Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giám sát viện

Tiểu thuyết gốc · 1595 chữ

- Luật pháp đã được thống nhất. Như vậy bắt đầu in ấn phát hành. 1 tuần cho in ấn. 1 tuần cho tất cả mọi người trong Thành biết được, hiểu được luật pháp....

Phủ Thành chủ bên trong phòng nghị sự. Hôm nay tập trung đầy đủ các bộ ngành của Lâm Gia Thành.

Tống Nhân qua hơn một tuần soạn thảo luật pháp của Đại Hán xong liền mang đến cho Lâm Thiên.

Lâm Thiên cùng tất cả các bộ ngành của Lâm Gia Thành thảo luận bàn bạc 3 ngày. Đến hôm nay xem như làm ra một bộ luật hoàn chỉnh.

Luật mới là bản cải tiến của Đại Hán luật pháp. Tăng thêm một số, giảm nhẹ hình phạt một số.

Tỷ như tội nặng như phản quốc thì cũng chỉ tịch biên tài sản, chém đầu những người liên quan tham gia. Không có tru di mấy tộc như luật pháp Đại Hán.

Lâm Thiên phát hành phổ biến luật pháp mới phương pháp rất thô bạo. Đó là trực tiếp in ấn thành sách phát cho mỗi gia đình, lại để cho học sinh học tập, bộ khoái đi khắp đường phố đọc tuyên truyền...

- Hôm nay thành lập Giám Sát Viện.

- Giám Sát Viện do Tống Nhân làm viện trưởng. Bộ khoái trở về dưới quyền Giám Sát Viện.

- Giám Sát Viện nhiệm vụ là duy trì luật pháp mới của Lâm Gia Thành. Giám sát các hành vi vi phạm luật pháp. Đặc biệt là tham nhũng, tham ô hối lộ, đề bạt sai trái....

Lâm Thiên lời nói vừa dứt, Tống Nhân lập tức khom mình hành lễ

- Đa tạ đại nhân tín nhiệm, thuộc hạ nhất định không phụ ủy thác! Không để cho sâu mọt làm hại Lâm Gia Thành.

- Tốt lắm.

Lâm Thiên hài lòng gật đầu. Lại nhìn về phía Lý Thư

- Bộ dân sự, Man tộc thông tin có tìm hiểu được rõ ràng?

- Đại nhân. Dựa theo Bố Y tiểu đoàn phó nói cùng đi điều tra, rừng núi bên trong trăm km phạm vi có lớn nhỏ hơn 10 người Man bộ tộc.

Lý Thư đứng ra hành lễ một cái, nói

- Những bộ tộc này lớn nhỏ khác nhau. Lớn nhất vạn người, nhỏ nhất ngàn người.

- Đã thử tiếp xúc sao?

- Đã thử. Nhưng mà bọn họ giống như Man tộc bộ tộc kia. Sống chết không muốn rời khỏi chỗ định cư.

Bố Y dẫn theo người gia nhập vào Lâm Gia Thành sau, Lâm Thiên liền đánh Man tộc các bộ tộc chủ ý. Đáng tiếc, việc không thành....

Có chút không cam lòng, Lâm Thiên nhìn xem nhóm người

- Mọi người có biện pháp gì đều đừng ngại nói ra a.

Man tộc người dùng tốt lắm. Khỏe mạnh cường tráng. Bất kể là làm việc hay tòng quân đều là chuyện tốt.

- Đại nhân, nếu không chúng ta đi đánh một trận. Man tộc người đều tôn trọng kẻ mạnh...

Người đầu tiên mở miệng lại là Bố Y. Này để cho Lâm Thiên khá bất ngờ.

Bố Y sau khi gia nhập vào Lâm Gia Thành, được bổ nhiệm làm phó tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 1.

Vốn là thân thể cường tráng cao lớn, lúc này cả người lại mặc dày cộp áo mùa Đông.. . Bố Y bây giờ liền như người khổng lồ một dạng. Đặc biệt nổi bật.

Lý Thư như đứng bên cạnh, eo liền cũng không bằng bắp tay của Bố Y.

- Không đánh. Chúng ta chỉ muốn bọn họ gia nhập vào. Nếu như không muốn gia nhập liền nghĩ ra biện pháp thuyết phục chính là. Đừng có chuyện gì cũng đánh đánh giết giết.

Đối với Bố Y ý kiến, Lâm Thiên là lắc lắc đầu.

Man tộc người dũng mãnh, chiến đấu trên rừng núi thì khỏi phải bàn. Hắn cũng không muốn tự tạo rắc rối cho mình.

- Đại nhân, chúng ta có thể từ từ mua chuộc... Bất quá phương pháp này khá tốn kém...

Từ Nhiên đứng ra nói

- Bây giờ là mùa Đông. Man tộc săn bắn sinh tồn chắc chắn gặp khó khăn. Chúng ta thử viện trợ cho bọn họ một chút lương thực....

- Có thể.

Từ Nhiên lời nói để cho Lâm Thiên hai mắt tỏa sáng.

Cơ bản là học tập phương pháp vận hành với Bố Y nhóm người.

Trước tiên cho ngon ngọt, thuyết phục các loại... Sau đó một thời gian thì dừng.

Nếm được ngon ngọt rồi lại không có, tự nhiên tâm lý sẽ sinh ra mâu thuẫn....

- Chuyện này Bộ dân sự xử lý.

- Trước tiên có thể viện trợ vừa đủ sinh tồn cho một cái nào đó bộ lạc. Tốt nhất là chọn bộ lạc cỡ nhỏ, sinh tồn đặc biệt khó khăn loại kia....

- Chỉ cần một bộ lạc chịu gia nhập, những bộ lạc khác cũng sẽ dễ dàng thuyết phục hơn....

....

Buổi chiều, Lâm Thiên như thường lệ cưỡi ngựa đi quanh Lâm Gia Thành.

Lâm Gia Thành bây giờ đang thi công kênh mương. Này cũng không có nguy hiểm gì cho lên không cần hắn chuyên chú.

Ngồi trên lưng Đại Hắc, Lâm Thiên nhìn xem rộng lớn, quy mô Lâm Gia Thành, trong lòng là ngũ vị tạp trần.

Trong bất tri bất giác, hắn đã ở trong trò chơi được gần 1 năm. Cũng là 6 tháng ngoài hiện thực.

Trước đây khi mới vào trò chơi, hắn được đưa tới Lâm Gia thôn chỗ này.

Khi đó Lâm Gia thôn mới có mấy chục mạng người. Cuộc sống không đến mức đói ăn, thế nhưng cũng rất nghèo khổ.

1 năm qua đi, đã từng là thôn trang nhỏ bây giờ đã biến thành một huyện thành nhỏ. Nhân khẩu vượt qua trăm ngàn người Lâm Gia Thành.

Không thể không nói, (Kỷ Nguyên) trò chơi này thực sự là vô cùng cuốn hút.

Bên trong trò chơi người chơi hoàn toàn tự do phát triển, nhân vật bản địa cũng mỗi người một tính cách một tài năng... Không theo khuôn mẫu nào cả.

Cũng không có hiện tượng người có nhiều tiền nạp thì đứng lên làm trùm. Dễ dàng chém boss các loại.

(Kỷ Nguyên) Đã trôi qua một năm. Bây giờ đừng nói chém boss, chỉ là tiểu quái như huyện thành cỡ nhỏ của Sơn tặc, lực lượng cũng đủ đem người chơi nghiền ra bã.

Nói đến, gần đây Lâm Gia Thành các tiệm rèn bắt đầu sản xuất bản cải tiến của hoàn chỉnh bộ vũ khí trang bị trọng trang.

Man tộc người dáng người khôi ngô cao lớn cường tráng. Áo giáp bình thường là không có khả năng trang bị được cho bọn họ.

Lâm Thiên vốn rất đau đầu chuyện này. Bất quá vấn đề lại rất nhanh được nhóm thợ rèn tinh anh giải quyết.

Bọn họ cải tiến bộ vũ khí trang bị trọng trang. Mỗi chỗ kéo dài ra thêm một chút, cuối cùng vừa vặn với Man tộc người.

Vấn đề cải tiến Lâm Thiên một mực không xen vào.

Nhóm người bản địa tự mình xử lý nghiên cứu, hắn chỉ xem rồi duyệt hay không duyệt. Không đưa ra ý kiến gì cả.

Cải tiến vũ khí trang bị nhưng là chuyện nhạy cảm. Lâm Thiên cũng không dám xen vào hay cho ý kiến.

Hệ thống như phán định hắn xen vào, như vậy liền xong rồi....

Khoảng thời gian gần đây Bạch Linh Linh thương đội vẫn như bình thường trao đổi mậu dịch với Lâm Gia Thành.

Thủy Dương huyện thành chỗ chi nhánh của Bạch thị thương hội cũng đã giảm bớt 2/3 đội thuyền vận tải tiến đến Lâm Gia Thành.

Hàng hóa vận tải cũng chuyển từ khối đá sang đá lát.

Giao dịch với Tiên Nữ Hội, Huyết Sắc Tường Vi bang hội đều đúng ngày đúng giờ.

Huyết Sắc Tường Vi đã tiêu thụ gần 5000 con ngựa chiến.

Tiên Nữ Hội cũng ăn đi một nửa số vũ khí trang bị Lâm Thiên lấy được từ chỗ Huyện lệnh.

Nhờ có 4 điểm giao dịch này, Lâm Gia Thành tài nguyên luôn dồi dào trong các nhà kho. Lâm Thiên lúc nào tiền bạc cũng rủng rỉnh.

Mộ Nam bây giờ ở trong bàn tay vàng bạc đã lên đến một con số khổng lồ.

Trước đó một lần dò hỏi, nghe được con số sau Lâm Thiên liền cười cả ngày.

Rất lớn một con số. Cũng không biết có thể xưng hô là Lãnh chúa giàu nhất trò chơi hay chưa.

Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân...

Lãnh chúa giàu nhất cũng chỉ là trong suy nghĩ của Lâm Thiên.

Dù sao (Kỷ Nguyên) cả mấy tỷ Lãnh chúa. Giàu nhất hay không cũng không đến phiên hắn nói chuyện.

Dựa theo lần trước đó dò hỏi được từ chỗ Huyết Sắc Tường Vi, (Kỷ Nguyên) bây giờ đều có mấy tỷ người chơi.

Liên Bang nhóm nhân viên quản lý trị an bởi vì người khác đều vào trò chơi, không có tội phạm, không có mất an toàn trật tự.... Thành ra việc gì làm cho lên cũng vào trong trò chơi góp vui.

Nghe đồn mấy người cầm quyền của Liên Bang cũng thỉnh thoảng vào trong (Kỷ Nguyên) tham gia náo nhiệt. Bất quá chỉ là tin đồn, không biết thật giả thế nào.

Bạn đang đọc Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa sáng tác bởi ĐinhChiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐinhChiểu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.