Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai giết ai (3)

Phiên bản Dịch · 1061 chữ

"Cảm ơn bác sĩ, nhưng không cần phiền vậy đâu, vẫn chưa đến lúc."

Có những bài học từ thế giới thứ nhất và vụ án từ thế giới thứ hai, so với việc lập tức báo cảnh sát, Việt Nẫm muốn tự mình ra tay, giấy giám định chỉ là hậu chiêu của cô mà thôi.

Hành lang bệnh viện thỉnh thoảng vang lên vài tiếng ho khan, các y tá bận rộn ra vào, nội tâm Việt Nẫm càng yên tĩnh, cô ấn thang máy.

Cửa thang máy mở ra, bên trong chỉ có một cô gái đeo khẩu trang và đeo kính râm.

"Việt..." Cô ta dường như biết Việt Nẫm, trong nháy mắt cô ta như phản ứng lại, lập tức im bặt.

Bệnh viện này tổng cộng có năm tầng, cô khám bệnh ở tầng bốn, tầng năm là khoa sản, đối phương hiển nhiên là biết "mình", tuổi cũng tương đương với "mình", hơn nữa trong trường học cũng không có nhiều người biết đến "mình", cho nên phạm vi càng bị thu hẹp.

Che mặt, đeo kính râm, che bụng, sắc mặt tái nhợt ... Rõ ràng là không muốn người khác biết mình đang ở đây, vừa nhìn thấy cô thì cô ta chỉ kêu một tiếng rồi im bặt.

Tóm lại, Việt Nẫm không có ý định chào hỏi với cô ta.

Cô gái dường như cũng sợ Việt Nẫm nhận ra mình nên đã kéo khẩu trang và kính râm sẵn sàng ứng phó với tình huống bất ngờ, nhưng khi thang máy mở ra, cô ta cũng không thấy Việt Nẫm có hành động gì.

Cô gái thở phào nhẹ nhõm, sau khi Việt Nẫm bước ra ngoài, cô ta mới cẩn thận ra khỏi thang máy.

Việt Nẫm tìm một con hẻm tối và thuê một căn phòng theo giờ, ở trong phòng cô lấy quyển nhật ký ra, nhưng lần này thay vì đọc những dòng chữ trên đó, cô dùng tay sờ từng trang giấy.

Muốn biết những thứ bị xé rách cũng không khó, mỗi người khi viết sẽ để lại dấu vết chữ viết ở trang sau của tờ giấy, hơn nữa “mình” mang theo nỗi uất hận viết ra những thứ này, dấu vết chữ viết chắc chắc sẽ đè sâu hơn.

Dấu vết chữ viết rất nhiều và lộn xộn, không có công cụ chuyên nghiệp nên Việt Nẫm chỉ có thể tự mình sờ từng chữ rồi chậm rãi phân tích.

…….

Thứ ba, ngày 3 tháng 2, trời mưa.

Bọn họ ném cặp sách của tôi vào tòa nhà ma, tôi không dám vào, Dư Mặc nhặt nó về giúp tôi ... Tôi không nhờ cô ta giúp, cô ta nói là muốn bù đắp cho tôi...

Nếu tôi có thể rời khỏi ngôi nhà đang ở, dù ngày nào bị tạt nước tôi cũng không sao.

Không muốn về nhà.

Thứ tư, ngày 4 tháng 2, trời nắng.

Theo truyền thuyết về tòa nhà ma thì ai bước vào đó đều sẽ chết, Dư Mặc nói rằng giữa tôi và cô ta, thì cô ta tình nguyện mình là người bị nguyền rủa ... Vì vậy, tôi đã làm lành với cô ta.

Con người thực sự là một giống loài kỳ lạ, Dư Mặc nói rằng cô ta khinh bỉ hành vi của họ, nhưng chỉ tôi biết khinh bỉ là một chuyện, cô ta đang sợ, sợ không giống với bọn họ.

Thứ năm, ngày 5 tháng 2, trời mưa.

Dư Mặc nói rằng cô ta có thể thực sự đã bị nguyền rủa, cô ta ghét tôi bảo tôi đừng tìm cô ta nói chuyện nữa... Giờ giải lao tôi nhìn thấy cô ta nói chuyện với đám người đó.

Tôi hiểu rồi.

Thứ sáu, ngày 6 tháng 2, trời nắng.

Tôi đi vào tòa nhà ma.

So với ở trong ngôi nhà kia tôi càng muốn ngủ ở đây hơn, truyền thuyết đều là dối trá, làm gì có ma.

………

Thứ sáu, ngày 20 tháng 2, trời mưa.

Lưu Trì bị tiêu chảy, tôi đã bỏ Cephalosporin [1] và Hoắc Hương Chính Khí vào trong nước... Kế hoạch thất bại.

Phiền phức thật, hay là lừa hắn vào tòa nhà ma.

……

Uống Cephalosporin và Hoắc Hương Chính Khí cùng với nhau?

Cô ấy muốn giết Lưu Trì?

Dấu vết chữ viết sau ngày 20 tháng 2 không có, manh mối bị thiếu trên cơ bản là những thứ này, Việt Nẫm xoa huyệt thái dương đau nhức của mình, gạt manh mối sang một bên, tiếp theo cô tìm kiếm truyền thuyết tòa nhà ma trên mạng.

Trong trường của "mình" có một khu nhà cũ bị bỏ hoang, cứ cách vài năm đều có học sinh vào đây nhảy lầu với đủ loại lý do khác nhau, theo thời gian có tin đồn rằng học sinh vào tòa nhà ma sẽ bị nguyền rủa.

Vậy yêu cầu qua ải 2 là tìm ra quỷ, ma quỷ có thật ư?

Việt Nẫm không tin lắm.

Cô xâm nhập vào mạng tìm thấy một số hồ sơ, bốn người trong đó đều nhảy lầu từ tòa nhà ma.

Hai nam hai nữ.

Bạn nữ đầu tiên là Mạnh Nhạc Nhạc, 16 tuổi.

Tính cách hướng nội, quan hệ lạnh nhạt với các bạn cùng lớp, trong hồ sơ viết rằng điểm thi giảm sút, áp lực tâm lý quá lớn, nên đã nhảy lầu tự tử, lời khai của giáo viên và học sinh cũng không có vấn đề gì.

Bạn nam thứ hai là Ngọc Kỳ, 16 tuổi.

Cậu ta cũng bị giáo viên mắng vì điểm thi không đạt yêu cầu... Hôm đó cậu ta đã nhảy lầu từ tòa nhà ma?

Bạn nữ thứ ba là Vương Khả, 16 tuổi.

Điểm thi giảm……nhảy lầu.

Bạn nam thứ tư là Trần Nhất Minh, 16 tuổi.

Cậu ta nhảy lầu không phải vì áp lực tâm lý do điểm thi giảm, mà do thất tình nên nhảy lầu.

????

--------------

Chú thích:

[1] Cefalexin (hay còn được viết là cephalexin) là một kháng sinh nhóm cephalosporin thế hệ 1. Dùng điều trị trong các trường hợp nhiễm khuẩn, có tác dụng phụ là gây tiêu chảy, buồn nôn.

Hoắc Hương Chính Khí: tên một vị thuốc đông y.

Bạn đang đọc Xuyên nhanh: Giải Mã của Nhược Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wWind
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.