Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nửa đêm trèo cửa sổ

Tiểu thuyết gốc · 908 chữ

Chương 36: Nửa đêm trèo cửa sổ

Hoàn thành xong bức tranh, Kiều Ân nhận khăn tay từ Liên Tâm nhẹ nhàng lau tay, hoàng hậu ở phía trên sau khi cảm thấy ngạc nhiên một hồi liền lấy lại tinh thần cười dịu dàng nói:" món quà này của Đoan Nguyệt quận chúa quả thật là vô cùng đặc sắc khiến cho người ta bất ngờ" Kiều Ân nghe vậy đưa lại khăn tay cho Liên Tâm sau đó cung kính đáp:" Hoàng hậu nương nương đã quá khen rồi món quà này so với những lễ vật trước đó thì có chút bình thường".

Hoàng thượng nghe Kiều Ân khiêm tốn nói vậy liền cười nói:" bức tranh này tuy đúng là đơn giản nhưng cách thức làm ra của ngươi làm cho bức tranh trở nên đặc biệt hơn" hoàng hậu ở bên cạnh vui vẻ nói thêm:" hoàng thượng người nói rất đúng với ý của thần thiếp" dừng một lúc bà hướng Kiều Ân nhẹ nhàng nói:" được rồi! Đoan Nguyệt quận chúa đừng quá đa lễ mong ngồi vào chỗ đi!" Kiểu Ân nghe vậy tạ ơn hoàng thượng và hoàng hậu rồi ngồi ngay ngắn về chỗ của mình ở bên cạnh Ngọc Nhiên.

Khi Kiều Ân vừa ngồi xuống, Khả Hân ngồi ngay ở phía đối diện nàng khẽ mỉm cười chào hỏi, Kiều Ân thấy vậy có hơi ngơ ngác nhưng cũng rất nhanh lấy lại tinh thần gật đầu chào hỏi lại theo phép lịch sự rồi cũng không ai nói thêm câu nào. Bữa cung yến mừng sinh thần hoàng hậu nương nương cứ thế diễn ra suôn sẻ, linh đình, khắp nơi rộn vang tiếng nhạc, tiếng cười cùng tiếng chúc mừng.

[•••••]

Cùng tối ngày hôm ấy, Kiều Ân ở lại Bách Hương điện nốt một buổi tối, sáng hôm sau sẽ trở về An Quốc hầu phủ. Sau khi đã tắm rửa thay y phục thoải mái xong xuôi, Kiều Ân cho tất cả các cung nữ bao gồm cả Liên Tâm lui xuống nghỉ ngơi hết, trong phòng hiện tại chỉ còn mình Kiều Ân, nàng ngồi dựa lưng trên giường đọc thoại bản sau đó cảm thấy có chút mệt mỏi liền đứng dậy đi cất thoại bản. Cất đồ xong, nàng đang tính đi kiểm tra lại cửa sổ, vừa đến gần cửa sổ thì một bóng đen nhảy vọt từ bên ngoài cửa sổ vào đứng chắn ngay trước mặt Kiều Ân.

Kiều Ân bị dọa cho giật mình kêu lên một tiếng, nhưng chưa kịp la hết câu đã bị người trước mặt lấy tay bịt chặt miệng nàng lại, Kiều Ân cố gắng giữ bình tĩnh nhìn người trước mặt, dựa theo ánh trăng sáng chiếu từ bên ngoài vào, Kiều Ân có thể thấy rõ được khuôn mặt của người đang đứng trước mặt này, nàng nhận ra hắn sau đó cảm thấy vô cùng kinh ngạc, làm mở to mắt ra hiệu bảo hắn bỏ tay ra, hắn ta hiểu ý lập tức lạnh lùng bỏ tay đang bịt miệng Kiều Ân ra.

Kiều Ân đang định lên tiếng hỏi người trước mặt mày thì ở bên ngoài, cung nữ canh cửa nghe thấy bên trong có động tĩnh liền lo lắng hỏi:" quận chúa người không sao chứ? Bên trong xảy ra chuyện gì, có cần nô tì đi vào trong không ạ?" Kiều Ân nghe vậy giật mình nhưng cố gắng giữ bình tĩnh nhẹ nhàng nói vọng ra bên ngoài:" ta không sao chỉ là vừa mơ thấy ác mộng thôi không có chuyện gì, các ngươi không cần đi vào đâu".

Trả lời cung nữ đó xong, thế bên ngoài không có động tĩnh gì nữa Kiều Ân thở phào nhẹ nhõm sau đó quay sang nhìn người vẫn còn đang đứng trước mặt nhẹ giọng chất vấn:" Cảnh Vương điện hạ xin hỏi ngài đường đường là một vương gia lại nửa đêm nửa hôm canh ba lẻn vào phòng của ta có mưu đồ gì đây?" Không sai bóng đang nhảy từ cửa sổ vào vừa nãy không ai khác chính là Cảnh Vương Tiêu Kỳ.

Kiêu kỳ bị nó không biết trả lời thế nào liền ngây ra một lúc sau đó ho khan vài tiếng rồi lại giọng đáp:" bổn Vương là một vương gia từ nhỏ lớn lên trong cung. Hoàng cung này có chỗ nào mà bổn Vương không thể đến?". Kiều Ân nghe vậy ngơ người ra nhìn chằm chằm Tiêu Kỳ một hồi sau đó khẽ cười lạnh một tiếng nói:" Cảnh Vương ngài đừng quên nơi đây là Đông cung không phải là Cảnh vương phủ của ngài" Tiêu Kỳ nghe xong vẫn cố chấp đáp:" thái tử là hoàng huynh của bốn vương".

Chỗ anh nghe vậy ung dung tới bên bàn rót một ly nước cho bản thân sau đó ồ một tiếng rồi giả ngu nói:" vậy vừa rồi là ai trèo cửa sổ vào đây vậy ta?" Ngừng một lúc nàng quay sang nhìn Tiêu Kỳ nói:" chắc không phải là Cảnh Vương điện hạ đâu ha? Ta có nên gọi người vào bắt tên thích khách này không ta?" Dứt lời liền đem ly nước tu một hơi uống sạch mặc kệ Tiêu Kỳ vẫn đứng ngơ ra như chết chân ở một chỗ từ nãy đến giờ.

Bạn đang đọc Xuyên không: Nữ phụ cải mệnh sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.