Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 3023 chữ

Ba nhân viên bảo vệ giật cả mình nhìn về phía bức tường VR ở phía trước mắt, quả thật nếu không nghe lời nói của Thanh Sang thật sự họ không thề để ý đến ông già mặc áo vest đuôi tôm trong rất giống quản gia đang đứng cười tươi nhìn họ

"Từ lúc nào!? Hự"

Chưa kịp phản ứng thì người đàn ông cảm thấy nhói đau ở bụng sau đó ngã xuống ngất lịm đi, 2 người bảo vệ thấy tình cảnh đó họ liền cảnh giác rút ra cây dùi cui điện bên cạnh đánh về phía Thanh Sang

Tiếng vụt vào không khí Như một ánh chớp giáng xuống đánh về phía cậu ta, người đàn ông còn lại thì xông người quản gia ra chiêu

Thanh Sang thấy tình thế này thì cười khổ vì có lẽ bác quản gia thật sự đã hiểu sai ý hắn, tiếng tẹt tẹt phát ra từ trưỡc mắt cậu ta nhẹ nhàn lướt qua một bên tay biến thành đao chém vào cổ người đàn ông

Người quản gia cũng không chậm hơn hắn, hai người bảo vệ như hai cây cổ thụ ngã xuống đất bất tỉnh tại chỗ

Thanh sang xoa xoa đầu bắt đắt dĩ nói

"Hình như tôi kêu ông lên bàn bạc,chứ không phải đánh ngất xỉu họ"

"Ý ngài là tôi đã sai?"

"Haiz, được rồi, được rồi đem ba người họ vào góc khuất đi, ta sẽ đi vào trong thu hồi vật đó nhanh thôi"

Thanh sang thở dài, phẩy tay sau đó nhìn về phía cánh cửa gỗ khổng lồ, đưa bàn tay phải lên hắn dồn lực nhẹ nhàn và đẩy nó ra

Rittttt!!!

Một tiếng rít nhẹ từ cánh cửa nhẹ nhàn mở ra một khe cửa đủ một người có thể đi qua, Thanh Sang lách nhẹ sang bên đi qua từ khe cửa tiếng vào hoàng cung nơi các đời hoàng đế thiết triều

Mở đầu đi vào cảm nhận của hắn là rộng lớn bao la, với những cột trụ khổng lồ khắc hình hoàng chảo kim long, mỗi vị trí mỗi con rồng có hình tượng khác nhau mỗi cự chảo chỉ có 3 móng bằng nhau, nhưng vẫn có sự khác biệt hoàng vị nơi cao ở chính sảnh lại chỉ là một chiếc ghế gỗ đơn sơ, nhưng ở sau hoàng vị và một bức tranh con cựu chảo kim long còn lại, nó uy mảnh và dữ dằn hơn những con được khắc ở cột và lúy do nó khác biệt hơn những con còn lại là có tới tứ chảo, bốn móng vuốt được đưa ra hơn bất kỳ con rồng nào trong căn phòng này

Bước từng bước trên thảm đỏ hướng tới ngai vàng, Thanh Sang điềm nhiên như không đi trên đó như trể về nhà của của mình

Trong cơ thể chổ khổ hải nằm dưới đan điền của hắn, ý chí tinh cầu màu hoàng kim giao động dữ dội, trong đầu vcủa hắn ào ạt kí ức của một người của quá khứ xuất hiện ở đầu của hắn

"Ồn ào"

Biến tay thành chỉ Thanh Sang điểm vào bị trí đang khổ hải rồi vận khí áp chế hòn đá màu hoàng kim đang lơ lững ở vị trí đan điền trong thể của mình

Thứ trong cơ thể của hắn được gọi là Đạo Tinh, ý chí đại đạo thuộc về tinh cầu này, Đạo Tinh được sinh ra từ dấu ấn của những cường giả trong quá khứ đã khắc dấu ấn của mình vào đạo của giới này

Đạo của thới giới này đang được vãn sinh, nó cần vật cộng sinh với mình để tạo quy tắc ở tinh vực này nên mới có thứ gọi là Đạo Tinh. Đạo tinh được tạo ra và phân tán khắp các tinh cầu nằm trong giới vực tạo ra những ứng cử viên cho vị trí chủ tinh vực mới

Đạo sinh ra pháp tắc, pháp tắc vận thành quy tắc được định ra bởi Đạo, trong quá trình này người đại diện có chính là người thực thi theo ý chỉ của đạo gọi là sứ giả, từ xa xưa Tinh cầu được sinh ra tạo ra sự sống, sinh vật Tu Đạo để thoát ra pháp tắc thông hiểu Đại Đạo, khắc dấu ấn của mình lên trên Đại Đạo để tồn tại cùng với trời đất

Nhưng họ đâu biết rằng chính cái họ gọi là đại đạo chỉ là chiếc lòng giam khiến họ không thể duy chuyển đi nơi khác ngoài tinh vực của họ, nơi mà đạo của họ trị vị sinh ra

Nói cho dễ hiểu, con đường tu luyện đại Đạo để trường sinh nhưng ít ai biết rằng dù có cố gắng thế nào họ vẫn không thể thoát được đại đạo tiến tới siêu thoát vĩnh sinh, cái thứ tồn tại cùng đất trời chỉ trôi qua trong một thời đại rồi mọi thứ cũng chỉ là hư vô, không ai có thể thoát ra hai chữ luân hồi thế không thể nắm bắt ở thế gian này

Rời khỏi chính điện hắn đi xuyên qua chỗ thiết triều đi ra sau cung điện nơi đó cũng chỉ là một căn phòng rộng lớn với nhiều cột cẩm thạch được điêu khắc tinh sảo, đó là ngự thư phòng, nơi hoàng đế xử lý các công văn và nghỉ ngơi

Tiếng bước chân van khắp hoàng cung yên tĩnh hắn cứ thế mà tiếp tục đi tiếp đi về phía sau mở ra cánh cửa thư phòng của hoàng đế, đập vào mắt Thanh Sang là một hồ nước khổng lồ có thể nhìn thấy bao quát cả khu trung tâm thứ 5 sầm uất

"Chậc, đúng là tầm mắt của quân vương bao quát cả thiên hạ, những người xưa thật sự có ý nhã"

Thanh Sang cảm thấy thật mới mẻ, giờ hắn biết tại sau hoàng cung của Vạn Xuân Thành lại được xây dựng cao đến thế, sau hoàng cung là một chiếc hồ lớn trên cao có thể nhìn thấy gian sơn thiên hạ, có thể hồ nước được ví như là thiên hạ giang sơn, còn những con cá đã từng được hoàng đế nuôi trong hồ là chúng sinh

Một ý chỉ có thể hiệu triệu giang sơn chúng sinh không thể không nghe, vì họ là cá trong hồ sống chết chỉ trong một ý chỉ đưa ra

Bửa vậy nên Thanh Sang mới thầm khen những hoàng đế trong lịch sữ thật là có ý nhã, nói theo ý xấu là bạo vương. Nói theo quần thần là quân vương tham vọng thống trị thiên hạ

Theo lịch sử minh việt quốc, đât nước được lập ra bởi một trong 2 người con của thần nông, người anh cai quản phương bắc là Xích Viêm, người em cai quản phương nam là Xích Quỷ

Sau thời đại sơ khai và cũng đã trải qua tế nguyệt với vô vàn triều đại, từ hưng suy tới trở thàn trung tâm của phương đông hiện tại. Thật khiến người khác cảm thấy hào hùng

Đi tới đình viện ở giữa hồ, Thanh sang nhìn thấy một bộ bàn đá có mấy quân cờ được đặt sẳn trên đấy

"Một thế cờ đã đi đến cuối cùng"

Bên đỏ là Tướng ở E5, xe ở E7, sĩ D5, bên đen chỉ còn hai quân, tướng ở E8, mã ở F6, đơn giản hắn chỉ cần duy chuyển mã từ F6 đến F8 tạo tha thế chiếu chắc chắn phải thắng

Đặt quân mã xuống xong thì đình viện chấn động, chiến bàn từ từ tránh sang một bên rồi xuất hiện ra một mật đạo dẫn thẳng xuống đáy hồ

Thanh sang nhíu mài, đứng dậy từ ghế đá hắn đi theo cầu thang từ thông đạo đi thẳng xuống đáy hồ, đi trong bống tối thăm thẳm nhưng đối với hắn lúc này không gian xung quanh nhìn rất rõ nhưng ban ngày

Rất nhanh hắn đã đi xuống cuối bật thang đi tới một căn phòng với không gian rất lớn, đỉnh căn phòng là một máy vòm được ngăn cách có thể nhìn thấy không gian dưới nước từ phía trên,

Căn phòng này được xây dựng dưới lòng hồ, phía dưới chân là thảm cỏ được trồng rất nhiều hoa calime mô phỏng một thảo nguyên nhỏ ở trong căn phòng, phía trước ngọn đồi có một gò đất cô đơn ở phía trung tâm liếc nhìn một chút có thể thấy ở trên đó có một tấm bia đá đã được một bộ quần áo màu đen bao phủ lấy

Nhìn xa chỉ là một bộ quần áo màu đen bình thường, nhưng khi tiếp cận nó là một bộ quân phục đen có những đường thiêu bạc, chiếc ào choàng đi kèm thì phất phới trên bia mộ đó có thiêu một hình con rồng bạc cầm cán cân không gió tự bay giữa thảo nguyên

Biểu tượng chiến tranh của Minh Việt đế quốc thuộc về vị anh hùng từ thời thế chiến thứ 7, ông ta dẹp loạn và thống trị toàn bộ phương đông, khiến toàn bộ phương tây phải câm miệng biến chiến tranh toàn thế giới phải phân định lại rồi trở thành chiến tranh lạnh dẫn đến hòa bình tới ngày hôm nay

Thần chiến tranh, vị tổng thống liêng bang đầu tiên của Minh Việt Đế Đô, Hắc Long Quân. Lịch sử viết về ông ta nghe như là mấy câu chuyện giả tưởng của mấy tiểu thuyết gia tạo ra bởi những tác giả manga của Đông Đô, nhưng nó lại là hoàn toàn sự thật

Nhưng khác với câu chuyện về vị thần chiến tranh được lịch sử ghi lại là có thể trấn áp cả thế giới đấy, nhưng ai biết ẩn sâu bên trong lại là một câu chuyện sinh tồn của một thiếu niên giữa thời kỳ chiến tranh hổn loạn, nơi sinh mạng có thể mất bất kể lúc nào do bom đạn của những cuộc giao chiến gây ra

Không ai biết rõ hơn câu chuyện của vị anh hùng đó hơn Thanh sang, vì Đạo Tinh trong cơ thể của hắn là của vị tổng thống đó

"Cậu là, nhìn quen quen trong nhưng đã thấy ở đâu đó rồi thì phải?"

Giọng nói có chút thanh thúy phát ra từ phía trước mắt hắn, Thanh Sang trở lại sau cuộc suy tư bình tỉnh nhìn về giọng nói dễ nghe có chút thắc mắc đó

Ngước mắt nhìn lại thanh sang thấy chủ nhân của giọng nói phát ra từ trong đám người mặt áo bào đen, nhân diện của bọn chúng được trang bị những chiếc mặt nạ trắng nhưng lại có 3 tên ngoại lệ trong đó

Những người mặt áo bào đen mang mặt nạ có tổng cộng mười người, bảy kẻ có mặt nạ vô diện màu trắng, ba người ngoại lệ một trong 2 kẻ mang mặt nạ con hưu và voi có chữ Hạ ở má, tên đứng chứng giữa đeo mặt nạ quỷ một màu trắng không có chút hoa văn nào trên đó nhưng mi tâm lại có một chữ Vô trên mi tâm có vẻ là tên cầm đầu trong đám người này

Thanh sang khi nhìn thấy kẻ đó rất bình tỉnh, nhưng trong lòng hắn nổi lên sát khí dữ dội âm trầm nhìn bọn hắn nói

"Luân Hồi Điện hay ta nên gọi là Nguyệt Thần giáo đây"

Nghe giọng nói bình tĩnh nhưng ẩn trong đó là sự ác ý trong đó, người mang mặt nạ trắng có chữ Vô ở mi tâm đứng ở vị trí trung tâm trong đám áo choàng trả lời với giọng hứng hú

"Oh, cậu cũng biết về bọn ta cơ đấy, nhìn linh khí xung quanh đây có vẽ cậu cũng là tu sĩ, hay là cậu cùng bọn tôi đi, chế độ ưu đãi sẽ rất tốt đấy"

Kẻ mang mặt vạ quỷ có chữ vô trên mi tâm nói với giọng rất chân thành chào mời Thanh Sang, hai người mang mặt nạ voi và hưu cười lắc đầu, thầm nói đại nhận lại nữa rồi

"Không cần, các ngươi ở đây có mục đích gì?"

Thanh Sang có chút không kìm lại nộ hỏa trong lòng của mình, đối vơi người của nguyệt thần hội hắn hận không thể giết hết chúng , nhất là cái tên mặt nạ quỷ có chữ Thực trên mi tâm

Chính hắn là hung thủ sát hại bạn của hắn trong đó có một người quan trọng khiến thanh sang lúc này chỉ biết dằn vặt tự trách mình

Liếc nhìn phản ứng của Thanh Sang tên mặt nạ quỷ có chữ vô trên mi tâm mĩm cười lắc đầu ra vẻ bất lực

"Này anh bạn, chẳng phải chúng ta đến đây thì củng chỉ có mục đích là thu hồi cái duy vật của vị tổng thống đầu tiên hay sao"

Kẻ mặt áo choàng đen cười mỉm nói lên giọng nói thanh thúy ngồi xổm xuống nhìn về Thanh Sang với ánh mắt ngươi biết rồi còn hỏi phát ra từ gương mặt ẩn đi phía sau lớp mặt nạ

"Muốn lấy camile đi các ngươi xứng sao?"

Thanh sang âm trầm nhìn về quân phục màu đen thiêu chỉ bạc đang còn phấp phới trong gió không chó một chút nhún nhít nào, làm hắn cũng không có gì ngoài ý muốn

Ngoài chủ nhân của nó ra không ai có thể khoác lên bộ quân phục này lên người, camile hắc bào của vị thần chiến tranh ấy, nó không phải là vật vô tri hay pháp bảo bình thường, mà nó là một sinh vật sống có ý chí của mình, theo ít trí nhớ mơ hồ mà ý chí tinh cầu để lại camile là một ác ma ở rừng đại ngàn thiên la hiện tại là khu bảo tồn thiên nhiên ở khu thứ nhất không bị chiến tranh tàn phá

Hắn không rõ camile là loại ác ma gì, muốn biết thì lúc này Thanh Sang hắn cũng không dám. Nếu hắn muốn có thể mở hết toàn bộ kí ức của vị tổng thống Đầu tiên đó ra nhưng cái giá phải trả thì hắn không còn là chính mình nữa

Nghe giọng âm trầm không vui của Thanh Sang phát ra, tên mặt nạ quỷ có chữ Vô trên mi tâm xua xua tay ý nói là có chút hiểu lầm nói

"Không phải, không phải, anh bạn hiểu lầm rồi? tuy nói là thu hồi nhưng anh bạn đến đây cũng biết mà , ngoài vị tổng thống đầu tiên ra cái áo rách này vẫn không nhận ai làm chủ bao giờ, ta nghe nói trăm năm qua có mấy tên luyện khí sĩ ỷ mình tu luyện mở ra khổ hải có pháp lực thông thiên rồi kêu ngạo đến chốn linh thiên này khoác lên bảo thánh bảo để rồi không có mạng để về nữa, à có khi không còn xác để nhặt ấy chứ"

Nói với giọng điệu châm chọc thanh niên mặt nạ quỷ có chử Vô trên mặt đưng lên phủi cỏ dính trên áo bào đen khoác kín người nhìn Thanh sang ẩn ý với con mắt đen có chứa chút tinh quan rồi nói với đồng đội xung quanh

"Chư vị con mồi mà khách hàng đã nói tới bây giờ không động thủ còn chờ đến khi nào, nhớ bắt sống hắn"

Ầm!!

Tiếng ầm lớn phát ra cánh cửa ra vào của căn phòng vang lên rồi đột nhiên đóng lại, rất nhanh tiếng xẹt xẹt của vũ khí phát ra, 7 tên áo bào đen mang mặt nạ trắng rơi xuống bao quanh Thanh Sang

Thanh Sang bình tỉnh đứng đó mặt không chút cảm xúc nhìn về phía thanh niên đeo Quỷ Vô nói

"Người ra lệnh cho các ngươi là ai,"

Quỷ Vô nhìn ung dung ra vẻ lắc đầu nói với giọng mỉa mai

"Ai mà biết, nhiệm vụ chỉ nói là bắt người đầu tiên vào căn phòng này lại, còn sống chết thì theo tình huống, nhưng cậu có vẽ thú vị nên chỉ cần đưa thứ nằm trong đan điền cậu ra ta sẽ tha chết cho cậu"

"Hm, tha chết nực cười, vậy thì ngươi tự móc đan điền của ngươi ra cho ta xem"

Thanh Sang hm lạnh không vui đáp, còn thanh niên quỷ Vô nghe vậy vẫn cười cười sau lớp mặt nạ dù không ai thấy rõ, nhưng Thanh Sang lại biết rõ điều đó

Biến tay thành chỉ, Thanh Sang thi triển cầm nả thuật cơ bản đoạt lấy một thanh kiếm của một tên mặt nạ trắng trong bảy kẻ bao vây đang mất cảnh giác

Tên đó phản ứng lại thì quá muộn, một luồn kiếm ảnh đã xuất hiện trước mắt xẹt qua cổ của hắn, keng, rất nhanh tên đồng đội kế bên phản ứng kịp thời, hắn ta sử dụng đoản kiếm chặn đòn tấn công từ đường kiếm bạc ấy của thanh sang cứu tên mặt nạ trắng hơi gầy kia một mạng

Nhân cơ hội thanh sang giữ khoản cách với bọn chúng rất nhanh cậu ta lùi lại như điện xoẹt, năm tên mặt nạ trắng còn lại kịp phản ứng cầm vũ khí của mình cũng xuất thủ lao tới hắn

Bọn chúng đồng điều móc ra từ ngực một chiếc Phù lục màu đe móc ra từ trong ngực chớp mắt thi pháp làm chúng tan biến, bổng chốc một luồn cương khí phát ra từ cơ thể của năm tên mặt nạ ấy, khiến tất cả bùng họ bùng phát tốc độ lao về phía Thanh Sang

Bạn đang đọc Vũ Tiên sáng tác bởi Saiya_yuuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Saiya_yuuki
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.