Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Thành Hoàng Tử Thứ 15

Tiểu thuyết gốc · 1593 chữ

Huyền Vân Tinh mênh mông, rộng lớn.

Đại lục Nam Hoang.

Nhật Long Đế Triều, nguyên là một trong bốn vương triều mạnh nhất của đại lục Nam Hoang.

Lúc này, bên trong hoàng cung nguy nga, rộng lớn.

Tại một căn phòng sâm nghiêm, nằm tút sâu bên trong hoàng cung, nơi mà rất ít người được phép tiếp cận, vì đó là nơi ở của vị hoàng tử thứ 15 của Nhật Long Đế Triều, Lưu Hựu Sinh, một cậu bé chỉ vừa tròn 2 tuổi.

Lưu Hựu Sinh nằm trên giường, xung quanh là hai nữ hầu luôn bên cạnh túc trực. Hắn đưa đôi mắt tròn trịa, tĩnh lặng nhìn lên mái nhà, trong đầu lại cuồn cuộn vô số những suy nghĩ liên miên không dứt.

“Khó rồi đây, không ngờ ta lại rơi vào tình cảnh cam go này”.

Hai năm trước, Hữu Sinh chào đời với thân phận là con trai đầu lòng của hoàng hậu và đế vương, là vị hoàng thứ 15 của Nhật Long Đế Triều, đặt tên là Lưu Hựu Sinh.

Ban đầu, hắn tưởng rằng bản thân ngon lắm, sinh ra đã là một vị hoàng tử liền đồng nghĩa là có địa vị con ông cháu cha, chỗ dựa vững chắc, sau này tha hồ mà tự do bay nhảy ngang dọc thiên hạ. Nhưng rồi vào một khắc trước, sau khi nghe hai người nữ hầu bên cạnh xì xào to nhỏ, nội dung đại khái là nói là bất kỳ một vị hoàng tử nào khi lên năm tuổi cũng đều phải trải qua quá trình giám định thiên phú huyết mạch. Nếu thiên phú huyết mạch hiện ra thấp kém, không đạt từ Linh Huyết trở lên, thì sẽ bị đế vương âm thầm tước bỏ danh hiệu hoàng tử, đuổi cả mẹ lẫn con rời cung, không quản sống chết. Thì hắn liền không khỏi giật nảy mình, lập tức nhờ hệ thống trong não kiểm tra giúp thiên phú của bản thân. Kết quả là vì hắn lãnh sứ mệnh của hệ thống, nên thiên phú huyết mạch vốn không thể đo đạc, thuộc vào cấp bậc cao nhất, thế nhưng khi kiểm tra bên ngoài thì sẽ luôn hiện là một cái phế huyết mạch bẩm sinh. Ôi, thật là cái con mẹ nó khốn nạn :((

May mắn bây giờ hắn chỉ mới 2 tuổi, vẫn còn thời gian 3 năm để cho hắn tìm cách giải quyết, chứ nếu không thì ối dồi ôi rồi. Mặc dù hai nữ hầu đó nói là đuổi đi, nhưng hắn cảm nhận được là sẽ chết, vì thân làm đế vương tuyệt đối sẽ không để thiên hạ bàn tán bản thân sinh ra một đứa con phế vật bẩm sinh, thậm chí còn có thể bị nói là bị vợ cắm sừng, cùng hạ nhân, thái giám đựu đựu mới sinh ra một cái huyết mạch phế thải. Cho nên rất có khả năng là bề ngoài thì đế vương chỉ truyền lệnh đuổi đi bởi một lý bình thường, nhưng sau đó sẽ âm thầm sai người giết chết để chôn vui nổi nhục nhã này, dù cho mẹ hắn có là hoàng hậu.

Bởi lẽ cái chức vị hoàng hậu này chỉ là ám chỉ một người vợ có năng lực và kiến thức để hỗ trợ cho đế vương trong việc triều chính khi đế vương cần, hoặc thay mặt đế vương giải quyết một vài vấn đề mà đế vương không muốn động tay. Nói trắng ra là một loại hình công việc, nên nếu đế vương không thích thì sẽ đổi người, chứ không phải cái gì vinh quang, khủng khiếp như ở Trái Đất.

Hai năm nay, hắn cũng đã từng có đôi lần nhìn thấy mẹ và cha cùng một chỗ khi đến thăm hắn, nhưng nhìn vẻ mặt hai người, hắn đoán là không có tình cảm gì nhiều. Mẹ hắn lúc nào cũng duy trì vẻ thanh đạm, lạnh nhạt. Còn cha hắn là đế vương thì luôn âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo, khó đoán được trong lòng đang nghĩ gì. Hai người này tuy là cha mẹ mà tới nhìn con trai là hắn, nhìn chưa quá 10 giây đã đi, đúng là đáng sợ thật sự. Sau đó lâu lâu họ mới quay lại lần nữa nhìn hắn, còn lại đều giao hết cho bà vú và người hầu trông coi.

Từ chi tiết này hắn cũng hiểu được, cha mẹ hắn chắc chắn không yêu thương gì hắn, chỉ xem hắn là một cục nợ vô tình được đẻ ra, nên tốt nhất là không nên quá mong chờ hay dựa dẫm vào họ. Tất cả đều phải nên tự lực cánh sinh.

Hắn hỏi hệ thống.

“Hệ thống, ta có thể làm giả thiên phú huyết mạch không ?”.

Đối với tình huống này, hắn có nhiều phương hướng giải quyết trong đầu, nhưng đa phần đều sẽ có nguy hiểm cùng đặt cược, khó đảm bảo 100% thành công nên phải dò hỏi hệ thống trước. Nếu hệ thống đã có thì hắn cũng đỡ khổ.

Hệ thống sau khi nhận được câu hỏi của hắn thì trở nên im lặng, không đáp.

Hắn thấy hệ thống không trả lời như vậy thì cũng rơi vào trầm tư, vì hắn biết việc hệ thống im lặng không phải do nó đéo thích trả lời, mà đó là dấu hiệu cho thấy câu hỏi của hắn đã nằm ngoài tầm hỗ trợ trả lời của nó nhưng lại nằm trong vốn hiểu biết mà hắn có thể suy nghĩ ra. Ví dụ như : cha và mẹ hắn có quan hệ gì, hệ thống sẽ không trả lời, nhưng hỏi lịch sử trong dòng thời gian 100 năm trước, hệ thống sẽ trả lời. Hoặc hỏi làm sao để luyện đan, hệ thống sẽ trả lời, nhưng hỏi phương pháp hoặc cách thức luyện đan của một loại đan dược thì hệ thống lại không trả lời.

Cốt lõi để đặt câu hỏi khiến hệ thống trả lời, đó là phải liên quan đến những kiến thức cơ bản hoặc nguyên sơ, chứ không phải kiến thức do người khác dày công nghiên cứu, suy luận, đúc kết kinh nghiệm mà thành.

Hắn nghĩ nghĩ một chút, cũng cảm thấy hình như câu hỏi này hơi có vấn đề vì dẫu sao thì hắn cũng chỉ mới tìm hiểu hệ thống được 2 năm, chưa thành thạo lắm, nên hỏi lại hệ thống.

“Hệ thống, ở thế giới này, người ta kiểm tra thiên phú huyết mạch như nào ?”.

Hệ thống lập tức trả lời bằng cách truyền tải trực tiếp thông tin vào não hắn.

“Có hai phương thức kiểm tra thiên phú huyết mạch. Phương thức thứ nhất là dùng kẻ mạnh để kiểm tra. Kẻ mạnh dưới Thiên Cảnh, dùng sức mạnh thuần túy truyền vào cơ thể người được kiểm tra, để kiểm tra. Quá trình này rất đau đơn và nguy hiểm, chỉ cần người được kiểm tra chịu đựng không được cơn đau thì có thể sẽ chết, hoặc người truyền sức mạnh sơ suất bị phân tâm, không khống chế sức mạnh tốt liền khiến người được kiểm tra chết ngay lập tức. Kẻ mạnh từ Thiên Cảnh trở lên, vừa nhìn người được kiểm tra thì đã biết ngay thiên phú huyết mạch”

“Phương thức thứ hai là dùng các loại đạo cụ để kiểm tra, phổ biến nhất là trận pháp kiểm tra huyết mạch, Kính Định Huyết, Định Huyết Châu. Những đạo cụ này khi sử dụng đều sẽ rất an toàn cho người được kiểm tra, nhưng vật liệu tạo thành rất khan hiếm và trân quý, nên chỉ có một vài thế lực đỉnh cấp, truyền thừa nghìn năm mới có đủ điều kiện cơ sở để thực hiện phương thức kiểm tra này”.

Hựu Sinh liền hỏi.

“Nhật Long Đế Triều tồn tại hơn nghìn năm truyền thừa, chắc chắn có trận pháp hoặc Định Huyết Châu để kiểm tra thiên phú huyết mạch, nhưng tại sao lại phải đợi đến 5 tuổi mới kiểm tra đây?”

Hệ thống đáp:

“Thiên phú cũng tương tự như thân thể sinh vật, đều có từng giai đoạn phát triển lên cao. Đối với Nhân Tộc, 5-6 tuổi là độ tuổi trung bình mà thiên phú sẽ gần như cố định. Do vậy đây cũng là thời điểm được cho là tốt nhất để kiểm định thiên phú huyết mạch, phân loại ra con cháu nào nên bị lạnh nhạt, và con cháu nào nên được chú trọng bồi dưỡng”.

Hữu Sinh xem xong thông tin này thì nhăn mày, hỏi.

“Thế có phương pháp nào khiến người khác dù dùng đạo cụ vẫn không thể kiểm tra ra được thiên phú huyết mạch, hoặc khiến thiên phú huyết mạch hiện lên khác thường trong mắt người khác hay không ?”.

Hệ thống đáp:

“Chỉ có một phương pháp, đó là khi người tu luyện đạt đến Thiên Cảnh thì có thể tùy ý tạo ra một lớp ngụy trang thiên phú đánh lừa được cả đạo cụ kiểm định, nhưng vô dụng với người có tu vi cao hơn”.

Hữu Sinh không khỏi nhếch mồm.

“Mẹ, nếu đạt được tu vi Thiên Cảnh rồi thì tao còn sợ gì nữa mà kiểm mới chả không kiểm. Khốn nạn”.

Bạn đang đọc Xuyên Đến Dị Giới - Tâm Ta Dần Thối Nát sáng tác bởi nhatbanhan208
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhatbanhan208
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.