Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2883 chữ

Login out, một đòng thông báo cưỡn chết đăng xuất và ngắt đi bộ hỗ trợ trên người Đạo Không, chỉ trong khoản khắc đó đan điền cùng chân của hắn sốc lên cơn đau dữ dội khiến hắn phải khụy xuống sàn mà không kìm được tuôn ra nước vàng nước bạc ngay tại chỗ

"Khự khự, chết tiệt không ngờ cảm giác bị đấm thủng đang điền lại đau như thế"

Tuy đã bị lệnh an toàn của Aruna ngắt kết nối của bộ đồ hỗ trợ ngay khi hắn bị văng ra ngay khi tử vong, nhưng Đạo Không cũng không ngờ dư vị khi bị đấm thủng đan điền lại không dễ chịu gì cho can, phải nói là khiến cho hắn phải sốc không thể kiểm soát cơ thể mà tống ra hết chất dịch từ dạ dày của mình

Xoa xoa bụng, Đạo không cũng không kìm đước tiếp tục tống ra một đống chất dịch ra ngoài,khiến hắn phải tái xanh mặt mài cơ thể ngả xập xuống tại chổ như một con rối đứt dây

Cái giá phải trả khi tắc lệnh an toàn của công nghệ VAR, hiện tại bọ não của hắn đã kích hoạt cơ chế cái chết giả khiến cho cơ thể của hắn nóng lên do máu lưu thông với tốc độ cao ở trong mạch máu

Một lúc lâu Đạo Không kiểm soát lại cơ thể rồi Điểu chỉnh lại nhịp thở của mình rồi nằm lăn ra đất thở phì phò nằm xuống đất vô thức thiếp đi một chút

Ồ! Ồ!

Tiếng ồn của thiết bị máy móc phát ra Đạo Không cảm thấy có vật vì đó va chạm vào mình khiến hắn bật dậy từ cơn mơ của sự mệt mỏi, hắn giật mình nhận ra mình đã ngủ quên một lúc lâu rồi đứng lên oáp dài để lại chiến trường cho lũ robot dọn dẹp rồ tiến đến phòng tắm vệ sinh sạch sẽ ngơ ngác không biết mình về phòng lúc nào thiếp đi tới sáng.

Tìng! Tíng! Ting! Tìng

Một ngày mới lại đến và cũng Lại là tiếng chuông vào lớp quen thuộc, giữa tiếng xì xào của năm phút giải lao Đạo không lấy sách từ cặp rồi cầm bút bật màn hình từ bàn của mình lên chuẩn bị cho tiết tiếp theo

Trong thời gian đó hắn lướt xem vài video ngắn từ một ứng dụng thông tin khá nổi từ Aruna, lướt qua hắn thấy vài thông tin công nghệ, giới thiệu sản phẩm, thông tin nhập siết chặt nhập cư với những người tới từ vùng ngoại và một thông tin khiến phải giật mình đứng dậy khỏi bàn

(Tin Tức Nóng: Phát Hiện Mới Về Vụ Mất Tích của Nhóm Thanh Thiếu Niên

Sau hơn ba tuần của cuộc điều tra căng thẳng của các điều tra viên, một trong những vụ mất tích bí ẩn nhất đã có những diễn biến đáng chú ý. Mới đây, thông tin từ cơ quan thực thi pháp luật của Đế đô cho biết rằng một trong sáu thanh thiếu niên mất tích đã được xác trở lại an toàn và đang điều trị tại quân y của thiết quân khu số 7. Tuy nhiên, điều gây bất ngờ hơn là thông tin rằng cậu ta là người duy nhất sống sót, trong khi năm người còn lại trong nhóm đã được xác nhận đã chết

Sự việc bắt đầu từ hơn ba tuần trước khi nhóm đã mất tích vào khuya lúc 22h, vào ngày Đế Đô ra lệnh cấm tạm thời do khủng bố tấn công ở một khu nghiên cứu thứ 8 . Cảnh sát đã triển khai hàng trăm nhân viên và sử dụng các phương tiện công nghệ cao để tìm kiếm nhóm thanh thiếu niên bị mất tích. Tuy nhiên, cho đến nay, chi tiết về các nguyên nhân dẫn đến cái chết của bốn thành viên còn lại trong nhóm vẫn chưa được công bố rộng rãi

Được biết, cậu thiếu niên sống sót đã được cấp cứu và đang ở trong tình trạng sức khỏe tương đối ổn định. Các nhà điều tra hiện đang tiếp tục phối hợp với những điều tra viên cùng thiết quân tìm kiếm những người còn lại

Bên cạnh đó, cộng đồng địa phương và gia đình của các nạn nhân đang trải qua những giây phút đau đớn và mất mát không thể diễn tả được. Sự kiện này đã gây chấn động lớn trong cộng đồng và gửi đi thông điệp cảnh báo về việc an toàn khi tham gia các hoạt động bất chất lệnh giới nghiêm khẩn cấp đưa ra

Vụ việc đang tiếp tục được điều tra sâu rộng để làm rõ tất cả các khía cạnh và tránh những hiểu lầm có thể xảy ra. Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật thông tin mới nhất về sự việc này trong thời gian tới)

Thấy dòng thông tin ấy Đạo Không chắc chắn là Thanh Sang đã trở lại,, nhưng cậu ta đã ở đâu nếu cậu ta quay lại chắc chắn cậu ta sẽ liên lạc với hắn

Nhưng nghũ lại quan hệ của hắn với Thanh Sang cũng không thân thiết vậy, tuy cậu ta gọi Đạo Không bằng biệt danh, nhưng hắn chỉ cho rằng Đối với Thanh Sang Hắn cũng là một trong số vô vàn mối quan thệ mà cậu ta có

Đạo không thở dài, nhưng khi thấy vô vàn ánh mắt từ những bạn cùng lớp nhìn về phía mình. Thì hắn lại vô thức giật mình cười ngượn rồi ngồi xuống như không có chuyện gì xảy ra

Ngay lúc đó thì có một dòng tin nhắn từ ứng vang lên, có một người bạn gửi tin cho hắn

"Sao vậy, trong cậu hơi hất hố tới bật dậy! Bộ có ai đó gửi thư tỏ tềnh cho cậu à?"

Đọc dòng thông tin người gửi có tên Quốc Hoa trên thông tin bạn bè thì hắn chỉ biết cười khổ đáp lại thông tinh mà mình thấy được

"Người như tôi chả ai thèm đâu, lý do tôi thất thố vì trên mạng đang phát thông báo mới nhất của nhóm Thanh Sang"

Đạo không gửi đi, nói về người bạn Quốc Hoa kia thật ra là tên thật của lớp trưởng Trịnh, Đạo Không cùng cô nàng đã kết bạn với nhau sau nhiều lần va chạm ở lớp, không lâu cô nàng cũng kéo hắn giới thiệu. Làm quen với mấy người bạn cùng nhóm với cô ấy

Nói sau nhỉ, tuy nói đã quen nhau được 2 tuần, nhưng với cái tính khó thân với bạn bè mới của Đạo Không thì hắn khá là giữ khoản cách với họ, nói họ cùng nhóm thì có lẽ hắn chỉ là bạn của Quốc Hoa

"Nhóm Thanh sang, Thật không, tôi thật mừng bọn họ, nè Đạo Không thông tin ra sao kể tôi với"

Cô nàng nhắn tin lại có vẻ mừng rỡ và tò mò, nhưng lúc này Đạo Không hơi rối nghĩ đến Thanh Sang không biết. Kể cho Quốc Hoa làm sao kiền đưa linhk bài báo cho cô nàng tự tìm hiểu vậy

Đạo không nhắn tin trả lời và kèm linhk cho cô nàng sau đó được thả tim lại ý là cô ấy đã rõ rồi hắn chuẩn bị ngồi xuống thì có tin nhắn gửi đến, đó là từ Thanh Sang lại lần nữa khiến cho Đạo không phải kinh ngạc

"Đã lâu không gặp, chúng ta có thể gặp nhau không"

Đạo không trầm mặc, bây giờ hắn lại không biết phải trả lời cậu ta thế nào nên chỉ trả lời là "Được", như đã biết trước Thanh Sang gửi lại một bản đồ ở đó là địa chỉ khá lớn ở khu năm kèm theo một tin nhắn

"Gặp nhau sau tan học, tôi sẽ chờ cậu ở cổng vào Vạn xuân thành"

Đọc tin nhắn xon thì năm phút chuẩn bị thúc Đạo không vào tiết học trong vô vàng suy tư của mình

Vạn xuân Thành, Đế thành trung tâm của đế đô cũng là thành cung trị vị của bao đời Hoàng đế của Minh Việt Quốc, dù cho hiện tại Minh Việt đã không còn ở thời phong kiến từ sau chiến tranh thế giới thứ bảy xảy ra từ mấy niên kỷ trước, sau trận chiến đó Minh Việt Quốc hoàng đế trị vị khi đó liền thoái vị bãi bõ vương chiều chấm dức chế độ quân chủ phong kiếm, rồi chuyển sang theo chủ nghĩa liên bang người đứng đầu đất nước là tổng thống không còn là vua chúa hoàng gia nữa

Trong hàng trăm năm qua vạn xuân thành vẫn còn đó và bằng cách nào đó trên danh nghĩa đế thành này vẫn trên danh nghĩa thuộc về gia đình hoàng gia, tuy vậy gia đình hoàng gia giao lại đưa tòa thành lại cho đất nước biến nó thành nơi tham quan du lịch nổi tiếng hiện tại

Dù sao thời đại nào con người cũng muốn tìm về quá khứ và lịch sử xa. Xôi, thứ đã đi qua tế nguyệt trước khi họ sinh ra. Tuy lịch sử ở mọi thời đại điều được ghi vào sử sách để lưu truyền đời sau và ai biết.rằng trong đó có bao nhiêu là sự thật, bao nhiêu thứ cần phải giấu đi không để cho hậu nhân biết, thật sự nó có ai xuyên tạc lịch sử nào đó đó hay không

Ngắm nhìn môn quan sững sữn với hai cánh cửa gỗ khổng lồ được nạn khắc hai con sư tử ở trung tâm tường thành khổng lồ cao tới tận trời mây bao quanh Vạn xuân Thành

"Đế Thành Vạn Xuân, Bất Vạn Thiên Thu"

Vạn Xuân Thành chia ra làm năm khu theo Đông, Tây, Nam , Bắc và khu trung tâm nơi đặt hoàng cung nghị sự của quân thần cũng là nơi tế trời gọi là Thiên cung

Phía bắc là nơi sinh hoạt của gia đình hoàng gia, phía đông là nơi ở của quan viên ở, phía nam là đại sứ quán nơi ở của sứ giả ngoại quốc, phía tây là nơi ở của cấm quân thủ thành

Nhìn về phía quan môn đông người qua lại chụp ảnh và tham quam có một chang trai có một khuôn mặt điển trai có một gương mặt lạnh lùng,trên người của cậu ta đang mặt chiếc áo thun và quần Giả jean khoác lên chiếc áo khoác đen, ngắm nhìn nơi hoàng thành với vô vàn cảm xúc

Đó là Thanh Sanh khác với sự vui tươi hớn hở của tuổi thiếu niên, nhưng giờ trong đôi mắt đen đã từng hớn hở ấy lại chứa tế nguyệt tan thương có một chút gì đó lãnh ý phát ra từ khí thế của cậu ta

Thứ thật sự không thể nào xuất hiện trên người của một thiếu niên tuổi ăn tuổi học sống ở thời bình

"Cậu chủ, việc báo cáo sự thật lên truyền thông đã được thông báo với đúng yêu cầu của cậu, hiện tại cậu thật sự không muốn tạm biệt gia đình của cậu sao"

Tiếng nói phát lên từ phía sau Thanh Sang, xuất hiện là một ông già với gương mặt tuấn lão khoác lên người một bộ đồ vest đôi tom trong khá giống với các quản gia trong gia đình quyền quý

Nhìn gương mặt tuy đã có nhiều nép nhăn nhưng thật sự phong thái của ông ta rất chuẩn mực với hình tượng vcủa một quản gia lâu năm, thật sự rất là thanh lịch

"Tạm thời là không, nói thật ta thật sự không biết phải đối mặt với họ như thế nào"

Thanh Sang thở dài nhìn về Vạn Xuân Thành phía trước mắt, tòa thành đã trải qua bao vàn tế nguyệt đó tồn tại từ thời Minh Việt ra đời này lại vừa quen cũng vừa lạ so với điều mà hắn biết

"Hiện tại ta cũng không biết mình có còn là mình hay không"

Thanh sang nhìn lòng bàn tay với nét mặt vô cảm, người quản gia phía sau hắn sau khi nhìn sắt mặt hắn như vậy liền nói

"Cậu chủ đừng để những kí ức kia chi phối, đại nhân đã dặn nếu cậu chủ chìm vào những thứ không thuộc về ngài thì lúc đó xuất hiện trước mắt đại nhân có phải là cậu chủ của hiện tại hay không"

"Ta hiểu ý kiến của ông, nhưng với thế đạo hiện tại ta không thể nào không chìm vào con đường ta không thể chạm vào, bất chất kẻ đứng ở tương lai điều khiển ký ức hiện tại có phải là ta đi chăng nữa, mặt dù nguy hiểm ta vẫn phải đi

Thanh sanh lạnh lùng đáp, vị quản gia phía sau á khẩu muốn nói gì đó nhưng khi biết hắn đã tự quyết thì ông nói gì cũng vô dụng

"Đi thôi!"

Phát ra một câu ngắn rọn, Thanh sang từ từ bước đến vào Vạn xuân thành lẫn trong dòng người đông đúc cùng với vị quản gia đang bước theo sau gã

Đi vào Vạn Xuân Thành Thanh sanh thấy chính điện cùng với than trời cao chót vót ở phía trước và quản trường rộng lớn bao quanh ở đế cung ở trung tâm

Đế cung là nơi thiết triều của hoàng đế cùng với các quan văn võ, ở trước chính điện đối diện với lối ra vào của đế cung được đặt có một chiếc đỉnh khổng lồ dùng cho nghi lễ tế thiên của hoàng đế. Thiên đỉnh có 3 chân không có quai và được điêu khắc nhật nguyệt càng khôn cùng với âm dương vạn vật tương khắc phía trên, trong rất sống động

Từ từ bước lên thang trời Thanh Sang nhìn về chính điện ở phía trước rồi đi từng bật thang bước lên, tiến về chổ cánh cửa thành cung đã đóng chặt vì không thể cho khách du lịch vào tham quan

"Đã bao nhiêu năm rồi!"

Thanh sang đưa tay ra muốn mở cánh ủa nơi thành cung thì một tiếng quát vang lên từ phía sau

"Dừng lại, cậu đang làm gì thế hả?, không biết là đế cung không được phép bước vào à?"

Tiếng quát thất thanh phát lên và xuất hiện ba người đàn ông với trang phục nhâ viên bảo vệ đang bước tới khi thấy thành động thanh sang

Hiển nhiên từ 3 mét tính từ cửa hoàng cung đã có một bức tường chiếu VR cảnh báo cấm bước qua, nếu ai bước qua khi bị bắt sẽ bị cảnh cáo nếu còn bước qua sẽ bị bắt lại và nộp phạt theo quy định đựơc đưa ra

Hiển nhiên 3 người bảo vệ ở đây đã thấy Thanh Sang bước tới từ trước mà không cảnh báo hắn từ trước, mục đích cũng dễ hiểu nếu tên này biết điều cho tiền hoa hồng mấy ông thì xem như chuyện này bỏ qua, còn không biết điều thì cũng không sao chỉ cần giao bộ phận quản lý là được cũng không mất gì

Thanh Sang giật mình nhìn lại tay của mình đã chạm vào cánh cửa của hoàng cung, liền cảm thấy mình có chút thất hố vì đã không để lời cảnh báo và bước vào đây

"Đã làm phiền mọi người rồi, khi nhìn thấy hành cung ở phía trước nơi mà các đời hoàng đế an tọa thì liền không kiềm lòng được bất giác đến nơi đây xem thử"

"Oh, tôi hiểu cảm giác muốn tìm hiểu lịch sử của cậu, nhưng thanh niên này cậu đã phạm vào quy định vủa ban quản lý đưa ra, theo luật chúng tôi sẽ đưa cậu tới ban quản lý nộp phạt vui lòng đi theo chúng tôi"

Nói xong nhân viên bảo vệ muốn dẫn Thanh Sang ra khỏi vùng cấm dẫn cậu ta tới ban quản lý ở lối vào

"Lão trương 2 người cậu ở đây canh gác, thanh niên đi theo ta"

"Nè bác, có cách nào có cho tôi vào đó không?"

Người bảo vệ xoay người lại muốn dẫn cậu ta đi, nhưng khi nghe câu hỏi của cậu ta thì người dừng lại suy tư nói

"Được, nhưng cái giá không nhỏ đâu?"

Thanh sang nhưng đã biết câu trả lời, nhìn về thái độ và hành động của ba người này mà nói, đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên họ làm điều này, nghe thế xoa xoa mắt nhìn về phía trước nói

"Được, để tui ra ngoài bàn bạc với người đi cùng mình"

Ba người bảo vệ ngạc nhiên khi nghe lời nói cuả Thanh sang, nhưng khi nhìn lại phía trước bức tường cảnh báo có một ông già tuấn lão mặc áo quản gia đang nghiêm nghị đứng nhìn 4 người

Bạn đang đọc Vũ Tiên sáng tác bởi Saiya_yuuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Saiya_yuuki
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.