Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bọ Ngựa Bắt Ve

Tiểu thuyết gốc · 2740 chữ

Vô Sỉ với gương mặt bị đánh cho thành cái đầu heo thất thểu từng bước trở về nhà.

Nhìn căn nhà tối om trên khóe miệng nở một nụ cười gian,hắn rón rén từng bước chân thật nhẹ nhàng đi tới chiếc cửa sổ ở phòng hắn.

Vô Sỉ nhẹ nhàng nâng chiếc cửa sổ lên, điều làm hắn thật sự bất ngờ là cánh cửa vậy mà không khóa,dù là cánh cửa có khóa đi chăng nữa thì đối với tên lưu manh như hắn thì cũng chẳng mất mấy thời gian để phá khoa,nhưng điều quan trọng ở đây vậy mà Vân Vân còn có chút lòng tốt để cửa cho hắn.

Càng nghĩ hắn càng thấy yêu quý cô nàng này hơn, mặc dù miệng nàng ta nói cứng nhưng thật sự trong thâm tâm không nỡ để hắn ở ngoài chịu gió sương.

Thoáng cái Vô Sỉ đã leo cái tót lên giường ,hắn cứ chui chui rúc rúc từng chút một không mất quá lâu hắn đã áp lấy cơ thể của Vân Vân ở bên trong nệm.

Cánh tay Vô Sỉ đặt lên phần eo của Vân Vân, phát lực mang cơ thể của nàng kéo sát lại.

Vân Vân gương mặt thoáng chốc đỏ bừng, hơi thở kèm theo vài phần gấp gáp,từ lúc cái tên sắc ma chui từ cửa sổ vào tới giờ,hắn làm những gì nàng cũng đều biết rõ chẳng qua bản thân cố duy trì trạng thái giả vờ ngủ,nhưng thật không ngờ tên sắc ma càng lúc càng quá phận.

Thấy biểu hiện của Vân Vân,Vô Sỉ hắn thoáng chốc giật mình vốn tưởng cô nàng này đã ngủ say rồi,hắn chỉ muốn ôm cô nàng vào lòng ngủ cho ngon giấc thật không ngờ cô nàng này vậy mà nãy giờ đều là giả vờ,Vô Sỉ khoái trá không kìm được mà cười hắc hắc.

Bàn tay của tên sắc ma từ từ ở phần eo của Vân Vân từng chút một dịch xuống bên dưới bắp đùi thon dài của nàng,hắn không ngừng vuốt ve cái bắp đùi ấy,động tác mỗi càng vượt quá phận làm cho lông tóc nàng hết thảy dựng đứng hết lên.

Gương mặt Vân Vân ngày càng nóng đỏ trước sự vô sỉ của tên sắc ma,giờ đây nàng chỉ có thể tự trách bản thân quá ngu ngốc tự dẫn sói tới ăn mình.

Vô Sỉ cuối cùng không thể kiềm chế bản thân được giọng nói có chút ngọt ngào ghé sát tai Vân Vân thì thào:

-Vân Vân ta biết muội vẫn còn thức mà phải không.

Vô Sỉ ánh mắt đầy mong chờ,nhưng thứ hắn nhận lại chỉ là sự im lặng không có lấy một lời đáp lại của Vân Vân.

Vô Sỉ trong lòng đầy thất vọng cánh tay đang vuốt ve trên cơ thể cô nàng cũng từ từ mà rời đi.Hắn tự biết bản thân không phải là chính nhân quân tử gì nhưng một khi hắn đã hứa chắc chắn sẽ thực hiện nếu chưa được sự ưng thuận từ Vân Vân hắn chắc chắn sẽ không bao giờ vấy bẩn nàng bằng cách cưỡng ép.

Vừa khi Vô Sỉ chuẩn bị rời đi thì một vòng tay ôm lấy cơ thể hắn từ phía sau giọng ôn nhu hỏi:

-Nhất thiết huynh phải rời đi sao.

Vô Sỉ quay lại nhìn vào gương mặt đang nũng nịu của Vân Vân,lấy ngón tay khẽ ký nhẹ lên trán nàng một cái cười nói:

-Nha đầu ngốc,muội muốn khiến ta phạm tội xong sau đó lấy lý do ấy để đánh chết ta có phải không.

-Không có mà…

Vân Vân ấm ức nhìn Vô Sỉ như sắp khóc để thanh minh.

-Vậy muội nghĩ xem,thân hình muội đã là vô cùng hấp dẫn rồi ,còn ăn mặc như vậy,giờ đây muội còn ép ta ở lại đây thì không phải là đang ép ta phạm tội sao.

Vân Vân phút chốc mặt đỏ bừng vì xấu hổ,bản thân nàng thực ra rất thích kiểu đồ ngủ hai mảnh này nên vô thức đã mua rất nhiều,nhưng nàng cũng hiểu rõ ở cùng tên sắc ma này thì cũng phải cần chút kín đáo để phòng trừ hậu họa, nhưng không ngờ vì vài lý do những bộ nàng có thể mặc đều đã bị ướt, giờ đây bản thân nàng chỉ còn lại những bộ đồ hai mảnh này, nàng đành miễn cưỡng mặc chúng, mà nào ngờ mới chỉ vậy đã khiến cho tên sắc ma không thể làm chủ bản thân.

-Lưu manh huynh chỉ có nghĩ tới việc đó thôi sao,ngoài việc leo lên người nữ nhân ra thật không biết trong đầu huynh còn nghĩ được gì tốt đẹp hay không.

Vân Vân xấu hổ quá hóa giận tất thảy mọi thứ đều tính hết lên đầu Vô Sỉ mà giận dỗi.

-Ta nghĩ tới muội.

Vô Sỉ tỉnh bơ trả lời.

-Ta hỏi huynh là huynh nghĩ thứ gì tốt đẹp,huynh nghĩ tới ta làm gì.

Đương nhiên Vân Vân là người hiểu lý lẽ,việc cái tên sắc ma này nghĩ gì thì cũng chẳng có chút liên quan gì tới mình,nhưng bản thân nàng đang không vui đương nhiên cái gì nàng nhìn thấy nghe thấy tất thảy đều là không vừa tai.

-Không phải muội là sự đẹp đẽ nhất thế gian này hay sao,là chú chim phượng hoàng kiều diễm chỉ đợi một ngày từ đống cho tàn một lần nữa vỗ cánh vút bay lại về trời cao hay sao.

Nghe những lời xu nịnh đầy hoa mỹ của Vô Sỉ trên gương mặt đang hờn dỗi của Vân Vân thoáng qua một nụ cười ngọt ngào,sự cáu giận cũng theo đó dần dần mà dịu xuống,giọng nhỏ nhẹ:

-Ở lại với muội không được sao.

Vô Sỉ không hiểu tại sao Vân Vân hôm nay lại cư xử kỳ quặc như vậy,nhưng nhìn thấy sự nũng nịu ấy làm sao hắn có thể cưỡng lại được chứ, có chút miễn cưỡng đáp:

-Được rồi ta ở lại với muội,nhưng ta nói trước nếu ta không thể khống chế bản thân làm ra chuyện gì ,thì muội cũng không được ghét bỏ ta đấy.

-Huynh dám.

Cái bộ dáng ôn nhu của Vân Vân phút chốc tan biến,nàng ta hiện tại như một con mèo nhỏ bị dẫm phải đuôi, ánh mắt nàng hằm hằm nhìn Vô Sỉ.

-Đây đâu phải lỗi…

Vô sỉ chưa kịp dứt lời thì đôi môi nhỏ nhắn của Vân Vân đã chiếm lấy miệng hắn,hắn thất thần chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ có thể mở lớn đôi mắt nhìn gương mặt đang đỏ bừng của Vân Vân vừa đánh lén hắn xong.

...của ta

-Cái này… xem như là thù lao là ta trả cho huynh đêm nay.

Vân Vân giọng ấp úng.

Qua lời nói mập mờ của Vân Vân cự nhiên như biến Vô Sỉ thành nam nhân được nàng bao nuôi vậy, điều này đã làm con thú bên Vô Sỉ trỗi dậy:

-Tiểu yêu tinh nhà muội đã trả thù lao thì phải trả cho đúng chứ cái này không tính.

Thấy cái miệng của tên sắc ma, đang dần dần tiến lại gần, Vân Vân vội vàng tránh né,miệng liên hồi mắng chửi:

-Huynh vô sỉ.

Phát huy đúng bản chất lưu manh của mình Vô Sỉ ôm lấy Vân Vân vào lòng,cùng nàng môi kề môi,cuối cùng Vân Vân cũng không thể thoát khỏi vuốt trảo của tên sắc ma,chiếc lưỡi của hai người không ngừng quận qua quận lại,cuốn lấy nhau liên miên một hồi,đến khi Vân Vân cắn mạnh đầu lưỡi Vô Sỉ, thì hai bọn hắn mới dừng lại.

Một bạt tai đánh mạnh vào mặt Vô Sỉ,ánh mắt của nàng tức giận nhìn hắn,nhưng sâu bên trong thâm tâm của nàng lại có chút đau lòng khi nhìn thấy vết hằn trên mặt Vô Sỉ.

-Tiểu Vân muội cũng tàn nhẫn quá đi.

Vô Sỉ lau lau vết máu trên miệng vẻ mặt có vài phần đau đớn.

-Huynh còn dám nói.

Vân Vân tức giận gắt lên,trong sự tức giận đó thì ánh mắt nàng vài phần ám muội nhìn chút ít máu đang còn vương lại trên khéo miệng Vô Sỉ,cơn thèm thuồng kéo tới khiến nàng vô thức nuốt nước miếng cái ực.

Vô Sỉ vội ôm tiểu yêu tinh vào lòng an ủi khi thấy nàng tức giận,trong thâm tâm hắn cũng cảm thấy thầm may mắn nếu lúc đó hắn không bị Vân Vân đánh cho một cái thì có lẽ hắn đã không kìm hãm được bản thân mà làm điều không thể tha thứ .Nhưng hắn có chút nghi hoặc, cái biểu cảm Vân Vân nhìn hắn đúng là nàng ấy đang rất tức giận nhưng nó còn kèm theo một cảm giác kỳ quái giống nàng ta đang thèm thuồng thứ gì vậy.Lắc đầu lia lịa như để bản thân tỉnh táo hơn,Vô Sỉ hắn tự nhủ với chính mình có lẽ bản thân bị cắn đau quá mà nảy sinh ảo giác mà thôi, liền nhanh chóng ép bản thân quên đi cái suy nghĩ kỳ quái đó.

-Vô Sỉ sau này trưởng thành huynh sẽ đưa muội đi ngắm hết rực rỡ của thế gian này chứ.

Vân Vân nằm ở trong lòng Vô Sỉ ánh mắt ôn nhu đầy mong chờ.

-Nha đầu ngốc,hôm nay muội thật kỳ quái.Ta hứa với muội dù sau này có xảy ra chuyện gì ta cũng sẽ đưa muội đi khắp thế gian này,nhìn ngắm tất thảy mọi sự đẹp đẽ của đại lục này.

Vân Vân đôi mắt long lanh mở to tròn,vùi đầu vào lồng ngực của Vô Sỉ,trên môi nàng thoáng qua hạnh phúc.

Hai người bọn hắn ôm lấy nhau dần chìm vào giấc ngủ.

Áng mây phiêu bồng cùng gió hạ lướt đi trên thảm cỏ mênh mông.Ánh dương hừng đông cũng dần hiển lộ.

Tiếng nói cười rôm rã theo chiếc cửa sổ vọng vào bên trong căn phòng,Vô Sỉ đôi mắt đang nhắm chặt cũng dần mở ra.

Ôm cánh tay bị nằm đè lên cho tê cứng hắn liếc nhìn sang tiểu yêu tinh đang nằm ngủ say mê tới chảy cả nước miếng, có chút cười khổ ,không biết cô nàng này quá đơn thuần hay là do nàng ấy vô cùng tin tưởng hắn nữa.

Nhìn cái vẻ khả ái rung động lòng người làm sao một tên sắc ma như hắn có thể cưỡng lại được mà không chiếm chút tiện nghi được chứ,trước khi rời phòng hắn liền trộm hôn lên trán nàng ta một cái,xong gấp rút bỏ chạy ra khỏi phòng chốt cửa lại.

Đôi mắt to tròn của Vân Vân dần mở ra ,hai má không giấu được sự xấu hổ mà ửng hồng,nàng ôm lấy chiếc gối của Vô Sỉ để che đi nụ cười ngọt ngào trên môi,thấp giọng mắng:

-Đại lưu manh.

Vô Sỉ gương mặt đầy sức sống, chạy tới một góc núi cách xa thôn trang,không khác là mấy so với khi hắn ở học viện,vẫn luôn luyện tập rất nhiều bài thể lực,như chạy bộ,luyện quyền,vv…

Ánh mắt loáng qua một ánh sáng màu đỏ,không mất tới vài giây, từ thiên khung một thanh đại hắc cự đao xe gió bay vút tới.

Oành

Vị trí thanh đao cắm xuống, mặt đất nơi đó bị đánh thủng thành một lỗ lớn,nhìn thanh Đại Hắc Đao một hồi, Vô Sỉ lấy từ trong hệ thống ra một thanh đoản đao,từ từ hắn tháo lớp băng gạc màu trắng quấn quanh ở cánh tay trái ra.Hiện ra là vô số vết cắt mới cũ đều có cả.Mặt không chút gợn sóng rất dứt khoát, đoản đao trên tay lại cắt xuống một đường dài trên cổ tay,máu tươi cứ vậy ồ ạt tuôn ra không quá vài hơi thở bản tay đã là một màu đỏ thẫm.

Lúc này hắn mới dùng lượng máu tưới lên Đại Hắc,máu chảy tới đâu thì những vân đỏ trên thân Đại Hắc rực sáng lên tới đấy,đến khi toàn thanh đại đao rực lên một màu đỏ chói mắt hắn mới thu tay, dùng vải sạch quấn vết thương lại một lần nữa.

-Tiểu tử ngươi cũng thật liều mạng quá rồi đi-

Đế Thiên có chút lo lắng cho Vô Sỉ,lão hiểu rõ trong thời gian ngắn như vậy liền đã có thể cùng loại Tà Binh này luyện tới nhân khí hợp nhất quả đã là rất quỷ dị,nhưng lão thật không ngờ vì muốn gia tăng sức mạnh nhanh chóng vậy mà cái tên liều mạng Vô Sỉ này đã dùng tới bí pháp Huyết Luyện,học từ nha đầu kia.Nếu để mà cho nha đầu kia biết tới sự tình này thì không biết nó sẽ ân hận tới nhường nào.

Vô Sỉ hắn sao không hiểu bản thân hắn đang liều mạng chứ, cái loại bí pháp Huyết Luyện này đúng như tên của nó dùng chính máu của bản thân nuôi Binh Khí,hai bên cùng cộng hưởng sinh mệnh người chết Binh vỡ lực mất,Binh hủy người tử đạo tiêu.Nhưng bản thân hắn còn lựa chọn nào khác sao, tu vi thì thăng tiến quá chậm đừng nói cùng Đường Tam đối địch,cho dù việc đơn giản nhất là tự bảo vệ bản thân,bảo vệ gia đình,bằng hữu,hắn còn khó có thể làm được,không liều mạng có lẽ cuối cùng hắn chẳng còn một thứ gì.

-Tiểu tử nếu ngươi còn tiếp tục sử dụng Huyết Luyện đừng nói là diệt sát Đường Tam,sống tới năm ba mươi tuổi đối với ngươi đã là khó rồi-

Đế Thiên bay vòng vòng quanh Vô Sỉ khuyên ngăn hắn.

-Con chuột lang nước nhà ngươi vẫn lắm chuyện như ngày nào.

Vô Sỉ hắn xua tay chẳng thèm quan tâm,nhưng trong lòng hắn cũng đã sợ rồi cũng đã run rẩy trước tử thần,vốn muốn tới thế giới này để chơi thật vui hưởng thụ cuộc sống vương giả mà nào ngờ,hắn thở dài một hơi,mang tất thảy ưu tư trong lòng phát tiết ra bằng cách luyện đao,từng nhát đao chém xuống khí lực bùng phát sắc bén cắt nát tất cả những thứ trong đường bay của nó,qua một thời gia xung quanh Vô Sỉ gần như tất cả mọi thứ đã được hắn đưa về bình địa, chỉ bằng mỗi sức lực thuần túy mà không cần tới hồn lực đã mạnh tới vậy quả xứng đáng với cái giá mà hắn liều mạng bỏ ra.

Thời gian cứ chầm chậm trôi đi.

Ở một nơi đó.

Một đám người đang tụ tập với nhau, tất cả bọn chúng đều mang một thân hắc y che kín mặt mũi.

-Ngươi nói gì,mất rồi.

Một tên trong đám người không tin sự thật,mất bình tĩnh hét lên.

-Lão đại chúng ta có nên đợi nữa hay không.

Ánh mắt của người được gọi là lão đại chậm rãi mở ra, không biết rõ bên trong hắn đang suy tính điều gì, nhưng sự hung tà sâu thẳm bên trong đó là điều không thể giấu được.

Tất cả khung cảnh của đám người mặc hắc y đều thu vào tầm mắt của một người đang đứng ở trên ngọn núi xa xa kia.

-Thì ra là vậy.Chúng ta đi.

Gả cười nhạt một tiếng xong xoay người rời đi:

-Vốn tưởng chỉ là vũng nước đọng thật không ngờ lại là nơi Ngọa Hổ Tàng Long.Thành Hồn Thôn ta nhớ rõ cái tên này rồi.

/////// Góc khều tiền mua mì tôm ////

Cảm ơn các bạn đã yêu quý tác phẩm nếu các thấy yêu thích tác phẩm của mình thì hãy bấm tim và lưu truyện để nhận được thông báo sớm khi có chương mới như vậy mình đã rất vui rồi.Còn bạn nào muốn ủng hộ cho tác giả có mì tôm ăn qua tháng để tiếp viết truyện thì hãy ủng hộ mình qua số tài khoản dưới.

Đây là số tài khoản của mình :)) 350425367769 -Agribank.

Một lần nữa cảm ơn mọi người mình sủi đây hẹn gặp lại các bạn vào chương sau ngày 2/6/2024

Bạn đang đọc Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ sáng tác bởi talagi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi talagi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.