Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Man tộc quy thuận

Tiểu thuyết gốc · 2065 chữ

Một tháng đầu tiên của mùa Đông đã nhanh chóng trôi qua.

Lúc này thời tiết rõ ràng thấp hơn 1 vài độ so với những ngày đầu tiên của mùa Đông.

Ban ngày duy trì ở mức 14-16 độ. Ban đêm tụt xuống 8-10 độ.

Để cho Lâm Thiên cảm thấy còn may mắn là vẫn không có xuất hiện các loại cực đoan thiên tượng.

Một ngày này vào buổi trưa, 3000 trở lên Man tộc kéo đến bên ngoài Lâm Gia Thành.

Cổng thành từ sớm đã đóng lại. Thành vệ quân lực lượng đã sớm trải đầy trên tường thành. Thập Đại nỏ, Liên hoàn nỏ nhắm chuẩn bên ngoài thành Man tộc....

Man tộc bất ngờ áp thành tin tức truyền khắp, lại để cho trong thành dân chúng giận sôi.

Trước đó thuê mướn Man tộc người làm việc, nói chuyện cười nói rất vui vẻ... Không nghĩ đến đám người này lại là lòng lang dạ thú...

Lâm Thiên nhận được tin báo cũng đã sớm vọt lên tường thành.

Nhìn xem bên ngoài thành lít nhít Man tộc, nhìn kỹ thì thấy bọn họ túi lớn túi nhỏ mang theo trên người. Cũng lại không cầm vũ khí các loại.... Này để cho vẻ mặt âm trầm hắn hơi sửng sốt.

Man tộc bộ dáng này nào giống như muốn đánh nhau?

Số lượng này người, không có khí giới công thành... Man tộc dù người người dũng mãnh, nhưng chỉ thế này mà muốn đánh Lâm Gia Thành không phải là đi chịu chết sao?

- Đại nhân có ở trên tường thành sao? Chúng ta không có ác ý...

- Đại nhân, ta là Bố Y. Muốn cùng đại nhân nói chuyện.

Bố Y?

Chính là em trai của Man tộc tộc trưởng?

- Yêu cầu hắn một người đi vào. Mở ra cửa thành...

Cùng Bố Y bất quá là 2-3 lần trò chuyện, Lâm Thiên không phải rất quen.

Bất quá từ Man tộc đám người bộ dáng, Lâm Thiên nghĩ đến một cái ý nghĩ...

Ước chừng hơn mười phút sau

Trong doanh trại của Thành vệ quân bên cạnh tường thành

- Đại nhân, chúng ta những người này muốn định cư ở Lâm Gia Thành.

Bố Y sau khi gặp được Lâm Thiên thì liền oang oang nói.

- Định cư ở Lâm Gia Thành?

Mặc dù đã có một chút ý nghĩ, bất quá khi Bố Y nói ra vẫn là để cho Lâm Thiên kinh ngạc.

- Không phải tộc trưởng của các ngươi nói...

- Đại nhân, chúng ta nhóm người đã tách rời khỏi bộ tộc.

Bố Y hướng Lâm Thiên thẳng thắn nói ra.

Nghe xong, Lâm Thiên chung quy là hiểu được.

Man tộc nhóm người trước đó làm việc ở Lâm Gia Thành, sau khi hết hạn thuê mướn thì trở về bộ tộc.

Chỉ là đã ở trong Lâm Gia Thành sinh hoạt hơn một tháng lâu, bây giờ trở về trước đây cuộc sống để cho mọi người cảm thấy chênh lệch hụt hẫng. Cảm thấy ở trong bộ lạc sinh hoạt rất không thơm.

Không nói ăn uống chất lượng, tiết kiệm các loại, chỉ riêng mùa Đông lạnh lẽo, vì không đủ nhiều quần áo mùa Đông mà phải quấn da lông thú các loại... Để cho tất cả đều nhớ tới lúc ở trong Lâm Gia Thành...

Rất nhiều lý do hội tụ lại. Đầu tiên là có người thỉnh thoảng nhớ đến Lâm Gia Thành, ước mơ các loại.... Sau đó nhiều người cùng nhau thì thầm.... Cuối cùng thành một đám người.

Nhiều người lớn gan, bánh vẽ càng lớn... Ngày qua ngày chịu cực khổ, đám người nhịn không được muốn đến Lâm Gia Thành dụ hoặc.

Cùng với bộ lạc tộc trưởng nói chuyện không có kết quả. Ở mấy ngày trước, nhóm người thương thảo chuyện tách ra khỏi bộ lạc. Bố Y được cử lên làm người dẫn đầu...

Bố Y nói mấy chuyện này để cho Lâm Thiên bất ngờ đồng thời trong lòng cũng có thể hiểu được.

Dù sao mặc kệ là dân tộc nào, đều có hướng đến cuộc sống tốt đẹp hơn tư tưởng.

Giống như Man tộc bây giờ.

Nếu là lúc trước, tất cả mọi người đều trải qua khổ cực sinh tồn thời gian thì cũng không có cái gì so sánh hay hâm mộ...

Nhưng mà bởi vì Lâm Gia Thành tồn tại. Lại thuê mướn Man tộc mấy ngàn người làm việc cả tháng...

Trong cuộc sống bình thường mỗi ngày nhưng diễn ra ở hai nơi lại để cho Man tộc nhóm người cảm nhận được cố gắng để sống sót cùng thoải mái sống khác biệt.

Lại thêm qua thời gian làm việc ở Lâm Gia Thành, nhóm người Man tộc nếm được ngon ngọt, trải qua vui vẻ ấm no thời gian.... Bây giờ trở về bộ tộc lại trở về cuộc sống thiếu thốn trước đây, dù cho là ai thì cũng không vui vẻ, không chịu nổi...

Trong doanh trại

- Muốn định cư ở Lâm Gia Thành cũng được. Nhưng là Bố Y ngươi cũng biết, lãnh địa không còn nhiều hạng mục xây dựng....

Định cư cùng gia nhập là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt nhau.

Lâm Thiên để ý đến là Bố Y nói định cư mà không phải là gia nhập.

Bố Y nghe Lâm Thiên nói như vậy thì không khỏi hơi buồn bã

- Đại nhân, ta không hiểu nhiều... Nhưng mà chúng ta muốn giống như mọi người ở trong thành như vậy sinh hoạt. Đại nhân có thể chỉ ra một con đường sao...

- Gia nhập vào Lâm Gia Thành.

Lâm Thiên nghe vậy thì nói

- Gia nhập vào Lâm Gia Thành. Coi Lâm Gia Thành như nhà của các ngươi. Làm việc, sinh sống, bảo vệ....

- Đại nhân, không phải là mới vừa nói...

Lâm Thiên xem như hiểu rồi. Bố Y là không hiểu định cư cùng gia nhập khác biệt.

Vừa rồi nói định cư cũng nghĩa là gia nhập.

Mà Lâm Thiên bản thân thì là quá nhạy cảm, suy nghĩ nhiều.

- Tốt lắm. Ta đồng ý cho các ngươi gia nhập vào Lâm Gia Thành. Trong thành mọi người có nghĩa vụ, quyền lợi gì thì các ngươi cũng có nghĩa vụ, quyền lợi đó.

- Thật sao... Cảm ơn đại nhân, cảm ơn đại nhân.

Bố Y nghe vậy thì vui mừng quá đỗi.

Cao lớn cường tráng hơn người bình thường người biểu lộ vui mừng như một đứa trẻ... Này để cho Lâm Thiên cảm thấy có chút quái dị.

- Bố Y, các ngươi có bao nhiêu người.

- Đại nhân, chúng ta đến đây hơn 3000 người. Một phần trong đó là những người trước kia làm việc ở đây, còn có gia đình của bọn họ.

- Hơn 3 ngàn sao...

Lâm Thiên thì thầm một tiếng, lại nhắc nhở nói

- Một hồi vào thành, quy định các ngươi đã rõ ràng a. Làm loạn nhưng sẽ bị bắt lại xử tội.

- Đại nhân, chúng ta biết rõ.

Bố Y gật gật đầu.

Thời gian trước làm việc trong Lâm Gia Thành. Trong thành một số quy định hắn nhưng là rõ ràng.

- Nếu như đã gia nhập vào Lâm Gia Thành. Như vậy các ngươi muốn làm việc gì hay có thể làm gì a? Cũng không thể đều để cho các ngươi làm xây dựng.

- Đại nhân.

Bố Y bộ dáng cẩn thận nhìn xem Lâm Thiên

- Chúng ta có thể làm binh sao?

- Ân? Tại sao có ý nghĩ làm binh? Làm binh nhưng phải lên chiến trường chém giết, rất nguy hiểm a.

Lâm Thiên liếc mắt, nói

- Lần trước mấy trăm người các ngươi cũng nhìn a. Da thú bọc xương trở về.

Bố Y nghe vậy thì vỗ vỗ ngực

- Đại nhân, Man tộc người người dũng mãnh, không sợ chết.

- Còn chưa nói tại sao muốn làm binh đâu?

- Làm binh được trả nhiều tiền. Con có... Chúng ta thật thích những kia vũ khí, áo giáp.... Nhìn rất uy phong....

Nghe vậy thì bật cười. Lâm Thiên ngẫm nghĩ phút chốc, nói

- Chuyện này ta sẽ suy nghĩ kỹ càng. Sau đó sẽ quyết định.

- Bố Y, ngươi bây giờ ra khỏi thành ổn định, nhắc nhở mọi người... Sau đó lần lượt đi vào trong thành, không được gây hỗn loạn.

....

Bởi vì đã cùng chung sống trước đây, cho lên Man tộc vào ở cũng rất quy củ quy củ. Không tạo thành hỗn loạn gì.

Ổn định được hơn 3 ngàn Man tộc, Lâm Thiên lại gọi mấy người chỉ huy tới Phủ Thành chủ bàn bạc.

Hơn 3000 Man tộc, người trẻ liền có hơn hai ngàn. Nam nữ gần như chia đều.

Dựa theo Bố Y nói có rất nhiều người muốn làm binh...

Một lực lượng lớn như vậy, Lâm Thiên nhất thời không biết lên an bài như thế nào.

Phủ Thành chủ

Phòng nghị sự

- Các vị, có ý kiến gì thì cứ nói ra.

Lâm Thiên đưa mắt nhìn xem đám chỉ huy.

- Đại nhân, thuộc hạ nghĩ có thể tổ chức tiểu đoàn thứ 3. Man tộc người người mạnh khỏe phi thường, tiểu đoàn thứ 3 có thể làm tiểu đoàn xung kích.

- Thuộc hạ phản đối. Man tộc người dũng mãnh không sai, thế nhưng bọn họ...

Trong phòng người đầu tiên nói, người sau liền đưa ra phản đối. Cứ như vậy lòng vòng lòng vòng.

Lâm Thiên nghe đều có chút buồn bực, chỉ đành đưa mắt nhìn Mã An cùng Từ Hoảng cùng Từ Nhiên.

Ba người này một người mỗi ngày một tiến bộ, thấm nhuần tư tưởng quân sự của của Lâm Thiên. Một người thì là danh tướng.... Người còn lại đầu óc linh mẫn, mưu kế nhiều....

Nói đến Từ Nhiên. Sau khi gia nhập Lâm Gia Thành, Từ Nhiên có lượng lớn binh pháp binh thư mưu kế để học. Bây giờ tiến bộ cực kỳ nhiều...

Trên thảo nguyên tập kích bộ lạc du mục chủ ý là Từ Nhiên đưa ra...

Quả nhiên ba người là không có để cho Lâm Thiên thất vọng. Chỉ gặp Từ Hoảng chắp tay nói

- Đại nhân, thuộc hạ đề nghị một lần nữa chỉnh biên. Thay toàn bộ Đao thuẫn binh trong 2 tiểu đoàn thành Man tộc người.

- Trước đó thảo nguyên trận chiến hiện ra Đao thuẫn binh điểm yếu. Cụ thể là phòng tuyến bị Kỵ binh đánh xuyên một vài chỗ...

- Nếu như là Man tộc Đao thuẫn binh, phòng tuyến khi đó không có khả năng bị xuyên thủng. Cũng sẽ không có thiệt hại như vậy.

- Thuộc hạ tán thành. Chỉ là dư ra Đao thuẫn binh, cần phải xử lý như thế nào....

Mã An đồng ý với phương pháp của Từ Nhiên. Nhưng là cũng đưa ra một vấn đề.

Không đợi Lâm Thiên đưa ra ý kiến, Từ Nhiên đã nói

- Đại nhân, Lâm Gia Thành bây giờ vòng thứ 2 tường thành quá rộng. Thành vệ quân số lượng có chút không đủ. Không bằng đem người bỏ vào Thành vệ quân....

Lâm Thiên suy nghĩ một vài phút, sau đó gật đầu nói

- Chỉnh biên kế hoạch ta đồng ý.

- Tiểu đoàn 1, 2 thay toàn bộ Đao thuẫn binh.

- 2 tiểu đoàn đẩy ra được 2000 Đao thuẫn binh sẽ đưa vào Thành vệ quân huấn luyện. Sau này nếu như có thành lập thêm các tiểu đoàn, có thể từ Thành vệ quân lấy ra.

- Man tộc người người khỏe mạnh dũng mãnh, thế nhưng không quá biết quy củ đội ngũ.... Cần phải nghiêm túc huấn luyện cho bọn họ về chuyện này....

Thành lập tiểu đoàn 3... Lâm Thiên tạm thời chưa có ý định này.

Nhưng là Từ Nhiên nói một chuyện đúng ý của hắn.

Lâm Gia Thành tường thành thứ 2 quá rộng lớn. Thành vệ quân cần tăng thêm quân số.

Lần này chỉnh biên xem như là tăng quân đã được huấn luyện cho Thành vệ quân.

Lâm Gia Thành lần này quân đội lại tăng thêm 2000. Lên đến 16000.

7000 quân phòng thủ. 9000 quân chiến đấu ngoài lãnh địa.

Bạn đang đọc Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa sáng tác bởi ĐinhChiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐinhChiểu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.