Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHIẾC XE BUÝT TUYẾN 18

Phiên bản Dịch · 1516 chữ

CHƯƠNG 1: CHIẾC XE BUÝT TUYẾN 18

Edit: Lan Anh

Vô duyên vô cớ có người bị mất tích, nên cục cảnh sát X thị nhận được bản báo án của người nhà nam thanh niên đó. Sau đó cục cảnh sát bắt đầu đi vào điều tra, nhưng cũng đã tra ba ngày, đều không tìm được bất kỳ manh mối nào cả.

“Aiz! Chuyện gì đây! Người còn sống sờ sờ, nói biến mất là biến mất?” Vài vị cảnh sát ngồi xung quanh một cái máy tính, nhìn chăm chú vào hình ảnh được quay lại từ camera.

Theo dõi trên màn hình, thì thấy hai nam thanh niên xuất hiện trên con đường đó, nhưng hình ảnh liên quan đến cái trạm công cộng bỏ hoang lại không thấy.

“Chẳng lẽ thật sự có giao lộ u linh sao?” Một vị cảnh sát trầm tư, theo dõi từ đầu đoạn video, đầu tiên là hai nam thanh niên đi ngang qua con phố, nhưng sau đó không đến mười phút, thì chỉ thấy một nam thanh niên kinh hồn bạt vía chạy về, nam thanh niên còn lại thì không có xuất hiện.

“Chúng ta đã ngồi xổm ở cái trạm công cộng bỏ hoang kia ba đêm rồi, làm gì có cái giao lộ u linh nào!” Một vị cảnh sát cao gầy phẫn nộ lên tiếng, ba ngày liên tiếp, ba buổi tối, mình cùng vài đồng sự canh giữ ở cái trạm công cộng bỏ hoang đó, nhưng cả ba ngày đều không thấy xuất hiện cái gì dị thường.

“Thân là cảnh sát, làm sao mà lại đi tin ba cái chuyện hư ảo đó, cái gì mà giao lộ u linh! Đều là nói hưu nói vượn!” Một vị không tin vào những điều mê tín lạnh giọng mở miệng, chính mình chưa bao giờ tin vào cái gì mà giao lộ u linh.

“Được rồi! Không bàn cãi nữa! Sự tình chưa được điều tra rõ ràng, ai cũng không được đưa ra kết luận.” Người nói là Diệp Bân, tổ trưởng tổ điều tra.

Sau khi nghe Diệp Bân nói, mọi người đều đồng thời im lặng, tuy rằng Diệp Bân tuổi không lớn, nhưng lại có danh vọng nhất định trong cục cảnh sát.

Hai năm trước, trong lúc truy bắt tên trùm thuốc phiện, Diệp Bân từng một mình một người xâm nhập vào hang ổ, đem tên cầm đầu buôn thuốc phiện bắt giữ. Cho nên Diệp Bân mới trở thành tổ trưởng tổ điều tra trẻ tuổi nhất.

“Diệp đội trưởng, với án kiện mất tích lần này, anh thấy như thế nào?” Người nói là bạn đồng học ở trường cảnh sát của Diệp Bân, Trần Huy. So với Diệp Bân, Trần Huy vào cục cảnh sát đã được ba năm, nhưng công tác thập phần bình thường, không có làm ra công lao gì, cho nên hiện giờ vẫn là một cảnh sát cấp dưới.

Ánh mắt Diệp Bân tập trung theo dõi video, sắc mặt ngưng trọng, tựa hồ như đang trầm tư điều gì đó, nghe tới lời Trần Huy, mới phục hồi tinh thần lại, trầm giọng: “Án kiện lần này có chút cổ quái, quả thật rất khó giải quyết.”

Nghe thấy lời Diệp Bân, sắc mặt mọi người đều trầm xuống, ngày thường Diệp Bân cũng gặp vô số án kiện lớn nhỏ, nhưng đều không làm khó dễ được anh, án kiện lần này mà Diệp Bân lại nói khó giải quyết, có thể suy ra là thực sự nan giải.

“Diệp đội trưởng, không biết có nên nói hay không...” Mở miệng là một vị cảnh sát cao 1m63, nhưng thể trọng lại tới 135kg, vóc dáng mập mạp.

Vị cảnh sát này tuổi cũng không nhỏ, ước chừng khoảng 27-28 tuổi, bởi vì chiều cao không được cao lắm, lại còn tròn ục ịch nên thường xuyên bị mọi người trêu chọc, nhưng do anh ta làm ở đây cũng khá lâu nên lời nói cũng có chút phân lượng.

“Anh nói đi, không có việc gì.” Đối với vị cảnh sát này, Diệp Bân cũng là thập phần tôn kính, lúc mới vào làm cũng là anh ta chiếu cố anh nhiều nhất.

“Về chiếc xe buýt u linh đó, tôi đã từng điều tra qua một phen.” Vừa nói anh ta vừa móc ra một xấp văn kiện, đưa cho Diệp Bân.

Diệp Bân tiếp nhận văn kiện, cẩn thận đọc.

Văn kiện này có tên là “Tuyến 18”, nghe đồn chiếc xe buýt “Tuyến 18” là chiếc xe chạy trên tuyến đường giao thông duy nhất của X thị đi thông qua Hắc Hà thôn, nhưng 5 năm trước có một vụ cháy lớn, Hắc Hà thôn bị thiêu rụi thành một vùng phế tích, sau này chiếc xe buýt “Tuyến 18” mới bị hủy bỏ.

Tuy rằng tuyến đường công cộng này bị hủy bỏ, nhưng bên chỗ cục giao thông lại không có cập nhật là hủy tuyến đường này đi, hơn nữa, chiếc xe buýt “Tuyến 18” cũng chỉ là hủy đi mà thôi, chứ không có đưa qua tuyến đường khác, từ đầu đến cuối, không có chiếc xe buýt “Tuyến 18” mới nào cả.

“Tuyến 18.” Diệp Bân xem xong văn kiện, trong đầu bắt đầu lục lại trí nhớ, cuối cùng Diệp Bân cũng xác định, chiếc xe buýt “Tuyến 18” không còn xuất hiện ở X thị.

“Chính xác, X thị tựa hồ không có xuất hiện xe buýt “Tuyến 18” mới, đây là vì cái gì?”

Diệp Bân trong lòng cũng nảy sinh nghi vấn, dựa theo đạo lý, cho dù tuyến đường giao thông bị hủy bỏ, chiếc xe buýt “Tuyến 18” hẳn là được sửa chữa rồi đem qua chạy cho tuyến đường khác mới đúng, mà không phải trực tiếp hủy bỏ như vậy.

“Diệp đội trưởng, mấy ngày nay tôi đặc biệt đi qua công ty quản lý giao thông công cộng, dò hỏi xem vì sao chiếc xe buýt “Tuyến 18” không tồn tại? Kết quả đoán xem tôi phát hiện ra cái gì?” Nói tới đây, vị cảnh sát mập mạp sắc mặt trầm xuống.

“Cái gì?” Thấy dáng vẻ đó của cảnh sát mập, Diệp Bân với mọi người đều nghi hoặc nhìn anh ta.

“Tôi tới công ty quản lý giao thông công cộng, hỏi chiếc xe buýt “Tuyến 18”, bọn họ nói, tuyến đường đó vẫn luôn mở, hơn nữa, tài xế của tuyến xe đó vẫn luôn chạy trên tuyến đường này.”

“Cái gì?!” Ở đây trừ Diệp Bân, các cảnh sát còn lại đều là mở to mắt, há to miệng, quả thật không thể tin được lời mình mới vừa nghe.

“Trương Lam, ý của anh là, chiếc xe buýt “tuyến 18” chạy trên con đường bị bỏ hoang đó, vốn không có bị hủy bỏ?” Trần Huy nhìn chằm chằm Trương Lam – cảnh sát mập, mặt đầy hồ nghi hỏi.

Trương Lam gật đầu, “Ân, công ty đó nói như vậy. Lúc đó tôi còn ngây người hồi lâu, hoài nghi là bọn họ nhầm lẫn, sau đó kêu bọn họ đối chiếu kiểm tra lại lần nữa, kết quả lại phát hiện một sự kiện li kỳ khác.”

Không khí ở đây bị Trương Lam nói như vậy, trở nên có chút âm trầm, ngay cả vị cảnh sát không mê tín kia cũng cảm giác được cả người lạnh băng, sau đó dịch về phía một vị cảnh sát khác, dựa vào, tìm cảm giác an toàn.

“Sự kiện li kỳ gì?” Diệp Bân cau mày, trầm giọng nói.

“Chiếc xe buýt “tuyến 18” kia, trong 5 năm nay luôn có tài xế chạy tuyến đường này, nhưng chỉ có một người chạy.”

Nghe đến đó sắc mặt mọi người trầm xuống, ai cũng cảm giác được một cỗ âm hàn truyền từ dưới chân lên.

“Ta nói, Lam béo, người đừng có lừa dối chúng ta, ở nơi này kể chuyện quỷ ma đó.” Vị cảnh sát cao gầy khá thân với Trương Lam, giả bộ vui đùa vài câu.

Trương Lam lắc lắc đầu, sắc mặt lại càng thập phần nghiêm trọng, “Tôi cũng cảm thấy tôi đang nói chuyện quỷ ma, nhưng ở đây là tôi nói sự thật, 5 năm này, có một vị tài xế lái chuyến xe đó, trước sau đều chạy tuyến đường này, vị tài xế này ở 5 năm trước, đã chết.”

“Chết... đã chết?” Nghe Trương Lam nói, vị cảnh sát cao gầy kia nuốt nước bọt, trên trán lại toát mồ hôi lạnh.

Không riêng anh ta, ở đây ai nghe Trương Lam nói xong cũng nổi hết da gà, trên trán cũng thay phiên nhau toát mồ hôi hột.

So với người khác, Diệp Bân biểu hiện vẫn tương đối bình tĩnh, giờ phút này khuôn mặt anh trầm xuống, trong đầu đang suy nghĩ câu chuyện quỷ ma của Trương Lam.

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.