Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

26 | Thế giới 3D thật đáng ghét

Phiên bản Dịch · 1529 chữ

Thật ra thì thứ sáu học rất nhẹ nhàng, để tiện cho học sinh cuối tuần về nhà, nhà trường đã sắp xếp buổi chiều trống tiết. Đối với Vương Vũ Trạch mà nói, phiền phức duy nhất là tiết Hán Ngữ Cổ đầu tiên của sáng ngày hôm đó. Vị giáo sư phụ trách môn nổi tiếng khó trong khoa, không chỉ mỗi tiết phải điểm danh mà tính cách cũng rất nghiêm túc, nếu cuối kỳ thiếu 1 2 điểm để qua môn, bất kể bạn biếu xén hay năn nỉ thế nào, ông ta cũng sẽ không cho bạn lấy 0,1.

Thế là sớm nay, cậu bắt đầu đứng trong phòng ngủ luyện giọng. Một hồi ca ca một hồi a a một hồi ưm ưm một hồi oa oa…

“Vũ Trạch, rên giường không phải luyện như vậy!” Bạn cùng phòng A rất không vui khi mới sáng đã bị tạp âm đánh thức.

“Tao chỉ đang luyện giọng điểm đanh. Mày nghe xem thanh âm có biến ảo thành công không?”

“Biến ảo?” Bạn cùng phòng B đỡ trán, “Mày không phải thanh âm biến ảo, mày là cả người cùng biến ảo…”

“A?”

“Xin hỏi mấy tiếng mày vừa rú là thứ loài người sẽ phát ra?”

“… Khụ khụ.” Cậu cũng đâu còn cách nào, “Thì tao sợ ông già kia nghe ra.”

“Ông ấy đã bao nhiêu rồi? Lớp chúng ta bao nhiêu người? Ổng có thể nhận ra từng người à?”

“Cũng đúng.” Nghĩ thấy mình có chút làm quá, chỉnh quần áo rồi ra ngoài, “Tao đi trước chiếm chỗ!”

“Lạy mày, chúng ta đã năm ba rồi! Mày tính chiếm chỗ nào?”

“Tao đi chiếm chỗ phía sau…”

“… Vậy nhân tiện mua cho tao chén cháo và bánh nướng.” Bạn cùng phòng A.

“Tao muốn hai cái há cảo hai cái bánh bao.” Bạn cùng phòng B.

“Ờ.” Thuận tay đóng cửa, ông đây vì mày dậy sớm, còn phải mua bữa sáng, còn phải chiếm chỗ, còn phải lo lắng, một chai nutri? Một thùng thì may ra! Bạn trẻ Vương Vũ Trạch cảm thấy mình rất thiệt thòi.

Quả nhiên tới sớm! Khi cậu xách một bọc đồ ăn sáng vào phòng học, bên trong chỉ có một người. Vấn đề là, người đó đang ngồi vị trí “đẹp nhất” mà cậu muốn chiếm —— chỗ gần cửa sổ hàng thứ hai từ dưới đếm lên, chán thì có thể nhìn ngoài cửa sổ ngẩn người + thưởng thức cảnh sắc, đồng thời vị trí khá khuất, không khiến giáo sư chú ý! Tuy đối phương có cùng thưởng thức với mình, nhưng cậu tuyệt đối sẽ không nảy sinh cảm xúc dâng trào khi gặp người cùng chí hướng, cái này cùng đạo lý khi gặp tình địch thôi!

Đến gần bóng người màu đen kia cậu mới phát hiện, đối phương không chỉ mặc áo thun đen mà cả quần cũng đen. Không sợ nóng chết hả, tưởng mình là sát thủ hả, toàn thân đen thui nhìn cho ngầu hả. Hơn nữa… người này hình như chưa từng gặp qua, không phải lớp mình nhỉ.

Cộp, cố ý để bữa sáng lên bàn gần sát đối phương, cháo của tên nào đã muốn vấy hết khỏi chén. Quả nhiên tiếng vang dẫn tới sự chú ý của người kia, cái đầu vốn đang cúi để đọc sách ngẩng lên nhìn mình.

Ừ, quả nhiên không quen, mà cái mặt trông rất bình thường… Rồi rồi, không phải bình thường, là rất đẹp trai…

“Bạn ơi~” Cố ý kêu thật thân thiết, ngữ khí thật buồn nôn… Đúng, tốt nhất là khiến hắn ói chết. “Bạn không phải lớp tôi nhỉ? Phòng này tiết tới sẽ dạy Hán Ngữ Cổ.”

“Ừ.” Đối phương trả lời một tiếng rồi quay đầu, tiếp tục đọc sách.

Hắn dám lơ mình, dám kết thúc như thế, dám chỉ ừ một cái… Vương Vũ Trách rất không cam lòng, vô cùng không cam lòng, “Vậy nên á, bạn ấy… bạn không phải nên chuyển qua phòng tự học sao?”

“Không chuyển.” Lần này tiến bộ hơn, được hai chữ. Vấn đề là… lần này tên đáng giận đó chẳng thèm quay đầu qua… vẫn tiếp tục cắm cúi đọc sách.

Thật muốn nghiến răng, nhưng mà nghiến răng không tốt đâu, cậu không có cuồng M… “Nhưng thế có thể ảnh hưởng tiết học.”

“Chưa vào lớp.”

Sát thủ đâu, sát thủ ở nơi nào!!!

“Nhưng đây là chỗ của tôi…”

“Tôi tới trước.”

Quyền trượng của ta đâu!!! Ta muốn gọi sét giật chết tên này!

“Ha ha, vậy tôi ngồi đâu?” Tuy cười, nhưng rõ ràng là cười lạnh.

“Cạnh tôi không có ai.”

Thú triệu hồi của ta đâu!!! Tiểu Tra mau bắn nổ đầu tên này!

“Được rồi…”

Trong hiện thực, bạn trẻ Vương Vũ Trạch là một thanh niên tốt tuân thủ pháp luật, hơn nữa không giỏi cãi nhau, không giỏi khua miệng với người khác, càng không giỏi động tay động chân. Tóm lại, là một người dễ thỏa hiệp, mềm nắn rắn buông…

Không còn cách nào đành ngồi bên cạnh, cậu lấy bữa sáng, cúi đầu cắn một miếng bánh bao. Cmn đây là bánh bao đó hả? Thịt nhét đâu rồi??? Ở không gian khác hả??? Quay đầu muốn nhìn ngoài cửa sổ, cmn người gì mà cao vậy, đã cúi đầu rồi mà vẫn chắn gần hết tầm nhìn của cậu, tui đây chẳng thèm ngắm cái mặt nghiêng của anh đâu, quá khiến người ta ghen tị, hừ, mình đẹp trai hơn hắn nhiều nhiều! Nhìn kỹ, rồi rồi, mũi thẳng hơn mình này, da bóng hơn mình này, tóc cũng đen hơn mình này…

Thế là khi một nữ sinh cùng lớp bước vào phòng học thì thấy một khung cảnh như vầy, Vương Vũ Trạch lớp mình đang thâm tình nhìn nam sinh cúi đầu nghiêm túc đọc sách bên cạnh, cả bánh bao trên tay cũng quên cắn. Ánh mặt trời sáng sớm chưa quá chói mắt từ ngoài cửa sổ rớt lên người hai người, một chăm chú cúi đầu đọc sách, một chắm chú nghiêng mình nhìn người đọc sách, một đẹp trai, một… ách, đáng yêu… Trong đầu nữ sinh bật ra hai chữ “quá đẹp” thật to, khung cảnh này quá đẹp để YY, phải truyền lên diễn đàn cho nhiều người cùng tám mới được! Nhất định sẽ rất phấn khích! Si tình đơn phương thụ x buồn tẻ lạnh nhạt công, một CP ngược tâm đến mức nào!

Em gái ơi em hiểu lầm rồi… Thế là khi nữ sinh muốn móc di động chụp hình, Vương Vũ Trạch quay đầu về, lại tiếp tục cắn một miếng bánh bao… Cậu xác định, đống nhân thịt chắc chắn đã xuyên không rồi!

Cô bé hủ kia thật hiền dịu tìm một chỗ cách hai người xa xa ngồi xuống, một CP tình củm thế này không thể quấy nhiễu, tuyệt đối không thể gây trở ngại, mình im lặng ngồi bên nghía thôi… Thật móe quá!!! Móc di động, lên mạng, mở topic [Trực tiếp! Phòng học sáng sớm không người, shota lớp tôi cùng một cậu chàng xa lạ bắn tym~]

Thớt: A a a a!!! Chụy sớm nay đi học được phúc lợi!!! Bé shota mọi người vẫn hay nhắc tới hóa ra đã có tiểu công của mình rồi!!! Chụy trước kia không nên ghép bậy ghép bạ ẻm!!! Hóa ra ẻm luôn thừa dịp sáng sớm không người ngồi trong phòng học thâm tình nhìn ngắm tiểu công nhà mình!!! Hẹn hò hẹn đến phòng học đó đó đó!!! Mà theo chụy quan sát, tiểu thụ không phải thầm yêu thì là đơn phương!!! Tiểu công nhìn chẳng hứng thú gì!!! Cứ cắm đầu đọc sách chả thèm đếm xỉa tiểu thụ!!! Nhưng cũng có thể là giả vờ không thèm để ý, thật ra trong lòng khoái chết đi! Có thể là nham hiểm ngầm công?? Giờ tiểu thụ nhìn có vẻ giận giận, cắn bánh bao rồi véo nó… A a a, má cũng phồng lên như bánh bao rồi, dễ thương quá!!! Chụy sẽ tiếp tục quan sát, lập tức thông báo động thái tiếp theo!!!!

1: Sô pha, chiếm.

2: Thớt sướng quá! Sáng sớm đã có phúc lợi!

3 Yêu đơn phương? Si tình thụ? Tui thích dạng này nhất!!!!

4 Thớt tiếp đi tiếp đi!

5 Thớt học trường nào đó? Cầu ảnh cận cảnh!!!

6 Sao tui thấy ngược ngược, cầu nhất định phải HE…

7 Thớt: Phòng học bắt đầu nhiều người rồi, thớt phải đổi chỗ gần chút dễ quan sát.

8 Thớt cố lên! Trực tiếp vạn tuế!

9 Cầu ảnh cầu ảnh!!!

10 Thớt: Thớt sẽ cố chụp một tấm. Mọi người yên tâm, hai người đều đẹp trai!

11 Móa. Sô pha tui đâu???

12 Bạn trên bình tĩnh! Xem JQ trước!!!

13 Thật muốn xóa hết từ #1 – 10…

14 Bạn trên bình tĩnh!!!

15 Đừng lạc đề…

Bạn đang đọc Võng Du Chi Tối Cường Tiểu Đội của Ẩn Nặc Lan San《隐匿阑珊》
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.