Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành phố Muchi

Tiểu thuyết gốc · 1532 chữ

"Huỳnh lùn, mầy đừng có nhìn tao nữa được không hả? Từ lúc ra khổi rừng mày cứ nhìn tao suốt, làm tao nỗi da ga lên hết rồi, làm ơn đừng nhìn nữa!" Ngân thấy khó chịu khi nhỏ bạn cứ nhìn mình suốt đường đi.

"Ờ" Huỳnh quay đầu nhìn phía trước, mặt không biểu hiện cảm xúc, thờ ơ, cứ đơ đơ không biết đang nghỉ cái gì.

"Nè Huỳnh, nè..... Mày làm sao vậy hả?

Sao cứ như người mất hồn vậy? Có nghe tao nói gì không?" Ngân thấy Huỳnh bên cạnh yên lặng không lên tiếng, nhìn hai mắt không có tiêu cự, có chút lo lắng chụp vai của cô mà lắc lắc.

Móng mèo chụp lấy cánh tay dang ra sức lắc người mình, tức giận nói: "Mày làm cái gì vậy hả? Buông tao ra!"

"Mày làm gì mà nhìn tao rồi thất thần vậy hả? Tao kêu mày mấy lần mà mày vẫn thờ ơ không trả lời, làm tao lo...." Ngân càng nói càng nhỏ làm người đối diện không nghe được, mang theo vài phần nức nở.

"À, tao chỉ đang suy nghĩ một số chuyện, còn nhìn mầy để quen mắt thôi."

"Chuyện gì? Vậy mày nhìn quen chưa!"

"Cuộc sống sao này, liệu có quay trở về được hay không.... Nhìn Mầy cũng quen rồi đi, à còn có..." Huỳnh không nói nữa.

"Còn gì nữa, mau nói đi"

"Không còn gì hết."

Ngân chợt cười gian một tiếng, khởi động mống vuốt chuẩn bị hành động, nói: "Nói tao nghe đi, không là mày chết với tao ha, ha, ha...."

Huỳnh nhìn một màng này, sống lưng có chút lạnh, nói: "Nói cái gì, còn gì để nói nữa."

"Thật sao?"

"Ừ."

Ngân hạ thủ, hai tay véo hai bên má Huỳnh, cười thật tươi, nói: "Nói thiệt tao muốn làm đều này lâu rồi, tại mày ép tao thôi ha, ha, ha... Giờ có nói hay không?"

"..Uông ...Ay, ...au, ...au, ...ao ..ói, ...ầy ...ả ...a" (Buông tay, đau, đau, tao nói, mầy thả ra).

"Được, giờ thì nói đi không thì...." Ngân dừng tay, cười đầy uy hiếp.

Huỳnh xoa xoa hai má đỏ bừng lẩm bẩm: "Cái đồ hành hạ người, à không hành hạ mèo mới đúng, thay đổi thân xác mà chỉ số thông minh vẫn không thay đổi,....."

Ngân nghe không rỏ Huỳnh đang nói gỉ, hỏi: "Mày nói gì, tao nghe không rỏ."

"Tao nói cơ thể."

"Cơ thể làm sao?"

"........."

Ngân không hiểu nhìn Huỳnh chờ giải thích.

Huỳnh thở dài, thầm nghỉ "mội lần thông minh lấm sao giờ ngu đột suất vậy trời. Thật là khổ cho thân mèo ta qua đi...."

"Phía trước hình như là một thị trấn" Cô vội chuyển đề tài.

"Oh! Đúng là có thị trấn, vậy chúng ta đi nhanh chút đi. Tao muốn tấm rửa còn phải đi ăn nữa, đối quá." Ngân hưng phấn không ngừng hối thúc Huỳnh đi nhanh một chút,

"Ừ."

[Không ngờ bạn của ký chủ lại khờ quá đi]

"Ít tiếp xúc với xã hội nên vậy thôi"

"Huỳnh sao mày kiệm lời quá vậy? Trong thật lạnh lùng!" Ngân nói lời trêu ghẹo.

"Kệ tao...."

Trước lúc tới nơi này Huỳnh là một người ít nói đối với người ngoài, chỉ nói nhiều với nhỏ bạn và người nhà. Cao 1m85 là chiều cao lý tưởng của người mẫu, việc gì cũng làm được nhưng lại lười nên không ai biết và thường bị mắng là "Đồ phế vật". Một khi tức giận sẽ rất lợi hại không ai địch nổi. Tính cách khá mạnh mẽ.

Ngân thì ngược lại, cao 1m52, là Neet chỉ ở lì trong nhà nên có làn da trắng tái nhợt nhìn thật yếu đuối, hai vành mắt thâm đen do thức khuya, đi ra ngoài thì ngại nói chuyện với người lạ, bên ngoài thì nhát ở nhà thì hơi chập mạch chút, giỏi nhất là thiết kế thời trang.


Đi vào thị trấn đầy nhộn nhịp, trên đường có rất nhiều người qua lại, bên ven đường được trồng rất nhiều loại hoa rất đẹp nhưng không biêt tên, mùi hương của hoa lan tỏa khắp nơi. Có một cô gái tóc hồng dài tới eo đang ôm một con mèo trắng mặt áo choàng màu vàng, đang đứng ven đường nhìn mọi thứ trước mắt trong thật xa lạ không biết làm sao.

Con mèo tức giận, nói: "Mày làm ơn bình tỉnh giùm tao, mầy tính siết tao chết hả? Mau buông tao ra!"

Cô gái hoang mang nhìn xung quanh nói: "Làm sao đây, nhiều người quá, tao sợ!"

"Có tao ở đây không cần sợ, để tao xuống nhanh!"

"Ừm"

Họ chính là đôi bạn thân của chúng ta Huỳnh và Ngân.

"Đi thêm một đoạn sẽ có nhà trọ, chúng ta vào đó thuê phòng đi."

"Sao mầy biết phía trước có nhà trọ?"

Huỳnh cầm điện thoại, nói: "Nhờ cái này, có thể xem chất lượng phục vụ, giá cả luôn, thích không ha, ha.... Còn có thể lấy đồ nữa tiện ghê, tương tự với túi thần kỳ của Đoremon vậy đó."

[Tính năng của bổn Hệ Thống còn lại hại hơn nhiều]

Huỳnh ra sức Khên ngợi "Đúng nha, Hệ Thống max siêu đẳng luôn mà"

[Chứ sao, mấy thứ kia chỉ là đồ bỏ hahaha.....]

"Tao cũng muốn có một cái."

"Cái này... Ừ thì cũng được nhưng tinh năng lại không giống lắm."

"Ukm, không sao mầy mau đưa cho tao đi."

"Ukm." "Hệ Thống, tìm cho tao cho cái điện thoại có tính năng y như cái này"

[Ok, đã tìm thấy, giá 5000kc]

"Mua

[Giao dịch thành công]

Huỳnh cầm đưa cho Ngân, tính năng của nó không ngờ cũng giống với của cô mà thôi: "Tìm chỗ nghĩ ngơi một chút đi."

"Ừa."

"Hệ thống, nơi nào có thể thuê phòng"

[Đi thẳng 300m quẹo trái là tới]

Cả hai sao khi thuê phòng, ăn uống no đủ, tới khi ngã lưng lên giường thì ngủ một mạch tới sáng ngày hôm sau.

"Nè Ng.... Nikki chúng ta đi dạo phố đi."

"Ừa, đi thôi Mumu ha, ha...."

"Mày cười cái gì? không được cười!"

"Ừ, ha ha...."

"....Muốn cười thì cười đi" Nói xong cô bước nhanh hơn.

"Này, chờ tao với....."

Bởi vì hai người đã thỏa thuận với nhau khi ở bên ngoài thì gọi nhau là Nikki, Mumu, khi không có người thì sao cũng được.

[Ký chủ, người đi chơi cũng thật vui nha, Hệ thống ta đây cũng muốn chơi nha]

"Mầy có hình dạng sao?"

[Không có, chờ sao này năng cấp lên sẽ có]

"À, mà Hệ Thống mầy là nam hay nữ vậy hả?"

[Giọng nói đầy quyến rủ cùng nam tính của bổn Hệ Thống như vậy, ký chủ ngươi nghĩ ta là nữ!]

"Ờ.... thì cũng có nghĩ như vậy đó"

[Bổn Hệ Thống giận, phát nhiệm vụ tiêu phí 50000kc, thất bại nhảy cốc quanh Thành Phố Muchi 5 vòng]

"Không phải chứ, mầy bất tao phá sản chắc...... à mà kc của mình cũng rất nhiều có sài cũng không hết nỗi. Hệ Thống mở thương thành tao muốn mua đồ"

[Ok]

Sao một hồi tìm kiếm rốt cuộc cũng có cái để mua, một cái thẻ Biến Hình. Thẻ Biến Hình khi sử dụng có thể giúp bạn thay đổi hình dạng và trở về hình dạng ban đầu tùy thích giá 48000kc. Huỳnh ngay lập mua thẻ Biến Hình nhưng không sử dụng ngay mà cất vào tủ đồ trong điện thoại, mua thêm hai vòng ngọc hộ mệnh gánh chịu ba lần công kích giá 2000kc, hoàn thành nhiệm vụ.

[Chức mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng nhận được là 50000kc, 2000 thẻ sao]

"!!!!!!!" Bắt tiêu 50000kc cho đã, nhận thưởng cũng 50000kc chơi ác vây, sao này tốt hơn mình không nên chọc tức Hệ Thống......

Nơi họ đang ở hiện tại được gọi là Lục Địa Ảo Ảnh. Từ kiến trúc cho đến đường phố đều giống với thới giới kia, không khác nhau là mấy. Trên đường đi họ gặp được vài người muốn thi đấu cùng họ, tất nhiên là nhờ sự thần kỳ của chiếc điện thoại mang lai họ đã thắng và quen được một vài người bạn mới ở thế giới này. Họ ở đây chơi 1 tuần rồi lên đường đi tới những nơi khác cùng người bạn mới là Bobo.

Trên đường đi hai người đã gặp thêm được vài người bạn, nhờ sự hiểu biết về nơi đây và bà 8 của Bobo nên cả hai biết được Học Viện SIA. Nơi đào tạo những ai yêu thích thời trang, nơi đó tập trung rất nhiều người có năng lực và xuất sắc cho nên tỷ lệ học viên tốt nghiệp và lấy bằng loại S là 98%, vậy là mục tiêu của Ngân là đi tới Học Viện SIA, cô lôi bạn mình đi trong sự vùng vẫy không muốn đi.

Bạn đang đọc Xuyên Vào game NSTT [ Ngôi sao thời trang ] sáng tác bởi Huynhnhu123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huynhnhu123
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.