Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi Thể Trong Thạch Lôi Đài

Phiên bản Dịch · 1639 chữ

"Diệp. . . Diệp đội trưởng, tôi không nhìn nhầm, cái này. . . Trong này, là. . . là xác người!" Trương Lam run rẩy nói, đen pin đang cầm rơi xuống đất

Sắc mặt Diệp Bân trắng bệch, xuyên qua lỗ hổng ở Thạch Hôi Đài Trung có thể nhìn thấy bóng dáng một người

"Không sai!" Diệp Bân trầm mặt nói, trong lòng tràn đầy sự kinh hãi, không nghĩ rằng, lại có một người ở trong Thạch Hôi Đài Trung rộng khoảng 1 mét vuông

Cuối cùng, dưới sự xuất hiện của các nhân viên chuyên nghiệp, đã thành công mở ra đỉnh Thạch Hôi Đài Trung, mang người bên trong ra ngoài

"Theo suy đoán, đã tử vong từ lâu" Sau khi được pháp y chuyên nghiệp giám định, kết luận rằng người chết đã tử vong hơn 20 ngày

"Ừm" Diệp Bân nhẹ gật đầu, về điểm này, anh cũng đã dự đoán đến

"Suy đoán cơ bản, nguyên nhân cái chết là gì?"

"Chắc là chết vì bị ngạt thở"

"Ngạt thở" Trong nháy mắt, sắc mặt Diệp Bân trầm xuống, "Nói như vậy, khi nạn nhân chưa chết đã bị nhét vào Thạch Hôi Đài Trung, cuối cùng ngạt thở đến chết

"Phán đoán sơ bộ là như vậy" Pháp y nhẹ gật đầu

"Làm phiền anh" Sau khi pháp y hỏi một số câu hỏi đơn giản đã mang thi thể về cục cảnh sát, tiếp tục tiến hành điều tra

Trong lúc ở hiện trường, Diệp Bân bọn họ đã tiến hành điều tra thực địa vô cùng chặt chẽ, mặc dù biết đây là một vụ sát hại nhưng sau khi điều tra, Diệp Bân bọn họ không tìm được bất kỳ manh mối hữu ích nào

"Đã xác nhận đươc thân phận nạn nhân với hàng xóm, nạn nhân tên là Tôn Hỉ Đào" Trong lúc điều tra hiện trường, Trần Huy là người chụp ảnh thi thể, đi xung quanh hỏi thăm mọi người, cuối cùng xác nhận được người chết trong Thạch Hôi Đài Trung chính là Tôn Hỉ Đào

Diệp Bân nhẹ gật đầu, "OK, tôi hiểu rồi"

"Tình hình hiện trường thế nào? Có tìm được manh mối không?"

Diệp Bân lắc đầu, lại tiếp tục điều tra thêm lần nữa nhưng từ đầu tới cuối không tìm được bất kỳ manh mối gì" Không phát hiện ra gì lạ, cửa sổ đóng chặt, cửa phòng bị khóa trái, nơi này là giống như một căn phòng bí mật, hung thủ không để lại bất kỳ dấu vết nào"

"Liệu hung thủ có thể không phải là người hay không?" Trần Huy suy đoán nói, trước đó đã xảy ra nhiều chuyện thần bí, Trần Huy nghĩ đến cái này đầu tiên, vụ án này, có phải hay không, không phải do con người làm

Đối với lần này, Diệp Bân không tán đồng nhưng cũng không phủ nhận, chỉ bình thản lên tiếng, "Đến cuối cùng, dù hung thủ là cái gì, nếu không có chứng cứ, chúng ta không thể kết án"

"Diệp đội trưởng, thật ra tôi nghĩ đến một cách, nói không chừng chúng ta có thể bắt được hung thủ" Trương Lam đang im lặng đứng ở một bên, đột nhiên mở miệng

"Cách gì?" Diệp Bân và Trần Huy cùng lúc quay đầu, nhìn về phía Trương Lam

Trương Lam móc từ túi áo ra một tấm danh thiếp, "Nhân viên kinh doanh bất động sản, Lục Thiên Hành"

"Nhân viên kinh doanh bất động sản?" Diệp Bân còn không nhớ Lục Thiên Hành là ai, nhưng nhìn đến mấy chữ 'nhân viên kinh doanh bất động sản' kia, anh có chút sững sờ

"Lam ca, bây giờ không phải lúc để nói đùa đâu" Diệp Bân cho rằng bây giờ Trương Lam đang nói đùa với mình

"Bân tử, đây chính là tiểu đạo sĩ lúc trước đã cứu cậu đấy" Trần Huy ở bên cạnh nhắc nhở

"Ah! Là cậu ta hả!" Nghe Trần Huy nhắc nhở, Diệp Bân mới tỉnh ngộ, "Không được, thật sự là quá nguy hiểm" Diệp Bân trực tiếp từ chối đề nghị của Trương Lam, anh không muốn để Lục Thiên Hành gặp phải nguy hiểm

"Chúng ta không cần cậu ta làm gì, chỉ cần làm rõ xem vụ án lần này, rốt cuộc có liên quan gì với sự kiện thần bí hay không mà thôi, sẽ không khiến cho cậu ta gặp nguy hiểm" Trương Lam giải thích, anh ta cũng không định để Lục Thiên Hành giúp mình quá nhiều, chỉ cần làm rõ sự việc, vụ án lần này rốt cuộc có liên quan đến những thứ thần bí siêu nhiên hay không

"Nếu đúng là vậy, tôi cảm thấy có thể, chỉ cần để cậu ta xác định một chút, xem có đúng là do ma quỷ quậy phá hay không, nếu không phải chúng ta lập tức loại bỏ điểm này, đối với hướng đi của vụ án cũng sáng tỏ được phần nào" Trần Huy hơi gật đầu, đồng ý với ý kiến của Trương Lam

Diệp Bân im lặng, trong lòng đang suy nghĩ, dù anh cũng đồng ý với Trương Lam nhưng anh vẫn sợ rằng sẽ khiến cho Lục Thiên Hành gặp nguy hiểm

Suy nghĩ một lúc lâu, Diệp Bân thở dài yếu ớt, cuối cùng, quyết định nhờ Lục Thiên Hành giúp đỡ

"Có thể mời cậu bé kia hỗ trợ nhưng đối với vụ án, chúng ta cần phải giữ bí mật"

"Không có vấn đề" Trương Lam gật đầu, cho dù Diệp Bân không nói, anh ta cũng sẽ làm như thế, dù sao thì Lục Thiên Hành biết càng nhiều thì sẽ càng nguy hiểm

"Xin chào, xin chào, cho hỏi có phải Lục Thiên Hành không?" Thời gian gấp gáp, sau khi quyết định, Trương Lam lập tức cầm điện thoại lên gọi cho Lục Thiên Hành

"Ừm, tôi là Lục Thiên Hành, xin hỏi ngài muốn xem phòng sao? Hay là mua nhà?"

". . ." Nghe Lục Thiên Hành nói một cách chuyên nghiệp như vậy khiến cho Trương Lam nghẹn lời một lúc, không biết nên mở lời như thế nào

"Là như này, tôi là Trương Lam, trước đó tôi đã từng nhờ cậu đã giúp tôi một tay, cứu bạn của tôi"

"Ah! Ah! Ah!" Lục Thiên Hành nghĩ tới điều gì đó nhưng đến câu nói tiếp theo, quả thật làm cho người ta không biết phải làm sao, "Cái kia, các người là ai đấy nhỉ? Tôi quên rồi"

". . ." Trương Lam tức đen mặt, nếu không phải bây giờ không có cách nào Trương Lam sẽ trực tiếp cúp điện thoại

"Ngay vài ngày trước, cậu đã từng theo chúng tôi đi một chuyến đến bệnh viện, bộ đồ vest của cậu còn bị xé nát!" Trương Lam nói đến sự việc khiến cho người ta khó quên

Quả nhiên, khi Trương Lam nói như vậy, bên kia điện thoại lập tức yên lặng, một lúc lâu sau, Lục Thiên Hành mới chợt nhớ ra, "A! Là các anh hả! Thế nào? Có chuyện gì sao?"

"Chúng tôi muốn mời cậu đến giúp một chuyện" Trương Lam vào thẳng vấn đề

"Không được rồi! Gần đây tôi quá bận rộn, hoàn toàn không có thời gian a!" Lục Thiên Hành trực tiếp từ chối, không cho Trương Lam bất cứ cơ hội nào

"Tôi muốn mua một căn nhà"

"Ngài ở chỗ nào? Chiều ngày hôm nay có thời gian không? Chúng ta gặp mặt thôi, bây giờ trên tay tôi có rất nhiều căn nhà có giá tốt, ngài có thể đến xem một chút" Nghe Trương Lam nói muốn mua nhà, Lục Thiên Hành thay đổi thái độ cực lớn

"Chiều hôm nay, lúc 4h, công viên Liễu Lâm”

"Không vấn đề, không gặp không về"

Sau khi cúp điện thoại, Trương Lam thở dài bất đắc dĩ, "Tiểu tử này, thật là thực tế ha!"

"Đầu năm nay, những người trẻ tuổi đều không dễ dàng!" Trần Huy cảm khái

Thời gian raất nhanh đã đến chiều, ba người Diệp Bân đã sớm đứng ở tiểu khu bên ngoài công viên Liễu Lâm, chờ Lục Thiên Hành

Khoảng chừng đến 3 giờ rưỡi, một chàng trai mặc tây trang xuất hiện trước mắt ba người

"Đến rồi!" Ba người đồng thời lên tiếng

"Tiểu tử này vẫn mặc bộ vest cũ, không có đổi sao?" Khi Lục Thiên Hành đến gần, Trương Lam kinh ngạc nhận ra, hai bên vai bộ vest của Lục Thiên Hành đều là vết tích của kim khâu, nhưng do trước đó bộ vest bị rách khá là nghiêm trọng, vẫn còn những chỗ bị hở, không được khâu hoàn toàn

"A. . .! Các anh đến thật sớm a!" Lục Thiên Hành nhìn thấy ba người Trương Lam, vội vàng nở một nụ cười

"Cậu cũng tới đủ sớm!" Trương Lam mỉm cười, đưa tay phải ra bắt tay với Lục Thiên Hành

"Lần trước, cảm ơn tiểu ca đã cứu giúp" Diệp Bân hết sức cảm kích, nói

"Việc nhỏ thôi mà, bây giờ anh không có gì đáng ngại nữa đi" Lục Thiên Hành quan tâm nói

"Không có việc gì" Diệp Bân mỉm cười, nhờ có Lục Thiên Hành giúp đỡ, Diệp Bân đã không còn gì đáng ngại

"Vậy là tốt rồi" Lục Thiên Hành nhẹ gật đầu, trên mặt nở một nụ cười vô cùng xán lạn, "Cái kia, các anh ai mua nhà nhỉ?" Nói xong, ánh mắt Lục Thiên Hành không ngừng di chuyển xung quanh ba người

". . ." Trong nháy mắt, sắc mặt ba người Diệp Bân trầm xuống, đầu đầy vạch đen

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.