Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Thì Cứ Xuyên

Tiểu thuyết gốc · 1491 chữ

“Hệ thống này thú vị phết nhỉ, khà khà”.

Nằm trong bụng mẹ, Hữu Sinh nhìn vào hệ thống trong não, miệng không khỏi tóe lên một nụ cười tà dị.

Vài giờ trước, hắn vốn chỉ là tên một sinh viên bình thường đang sinh sống ở Việt Nam, địa cầu Trái Đất. Khi đang nằm trên giường trong phòng trọ, phê pha lên xuống cùng bàn tay phải với từng tiếng o a trong điện thoại, thì bỗng có âm thanh lạ lẫm vang lên bên tai hắn, hỏi hắn có muốn đến dị giới không.

Khi đó, hắn tưởng bản thân bị ảo giác nặng do đọc tiểu thuyết Trung, Nhật nhiều quá, nên trả lời đại luôn là có. Vì nếu thật sự xuyên được thì cứ xuyên thôi, dân chơi quay tay như hắn thì ngại gì isekai, huyền huyễn, hay tiên hiệp đâu.

Thế là hắn xuyên không đến dị giới thật. Trở thành một đứa bé trong bụng đang sắp chào đời như lúc này, cùng một cái hệ thống vàng trong não.

Hệ thống này hoạt động theo cơ chế khá đặc thù, vì nó chỉ hỗ trợ cung cấp kiến thức, giải đáp thông tin, phân tích khả năng và mô phỏng tình huống, chứ không hề ban bố nhiệm vụ hay chỉ dẫn cốt truyện như những hệ thống thông thường, nên thành ra mọi kết quả thành công hay thất bại đều sẽ phụ thuộc vào đầu não và bản lĩnh của hắn. Nếu đầu hắn tốt, biết hỏi đúng thông tin cần thiết, tự tổng hợp được dữ liệu và đưa ra kết luận hợp lý, đồng thời còn có bản lĩnh làm nên chuyện thì ắt sẽ thành công. Còn não hắn nhỏ, không biết hỏi hoặc hỏi lung tung, tính cách nhát gan, yếu đuối, vô tích sự, thì hắn xác định là banh xác.

Thứ hai, hệ thống có năng lực truyền tải thông tin trực tiếp vào não, nên cũng đỡ cho hắn, hắn không cần phải học thuộc lòng hay ghi nhớ bất cứ thông tin gì.

Thứ ba, hệ thống cũng có cửa hàng vạn năng. Dùng “điểm” thì có thể đổi được bất cứ thứ gì bản thân muốn từ cửa hàng miễn là nó hợp lý. Còn “điểm” là dùng vật trân quý bên ngoài để đổi lấy. Nghe thì có vẻ đơn giản như vậy, nhưng thực tế khi nhìn lại những nguyên tắc ràng buộc trong đó, như là tự bản thân phải tạo hình và ghi ra năng lực của đồ vật đó, so sánh đồ vật đó có hợp lý với thế giới hay không, số điểm mà đồ vật đó cần để hiện diện trên thế gian này có thể sẽ rất lớn,… thì nó lại phức tạp vô cùng, ăn thua cũng nằm ở đầu óc người sử dụng.

Cuối cùng, thứ tư, cũng đồng thời là điều khiến hắn cảm thấy rất buồn cười. Đó là tất cả mọi hệ thống dĩ nhiên đều sẽ có một sứ mệnh riêng biệt muốn hướng ký chủ đến, như là trở thành đại đế, kẻ thống trị, thần chủ, hay đạo tôn một giới,…

Hệ thống này cũng có một sứ mệnh riêng biệt như vậy, nhưng sứ mệnh của nó lại nằm ở chỗ là chả giải thích gì cả, mà chỉ cung cấp thông tin là nếu hắn không thể hướng đến sứ mệnh, hoặc đi lệch với sứ mệnh, thì hắn sẽ lập tức bị xóa bỏ khỏi thế gian.

Ha ha ha, buồn cười thật đấy :))

Hắn buồn cười vì cái hệ thống này cứ tưởng là sẽ hù được hắn bởi dăm ba lời lẽ ghê gớm này, nhưng đáng buồn cho nó, với một kẻ bất cần như hắn thì làm quái gì biết sợ đâu mà hù, he he. Chưa kể, hắn đoán việc hệ thống lựa chọn hắn làm chủ, vốn đã có tính toán từ trước bởi một thuật toán mô phỏng tương lai nào đó mà chỉ có hệ thống rõ, chắc chắn không phải ngẫu nhiên. Nên một khi hệ thống đã lựa chọn hắn, thì nghĩa là hắn đã, đang, và có lẽ sẽ đi đúng sứ mệnh. Hắn chỉ cần sống nguyên trạng như trước nay là được. Cho dù hắn có đoán sai, thì cái chết cũng có là gì với một kẻ suốt ngày chỉ biết ảo tưởng và quay tay như hắn đâu, ôi xời.

Nhìn hắn ta phế thế thôi, chứ thuở thời trẻ trâu, sau khi xem xong vài ba bộ phim kiếm hiệp thì hắn cũng đã từng mơ ước hùng bá thiên hạ, thống nhất giang sơn. Chỉ là thực tế ở thời bình xã hội chủ nghĩa thì khó mà thực hiện, nên đâm ra nản, rồi dần dần không còn chí cầu tiến nữa, sống một cuộc sống đầy vật vờ trong đáy xã hội như một kẻ thất bại. Nhưng bây giờ, khi biết bản thân đang đến với một cuộc sống mới, có được cơ hội làm lại từ đầu để thực hiện khao khát đã từng dang dở, thì hắn – con thú hoang dại trong hắn (một tên điên đầy biến thái), đã thức tỉnh cùng một nụ cười đầy tà dị.

Hắn sẽ cho thế gian này thấy, khi một tên phế vật đã không còn thích quay tay nữa thì sẽ trông như thế nào. Khà khà khà !

Sau nụ cười có phần rất ảo đá, Hữu Sinh cũng nhanh chóng tranh thủ lúc còn trong bụng mẹ, tìm hiểu kiến thức sơ lược về thế giới này, chuẩn bị tốt cho cuộc sống phía trước.

Tổng quan về thế giới này cũng tựa như thế giới trong những bộ tiểu thuyết dị giới, tiên hiệp hắn từng đọc, nhưng do nó là thực tế nên sẽ phức tạp và khắc nghiệt hơn nhiều. Ví như:

Người phàm và người tu luyện không sống cùng một chỗ. Người phàm sẽ bị bắt ép sống ở nơi hoang vu, hẻo lánh, khan hiếm mọi nguồn vật. Còn người tu luyện thì sống ở nơi cây cỏ tươi tốt, tài nguyên trù phú, vạn vật sinh sôi.

Phương thức tu luyện được thực chất hóa, đa dạng và nhiều chủng loại hơn.

Người muốn thành công trong thế giới này đều phải thông qua học tập ở các học phủ, thánh viện, đạt được thành tựu, nhận được huân chương, có được danh tiếng, y như là đi học tiểu học, trung học cơ sở - phổ thông, đại học, rồi thi bằng cử nhân, kỹ sư, tiến sĩ ở bên trái đất vậy.

Đặc biệt nhất, thế giới này còn có ma quỷ thực sự tồn tại.

Tóm lại, đây là một thế giới có muôn trùng hiểm nguy, không chỉ do thiên nhiên hùng vĩ khắc nghiệt, quy luật kẻ mạnh ức hiếp kẻ yếu, vô vàng những chủng loài hung thú tàn ác hoạt động, hay ma quỷ lộng hành, mà còn là ở lòng người, sự biến chất, suy tàn của đạo đức khi sở hữu một sức mạnh quá lớn trong cơ thể.

Hữu Sinh muốn chứng minh một tên phế vật khi không thích quay nữa sẽ ra sao thì cũng không đơn giản như bề ngoài, dù cho hắn đã có sẵn hệ thống trong tay. Hắn cũng đã tự hiểu điều này, nên bản thân sẽ cố hết sức mà làm, còn thành hay bại thì nhờ ở số phận vậy.

Hắn cũng không hiểu bản thân hiện đang bị gì. Từ khi xuyên không đến đây, hắn dường như đã trở thành một con người hoàn toàn khác, có phần bất cần đời và quỷ quyệt, gian ác hơn. Có lẽ đây là triệu chứng cơ bản do xuyên không gây ra, tuân theo quy luật sẽ không bao giờ tồn tại cùng một tính cách con người ở hai thế giới, nên vô hình trung bản tính hắn đã bị quy tắc của xuyên không thay đổi.

Hoặc cũng có thể là do sâu bên trong tâm trí hắn, hắn vẫn luôn chừa ra một đáp án rằng : có lẽ, lúc đang sục căk thì hắn đã chết hoặc hôn mê vì đột quỵ rồi. Nên việc xuyên không này, được đến dị giới này, có lẽ cũng chỉ là một giấc mơ đầy ảo tưởng của hắn mà thôi.

Vì vậy, nếu đã là mơ, là một giấc mộng ảo tưởng, thì hắn có gì phải sợ chứ.

Hắn sẽ tận hưởng hết mình, bộc lộ hết những khao khát đen tối sâu thẳm bên trong con người hắn lên thế giới này. Để ít nhất, dù có thật sự chết đi hay tỉnh giấc thì hắn cũng đã có một giấc mộng cực kỳ đẹp đẽ.

Bạn đang đọc Xuyên Đến Dị Giới - Tâm Ta Dần Thối Nát sáng tác bởi nhatbanhan208
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhatbanhan208
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.