chơi, nếu gặp những bài thủ thực thụ, cậu sẽ thất bại nhanh chóng. Thế nên, tôi ko có hứng thú đấu bài với kẻ kém cỏi như cậu."

Crowler quay đầu bỏ đi

" Tôi đoán... ông sẽ làm như vậy, đồ hèn nhát."

"Không... cậu thực sự không thể," Crowler nói miễn cưỡng.

Joey nhếch mép cười, ko còn đuổi theo sau Crowler nữa. " Chỉ giỏi nói."

" Chỉ giỏi nói," Crowler dừng bước.

" Đúng. Ông cứ ba hoa về việc ko đấu với tôi ko phải vì tôi kém cỏi hay đấu với tôi làm mất thời gian của ông, mà sự thật đấu với tôi sẽ là một thử thách khó nhằn, ông ko dám đặt bản thân vào thế khó, vì ông sợ thua cuộc."

" Ta ko hiểu cậu đang nói nhảm cái gì," Crowler quay lại.

" Ông bạn, tôi từng giao đấu với những đối thủ giỏi." Tâm trí Joey lướt qua những đối thủ cậu từng đối đầu. " Có kẻ thực sự đáng ghét, nhưng tôi phải thừa nhận hắn có kĩ năng." Khuôn mặt kiêu ngạo của Kaiba hiện lên. " Đến những người mà tôi hiện tại luôn muốn đuổi kịp họ." Hình ảnh Edwin với Yugi hiện lên. " Đến người cho tôi thấy họ cực giỏi... và sau đó dạy cho tôi cách tôi có thể trở nên giỏi như vậy." Hình ảnh ông Muto bán hành cho Joey rồi giải thích từng bước từng bước một. " Cuối cùng là loại người như ông. Những kẻ như ông thì ko thiếu, luôn chém gió về việc bản thân giỏi ra sao, nhưng sự thật thì chỉ là mạnh mồm mà thôi."

Crowler nheo mắt nhìn chằm chằm vào Joey. "Cái gì?"

" Ông thao thao bất tuyệt về việc mình giỏi ntn, tôi ko có cửa đánh với ông nhưng 2 ta đều biết một sự thật rằng, ông chả có tí kĩ năng nào. Ông đơn giản chỉ là kẻ mạnh mồm để ko ai dám thách đấu với ông."

" Cậu... dám nói ta ko có... kĩ năng?"

"Ông bạn có thể có chút kỹ năng," Joey nói, xoa mũi. "Chỉ là... kém xa tôi."

Crowler run lên vì giận dữ trước khi kích hoạt duel disc. " Ta sẽ vùi dập cậu rồi giành lấy vé vào vòng chung kết."

" Như thế mới đúng," Joey lùi xuống. "Its time ta duel!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Amazoness Queen! Tấn công kết thúc trận đấu!"

Yuri nhướn mày khi quái thú của Mai hạ gục đối thủ của cô ấy ( người sử dụng thunder dragon ). Việc Mai chiến thắng ko phải là bất ngờ, đúng hơn là Mai mất nhiều thời gian hơn bình thường.

" Mình đã phát hiện ra ít nhất 3 lần cậu ấy có thể kết thúc trận đấu." Yuri nghĩ khi Mai lấy thẻ định vị lẫn lá bài hiếm nhất của đối thủ, một ma pháp nào đó, Yuri ko chắc lắm. " Giờ cậu ấy cũng ko tận hưởng sự tán thưởng của đám đông như cậu ấy thường làm... chết tiệt, Selene đang gây rối cho Mai rất nhiều."

" Yay," Mai cố tạo ra chút vui vẻ giả tạo trong giọng nói của cô. " Đây là tấm thẻ thứ 5 của tớ, tới lượt của cậu kiếm thẻ định vị."

" Tớ ko cần, cậu biết mà." Yuri trả lời. " Tớ tham gia giải đấu chỉ để dễ dàng bảo vệ cậu mà thôi."

“Và nó không có gì liên quan đến việc lo lắng về những gì tớ sẽ làm với cậu nếu chúng ta gặp nhau trong trận chung kết?” Mai trêu chọc

" Ko hề," Yuri trả lời rồi cả 2 rời đi. " Khá ngạc nhiên là cậu ko khoe khoang với mọi người là cậu có thể là bài thủ đầu tiên giành dc 5 tấm thẻ định vị. Để xem..." Yuri lấy dt ra kiểm tra. " Ừm... cậu là người đầu tiên."

"Tất nhiên!" Mai nói và Yuri tự hỏi liệu cô ấy đang cố tỏ ra tự tin vì bản thân mình hay vì cả thế giới. "Ai đứng thứ 2?"

" Tea"

"..Tea?" Mai nói, suýt vấp phải chân mình, cô đã rất sốc trước tiết lộ này

" Ừ," Yuri trả lời. " Con bé có 5 thẻ định vị. Vừa thắng xong. Tiếp theo thì có rất nhiều người có 4 tấm thẻ như Kaiba, Yugi, Joey Wheeler-oh!" Yuri mỉm cười. " Edwin vừa có thêm 2 tấm thẻ."

"Hmm, tớ cho rằng tớ cần phải... trêu anh ấy," Mai nói, nụ cười của cô ấy ngập ngừng trong giây lát.

“Mai,” Yuri nói, nắm lấy tay bạn mình. "Thôi đi."

" Thôi gì?"

"Làm như mọi chuyện vẫn ổn," Yuri nói.

" Mọi chuyện-"

" Ko, ko hề ổn chút nào," Yuri kiên quyết. " Tớ có thể nhận ra... cậu đang rất hoảng loạn vì những gì vừa mới xảy ra." Cô nắm chặt tay bạn cô. " Ko sao hết Mai, cậu ko cần tỏ ra cứng rắn. “Nếu cậu muốn la hét hoặc khóc hoặc cuộn tròn thành quả bóng… cứ làm đi. Có tớ ở đây."

" Tớ ko thể."

" Tại sao?"

" Vì các cậu cũng đâu có ổn!" Mai kêu lên, khiến vài người gần đó nhảy dựng lên và liếc nhìn cô. Thái độ bình tĩnh của Mai đã tan vỡ và cô ấy giờ đang nắm chặt đầu. " Mọi người hành động như thể như ko có gì xảy ra hoàn toàn bình thường! Edwin nói với tớ rằng anh ấy vẫn tin tưởng tớ như thế nào!"

" Cậu... ko muốn Edwin bình tĩnh như vậy?"

" Tớ muốn các cậu hoảng loạn! Tớ là nữ thần! Một phần của nữ thần! Hoặc một nữ thần bị xóa kí ức, và nếu cô ta đưa hết kí ức ấy trở lại trong đầu tớ thì chuyện gì sẽ xảy ra? Liệu tớ trở thành Selene? Hay tớ với cô ta hợp nhất? Tớ ko biết! Và tớ nhìn mọi người bình tĩnh đón nhận sự việc thì tớ cảm thấy bản thân tớ cũng phải như vậy mặc dù sự thật tớ đang phát điên."

Yuri lặng lẽ dẫn Mai đến một chiếc ghế dài, ngồi xuống cùng cô. "Cậu có muốn tớ nói rằng tớ đang hoảng loạn?"

"...không," Mai thút thít. "Nếu cậu làm thế thì tớ phải mạnh mẽ và giả vờ như mọi thứ đều ổn."

" Như cậu bây giờ?"

"Chính xác!" Mai thốt lên. "Tớ... tớ không biết phải làm gì! Tớ không biết phải cảm thấy thế nào. Mọi thứ... mọi thứ ko thể trở lại như xưa, và tớ và tớ rất tức giận với các cậu khi cứ quan tâm hỗ trợ lẫn bình tĩnh như vậy."

Yuri thở dài rồi vòng tay qua Mai, cho cô ấy tựa đầu vào mình. " Bọn tớ phát hoảng. Ko phải vì Selene." Mặt cô méo xệch. " Dc rồi, vì Selene. Nhưng vì cậu nhiều hơn. Bọn tớ lo lắng cho cậu nhưng lại ko biết giúp cậu ra sao. Nhưng làm ơn hãy hiểu rằng... bọn tớ cũng lo lắng."

“Ngoại trừ Edwin,” Mai nói. "Tớ ghét anh ấy vì chấp nhận mọi thứ quá đỗi bình tĩnh"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tôi hét lên, để ma thuật từ bảo vật ngàn năm phát ra khỏi cơ thể. Mắt tôi sáng rực màu vàng và cảm giác như có dung nham nóng chảy chảy trong huyết quản ngay cả khi dây thần kinh của tôi chạm vào sự lạnh giá của ma thuật bóng tối.

" Đúng rồi, đội trưởng, xả mọi thứ ra đi." Renard bình tĩnh đứng ngoài nhà kho, quan sát tôi

"Fucking Selene! Fuck fuck fuck fuck!" Tôi gầm lên.

" Tôi ko chắc là fuck cô ta sẽ giải quyết mọi vấn đề hay làm mọi thứ trở nên tệ hơn."

" FUCK!" Tôi cầm bàn ghế quăng quật đủ đường. " Tôi cố gắng tránh mấy thứ thần thoại nhảm nhí ngay khi nhận ra tôi ở thế giới này. Tôi đơn giản chỉ muốn sống vui vẻ, tận hưởng đấu bài, tránh trở thành trung tâm mọi thứ!. Thay vào đó.... mẹ nó... thay vào đó, tôi trở thành cổ đông của 2 tập đoàn lớn nhất thế giới, bị ép trở thành chủ nhân của bảo vật ngàn năm, ko chỉ hẹn hò với cô gái quyến rũ nhất thế giới mà cô ấy còn là một nữ thần đang lên kế hoạch biến tôi trở thành vị thần bất tử. Giờ lòi ra cả một hội kín dc thành lập ra bởi kiếp trước của tôi!"

" Cậu ko phải là người từ thế giới này?"

"Vâng vâng, tôi ko sinh ra thế giới này, không ai quan tâm!"

"Tôi hơi quan tâm."

"Và tôi muốn biết tại sao anh giống như Don Carnage phiên bản người nhưng tôi đã học cách không hỏi mấy câu hỏi này."

Renard chỉ nhìn chằm chằm vào tôi. " Tôi... tôi cho anh thêm vài phút nữa."

"Cảm ơn," tôi nói, thở hổn hển. "AAAAAAAAAAAA!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Marik giảm tốc, sang số khi hắn rẻ vào con hẻm. Hắn ghét lái xe trong thành phố vì hắn phải giảm tốc, còn hắn muốn cảm giác gió phả vào mặt, nắng chiếu sang lưng. Đó là 2 thứ mà cha hắn cướp đi của hắn, nhưng giờ hắn có thể làm vậy bất cứ khi nào hắn muốn, tuy nhiên hắn phải hạn chế vì nhiệm vụ của bản thân.

" Tất cả những gì ta muốn là tự do. Thoát khỏi xiềng xích của Pharaoh, của cha ta ngay từ khi lọt lòng. Và để làm như vậy... ta lại tự xiềng xích chính mình." Hắn lắc đầu khi giảm tốc, tìm một chỗ hoàn hảo để đổ xe. Hắn ko chắc có thể quay lại lấy xe ko, nhưng hắn muốn đảm bảo cái xe dc an toàn. Đó là thứ đầu tiên hắn có cho riêng bản thân, khi hắn giải thoát bản thân khỏi nhà tù mà Pharaoh đã giam giữ hắn. Một thứ không có liên quan gì đến thời cổ đại của Ai Cập. Cảm giác bỏ lại nó là sai và hắn thực sự hy vọng rằng sẽ tìm lại được nó.

Hắn dựng tóc gáy, quay người lại cầm quyền trượng ngàn năm chĩa nó vào chỗ tối nhất của con hẻm. Xét đến, trời đang sáng như này, lẽ ra chỗ đó ko nên tối như thế. Chắc chắn đây ko phải bóng tối tự nhiên.

" Ngươi còn chặng đường dài phải đi, hỡi tên trông giữ mộ," một giọng nói bước ra khỏi bóng tối.

" Còn ngươi thật ngu ngốc nếu tin rằng cái trò đó sẽ khiến ta sợ hãi," Marik nói khi nhìn vào hình bóng xuất hiện từ trong bóng tối. " Lũ người Anh... đã bao lần lũ thực dân các ngươi cướp lấy thứ thuộc về bọn ta?" Hắn lắc đâu trong sự thích thú. " Những gì ngươi tin là sức mạnh vĩ đại nào đó đều tầm thường với ta. Bởi vì ta là... Marik"

" Hah, cái thứ ngươi coi là tầm thường đó là tạo vật yêu thích nhất của ta," người đàn ông tóc trắng sở hữu vòn tròn ngàn năm nói, khoanh tay trước ngực nhìn chằm chằm Marik, cười nham hiểm. " Ngươi nghĩ ngươi là chủ nhân của quyền trượng ngàn năm? Rằng ngươi hiểu dc nó? Ta có mặt ở nơi đó dc rèn ra, tên đầy tớ."

" Cứ cho là ngươi tạo ra nó, liệu ngươi đủ sức lấy lại nó từ tay ta?" Marik thách thức, tay nắm chặt quyền trượng, chờ xem kẻ bí ẩn này có thực sự đoạt nó từ tay hắn hay ko. Nhưng tên tóc trắng vẫn đứng im làm Marik thêm phần tự tin. " Vậy xem ra dù ngươi có tạo ra quyền trượng ngàn năm... ngươi ko phải chủ nhân của nó."

Ma thuật bóng tối bắt đầu tỏa ra từ người Marik. " Nói cho ta biết... ngươi là ai? Ta rất muốn biết tên ngươi trước khi ta đưa linh hồn ngươi xuống địa ngục rồi dùng xác thịt ngươi giúp ta đánh bại Pharaoh." Người kia ko nói gì. Marik liền hành động. " Cứ vậy đi." Quyền trượng ngàn năm bắn ra năng lượng hắc ám

.... chỉ để bị thanh niên tóc trắng mở cổng ko gian, hút hết đòn tấn công

Marik ngay lập tức hiểu điều gì sắp xảy ra, nhìn xung quanh, bắt gặp một cánh cổng khác mở ra, nhanh chóng nhảy sang một bên né đòn.

" Ngươi sẽ ko tin ta nếu ta tiết lộ ta là ai, tên giữ mộ," hình bóng nói, cuối cùng bước ra ánh mặt trời. " Trên thực tế, nếu ngươi biết ta là ai thì ngươi sẽ kinh hoàng bỏ chạy mà ta thì ko cho phép chuyện đó xảy ra. Ngươi... cần ta." Hắn dừng lại, cố gắng hết sức nói tiếp vì câu tiếp theo thực sự quá sỉ nhục hắn, " và ta cần ngươi. Thế nên ta cho phép ngươi gọi ta bằng cái tên của thân xác này, Bakura."

" Bakura?" Marik nói, nếm từ đó trên đầu lưỡi chỉ để tạm dừng, nhận định lại những gì chủ nhân của vòng tròn ngàn năm nói, " trùng sinh?"

" Con người," Bakura trả lời. " Hiểu biết của ngươi thật nông cạn. " Sao ta có thể tái sinh khi ta chưa bao giờ chết."

" Ta đếch quan tâm tới việc ngươi tái sinh hay gì. Cho ta 1 lý do tại sao ngươi ở đây, hoặc tại sao ta cần lắng nghe những gì ngươi nói."

"Bởi vì chúng ta mong muốn những điều giống nhau."

" Và đó là?"

" Điều đầu tiên quan trọng nhất, tiêu diệt Pharaoh. Ngươi muốn trả thù... ta muốn trò chơi ngàn năm của hắn. Chia lẻ chúng ta thất bại-" Lần này Bakura ko tỏ vẻ khó chịu với sự thật hiển nhiên. Marik cũng cảm thấy khó chịu ko kém khi liên tục thất bại trước Pharaoh vô danh. " Nhưng cùng nhau, chúng ta sẽ tiễn hắn xuống địa ngục. Ta có thể cung chấp cho ngươi thứ đánh bại hắn." Hắn thò tay vào cánh cổng không gian hắn vừa tạo ra, lấy ra một bộ bài. " Đây là bộ bài trắng, Marik. Vào thời tổ tiên của các ngươi, đây là cách sử dụng trò chơi bóng tối. Ngươi ko mua chúng từ cửa hàng... các ngươi tạo ra 'bộ bài' bằng chính khả năng của các ngươi. Ta đã làm như vậy... giờ ta cho ngươi một cơ hội tương tự. Tập trung vào những lá bài trắng này, nó sẽ hình thành những lá bài ngươi muốn. Sức mạnh của bộ bài phụ thuộc hoàn toàn vào ngươi."

Nói xong, Bakura cẩn thận đặt bộ bài lên thùng rác rồi lùi lại từng bước, hắn hiểu rõ Mairk ko tin tưởng hắn dễ dàng như vậy mà cầm lấy bộ bài.

" Ta cho ngươi công cụ để đánh bại kẻ thù chung của chúng ta. Tất cả những gì ta yêu cầu là trò chơi ngàn năm."

Marik cau mày. "Còn ngươi ngồi ko hưởng lợi?"

" Khỏi lo, ta sẽ đích thân tìm Pharaoh. Ta có thể thắng hắn, nhưng có thêm nhiều lựa chọn hơn khi đối phó với kẻ thù ko bao giờ là thừa."

" Hừm," Marik lẩm bẩm. " Ta thừa nhận... ta nghĩ giống ngươi." Hắn nhìn vào bộ bài trống rồi nhìn sang Bakura. " Nói cho ta biết... ngươi nói chúng ta có nhiều mục tiêu giống nhau. Mục tiêu còn lại của ngươi là gì?"

" Vùi dập thằng khốn nạn: Edwin Chaos"

" Ta đang làm điều đó."

" Ngươi sẽ thất bại," Bakura khẳng định. " Bởi vì ngươi đánh giá thấp hắn ta... giống như ta lúc trước"

Marik nổi giận, " hắn thì là cái thá gì, và giờ với bộ bài này." Marik cầm thử 1 lá bài lên, tập trung, nhếch mép cười khi thấy lá bài hiện lên Ra's Servant.

" Ta nhắc ngươi nếu ngươi chưa biết. Hắn là hiện thân của Endymion, tình yêu của Selene! Cô ta sẽ can thiệp nếu hắn gặp nguy hiểm."

" Ngươi biết cách ngăn chặn cô ta? Giết cô ta?"

" Cô ta là thần, đồ ngu! Ngươi có hi vọng hút cạn nước trên đại dương hơn là giết cô ta"

" Vậy ngươi có cách gì?"

" Cách duy nhất đánh bại Selene: đưa cô ta chính xác những gì cô ta muốn"

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.