Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Manh mối

Phiên bản Dịch · 1701 chữ

Chương 13: Manh mối

Dưới sự điều trị của Lục Thiên Hành, Diệp Bân cuối cùng đã được xuất viện, vì chỉ có một tuần để tìm manh mối, Diệp Bân và những người khác không dám nán lại lâu, lập tức quay lại đồn cảnh sát để bắt tay vào một cuộc điều tra mới.

"Đầu bị chặt, lẽ nào trước kia đã từng xảy ra án mạng trên xe buýt ‘tuyến18’ sao?" Trương Lam nâng cằm lên,trầm tư.

"Tôi cũng nghĩ vậy,tôi luôn cảm thấy có điều gì đó rất khủng khiếp đã xảy ra với chiếc xe buýt tuyến 18 này." Cả Diệp Bân và Trương Lam đều đồng ý.

"Chúng ta hay là đến công ty xe buýt một chuyến nữa xem sao?" Trương Lam nói, trong đầu vừa nảy ra một ý tưởng.

Diệp Bân được hỏi nhưng chỉ khẽ lắc đầu, "Không được, nó quá nguy hiểm. Cái chết của 'Vương lão đầu' rõ ràng muốn ám chỉ với chúng ta rằng chỉ cần điều tra xe buýt của 'tuyến 18' thì chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra."

"Nhưng nếu không điều tra xe buýt tuyến 18 thì làm sao chúng ta phá án được đây?" Trương Lam thở dài, nhất thời vụ án rơi vào bế tắc. Nếu muốn phán án thì nhất định phải điều tra xe buýt "tuyến 18", nhưng một khi đã điều tra nó thì chắc chắn có chuyện xảy ra.

Tình thế tiến thoái lương nan như vậy khiến Diệp Bân và ba người họ nhất thời cũng không biết bắt đầu từ đâu.Nhưng khi ba người họ đang vắt óc suy nghĩ mà vẫn chưa có kết quả gì thì chuông điện thoại di động vang lên, phá vỡ sự trầm tư của cả ba.

"Diệp Hà." Diệp Bân rút điện thoại di động ra thấy số gọi tới là số em trai mình, Diệp Hà.

"Có gì không ổn sao?" Trương Lam cũng tò mò. Ai cũng biết đấy, Diệp Hà rất hiếm khi gọi điện cho anh trai mình.

Diệp Bân không tiếp tục suy nghĩ nữa lập tức trả lời điện thoại, "Alo, Diệp Hà.Có chuyện gì vậy?"

"Anh , anh có nhớ video anh gửi cho em lúc trước không?" Giọng của Diệp Hà không được bình tĩnh lắm. Nghe có vẻ như bên kia có chút khẩn trương.

"Nhớ, có chuyện gì vậy?" Diệp Bân nói giọng hơi trầm. Bản thân cũng nhận thấy giọng điệu của em trai mình có chút hơi lạ.

"Em gửi cho anh thứ này, anh nghe một chút xem." Diệp Hà nói xong liền cúp điện thoại. Sau đó, một văn kiện được Diệp Hà gửi đến đến máy tính của Diệp Bân.

"Tệp tin âm thanh?" Sau khi Diệp Bân mở văn kiện đó là một tệp tin âm thanh.

"Đây là cái gì?" Diệp Bân gửi tin nhắn cho Diệp Hà.

"Xe buýt tuyến 18".

Chỉ 1 câu trả lời của Diệp Hà, nhưng nó khiến ánh mắt của Diệp Bân trong nháy mắt ngưng lại, Diệp Bân lập tức mở tệp tin kia lên.

Tệp tin âm thanh có năm phút, đoạn mở đầu, khoảng một phút, chỉ có tiếng "Tư..Tư", khi tệp tin chạy được khoảng một phút mười lăm giây, xuất hiện giọng của một nữ nhân hoảng hốt hét lên.

"A!"

"Đây là đâu? Đây là đâu? Tôi muốn xuống xe! Tôi muốn xuống xe! Cứu mạng! Cứu mạng!"

Bùm bùm...

Tiếng bước chân nặng nề vang lên.

"Đừng qua đây! Không được qua đây! Cứu!Cứu! Có ai không cứu tôi với!"

Xùy!

Tiếng mở cửa xe buýt vang lên.

"A!"

Tiếng la hét lại một lần nữa vang lên.

Phốc!

Tiếng máu tươi phun ra.

Bịch!

Thân thể ngã xuống đất phát ra tiếng động.

Xùy!

Tiếng xe buýt đóng cửa vang lên.

Tư ......... tư ...

Gần một nửa thời gian còn lại trong tệp đều là tiếng "tư.. tư".

Ở cuối tệp tin, khi Diệp Bân chuẩn bị tắt âm thanh, đột nhiên có tiếng hơi thở gấp gáp của một người đàn ông vang lên.

"Gọi! Gọi!"

"Tiểu Phương! Tiểu Phương! Không! Không!"

Giọng nói tuyệt vọng của người đàn ông vang lên.

Kết thúc tệp tin, Diệp Bân và ba người họ ngồi yên tại chỗ, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng toát ra.

"Vừa nãy, có phải người phụ nữ đó bị giết không?" Trương Lam giọng run run, cảm thấy như có luồng gió lạnh thổi qua.

Diệp Bân không trả lời, chỉ khẽ gật đầu.

Tiếng chuông điện thoại reo là Diệp Hà gọi lại.

"Alo." Diệp Bân trả lời điện thoại ,cố trấn tĩnh lại.

"Anh , anh đã nghe xong chưa?"

"Ừm, âm thanh này đến từ đâu?" Diệp Bân trầm giọng nói.

"Một tháng trước, tại nơi cậu bé mà anh điều tra biến mất, một người nhặt được một chiếc điện thoại di động trong đó có tệp tin này. Sau đó, anh ta đã phát tán nó lên mạng nhưng đã bị em chặn lại."

"Diệp Hà, chuyện này em không cần lo lắng, anh sẽ tự giải quyết nó." Giọng nói của Diệp Bân đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Ở đầu kia của điện thoại, Diệp Hà không nói gì. Một lúc lâu sau, giọng nói của anh ấy mới lại vang lên. "Anh , trên thế giới này, thực sự có ma."

"Ừm."

"Được, anh biết rồi." Diệp bân nói xong liền cúp máy.

"Bân tử, có chuyện gì với tệp tin âm thanh này sao?" Trần Huy cố gắng làm dịu cơn hoảng loạn trong lòng, nhẹ giọng hỏi Diệp Bân.

"Ai đó đã nhặt được một chiếc điện thoại di động tại hiện trường nơi cậu bé trước biến mất. Tệp tin này nằm trong chiếc điện thoại di động đó." Diệp Bân chậm rãi nói.

"Nếu tìm thấy chiếc điện thoại này, không chừng ta có thể biết được chuyện gì đã xảy ra với chiếc" Xe buýt tuyến 18 "." Trương Lam nói khẽ, nhưng nỗi sợ hãi trong lòng không hề giảm đi chút nào.

"Ừm." Diệp Bân gật đầu định gửi tin nhắn cho Diệp Hà. Diệp Hà cũng đang gửi tất cả tài liệu của người đã nhặt được điện thoại cho Diệp Bân.

Cứ như vậy, ba người dành một lúc lâu để dịu nỗi sợ hãi bên trong của họ. Khi tâm trạng của gần như ổn định, ba người mới lên đường,đến nhà của người nhặt được điện thoại di động.

Cốc!Cốc! Cốc

Sau khi đến nơi ở của người nhặt được điện thoại di động, Diệp Bân tiến đến trước gõ cửa, nhưng sau khi gõ cửa một lúc lâu cũng không ai trả lời.

"Anh là ai?" Một phụ nữ trung niên mang giỏ rau đi lên lầu, nhìn thấy ba người Diệp Bân, có chút nghi ngờ liền hỏi.

"Xin chào, chúng tôi là cảnh sát ,chúng tôi muốn hỏi ông Tôn Hi Đào tiên sinh một số câu hỏi." Trương Lam mỉm cười nói với người phụ nữ trung niên.

"Tìm Tôn Hi Đào sao! Đã mấy ngày nay không gặp anh ta rồi. Gần đây cũng không thấy anh ta ra ngoài, chắc là không có ở nhà." Người phụ nữ trung niên cố gắng nhớ lại mấy ngày nay cũng chưa gặp Tôn Hi Đào.

"Cảm ơn." Trương Lam lên tiếng.

"Ah? Các anh tìm anh ta có chuyện gì sao? Anh ta lại gây rắc rối gì rồi phải không?" Người phụ nữ trung niên tò mò hỏi.

"Không, có chuyện muốn tìm anh ta giúp một tay."

"Ồ! Vậy thì các anh cứ tự nhiên!", Người phụ nữ trung niên nói, mở cửa đi về nhà mình.

"Có vẻ như Tôn Hi Đào này không có ở nhà." Diệp Bân gõ cửa trong một lúc lâu nhưng vẫn không ai trả lời.

"Có chút phiền phức, tất cả các phương thức liên lạc đều đã được thử, tất cả đều không thể tìm được Tôn Hi Đào này. Đây là ngôi nhà duy nhất của Tôn Hi Đào, nhưng hàng xóm nói rằng anh ta đã không ở nhà trong một thời gian dài rồi. Vậy Tôn Hi Đào này đã đi đâu?" Trương Lam nhíu mày, khó khăn lắm mới tìm được chút manh mối, nhưng giờ lại không thể tìm thấy Tôn Hi Đào, khiến đầu mối lại một lần nữa bị gián đoạn.

"Rời đi trước đã.Chúng ta đi tìm hàng xóm của anh ấy. Một khi Tôn Hi Đào xuất hiện, bảo hàng xóm nói với anh ta liên lạc với chúng ta" Diệp Bân không có ý định tiếp tục ở đây.

"Ừm." Trương Lam và Trần Huy gật đầu cả hai người đều đồng ý với quyết định của Diệp Bân.

"Xin chào, có thể làm phiền cô, nếu Tôn Hi Đào quay lại, cô có thể liên hệ với chúng tôi không?" Diệp Bân vừa gõ cửa nhà hàng xóm liền nở 1 một nụ cười nói, rồi đưa thông tin liên lạc của mình cho người phụ nữ trung niên.

Người phụ nữ trung niên rất nhiệt tình và vội vàng gật đầu, "Được, tôi biế rồit, tôi sẽ liên lạc với các anh khi anh ấy trở lại."

"Được rồi! Cảm ơn cô rất nhiều!"

"Không sao đâu." Người phụ nữ trung niên nói một cách khách khí. Ngay lập tức, người phụ nữ trung niên nghĩ ra một điều gì đó, "Ồ, vâng, bây giờ các anh có việc gì không có thể xem nhà bếp một chút, tôi luôn ngửi thấy có mùi hôi."

‘’Được! Để tôi đi xem sao!" Trương Lam xung phong nhận việc đi theo người phụ nữ trung niên vào bếp.

"Anh xem chỗ này này! Thật thối quá đi!", Người phụ nữ trung niên nói trong khi lấy tay che miệng và mũi.

Khi Trương Lam ngửi thấy mùi hôi thối nồng nặc,cũng bịt mũi và miệng và lần theo mùi. Trương Lam ngước đầu nhìn lên. Một lúc sau, Trương Lam dường như nghĩ đến điều gì đó.

"Lẽ nào?"

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.