Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

(Chương I) 01: "...mình lại sắp phá sản"

Phiên bản Dịch · 1893 chữ

*Tên chương là do người dịch tự đặt.

“Vay thế chấp 5146, điện nước 320, thẻ xe 200, phiếu ăn căng tin 500, áo khoác 418….. Quên đi, bỏ áo khoác”

Lại đến cuối tháng, Trì Niệm cuộn người trên ghế sô pha bấm máy tính, miệng lẩm bẩm tự an ủi mình, “Dù sao cũng mới tháng Mười, mua áo khoác mùa thu làm gì, chờ thẳng tới lập đông rồi mua áo lông xịn luôn một thể. Vậy đi, 418, xóa xóa xóa”

“Tiền cưới của Tiểu Bát 300, tiền đầy tháng Tiểu Thạch 300, chỗ thân tình 600. À còn phải mời tổ Lisa ăn cơm, tháng trước cô ấy mới giúp mình làm báo cáo, cho là 200 đi”

Trì Niệm vừa bẻ đầu ngón tay đếm số nợ nhân tình chưa trả, vừa lạch cạch nhập tiền vào máy tính.

“Tiền lương tháng này là 6420,8…..”

Con số cuối cùng hiển thị trên máy tính là -545,2

Trì Niệm cười một tiếng, khóe môi cong lên một cách quỷ dị: “Được, được lắm….”

“…… mình lại sắp phá sản”


Thời điểm Trì Niệm đến thành phố B học cấp Ba đã từng mộng tưởng, nếu một ngày cô có thể sở hữu một căn phòng nhỏ cho riêng mình ở thành phố đông đúc này thì quá tốt.

Tuy nhiên mộng tưởng vẫn chỉ là mộng tưởng, mắt thấy mấy năm nay giá nhà ở thành phố B cứ như ngồi tên lửa mà vọt lên. Giờ đây bất động sản mới mở trên vành đai phía Tây (1) đều đã được bán với mức giá trên trời: chín vạn một mét vuông, Trì Niệm cũng chỉ có thể mơ mộng cho đỡ ghiền.

(1)西四环 – vành đai phía Tây: phần phía tây của đường vành đai thứ tư Bắc Kinh (đường cao tốc thành phố Bắc Kinh)

Thế nhưng Trì Niệm trăm ngàn lần không ngờ tới, vào ngày tốt nghiệp của cô, bố Trì lại gọi tới một cú điện thoại bảo cô đến phòng tiêu thụ của Mỹ Hảo Gia Viên ngay lập tức.

Quả thật gia cảnh ở quê của Trì Niệm vẫn coi như không tệ, nhưng thu nhập một năm bốn năm mươi vạn tệ đem đặt ở thành phố B thì căn bản không đủ xỉa răng.

Trì Niệm nghĩ sao cũng không thể nghĩ ra trong nhà lại có tiền mua cho cô một ngôi nhà ở thành phố B

Nói chẳng khoa trương, lúc Trì Niệm vừa nghe câu “Mua nhà cho con” từ miệng của bố Trì, nhịp tim nhất thời nhảy lên đến 180

Cái tiểu khu Mỹ Hảo Gia Viên này nghe tên có vẻ khá tốt, nhưng sau gần ba giờ xóc nảy trên đường, Trì Niệm nhìn cái gọi là vành đai phía Nam chẳng khác gì quê mình thì hai chữ Mỹ Hảo trong lòng trong nháy mắt gãy đôi.

Bất quá có ít còn hơn là không có gì, nói thế nào thì nơi này vẫn nằm trong thành phố B

Trì Niệm đã tự an ủi bản thân như thế .

Sau khi hai bố con gặp nhau, bố Trì đưa Trì Niệm đến trước một lầu đơn nào đó trong tiểu khu, hùng hổ giao chìa khóa cho Trì Niệm, chỉ vào tòa nhà cao tầng nhỏ màu xám trắng trước mặt, khí thế ngất trời nói, “Nhìn đi, đây là nhà bố mua cho con đấy!”

Vẻ mặt kiêu ngạo và đắc ý của bố Trì ngay lập tức khiến hưng phấn trong lòng Trì Niệm lần nữa bùng nổ

Thời điểm chờ thang máy lên lầu xem phòng, mẹ Trì ở xa vạn dặm gọi điện đến chúc mừng, “Con gái ngoan của mẹ, mừng con trở thành chủ hộ. Bắt đầu từ tháng tiếp theo, con chính là con nợ duy nhất trong nhà chúng ta! Nói to lên mẹ nghe, con có hạnh phúc không?!”

“Hạnh phúc!” Trì Niệm vừa nghe xong không hề phát giác ra chỗ nào không đúng, sau khi hưng phấn gào to hai chữ hạnh phúc tâm trí mới chợt lóe lên, “Đợi đã! Mẹ! Mẹ nói cái gì, con nợ gì? Nhà này không phải bố mua cho con sao?”

“Đúng là mua cho con, thế cho nên tất nhiên con phải tự trả nợ rồi”

“Tự trả?!”

Giọng mẹ Trì qua điện thoại có vẻ khí định thần nhàn (2) : “Đúng vậy”

(2) Điềm tĩnh, bình thản

Kết quả là Trì Niệm hoàn toàn bị động mà trở thành con nợ, trên lưng cõng gần hai trăm vạn tiền vay thế chấp

Ý định về nhà làm sâu gạo không chỉ tan biến, mà khi mọi người trong ký túc xá còn đang mặc đồng phục cử nhân tạo dáng chụp hình thì Trì Niệm lại phải ngậm đắng nuốt cay từ Mỹ Hảo Gia Viên đi ra, bôn ba tìm việc dưới ánh mặt trời thiêu đốt

Từ thực tập sinh cho đến bây giờ là trưởng nhóm, Trì Niệm đều cống hiến cho duy nhất một công ty văn hóa. Bởi vì khoản vay thế chấp áp thân nên mặc dù Trì Niệm rất bất mãn với ông chủ điêu khắc cát cùng hai bên đồng nghiệp, nhưng căn bản vẫn không dám chuyển chỗ.

Dù rằng Trì Niệm mỗi tháng đều thắt lưng buộc bụng, tăng thu giảm chi, không cần thiết tuyệt đối không tiêu hoang, tuy nhiên một tháng sáu ngàn tệ cộng thêm tiền thưởng, trừ bớt thuế này thuế kia cùng tiền bảo hiểm, còn khoản thế chấp có thể đè chết người, sau ba năm miệt mài, Trì Niệm thành công mắc nợ 185 vạn.


Nhìn sáu tấm thẻ tín dụng cùng một tấm thẻ tiết kiệm bên trong không đến mười đồng trải thành hàng trên bàn trà, Trì Niệm xoa xoa tay chuẩn bị một trận điểm binh điểm tướng

“Để tao nhìn xem, là bé ngoan nào muốn tới giúp tao trả hết khoản thế chấp tháng này nào”

Ngón tay thon dài vừa mới vươn ra, lập tức rụt trở lại

Trì Niệm mạnh mẽ lắc đầu: “Không được, không được”

Số dư chu kỳ của sáu tấm thẻ tín dụng này tuyệt đối không thể phá vỡ. Một khi rút hết một tấm trong số chúng, cô sẽ phải đối mặt với hàng đống hóa đơn đòi nợ khủng khiếp hơn thế nữa.

Cô phải tìm biện pháp khác.


Trì Niệm gọi điện về nhà, vừa mới lộ ra chút yêu cầu bố mẹ cứu tế đã bị cúp máy không chút khách khí. Mấy lần sau gọi tới không ai nhấc máy nữa.

Bất đắc dĩ, Trì Niệm quyết định lại cho thuê phòng ngủ phụ của mình

Nhà này rộng hơn sáu mươi mét vuông, hai phòng ngủ một phòng khách. Trì Niệm sớm đi tối về, bán kính hoạt động hằng ngày cơ bản chỉ có phòng ngủ chính và phòng khách

Trước đó cô cũng từng cho thuê phòng ngủ phụ, nhưng bình thường không phải cho những người ở ngắn hạn thuê thì cũng là do cô không muốn người khác ở lâu.

Vành đai phía Nam này quá xa, phụ cận lại chẳng có công ty hay nhà máy nào, khách muốn thuê phòng không nhiều, mà Trì Niệm cũng rất kén người thuê

Đầu tiên phải là nữ, còn phải ưa sạch sẽ, lời cũng không thể nói quá nhiều, mỗi ngày về nhà cô chỉ muốn nằm an tĩnh

Càng quan trọng hơn, đây không phải là hộp đêm

Trước đây có một khách thuê mỗi ngày đều tổ chức tiệc cho đến nửa đêm, Trì Niệm mất ngủ cả tháng.

Nhưng…..

Quy củ đều là người đặt, hiện tại sự thật bày ra trước mắt, Trì Niệm không cố được nhiều như vậy

Chỉ cần có thể đến giúp cô gánh vác chút nợ nần, cái quỷ gì cô cũng tiếp!


Có kinh nghiệm cho thuê nhà từ mấy lần trước, Trì Niệm nhanh chóng chia sẻ thông tin lên mạng

Thông tin cơ bản đều đã điền xong, thời điểm viết giá cho thuê phòng thì điện thoại đột nhiên rung lên

Cô quay người nghe

“Vâng?”

“Xin chào, đây là ngân hàng XX, xin hỏi gần đây bạn có nhu cầu quay vòng vốn không ạ?”

Thứ bây giờ Trì Niệm không muốn nghe nhất là hai chữ tài chính, “Tôi mượn tiền cô còn giúp tôi trả được hả?”

“Cái này..”

“Tạm biệt!”

Mặt không biến sắc mà cúp máy, Trì Niệm ném điện thoại ra xa, vừa xoay người lại đã thấy tin tức cho thuê đã bị gửi đi

Có lẽ vừa rồi không cẩn thận đụng phải bàn phím, Trì Niệm trông thấy tiền trong cột thuê nhà là 5500!

Trì Niệm hít sâu một hơi, khoản vay thế chấp của cô một tháng cũng chỉ có 5200!

Cô vội vàng muốn xóa tin nhắn đi, nhưng máy tính lại đột nhiên lại phát ra âm thành đinh đinh nhắc nhở

【Thông báo nhắc nhở trên web】: Tôi muốn thuê nhà

Sau khi nhìn đi nhìn lại xác nhận rằng tiền mình viết trên cột thuê nhà là 5500, mà người này lại gửi tin nhắn muốn thuê nhà, Trì Niệm sửng sốt mất một lúc

【Niệm nha Niệm】: Vị trí chỗ này là vành đai phía Nam đó

【Thông báo nhắc nhở trên web】:Ừm

【Niệm nha Niệm】: Là thuê chung đó

【Thông báo nhắc nhở trên web】: Ừ

【Niệm nha Niệm】: Điện nước chia đều

【Thông báo nhắc nhở trên web】: OK

Trì Niệm có chút bối rối lại có chút phấn khích, 5500 phòng đơn, vẫn là vành đai phía Nam!

Người này thế mà không phiền chút nào?!

Trì Niệm đang sửng sờ, âm thanh nhắc nhở lại vang lên

【 Thông báo nhắc nhở trên web 】: Xế chiều hôm nay có thể đến xem phòng không?

Nhanh như vậy?!

Sẽ không có thủ đoạn gì ẩn bên trong chứ?

Trì Niệm nghĩ nghĩ, đột nhiên trở nên cẩn trọng

Cô cầm điện thoại gọi cho Đào Nhạc, không ai nghe máy

Đào Nhạc chết tiệt, lúc then chốt luôn luôn tìm không thấy người

Người này cái gì cũng không yêu cầu, quả thực rất đáng ngờ

Thế nhưng tiền thuê là 5500 đấy!

【 Niệm nha Niệm】: Tiền thuê nhà không mặc cả nha

【 Thông báo nhắc nhở trên web】: Được

Vậy mà không mặc cả!

Trì Niệm do dự một lúc, bắt đầu gõ chữ trả lời

【 Niệm nha Niệm】: Sáng mai mười giờ được chứ?

【 Thông báo nhắc nhở trên web】:”OK”

Trì Niệm tính toán một chút, nếu như người này không phải lừa đảo, sau khi thu xong tiền thuê còn có thể kiếm được ba trăm!

Trời ơi, thỏa thuận tuyệt vời gì thế này!

Trì Niệm nhìn sáu tấm thẻ tín dụng, nhát mắt liền cảm thấy cuộc sống lại một lần nữa tràn đầy hy vọng

Đào Nhạc vẫn không trả lời điện thoại, Trì Niệm để lại một tin nhắn trên WeChat cho hắn

【 Ngày mai chín rưỡi lết xác tới đây, không tới tuyệt giao 】

– Hết 01

Bạn đang đọc [EDIT] Yêu thầm em đã lâu | Lung Thập của Lung Thập
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi banhrancuaDoraemon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.