Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai giết ai (4)

Phiên bản Dịch · 1009 chữ

Trường học này có độc, sao học sinh cứ động một tí là nhảy lầu?

Như vậy việc nhảy lầu ở trường học này vẫn chưa kết thúc ư?

Theo tiết tấu một nam một nữ thì người nhảy lầu tiếp theo hẳn là một cô gái?

Việt Nẫm không ngờ miệng mình linh như vậy, cô vô tình buột miệng nói ra thôi, ngày hôm sau khi bước vào cổng trường đã nhìn thấy một cô gái nhảy xuống từ khu nhà bỏ hoang đối diện khu dạy học, rơi xuống ngay bên cạnh cô.

“!!!!”

Mẹ kiếp! Cái quái gì thế này?

Máu bắn ra tung tóe rất xa, Việt Nẫm nhìn vết máu đỏ tươi từng chút lan ra mặt đất, hơi thở bất giác tăng lên.

Tòa nhà ma?

Xung quanh không có ai, giờ này trường học vẫn chưa có ai đến, cô ngẩng đầu nhìn lên sân thượng sau đó nhìn thoáng qua thi thể, cô cảm thấy thi thể này nhìn hơi quen.

Là cô gái ngày hôm qua cô đã gặp.

Việt Nẫm trầm mặc lấy điện thoại di động ra.

....................

Sau khi báo án, Việt Nẫm tiến lên hai bước, đứng gần một chút để kiểm tra thi thể, sợ phá hỏng manh mối sẽ gặp phiền phức nên cô không lật thi thể, mà chỉ đứng từ xa thu thập thông tin.

Nếu che đi nửa khuôn mặt, thêm kính râm vào, là cô gái hôm qua cô đã gặp.

Trên đồng phục học sinh có nếp nhăn và vết đen, đầu ngón tay, giày da đen và váy cũng bị bám nhiều bụi, cổ tay phải có lằn đỏ mờ nhạt, và đeo kính... theo những gì cô nhìn thấy thì không phải là tự sát, cô ấy bị ai đó đẩy xuống.

Cô ở đây chưa đầy mười phút! Vì vậy, người vẫn còn trên lầu!

Cạch----

Trong tòa nhà có tiếng sắt va chạm, như thể có ai đó vội vàng rời đi và va phải thứ gì đó, âm thanh đó có cảm giác cách Việt Nẫm rất gần.

Cách tốt nhất để giúp nạn nhân là tìm ra hung thủ thực sự, cô không còn thời gian tiếp tục canh giữ hiện trường ở đây, sợ có người đến xóa dấu vết quan trọng nên cô chụp hai tấm ảnh, cất điện thoại rồi bước vào dãy nhà dạy học bỏ hoang, hơi lạnh ập tới xuyên qua khe hở trên quần áo, cả người sởn gai ốc.

Không ai muốn đến tòa nhà bỏ hoang chưa từng được sửa chữa này, hành lang tối tăm u ám, không khí nồng nặc mùi ẩm mốc, những bức tường trắng do thời gian xói mòn bị nứt nẻ, ố vàng, lộ ra lớp xi măng bên trong.

Việt Nẫm liếc nhìn lớp bụi trên mặt đất, vài chỗ có dấu chân lộn xộn, nhìn vết giày có lẽ là ba người?

Hai dấu giày có kích thước nhìn xinh xắn hơn dấu giày kia, hai nữ một nam ư?

Cô cẩn thận tránh những manh mối này, dùng điện thoại di động chụp lại tất cả rồi đi tiếp vào bên trong.

Mỗi tầng của tòa nhà dạy học đều giống hệt nhau, khi Việt Nẫm đi qua tầng một tiện thể nhìn thoáng qua, có năm sáu phòng học trống để đầy bàn ghế bỏ hoang.

Âm thanh phát ra từ tầng một, trong phòng học có hai bàn ghế bị lệch vị trí, cửa sổ đã bị ai đó mở ra.

Có người đã từng đi ra từ đây, nhìn dấu vết còn rất mới, hẳn là tiếng động mà Việt Nẫm nghe thấy.

Có vẻ như người nam hoặc nữ đã phát hiện ra Việt Nẫm ở bên dưới, nên mới hoảng sợ nhảy ra từ cửa sổ này.

Việt Nẫm luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Cô gái nặng khoảng 90 cân (khoảng 45kg) cộng thêm khoảng cách và chiều cao của tòa nhà, sau khi tính toán, cô ấy hẳn là phải rơi ở tầng sáu hoặc là sân thượng!

Bình thường xuống tầng sáu nhiều nhất chỉ mất hai phút, nếu như chạy thục mạng thì thời gian càng ít, từ khi Việt Nẫm phát hiện thi thể đến giờ đã tám phút, vậy vấn đề ở đây là?

Hung thủ đã làm gì trong sáu phút đó?

Việt Nẫm tiếp tục đi lên, lên tới sân thượng cô phát hiện một mảnh giấy bị cục đá đè lên, trên đó có ghi dòng chữ "di thư" bằng nét chữ rất đẹp.

Vì cô nghe thấy tiếng động và những dấu hiệu cho thấy rõ ràng không phải tự tử, có nghĩa là bức di thư này có lẽ không phải do cô ấy viết, Việt Nẫm nhìn sơ qua nó, nội dung đại khái là cảm thấy tuyệt vọng trong cuộc sống, làm cha mẹ mất mặt, cảm thấy cuộc sống không còn ý nghĩa gì nữa……Chữ ký là Dư Mặc.

Dư Mặc?

Việt Nẫm nhớ tới quyển nhật ký bị thiếu nội dung mà hôm qua mình mới bổ sung, trong nhật ký đó có nhắc tới người bạn nào đó nhốt “mình” trong nhà vệ sinh, dội nước lạnh, sau đó làm lành, tên Dư Mặc thì phải?

Việt Nẫm chụp ảnh xong, đồng thời nhìn đến mép sân thượng, trên đó có dấu chân...... Nếu cô ấy từ đây nhảy xuống, vậy tại sao lại có bụi và nếp nhăn trên bụng?

Việt Nẫm từ sân thượng đi xuống, cô nhìn vào phòng học thứ ba trên lầu sáu, thấy bệ cửa sổ được lau cẩn thận.

Cô ấy nhảy xuống từ chỗ này.

…….

Với tư cách là nhân chứng, Việt Nẫm được mời đến đồn cảnh sát để hỗ trợ điều tra, vì cô lên sân thượng thu thập chứng cứ nên hiện trường không có người trông coi, nên bị các học sinh đến trường phá hủy hoàn toàn.

Bạn đang đọc Xuyên nhanh: Giải Mã của Nhược Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wWind
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.