Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Gái

Tiểu thuyết gốc · 1634 chữ

Sáng hôm sau, ánh nắng nhu hòa của bình minh và tiếng đường phố phả vào mặt làm cho Trần Lăng giật mình tỉnh dậy giữa công viên chống trải, trên người được phủ lên mấy tấm bìa cứng tránh gió khiến hắn bây giờ nhìn như kẻ ăn mày, trên người thì chằng chịt vết muỗi đốt, đầu tóc rối bời vì đã hai ngày chưa được tắm, khuôn mặt tiều tụy như kẻ mất hồn.

Hắn ngái ngủ thức dậy, nhìn đồng hồ mới là sáu giờ sáng, vội vã vùng người dậy khỏi ghế đá công viên, chạy một mạch đến công ty.

trời lúc này mới là tờ mờ sáng, đám bảo vệ của công ty mới vừa thay ca, bọn họ vẫn còn đang ngái ngủ thì thấy một thân ảnh từ đằng xa chạy đến, đang định đi qua ngăn cản thì nhìn thấy Trần Lăng một thân đầu tóc rối bời, cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng vẫn cho hắn qua, vì dù sao hắn cũng thuộc đội bốc dỡ hàng hóa a, mà Trần Lăng cũng chơi rất thân với đám bảo vệ, hồi còn chưa có nhà thì hắn cũng hay ngủ lại ở ngay phòng bảo vệ nha.

Trần Lăng chạy nhanh vào trong phòng thay đồ của đám bảo vệ tìm ra bộ đồng phục của mình rồi mang vào nhà tắm, mở vòi ra tắm rửa.

Hắn ra sức mà kỳ cọ, tắm vòi hoa sen sáng sớm làm cho đầu óc của hắn thanh tỉnh, thú thật ngày hôm qua do bị muỗi đốt quá nhiều làm hắn không sao mà ngủ được, đến tận ba giờ sáng hắn mới chợp được mắt.

Tắm rửa xong xuôi, Trần Lăng mặc lên đồng phục công nhân, bắt đầu làm việc.

Quản lý khi nhìn thấy Trần Lăng xuất hiện thì muốn đi qua hỏi thăm, định hỏi tại sao ngày hôm qua hắn nghỉ việc, nhưng nhìn vào bản mặt như xác sống của hắn làm cho lời quản lý định nói nuốt quay lại phổi.

Dù sao Trần Lăng cũng là thuộc dạng chăm chỉ, mặc dù hắn nghỉ một ngày không lý do những vẫn châm chước được nha, quản lý vốn là người dễ tính.

Trần Lăng thì tiếp tục làm việc, hắn lúc này như là cái máy, tay thì không ngừng bốc hàng trong đầu lại liên tục suy nghĩ về con ma Treo cổ ở chung cư, dù sao hắn cũng không thể ngủ tại công viên liên tục a, hôm qua đàn muỗi ở công viên thực sự làm hắn quá khổ đi, nếu cứ tiếp tục thế này thì trước khi bị ma giết thì hắn đã bị muỗi hút cạn máu rồi.

Trần Lăng sẽ trở thành người trọng sinh có hệ thống đầu tiên bị muỗi hút khô máu mà chết.

Đang trong dòng suy nghĩ thì một cánh tay đập vào vai hắn khiến hắn quay lại thực tại

“Này này lão Lăng , gái đẹp xuất hiện kìa ”

Người nói là Trương Tam, hắn cũng vừa bốc xong một đống hàng thì rảnh rỗi bắt chuyện với Trần Lăng , tính cách của hắn cũng không tệ, nói ra cũng thật kỳ hoa khi những ngày mới đến Long Hải ,hắn gặp phải Trần Lăng lang thang ở công viên thành phố , hai kẻ thất nghiệp, không tiền cứ thế bèo nước gặp nhau, rồi lại cùng đi xin việc ở trong cùng một nơi này, bây giờ cũng được xếp lại làm cùng nhau, cứ thế cũng đã qua một năm

Ngẩng đầu lên nhìn về phía cổng lớn của công ty, Trần Lăng nhìn thấy, một người con gái, làm cho hắn hoa cả mắt.

"ui, cô nàng này xinh đẹp như minh tinh vậy, ở đây đang đóng phim?" Trần Lăng thốt lên.

Nàng trạc tầm tuổi hắn, cực kỳ xinh đẹp, có lẽ đó là người con gái đẹp nhất hắn từng thấy, xung quanh là một đám lãnh đạo của công ty, không ngừng khom lưng uốn gối mà nịnh nọt, nhìn cô gái khuôn mặt lạnh lùng, đám người nói gì cũng chỉ gật đầu một cái cho có lệ, công ty của Trần Lăng làm trong ngành dịch vụ vận tải, thỉnh thoảng cũng nhận công việc vận chuyển cho chính phủ nên khi Trần Lăng nhìn thấy có quân nhân ở đây, cũng không làm hắn ngạc nhiên mấy.

Nàng mặc một bộ quần áo của quân nhân, quân hàm trên vai là gì thì hắn cũng không rõ vì Trần Lăng vốn cũng chẳng quan tâm đến mấy chuyện này, nhưng nhìn thấy bên cạnh nàng còn có một nam quân nhân làm thư ký, chắc hẳn cấp bậc của nàng cũng là rất cao, ít nhất có thể khiến cho đám lãnh đạo tập đoàn quốc gia của Trần Lăng xuống nịnh nọt thì cô gái này không hề tầm thường.

"Cô gái đó là ai vậy?" Trần Lăng quay ra Trương Tam lời nói có phần hứng thú và hiếu kỳ hỏi.

"Ta không biết nha, nhìn bộ dạng kia đúng thật là ngạo nghễ quá đi, vòng nào ra vòng đấy, mà nhìn mấy lão xếp khom lưng uốn gối nịnh nọt như vậy, chắc hẳn không phải người tầm thường đâu a?, mà huynh hỏi vậy chắc cũng là để ý người ta sao?" Trương Tam nhìn vào bộ dáng như trư bát giới không hề chớp mắt của Trần Lăng, chỉ thiếu việc chảy ra nước miếng là đủ bộ, làm cho hắn cười cười trêu trọc.

"Nào có dám, nhìn nàng xinh đẹp lại còn quyền thế như thế kia, tao tu chín kiếp người chưa chắc đã vớ được, " Trần Lăng tấm tắc khen, ánh mắt cũng thỉnh thoảng liếc qua cô nàng quân nhân xinh đẹp.

"Thôi Thôi nói chuyện in ít thôi mấy cha, lo làm hết chỗ này còn nghỉ sớm, mấy ông không thấy lãnh đạo ở đây à, mấy ông mà còn buôn chuyện, mấy lão nhìn thấy thì lại trừ lương bây giờ" Quản lý đi qua, thì thầm nói, ánh mắt còn đánh về phía đám lãnh đạo sợ mấy người đó nghe thấy được.

Nghe thấy quản lý nói vậy, Trương Tam và Trần Lăng lại tiếp tục cắm đầu vào bốc vác.

Một ngày làm việc cứ thế trôi qua, Trần Lăng trong lúc đi ra khỏi công ty, cả người như mang bệnh nặng, miệng đắng lưỡi khô, tứ chi bủn rủn, thêm vào tiết trời nóng lực và vết muỗi đốt, làm cho cơ thể hắn cực kỳ khó chịu.

Mặc dù sức mạnh thân thể của hắn bây giờ hơn hẳn người thường, nhưng do ngày hôm qua bị mất ngủ cộng thêm việc linh thể bị tổn thương khiến tinh thần của hắn không thể nào khá hơn.

Trước khi tan ca, hắn có nói với quản lý là mình muốn ứng trước tiền lương, nhưng đổi lại chỉ là cái lắc đầu lạnh lùng, làm hắn không có lời nào để nói.

Hắn không biết mình có thể kiên trì được mấy ngày hay không, là người có nhà nhưng không thể về làm cho hắn cảm thấy uất ức, cả ngày hôm nay hắn như là người mất hồn, suy nghĩ rất nhiều về con ma ở chung cư.

Đương nhiên là bây giờ có cho tiền hắn cũng không dám quay về đó.

Hắn chỉ là đang suy nghĩ xem mấy ngày nữa làm sao để kiếm được thêm tiền.

Lúc này Trần Lăng đã đi ngang qua tiệm cà phê giải khát ở ven đường, gió lạnh thổi ra từ quạt gió làm thân thể hắn trở nên mát mẻ sảng khoái.

Liếc nhìn đống nước ngọt được để ngăn nắp trong tủ lạnh, hắn sờ sờ lên mấy đồng tiền đã ướt nhẹm vì mồ hôi của mình, nhẹ nhàng lấy ra.

Hắn mua cho mình một chai nước, tiện thể kiếm một cái bàn có quạt chiếu vào, ngồi xuống hóng mát.

Ngồi xuống bàn nước, đang hưởng thụ hương vị của nước ngọt có gas, Trần Lăng bỗng cảm giác như chân mình đạp phải thứ gì đó, hắn hiếu kỳ ngó xuống dưới.

Chỉ thấy bên dưới là một trồng sách giày đến 50cm, được đặt chồng chéo lên nhau, phủ đầy bụi, chứng tỏ đã lâu chưa có ai đụng vào.

"Là tạp chí?" lông mày của hắn vểnh lên, trên đầu trợt nảy ra sáng kiến, hắn quay đầu về phía chủ quán hỏi một câu

"Ông chủ, đống sách báo này ông có bán không?"

Lão chủ tiệm cà phê nghe thấy có người hỏi vậy thì hơi ngạc nhiên, ông ta nhìn qua Trần Lăng, lại nhìn xuống chỗ sách cũ mà mình dùng để trang trí, thấy chúng nó đã phủ đầy bụi, cảm thấy cần phải thay mới, ông ta suy nghĩ một lúc nói với Trần Lăng.

"Đống sách đó cho cậu đấy, để đây cũng chẳng có ai đọc, chi bằng tôi thay bằng thứ khác," Ông ta nói xong, liền cúi đầu tiếp tục rửa cốc chén.

Nghe thấy vậy, Trần Lăng không khách khí đóng lại nắp chai nước của mình bỏ vào túi, người hắn cúi xuống bàn nước, nhấc hết chồng sách mang đi, tiện thể chào hỏi chủ quán.

"Cảm ơn ông chủ, nếu sau này phát tài, ta không quên ông đâu nha"

"Có đống sách cũ nát, bán ve chai cũng chẳng được mấy, phát tài cái gì"? chủ tiệm thì thầm, nghĩ là Trần Lăng mơ mộng, lại cúi đầu tiếp tục làm việc.

Bạn đang đọc Vua Phá Hoại sáng tác bởi gangstyle1997
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gangstyle1997
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.