Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc gọi điện thoại thần bí

Phiên bản Dịch · 1551 chữ

Edit by PK

"Nếu như theo cách hiểu các cậu, trong đoạn cuối, ác quỷ đã lấy đi linh hồn của tội nhân, đạt được dự sống vĩnh cửu, chuyện gì đã xảy ra? Tội nhân đã đến Luyện ngục để gột rửa nghiệp chướng của mình, vì sao lại chết một lần nữa ở trên xe buýt? Ngoài ra, sao đoạn này lại nhấn mạnh đến con quỷ thật sự?" Với cách nhìn của Trương Lam và Ninh Hoa, Diệp Bân không đồng ý, đưa ra vấn đề mà mình thắc mắc

Trương Lam và Minh Hoa nhíu mày, đối với vẫn đề của Diệp Bân, hai người cũng không có cách trả lời

Mặc dù chỉ có 3 đoạn lời nói ngắn ngủi đã khiến cho 3 người Diệp Bân hao tổn tâm huyết, sau khi trải qua tranh chấp, 3 người đối với 3 đoạn nói này, mỗi người đều có một cách hiểu khác nhau. Cuối cùng, 3 người chỉ có thể từ bỏ việc hiểu 3 đoạn lời nói này, dành sự chú ý lên người tác giả của bài viết

"Không điều tra được tác giả sao?" Diệp Bân nhờ Diệp Hà hỗ trợ điều tra tác giả bài viết, nhưng cho dù là thiên tài máy tính Diệp Hà cũng không thể điều tra được tác giả bài viết

"Ừm, bài viết này chỉ được đăng ở đây, ID của hắn đều là giả, không có thông tin đăng ký, rất có thể hắn là một cao thủ máy tinh không dưới em" Diệp Hà cũng không ngờ rằng, trong lúc vô tình có thể gặp được người đồng đạo (cùng là cao thủ máy tính), quan trọng nhất chính là, năng lực của hắn cao hơn so với cậu

"Tốt, anh biết rồi, em cứ tiếp tục điều trâ, nếu có phát hiện gì mới thì báo lại cho anh" Sau khi cúp máy, Diệp Bân trầm mặt nhìn về phía Trương Lam và Ninh Hoa

"Thế nào rồi? Có phát hiện gì mới sao?" Trương Lam vội vàng hỏi

Diệp Bân khẽ lắc đầu, "Ngay cả Diệp Hà cũng không thể tra ra được, rốt cuộc tác giả của bài viết này là ai"

"Tiểu Hà cũng không tra ra được sao?" Trương Lam kinh ngạc, trong suy nghĩ của anh, chỉ cần dính đến máy tính, sẽ không có ai có thể hơn Diệp Hà mới đúng

"Ừm" Diệp Bân nhẹ gật đầu, trong lòng có chút bực bội, mỗi lần có được manh mối, muốn điều tra được đều sẽ gặp phải đủ mọi vấn đề, làm cho từ đầu đến cuối, vụ án chưa có thêm bất kỳ tiến triển nào

Hết đường xoay xở, chỉ có thể tạm gác lại manh mối này

Thời điểm 3 người Diệp Bân đang buồn rầu, ba người Trần Huy đi điều tra thôn Hắc Thủy đã trở về. Sau khi nhìn thấy bộ dạng bất lực của ba người Trần Huy, ba người Diệp Bân đã hiểu rõ, chắc hẳn ba người Trần Huy cũng không điều tra được gì

"Thôn Hắc Thủy giống như điều cấm kỵ, chúng tôi điều tra điều tra các thôn cách không xa thôn Hắc Thủy, người trong thôn nghe đến ba chữ thôn Hắc Thủy sắc mặt liền thay đổi, ai cũng tránh, ròng rã một ngày trời, cũng không tìm được manh mối nào có ích" Lão Từ lắc đầu bất lực

"Tất cả mọi người đều nói thôn Hắc Thủy đã bị nguyền rủa, những ai bàn tán về thôn Hắc Thủy sẽ phải chịu sự chừng phạt" Triệu Chấn cười khổ, những ngời dân trong thôn nói, nếu tin tức về thôn Hắc Thủy tà dị bị lan tuyền, sẽ giống như sát tinh, không được dính đến, liên quan đến tất sẽ gặp họa

"Các cậu thì sao, có tiến triển gì không?" Trần Huy lên tiếng hỏi thăm ba người Diệp Bân

Diệp Bân định nói cho Trần Huy phát hiện của mình, nhưng cuối cùng, Diệp Bân cũng liên tục thở dài, vẻ mặt bất lực

"Kể từ đó, không có thêm bất kỳ tiến triển nào" Lão Từ thở dài một hơi, kiềm chế bản thân, đối mặt với vụ án linh dị lại phức tạp như này, rất dễ khiến cho người ta nản chí

"Đúng tồi, Thiên Hành đâu? Sao không thấy cậu ta ở đây?" Đột nhiên Trần Huy phát hiện, Lục Thiên Hành không ở đây, nghi ngờ nhìn về phía Diệp Bân hỏi

"Thiên Hành có việc phải đi, có lẽ tối nay sẽ trở về"

"Ừm" Trần Huy nhẹ gật đầu, không tiếp tục hỏi thêm

"Tốt, hôm nay mọi người đã cực khổ rồi, tôi sẽ gọi đồ ăn, ăn xong thì mọi người hãy sớm nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta tiếp tục điều tra" Thấy mọi người mặt mũi tràn đầy mệt mỏi, Diệp Bân gọi đồ ăn bên ngoài cho mọi người

Sau khi ăn uống xong, mọi người mệt mỏi về phòng nghỉ ngơi, nhưng Diệp Bân lại ngồi trước bàn máy tính, tiếp tục điều tra những manh mối phát hiện mấy hôm nay

Đêm khuya, khi tất cả mọi người đã ngủ say, chỉ còn lại Diệp Bân vẫn làm việc chăm chỉ trước máy tính, ngay khi Diệp Bân cảm thấy mệt mỏi, chuẩn bị đi nghỉ ngơi thì chuông điện thoại của anh đột nhiên vang lên, trên màn hình hiện lên dòng chữ "Cuộc gọi không xác định"

"Điện thoại làm phiền sao?" Diệp Bân không có cách nào, ngày thường sẽ có rât nhiều số điện thoại gọi đến làm phiền, nhưng bây giờ đã là 2h đêm, anh không nghĩ vãn có người điện thoại đế làm phiền. Lúc đầu Diệp Bân cũng định tắt máy, nhưng không biết tại sao, trong tiềm thức Diệp Bân lại nghe điện thoại

"Ai đấy?" Sau khi nhận điện thoại, Diệp Bân mệt mỏi lên tiếng

"Tút. . . Tút. . ." Ở bên kia điện thoại không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng tút tút ồn ào

Thấy vậy, Diệp Bân đang định tắt điện thoại, ngay lúc Diệp Bân sắp tắt điện thoại có một âm thanh khiến cho người ta rùng mình vang lên

"Này. . ." Âm thanh của một người đàn ông vang lên, giọng nói yếu ớt, giống như phát ra từ từ sâu thẳm Địa ngục, cho người ta cảm giác khiếp sợ

Diệp Bân run rẩy, trong nháy mắt, cơ thể không còn chút mệt mỏi, "Này? Ngươi là ai?" Diệp Bân thử mở miệng dò hỏi

"Lý. . . . . Lý Nam" Âm thanh khiến người ta sợ hãi vang lên một lần nữa

Nghe được 2 chữ Lý Nam, sắc mặt Diệp Bân trầm xuống, thân thể không tự chủ được mà run lên, "Lý? Lý Nam?" Trong chớp mắt, Diệp Bân nhớ lại lúc trước Lục Thiên Hành đã nói qua, cô hồn đã nói với cậu, người chết ở quận Nghênh Trạch tên là 'Lý Nam'

"Cứu. . . Mau cứu tôi. . . Tút tút . . ." Ba từ cuối cùng giống như là tiếng thét trước khi chết, sau khi âm thanh xa lạ kia dừng lại, điện thoại bị ngắt kết nối, âm thanh tút tút lại vang lên

Diệp Bân cầm điện thoại, ngồi yên trên ghế, trên trán mồ môi không ngừng nhỏ xuống, trong đầu vẫn vọng lại âm thanh kia, âm thanh thét lên trước khi chết

"Bân tử, cậu không sao chứ" Nghe được âm thanh của Trần Huy, đnag từ trong phòng đi ra, nhìn Diệp Bân ngồi trên ghế, Trần Huy hỏi

Diệp Bân căn bản không có nghe thấy lời nói của Trần Huy, trong đầu vẫn đang vang vọng tiếng thét tuyệt vọng trước đó

"Bân tử!" Trần Huy có chút lo lắng, gọi tên của Diệp Bân nhưng anh vẫn như cũ, không trả lời, Trần Huy tiến lên, vỗ nhè vào vai Diệp Bân

Mặc dù Trần Huy chỉ vỗ nhẹ nhưng Diệp Bân lại hét to một tiếng "A!" Mồ hôi lạnh trên người không ngừng nhỏ xuống, toàn thân nổi da gà

Diệp Bân hét lên như vậy, Trần Huy lại càng hoảng sợ, đứng im tại chỗ, một lúc lâu sau mới bình thường trở lại

"Sao vậy?"

"Đã xảy ra chuyện gì rồi?" Ngay khi Diệp Bân hét lên, tất cả mọi người rối rít tỉnh dậy, trong nháy mắt, tất cả căn phòng đều đã bật sáng đèn

Sau khi mọi người đi ra, nhìn thấy 2 người Diệp Bân đang ngây người, trên mặt tràn đầy nghi hoặc

"Bân tử, Trần Huy, hai người các cậu làm sao vậy?" Trương Lam lo lắng hỏi, vừa nói vừa đi đến chỗ 2 người

Trần Huy lấy lại bình tĩnh, thở dài một hơi, nhìn về phía Diệp Bân, "Bân tử, cậu thế nào rồi?"

Nhìn thấy mọi người đều đã tỉnh lại, Diệp Bân cũng không còn sợ hãi, hướng về phía mọi người kể lại cuộc điện thoại thần bí lúc nãy

"Lý Nam?"

"Lý Nam?" Nghe Diệp Bân kể lại, mọi người không kịp phản ứng, một lúc sau Trương Lam nhận ra đầu tiên

"Là người nạn nhân kia"

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.