Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

32 | Tự tử

Phiên bản Dịch · 1410 chữ

Cả một ngày Thường Tiếu cứ cảm giác mình đang mơ, anh và Phùng Quý Hiên cùng ăn trưa, cùng ăn lẩu kem Haagen-Dazs. Giữa chừng Phùng Tứ thiếu đi WC, Thường Tiếu nhân cơ hội cấp tốc lấy di động, làm như ăn trộm nháy liên tục mấy tấm lẩu kem đã chỉ còn lại khay chén hỗn độn. Một ngày tốt đẹp như vậy sao có thể không lưu lại chút gì.

Đến tối Thường Tiếu nhận được điện thoại từ chị hai, Thường Thu bên kia tưởng Thường Tiếu đi một mình lạc mất, chị sao có thể nghĩ đến hai người sau đó còn có “hẹn”, chỉ nghĩ Thường Tiếu sẽ về thẳng nhà. Đợi chị từ công ty về trời đã tối đen, trong nhà lại không người, vội vàng gọi điện, Phùng Quý Hiên nhấc máy.

“Đưa anh về thôi, đàn chị nghĩ tôi lừa bán anh, sắp giơ dao phay đến chém tôi.” Phùng Quý Hiên cầm di động Thường Tiếu quơ quơ, không trả về tay đối phương mà trực tiếp giúp anh thả vào túi áo khoác.

Động tác thân mật như vậy khiến tim Thường Tiếu đập quá tốc, theo bản năng hấp tấp gật đầu, lúc này phỏng chừng Phùng Tứ thiếu có nói gì anh cũng sẽ gật đầu. Đợi leo lên xe mới phản ứng phải về nhà rồi, không nén nổi có chút mất mác, hôm nay thời gian thật sự trôi qua quá nhanh, chưa kịp cảm nhận hết.

Phùng Quý Hiên lái xe đưa Thường Tiếu đến dưới lầu, còn xuống hộ tống anh đến thang máy. Thường Tiếu sung sướng thiếu điều miệng toát tới mang tai, nhưng không thể biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể âm thầm vui mừng.

Đợi khi thang máy tới đột nhiên bị Phùng Quý Hiên kéo lại, Thường Tiếu kỳ quái, ngẩng đầu nhìn cậu.

“Cuối tuần muốn đến nhà tôi không?” Phùng Quý Hiên nói.

Thường Tiếu kinh ngạc há to miệng trợn lớn mắt, nhất thời không kịp phản ứng, cả người bị vây trong trạng thái đứng máy. Phùng Quý Hiên mời mình đến nhà cậu ấy? Sao giống như đi gặp người lớn.

Phùng Quý Hiên thấy anh không nói lời nào, cũng hiểu được quá đột ngột, bổ sung: “Nếu anh muốn, nói đàn chị đi cùng cũng được.”

Thường Tiếu vội gật đầu, nhìn cậu cười cười, cảm giác mặt đã bị thiêu cháy. Phùng Quý Hiên vỗ đầu anh, lúc này mới buông tay để anh vào thang máy.

Thường Tiếu về đến nhà đương nhiên bị Thường Thu kéo tới gặng hỏi, hỏi anh có bị Phùng Quý Hiên dẫn đến mấy nơi kỳ quái không. Chủ yếu vì vẻ mặt cười khúc khích của anh, dùng lời Thường Thu là cười vô cùng dọa người, không nghĩ lung tung cũng khó.

Thường Tiếu nhăn nhăn mũi, vẫn cười khúc khích, cuối cùng xoay người về phòng. Thường Thu nhìn thấy thế liền sờ cánh tay mình, hình như nổi một lớp da gà rồi.

Tối chủ nhật người trong game rất nhiều, nhất là lúc Công Phòng, mấy bản đồ Ác Nhân Cốc, Hạo Khí Minh, Côn Lôn, Nam Bình Sơn chật kín người. Khi Giáng Tuyết Bạch Đầu lên mạng hầu như mọi người đều onl, đang đùa giỡn trong bang chờ xếp hàng vào bản đồ. Chết Sạch là bang thuộc Ác Nhân Cốc, tuy đa phần không thích PvP nhưng Công Phòng vẫn tham gia.

Giáng Tuyết Bạch Đầu vào nhóm, sau đó nhìn thấy Quý Hiên lên mạng, Quân gia cũng lập tức được thêm vào.

[Quý Hiên] nói nhỏ với bạn: Muốn đi Công Phòng?

Bạn nói nhỏ với [Quý Hiên]: Ừ

[Quý Hiên] nói nhỏ với bạn: Vậy tôi cũng bay qua

Giáng Tuyết Bạch Đầu nhấn Thần Hành rồi cố đánh chữ, đợi phát tin ra đột nhiên nghe “Hự” một tiếng…

Tiểu thiếu gia chết…

Chính xác mà nói là té chết…

Thường Tiếu té chết ngoài thành chính, xung quanh có rất nhiều người, cảm thấy thật sự rất bắt mắt. Hơn nữa lúc login anh không tắt người chơi nên có chút lag, chuột không chuyển động, nhấn sống lại tại chỗ mà không phản ứng.

Giáng Tuyết Bạch Đầu chưa từng tham gia Công Phòng, thứ bảy chủ nhật cũng không về Ác Nhân Cốc, không biết trò Kiếm Tam biến thái này khi bản đồ đầy người mà Thần Hành qua, nếu phải xếp hàng chờ sẽ bị té chết.

Thường Tiếu hơi kinh ngạc, Giáng Tuyết Bạch Đầu nằm dài trên mặt đất, được người lui tới miễn phí ngắm nghía. Không đợi anh đứng dậy, đột nhiên thấy Quân gia Quý Hiên dát nồi trên người cưỡi con ngựa Lạp Phong của cậu ấy chạy tới, sau đó xuống ngựa, Thần Hành, bay lên, té chết…

Vì thế thi thể Quân gia và Thiếu gia cùng bày một chỗ…

Thường Tiếu 囧囧 nhìn hai người chạy tới tham quan bọn họ. Bánh Bao Không Nhân mặc bộ áo bông Nam Hoàng của Thuần Dương nhưng sau lưng đeo một thanh trọng kiếm. Sủi Cảo Có Da thì một thân trang phục Tàng Kiếm lại cầm cây bút của Vạn Hoa xoay xoay, chắc là châm cho Quý Hiên.

Bạn đang đọc Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương của Vân Quá Thị Phi <云过是非>
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.