Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại có người đẹp đến

Phiên bản Dịch · 1608 chữ

Có vẻ không những quen người đó mà Đới Khiết Doanh còn gọi người đó là chị, có vẻ quan hệ không đơn giản.

Tôi hỏi Hưng lùn, chú có biết lai lịch người phụ nữ này không?

Hưng lùn nói nhỏ, đương nhiên là ông ấy biết rồi, người phụ nữ này tên là Hồ Tịnh, hiện là người đứng đầu nhà họ Hồ.

Nhà họ Hồ kinh doanh đồ trang sức, đã mở hơn trăm cửa tiệm rồi, nhà họ Hồ có gia thế hiển hách, là thế gia hàng đầu có tiếng. Nhưng đến mấy đời gần đây, nhà họ Hồ tự nhiên chỉ sinh được con gái, đến đời Hồ Tịnh thì mấy chục nhân khẩu nhà họ Hồ chỉ sinh được một đứa con trai, vì tuổi còn nhỏ nên Hồ Tịnh đã tiếp quản nhà họ Hồ.

Hồ Tịnh và Đới Khiết Doanh chơi thân với nhau, hai người cực kỳ thân thiết, đám đàn ông theo đuổi hai người có thể xếp hàng từ đây đến tận nước Pháp.

Trong lúc Hưng lùn nói, Hồ Tịnh đã đi đến, phía sau chị ta có một cô gái đi theo hầu, đúng là phong thái của người có tiền.

Hồ Tịnh trông chỉ lớn hơn Đới Khiết Doanh tầm hai ba tuổi, chị ta trông trưởng thành hơn, vóc người cũng gợi cảm hơn, chị ta có vẻ đẹp của một người phụ nữ trưởng thành, có điều Đới Khiết Doanh xinh đẹp hơn, có khí chất hơn.

Hai người phụ nữ này đều có vẻ đẹp riêng, nhưng hai người này cùng xuất hiện trong tiệm xăm của tôi, người khác mà biết được chắc sẽ giết tôi bằng ánh mắt mất, đây là điều mà bao nhiêu người thèm muốn chứ.

"Cậu chính là truyền nhân xăm quỷ, Đường Hạo?" Hồ Tịnh vừa vào đã mỉm cười hỏi tôi, thái độ khác hẳn với Đới Khiết Doanh. Nụ cười của chị ta rất có sức hút, người như vậy thực sự thân thiết với kiểu phụ nữ lạnh lẽo như Đới Khiết Doanh à? Tính cách khác nhau hoàn toàn.

Tôi gật đầu, đáp phải, sau đó hỏi chị ta đến đây làm gì, nếu đến để chăm sóc cho việc kinh doanh của tôi thì tôi vô cùng hoan nghênh, nếu đến để kiếm chuyện phụ bạn thân Đới Khiết Doanh, vậy thì có là người đẹp thì tôi cũng không khách sáo đâu. Chị ta là bạn thân của Đới Khiết Doanh, chuyện giữa tôi và Đới Khiết Doanh ầm ĩ lên ai cũng hay biết, Hồ Tịnh ra mặt thay bạn mình cũng hợp tình hợp lý.

"Chị Hồ Tịnh, sao chị lại đến đây?" Đới Khiết Doanh vội vàng gọi một cách thân thiết, sau đó lườm tôi, bởi vì cô ta cũng nghĩ rằng Hồ Tịnh đến đây để giúp mình.

Hồ Tịnh không để tâm đến Đới Khiết Doanh, chỉ đáp ừ một tiếng rồi nói với tôi: "Cậu Đường, xin hỏi cậu đã có người trong lòng hay chưa?"

Hồ Tịnh vừa đến đã hỏi một câu như vậy, không chỉ tôi mà người khác cũng ngớ người ra, chị ta rốt cuộc là muốn làm gì?

Cho dù là đến xăm hình hay đến kiếm chuyện thì cũng không nên hỏi câu như thế này chứ?

"Chị, hỏi cái này làm gì?" Tôi khó hiểu.

Hồ Tịnh cười, nói chị ta cũng không có ý gì, chỉ đơn giản là... muốn lấy tôi thôi.

Vãi!

Rốt cuộc là người phụ nữ này muốn làm gì, vào tiệm còn chưa được năm phút mà lời thốt ra đã như quả bom nổ tung chúng tôi lên.

"Khiết Doanh, chắc em không để bụng đâu nhỉ? Đằng nào thì hai người cũng không thành nổi." Hồ Tịnh hỏi Đới Khiết Doanh.

Đới Khiết Doanh còn kinh ngạc hơn tôi, đến giờ mà cô ta vẫn chưa định thần lại được, có điều sắc mặt cô ta hơi là lạ, nói năng thì ấp úng: "Em... em có gì mà để bụng, cái gã này có liên quan gì đến em đâu, nhưng mà chị này, sao chị lại muốn lấy anh ta? Anh ta? Xứng sao? Hai người quen nhau từ trước à?"

Hồ Tịnh lắc đầu đáp không quen, có điều chị ta có nghe nói về bản lĩnh của tôi rồi.

Hung trận không thể phá giải ở mộ tổ nhà họ Đới đã được tôi phá giải bằng xăm quỷ.

Còn cả Lâm lão gia nhà họ Lâm nữa, nghe nói sau khi tôi xăm hình Tống Tử Quan m cho, ông già đó hết bất ổn rồi, đang chờ ngày được bồng con.

Bây giờ rất nhiều gia tộc ở thành phố Trung Hải đang nghĩ cách lung lạc tôi, chỉ là vẫn chưa ra tay mà thôi. Giờ tất cả mọi người đều biết đến sự thần kỳ của xăm quỷ, đây là một ngón âm thuật vô cùng hiếm có.

Đúng là có rất nhiều người giàu mê tín, họ cũng rất tôn sùng âm thuật, ví dụ như người nổi tiếng thì nuôi tiểu quỷ, thờ tượng Phật, nuôi hồ tiên, một số gia tộc có tiền thì mời cao nhân về xem phong thủy, dựng phong thủy, về cơ bản người càng có tiền thì càng tin những cái này, còn xăm quỷ của tôi thì lại càng kỳ diệu.

Tôi cười gượng, nói chị muốn xăm quỷ thì đưa tiền là tôi sẽ xăm, có cần phải cưới tôi không?

Hồ Tịnh cười, trong mắt là vẻ giảo hoạt trời sinh của người kinh doanh, chị ta nói nếu nhà họ Hồ chiếm được xăm quỷ, vậy thì chắc chắn nhà họ Hồ sẽ bước lên một tầng cao mới, trở thành gia tộc hạng nhất ở Trung Hải. Nhưng nếu chỉ tìm tôi để xăm quỷ, vậy thì những người khác cũng có thể, lỡ hình người khác xăm lợi hại hơn của chị ta, vậy thì nhà họ Hồ sẽ không có chút ưu thế nào nữa.

Hơn nữa có xăm quỷ rồi, có lẽ còn có thể giải quyết được việc nhà họ Hồ không sinh được con trai, thế là vẹn cả đôi đường!

Hồ Tịnh nói không cần tôi đưa sính lễ, chị ta sẽ đưa thêm cho tôi mười triệu. Có điều chị ta có hai điều kiện, một là tôi phải ở rể, hai là từ nay trở đi, tôi chỉ được xăm quỷ cho nhà họ Hồ.

Mẹ kiếp tôi bị ma ám à? Ngày trước thì người đẹp thêm hai triệu nhét vào mồm tôi, giờ mười triệu thêm một chị đẹp cũng chuẩn bị nhét vào mồm tôi nữa.

Có phải từ khi rời khỏi làng, tôi vẫn mơ suốt đến tận giờ chưa tỉnh không?

Chuyện này nghe cũng ưng bụng nhưng tôi không muốn lắm, gia đình hào môn sâu tựa bể, ở rể cái con khỉ, lại còn chỉ được xăm cho người nhà họ Hồ, thế tôi là cái gì? Công cụ à?

"Cậu Đường, cậu không có lý do gì để từ chối điều kiện hấp dẫn như vậy đâu đúng không?" Hồ Tịnh nói vô cùng tự tin, như đã chắc chắn tôi sẽ đồng ý.

Lúc này Đới Khiết Doanh có vẻ ủ rũ, mặt lộ vẻ không vui.

"Khiết Doanh, em sao thế? Chị cướp mất người đàn ông của em nên em không vui à?" Hồ Tịnh vừa cười vừa hỏi, sau đó thân thiết nắm tay Đới Khiết Doanh.

Đới Khiết Doanh cứng cổ: "Hứ, cái gì mà người đàn ông của em, liên quan gì đến em, em không thèm loại đàn ông chó má này đâu, chị thích thì cứ lấy mà chơi."

"Ha ha, thế thì tốt quá rồi." Hồ Tịnh ôm vai Đới Khiết Doanh, nói.

"Xin lỗi, tôi xin nhận tấm lòng của cô Hồ, nhưng tôi không có hứng thú với chuyện này, cô tìm người khác đi!" Tôi từ chối.

Lời từ chối đột ngột khiến mặt Hồ Tịnh sầm xuống, chị ta vô cùng kinh ngạc, có vẻ chị ta không ngờ được rằng tôi sẽ từ chối, còn Đới Khiết Doanh thì thở phào, biểu cảm là lạ như đang mừng thầm trong bụng.

"Cậu Đường, cậu... vì sao lại không đồng ý? Mười triệu đấy, cậu có thể tiêu pha thoải mái, hơn hẳn so với việc cậu rúc ở trong cái tiệm xăm rách nát này. Hơn nữa cậu vào nhà họ Hồ rồi, chắc chắn chúng tôi sẽ không bạc đãi cậu, hay là tôi không đủ đẹp nên cậu không thích?" Hồ Tịnh vội vàng hỏi.

Tôi nói đều không phải, chỉ là tôi không muốn ở rể thôi, tôi thích tiền, nhưng tiền kiểu này thì sau này có tiêu cũng không vui, tôi sẽ tự kiếm tiền, còn kết hôn với người hào môn thì tôi không làm nổi.

Vừa mới gặp nhau lần đầu mà Hồ Tịnh đã muốn cưới tôi, hoàn toàn coi bản thân mình như một món hàng để giao dịch, chị ta không giống Đới Khiết Doanh, Đới Khiết Doanh là bất đắc dĩ, còn chị ta thì có vẻ chỉ đang thực hiện một cuộc giao dịch mà thôi.

Lòng người khó đoán, tôi không dám chơi với đám người nhà giàu, tôi sợ vào rồi thì đến cục xương cũng không còn.

Người đẹp và tiền, tôi đều không chơi nổi, xăm hình trả tiền thì xăm, không ai có thể độc chiếm.

Bạn đang đọc Xăm Quỷ của Giang Nam Đạo Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhaCoNamConMeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.