Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi không vào địa ngục thì ai vào địa ngục

Phiên bản Dịch · 1537 chữ

Edit by PK

"Lý Nam? Chính là tên người nạn nhân mà Lục Thiên Hành đã nói sao?" Lão Từ nghi ngờ hỏi lại, hồi tưởng lại vụ án đó, sau khi Lục Thiên Hành hỏi một cô hồn đã biết được nạn nhân tên là Lý Nam

"Nếu như vậy, cô hồn kia nói không sai, đây là lời giải thích hợp lý nhất bây giờ"

"Người chết ở quận Nghênh Trạch, trước đó Vân ca đã gọi điện thoại cho tôi, anh ấy bảo rằng nạn nhân không phải tên là Lý Nam mà là Sử Đào" Trước đó, Nhậm Chính Vân điều tra thông tin về nạn nhân, cuối cùng phát hiện nạn nhân không phải tên là Lý Nam như cô hồn nói, mà tên là Sử Đào

Hai tay Ninh Hoa khoanh trước ngực, cau mày, nhẹ giọng hỏi, "Có thể hay không, Lý Nam chưa chết a"

"Ý cậu là, cô hồn kia đã lừa chúng ta, nhưng cô ta làm như vậy thì có lợi gì đâu?" Diệp Bân cảm thấy, cô hồn không cần thiết phải lừa moi người mới đúng, lừa mọi người cô ta đâu được gì

"Lấy tình huống trước mắt ra xem, mọi thứ chỉ có thể chờ Thiên Hành về mới có thể làm rõ được" Bất luận là lời nguyền rủa hay là cuộc điện thoại thần bí, muốn làm rõ hai chuyện này, cách duy nhất chính là chờ Lục Thiên Hành trở về

Với Trương Lam, tuy mọi người không nói gì nhưng trong lòng đều ngầm thừa nhận, ngoại trừ Lục Thiên Hành, mọi người ở đây khoong ai có thể trả lời 2 câu hỏi này

Từ đầu đến cuối vụ án không có tiến triển nào, nhưng thời gian sẽ không vì bất kì chuyện gì mà dừng lại, nháy mắt, một tuần đã trôi qua, Lục Thiên Hành vẫn chưa trở về lại đội ngũ

Lục Thiên Hành biến mất, lại thêm các vụ án li kỳ, lạ thường không ngừng phát sinh khiến cho cả nhóm Diệp Bân lâm vào tuyệt vọng. Mà sự ồn áo náo nhiệt của thành phố X trong khoảng thời gian này cũng trở nên tiêu điều một cách lạ thường. Vào mỗi buổi đêm, những con đường ồn ào náo nhiệt ngày trước bây giờ vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều đang trốn tránh, sợ rằng mình sẽ gặp phải "Ác quỷ"

"Nếu như cứ tiếp tục như vậy, thành phố X sẽ ngày càng khủng hoảng, đến một lúc nào đó, sẽ xảy ra một tai họa cực kỳ lớn" Tình trạng hiện nay của thành phố X, cả nhóm Diệp Bân đã hiểu rõ, nếu còn phát triển tiếp sẽ gây ra một tại họa cực kỳ lớn, tai họa này sẽ thay đổi toàn bộ trật tự thành phố X, thậm chí có thể lan ra đến toàn bộ xã hội, dẫn đến xã hội bất ổn, phá vỡ nhận thức của mọi người

"Dù thế nào đi nữa, chúng ta không thể để sự việc này phát triển thêm được, một khi trật tự thành phố X bị phá vỡ, nhận thức bị lật đổ, đến lúc đó, mọi thứ sẽ không thể cứu vãn được" Diệp Bân đứng bên cửa sổ, nhìn dòng người đang đi trên đường, trong lòng đang lo nghĩ

"Nói thì nói như thế nhưng vụ an chưa có tiến triển gi, nếu muốn ngăn chặn tình hình trước mắt, cũng chỉ là có lòng mà không có sức" Trần Huy thử dài nói, anh ấy không thể nghĩ ra được cách gì để ngăn chặn tình hình phát triển

"Tôi có một cách" Khi mọi người đang buồn rầu thì Diệp Bân đột nhiên nói, sau đó quay người, anh mắt kiên định nhìn mọi người. Ngay lúc này, trong nháy mắt Diệp Bân đã đưa ra một ý định

"Cách gì" Nghe Diệp Bân nói, ánh mắt của tất mọi người chuyển sang người Diệp Bân

"Từ đầu đến cuối chúng ra không có cách nào tìm được hung thủ, vậy, chúng ta hãy tạo ra một hung thủ, để vụ án lần này trở thành một vụ án 'giết người liên hoàn' mà không phải 'ác quỷ giết người'

Lời nói của Diệp Bân vừa dứt, mọi người cau mày, trầm tư, sau một lúc, Trương Lam trầm giọng nói

"Coi như là cậu đúng, thế nhưng, cho dù đã tạo ra được một 'hung thủ', mà không có cảnh sát trợ giúp thì người dân thành phố X cũng sẽ không tin tưởng và nghe theo và 'hung thủ' này, chúng ra phải tìm ở đâu? Hơn nữa, khi lại xảy ra thêm vụ án, chẳng lẽ lại phải tìm thêm một 'hung thủ' sao?" Trương Lam cảm thấy ý kiến của Diệp Bân không sai, nhưng muốn thực hiện được lại không phải là chuyện dễ dàng

"Điều chúng ta cần làm rất đơn giản, tìm một kẻ giết người mà cảnh sát không bao giờ bắt được, gán cho hắn tất cả vụ án trước và sau, đến khi nào kết thúc thì thôi"

"Vậy chũng ta đi đâu tìm kẻ giết người này?" Khoảnh khắc Trần Huy nhìn thấy ánh mắt quyết đoán của Diệp Bân, anh đã hiểu, "Bân tử, không phải cậu muốn. . ."

"Đúng, từ giờ trở đi, tôi chính là hung thủ, tất cả vụ án trước đó, toàn bộ đều là do chúng ta điều tra. Những vụ án không giải quyết được cũng có thể đổ lỗi cho việc tôi đã lợi dụng chức quyền, ngụy tạo(làm giả) hiện trường, tạo nên cái gọi là vụ án 'ác quỷ giết người' liên hoàn"

"Bân tử, cậu là đang nói đùa đúng không!" Trần Huy sửng sốt, anh ấy luôn cảm thấy, bây giờ Diệp Bân giống như đang nói đùa

Mọi người im lặng, ý kiến của Diệp Bân đúng là có thể thay đổi tình hình trước mắt, nhưng để Diệp Bân trở thành 'kẻ giết người' mọi người không có cách nào đồng ý

"Diệp đội trưởng, ý kiến của cậu rất tốt, nhưng tôi không đồng ý việc cậu sẽ trở thành 'kẻ giết người', nếu muốn tìm một 'kẻ giết người' thì cũng không nên là cậu, phải là tôi mới đúng" Lão Từ tiến lên một bước, cương quyết nói

"Đúng vậy, trong đội của chúng ta, thiếu ai cũng tuyệt đối không thể thiếu được câu!" Triệu Chấn đi đến bên người lão Từ, cũng đưa ra quyết định giống như vậy

"Tôi cũng đồng ý!" Nin Hoa ở bên cạnh cũng đứng lên

Ánh mắt Trương Lam chăm chú nhìn Diệp Bân, không lên tiếng, thật lâu sau, Trương Lam mới chậm rãi nói, khiến cho mọ người ở đây một phen chấn kinh

"Bân tử nói không sai, 'kẻ giết người' này, bất luận là ai trong chúng ta đóng vai đều không thể thay đổi tình hình trước mắt, chỉ có Diệp Bân mới có thể"

"Trương Lam! Cậu nói cái gì!" Nghe Trương Lam nói, sắc mặt Trần Huy lập tức trầm xuống, ánh mắt dữ tợn nhìn Trương Lam, trên mặt đầy sự tức giận

Diệp Bân không lên tiếng, ánh mắt quyết đoán, sắc mặt bình tĩnh nhìn về hướng Trương Lam

"Bên trong cục cảnh sát, có thể ngụy tạo hiện trường vụ án, tạo nên một loạt vụ án 'ác quỷ giết người', người có thể làm được phải là một người có chức cao, cảnh sát bình thường không thể làm được, mà Bân tử đã từng phá được nhiều vụ án lớn, leo lên được trang đầu của báo cảnh sát ưu tú thành phố X, đã được đài truyền hình thành phố X phỏng vấn nhiều lần, có không ít người dân biết đên, để Diệp Bân trở thành 'kẻ giết người', lại càng dễ thu hút sự chú ý của người dân, càng thích hợp hơn với dư luận của xã hội bây giờ" Giọng nói của Trương Lam bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến người ta thấy chua xót

Được nghe Trương Lam giải thích, Trần Huy cắn răng, mặc dù bên ngoài không đồng ý với Trương Lam nhưng trong lòng anh ấy đã hiểu rõ, 'kẻ giết người' này, ngoại trừ Diệp Bân không ai có thể khiến cho xã hội chấn động, khơi dậy dư luận và thay đổi được tình hình trước mắt

"Lam ca, mọi người, giao cho anh đấy" Nghe Trương Lam nói xong, trên mặt Diệp Bân nở một nụ cười thoải mái

"Chỉ một 'kẻ giết người' không thể làm được những điều này, nếu không có người khác trợ giúp, tôi nghĩ người dân khó mà tin tưởng, nơi này, chỉ có thể giao cho mọi người" Trương Lam nói, quay người về phía Diệp Bân, nhìn bọn người Trần Huy ở bên ngoài

Trần Huy nghe vậy, sững sờ, "Trương Lam! Anh?"

"Tôi không vào địa ngục thì ai vào địa ngục?" Trương Lam nhìn Trần Huy, nở một nụ cười giống như Diệp Bân

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại

Truyện 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.