Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nụ hôn đầu

Tiểu thuyết gốc · 2135 chữ

Tỉnh dậy, nhìn vào đôi mắt trũng sâu vì ngủ không ngon giấc, Lâm Nhụy uể oải lấy cushion che đi quầng thâm.

Cầm vào điện thoại, không có tin nhắn nào, chỉ thấy một đống cuộc gọi nhỡ của Trần Khải. Lâm Nhụy cười khổ, tự trách mình đúng là ngu ngốc. Cô vậy mà còn hy vọng Trịnh Lỗi chí ít sẽ nhắn một tin, đại khái giải thích chuyện chỉ là hiểu lầm. Nhưng chỉ là cô tưởng tượng mà thôi. Tình cũ sau bao năm gặp lại, giờ này hai người họ hẳn là đang mặn nồng lắm, thời gian đâu mà đi giải thích với người ngoài như cô.

Vừa sửa soạn sách vở chuẩn bị đến trường, Lâm Nhụy vừa vỗ tay lên má. Thất tình cũng buồn đấy, nhưng với một sinh viên năm cuối như cô thì không phải chuyện gì quá to tát. Cô còn phải chăm chỉ học tập, thuận lợi ra trường, sau đó thuận lợi đi làm, kết hôn sinh con lúc đó cũng chưa muộn.

Trịnh Lỗi là mối tình đầu của cô, cho cô cảm giác thấp thỏm ngóng trông, cũng cho cô biết dư vị của chua xót. Nhưng dẫu sao hai người cũng chưa có tiến triển gì quá xa, thà đau sớm còn hơn đau muộn. Tên nhóc này đào hoa như thế, cũng khó tránh sau này sẽ gặp nhiều chuyện tương tự thế này.

Thấy Lâm Nhụy vừa đi vừa uống sữa đậu nành, Trần Khải không khỏi ngạc nhiên. Mới hôm qua, chứng kiến sắc mặt tái nhợt của Lâm Nhụy, Trần Khải còn lo lắng cô sẽ buồn bã đến mức không đến trường, vậy mà bây giờ lại thấy cô khôi phục dáng vẻ thường ngày, chuyện hôm qua giống như chưa bao giờ xảy ra vậy.

Trần Khải bước đến, có ý thăm dò

“Chào buổi sáng, vẫn khỏe chứ?”

Lâm Nhụy bật cười, tên nhóc này muốn cô không khỏe sao.

“Không nhìn thấy à?”

Trần Khải không dám thể hiện thái độ trêu chọc cợt nhả thường ngày, nhẹ nhàng nói:

“Hôm qua chị làm tôi lo chết đi được. Gọi điện thì không nghe, tôi còn tưởng chị xảy ra chuyện, thiếu điều đã phi đến nhà chị rồi. May mà Tiểu Hoa báo chị đã đi ngủ”

Lâm Nhụy vứt hộp sữa vào thùng rác bên đường, cười

“Đại thiếu gia, cậu cho rằng tôi là thiếu nữ mới lớn sao. Thất tình xong liền náo loạn một trận. Tôi còn 15 môn nữa là ra trường rồi, không rảnh tiếp tục đôi co với các cậu đâu"

Trần Khải thấy Lâm Nhụy không có vẻ đang cố giả vờ, bèn khoác vai cô, lại khoe ra nụ cười trêu chọc thường ngày

“Là tôi lo xa rồi. Lâm Nhụy, chị xem có phải ông trời đang có ý muốn tác thành cho chúng ta không? Chị và Trịnh Lỗi không thành đôi, vậy là tôi có cơ hội rồi nhỉ?”

Lâm Nhụy chán ghét định đẩy cậu ta ra thì đập vào mắt là 2 gương mặt đã khiến cô mất ngủ đêm qua- Trịnh Lỗi và Lâm Tịnh Nhi.

Lâm Tịnh Nhi nhìn thấy bọn cô, nở nụ cười xinh đẹp động lòng người:

“Anh Trần Khải, lâu rồi không gặp"

Trần Khải nheo mắt, cười nhạt đáp lại:

“Chào, em về nước rồi sao? Hôm qua có việc nên chưa kịp chào hỏi"

Lâm Tịnh Nhi nhìn sang Lâm Nhụy, sau đó tự nhiên khoác tay Trịnh Lỗi, thiếu điều muốn dán lên người cậu ta.

“Vâng, em về rồi, chúng ta bây giờ là bạn cùng lớp, Trịnh Lỗi chưa nói với anh sao?”

Tai Lâm Nhụy nổ đùng một tiếng. Mẹ nó chuyện tình cảm của cô cũng cẩu huyết thật đấy, mối tình đầu quay lại với bạn gái cũ thì thôi đi, bây giờ còn học cùng trường, muốn cô ngày nào cũng chứng kiến bọn họ tình chàng ý thiếp hay gì.

Chưa đợi Trần Khải đáp lại, Lâm Tịnh Nhi đã quay sang chào Lâm Nhụy:

“Hi, chị là Lâm Nhụy phải không? Em là Lâm Tịnh Nhi, bạn gái của Trịnh Lỗi. Em đã đọc bài viết về chị trên diễn đàn. Chị dũng cảm thật đấy. Haiz…Được một cô gái xinh đẹp theo đuổi như vậy, chỉ trách anh ấy quá lạnh lùng, trước đây em cũng phải theo đuổi rất vất vả mới thành công đó”

Lâm Nhụy cười khổ, cô nhóc này cũng biết cách xát muối vào vết thương người khác thật đấy. Miệng thì khen, nhưng lại gián tiếp khẳng định chủ quyền, rằng có cả trăm cô gái thích Trịnh Lỗi nhưng cậu ta lại chỉ thích một người.

Thấy Lâm Nhụy khó xử, Trần Khải nắm nhẹ vào vai cô, cười đáp:

“Cũng chỉ là cảm nắng thôi, mọi người đã biết nhau, vậy cũng không cần giới thiệu nữa. Tớ và Lâm Nhụy đi trước, lát gặp lại nhé"

Trịnh Lỗi nhìn Trần Khải ôm Lâm Nhụy thân mật như vậy, hơi cau mày lại. Nhưng Lâm Nhụy từ đầu đến cuối vẫn chung thủy không liếc cậu ta một cái.

Nhìn hai người kia thoải mái rời đi. Trịnh Lỗi gạt tay Lâm Tịnh Nhi, không nặng không nhẹ nói:

“Đều là người lớn cả rồi, em tiết chế chút đi"

Lâm Tịnh Nhi ngây người. Sao Trịnh Lỗi lại vô duyên vô cớ nổi giận với cô?

Tin tức Trịnh Lỗi nối lại tình xưa với bạn gái cũ thanh mai trúc mã nhanh chóng lan rộng khắp trường, chuyện của Lâm Nhụy vì thế cũng bị đào lên.

Các nữ sinh trong trường hầu hết đều comment bày tỏ sự đồng cảm với cô, nhưng thật ra là đang hả hê vì cô mặt dày theo đuổi nam thần của trường nhưng không thành công. Gia thế của Lâm Tịnh Nhi không đơn giản, vừa đi du học về đã xin được thẳng vào lớp của Trịnh Lỗi, hẳn phải có chỗ dựa vững chắc. Với một cô gái vừa xinh đẹp, giàu có lại là thanh mai trúc mã với Trịnh Lỗi, mọi người đương nhiên cảm thấy không cạnh tranh nổi, cũng vì thế mà cho rằng hai người đó thực sự xứng đôi.

Lâm Nhụy không để tâm đến những lời bàn tán về mình, tập trung làm tiểu luận. Cô muốn học vượt tín để ra trường sớm nửa năm, như vậy sẽ có nhiều cơ hội hơn.

Mà tên khốn Trần Khải không biết ăn phải cái gì, từ khi Trịnh Lỗi và Lâm Tịnh Nhi quay lại, cậu ta ngày nào cũng chạy đi chạy lại tìm cô. Lúc thì rủ đi ăn, lúc lại rủ đi mua sắm. Cô bị cậu ta làm phiền đến phát bực. Cô cũng không tin cậu ta có tình ý gì với mình, chỉ là thích trêu trọc cho cô tức điên mới thôi.

Tránh trường hợp Trần Khải lại đến làm phiền, Lâm Nhụy bèn ôm sách vở trốn lên căn cứ trên thư viện. Chỗ này ngay cả Tiểu Hoa cũng không biết, cậu ta có trời mà tìm được.

Vừa đi vừa chọn nhạc trên điện thoại, Lâm Nhụy không để ý phía trước, đâm sầm vào người đối diện. Cô đang định ngẩng lên xin lỗi thì bắt gặp ánh mắt thâm trầm của tên nhóc họ Trịnh.

Lâm Nhụy có chút bối rối, nhặt tai nghe bị rơi dưới đất lên, nói

“Xin lỗi, cho tôi đi nhờ"

Trịnh Lỗi như không nghe thấy gì, vẫn đứng đó chăm chú nhìn cô.

Lâm Ngụy cau mày, không muốn đôi co với cậu ta nên định lách người qua. Nào ngờ Trịnh Lỗi hôm nay dở chứng đột nhiên chặn

cô lại, thuận thế ép cô vào góc tường. Bị thân hình hơn 1m85 áp đảo, Lâm Nhụy không nhúc nhích nổi vì một tay đã bị Trịnh Lỗi giữ chặt. Cô cau mày:

“Làm gì thế?”

Trịnh Lỗi nheo mắt:

“Không có gì muốn nói à?”

Lâm Nhụy đột nhiên tức giận, tên nhóc này ăn phải cái gì không biết, cố tình làm khó cô để khoe mẽ hay gì?

“Không có, bỏ tôi ra"

Trịnh Lỗi lại cúi người xuống, mặt chỉ cách cô 10 cm.

“Hai người đang qua lại sao?”

Lâm Nhụy khó hiểu, ý cậu ta là gì chứ? Hai người nào? Chẳng lẽ nói cô và Trần Khải? Tên nhóc này điên rồi, đang yên đang lành lại tìm cô gây sự gì chứ? Cãi nhau với bạn gái sao?

“Không liên quan đến cậu”

Trịnh Lỗi có chút tức giận, giọng khàn khàn

“Vậy mà nói nhất kiến chung tình với tôi, mới qua 1 ngày đã quen người khác rồi sao?”

Lâm Nhụy phát bực, cô không rảnh để chơi trò mèo vờn chuột với cậu ta nữa đâu. Cô đẩy Trịnh Lỗi ra, nghiêm túc nói:

“Trịnh Lỗi à Trịnh Lỗi, cậu đừng lấy tôi làm bia đỡ đạn nữa được không? Tôi bị cậu trêu đùa như thế vẫn chưa đủ à? Tức giận thì tìm bạn gái tâm sự đi, đừng làm phiền đến tôi"

rịnh Lỗi không dễ dàng bỏ qua, lại áp sát Lâm Nhụy, một tay nâng cằm cô lên. Ở khoảng cách này, Lâm Nhụy cảm thấy mình có thể bị vòng xoáy trong mắt cậu ta hút vào bất cứ lúc nào.

Môi Trịnh Lỗi kề sát môi cô, dường như có thể chạm nhau bất cứ lúc nào. Lâm Nhụy run đến ngừng thở, trước giờ cô chưa từng ở trong tình huống bị chiếm tiện nghi triệt để như thế này.

Trịnh Lỗi thở mạnh, dường như đang cố gắng kiềm chế cảm xúc, giọng khàn khàn:

“Nói yêu tôi, sau đó lại thờ ơ với tôi. Là ai đang trêu đùa ai chứ?”

Lâm Nhụy mím môi, cô thế mà lại bị cậu ta biến thành kẻ tội đồ. Cô tức giận, gằn giọng:

“Trịnh Lỗi, tôi thích cậu, nhưng ghét nhất là con giáp thứ 13. Chuyện của chúng ta không thành có lẽ do chưa đủ duyên, tôi vẫn thật lòng chúc phúc cho cậu. Làm ơn đừng khiến tôi khó xử, Lâm Tịnh Nhi cô ấy….

Còn chưa nói hết câu, môi Trịnh Lỗi đã phủ lên môi cô. Lâm Nhụy đứng hình, mắt mở to, tay chân hóa đá. Tình…tình huống này là sao chứ?

Trịnh Lỗi trằn trọc cắt mút môi cô, dường như đang trút giận. Cô vừa định mở miệng phản đối, cậu ta liền bắt lấy cơ hội, nhanh chóng môi lưỡi dây dưa. Lâm Nhụy bị cậu ta hôn đến khó thở, đầu óc quay cuồng.

Một tay Trịnh Lỗi ôm đầu Lâm Nhụy, tay còn lại ôm chặt eo cô, thân hình cậu ta cao lớn như vậy, cô giống như một chiếc gối ôm bị cuốn chặt, không thể nhúc nhích.

Đây là nụ hôn đầu, lại còn cùng người cô đơn phương suốt bao lâu nhưng Lâm Nhụy không hề cảm thấy dễ chịu. Mẹ kiếp, Trịnh

Lỗi đã có bạn gái rồi, lại còn cùng cô dây dưa, khác nào biến cô thành loại phụ nữ cướp bạn trai của người khác.

Lâm Nhụy tức giận, cắn mạnh vào môi Trịnh Lỗi. Cậu ta giật mình buông cô ra, trong mắt vằn lên tia đỏ sau khi trải qua một trận kích tình.

Lâm Nhụy nhìn vết máu trên môi Trịnh Lỗi, không cảm thấy hối hận chút nào:

“Trịnh Lỗi, cậu nghĩ tôi là loại người gì?”

Thấy Lâm Nhụy tức giận đến mặt đỏ tía tai, Trịnh Lỗi không dám manh động, chỉ yên lặng nhìn cô nói tiếp:

“Tôi thừa nhận đã hạ mình để theo đuổi cậu, nhưng tôi có nguyên tắc và giới hạn của mình. Cậu đã có bạn gái, còn làm ra loại chuyện như vậy, muốn một chân đạp hai thuyền hay sao?”

Trịnh Lỗi cười. Cô thật chẳng hiểu sao giờ này mà cậu ta còn cười được:

“Nếu chị không muốn, có thể bảo tôi chia tay Lâm Tịnh Nhi mà?”

Lâm Nhụy sững sờ, không tin Trịnh Lỗi có thể nói ra một câu như vậy. Cậu ta thực sự nghĩ cô là loại người không có đạo lý như vậy sao?

“Trịnh Lỗi, tôi thật sự hối hận vì đã thích cậu"

Một câu nói này không nặng không nhẹ, ghim thẳng vào tim Trịnh Lỗi. Cậu ngây người, nhìn Lâm Nhụy tức giận bỏ đi, cũng không đuổi theo. Trịnh Lỗi dựa người vào tường, nhìn lên trần nhà, quai hàm nghiến chặt.

Bạn đang đọc Yêu lại tình đầu sáng tác bởi Con_tho

Truyện Yêu lại tình đầu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Con_tho
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.