Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thiên hỏa

Phiên bản Dịch · 2050 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ cưỡng ép thân thể của mình ngẩng lên nhìn bác Lâm Đạt:

- Bác, bác biết nguyên nhân đúng không? Vì sao những tổ chức kia lại để ý đến anh em cháu, vì sao Lâm Hi sẽ mất mạng, Trường Sinh Hội kia nữa, là gì vậy?

Như vậy, Nguyên Cực trước đó hắn giết chính là người của Trường Sinh Hội, nhưng lúc đó Lâm Duệ không để ý, không tìm hiểu thêm.

- Bác từ cha cháu biết được một chút, nhưng không thể nói.

Lâm Đạt làm ra tư thế nòng súng, chỉ vào trán mình nói:

- Bác có thể sẽ mất mạng, thậm chí là cả nhà bác.

Lâm Duệ khẽ nhướng mày rồi khôi phục bình thường. Mấu chốt là hắn lại mất quyền khống chế thân thể.

Lâm Đạt lúc này không khỏi giận dữ, nhưng nhìn bộ dáng ăn uống của Lâm Duệ, lửa giận trong ông lại tiêu tan, chỉ còn áy náy. Trẻ con khi thiếu thốn thứ gì thì lớn lên càng thèm khát thứ đó. Những năm này hẳn là hai anh em Lâm Duệ chịu khổ rất nhiều, mới hình thành tính tham ăn như này. Nhưng hôm nay chuyện nên nói vẫn phải nói.

Ông hít một hơi, đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Lâm Duệ, tự mình gắp thức ăn cho hắn rồi nói:

- Chuyện về Trường Sinh Hội thì có thể cho cháu biết một chút, từ tình huống bác và cha cháu thì đây là một thế lực vô cùng khổng lồ, bao trùm mười bốn đô thị, liên quan mấy trăm công ty và tập đoàn, có vũ lực vô cùng mạnh mẽ. Cháu còn không biết, mấy năm trước khi xảy ra chuyện, ông nội cháu là thực trang thiếu tướng, đảm nhiệm điều tra nội bộ quân sự, nắm giữ quyền lực rất lớn nhưng khi đó suýt thì bị cho về hưu, nếu không phải được cấp trên ra sức bảo vệ thì đã bị cho về hưu rồi.

Lâm Duệ thấy bác Lâm Đạt gắp thức ăn cho hắn thì đầy bất đắc dĩ, người tham ăn không phải là hắn a… là chiến linh số 2…

Lâm Duệ cũng không khỏi âm thầm kinh dị, thảo nào không tìm được tin tức về ông nội trên internet. Cục điều tra quân sự đảm nhiệm điều tra và kỷ luật trong quân đội, còn có thu thập tình báo quân sự và phản tình báo, là cục đặc biệt của Liên Bang, cấp độ bảo mật rất cao. Điều này nói rõ thế lực Trường Sinh Hội quả thật rất lớn, còn thẩm thấu vào cao tầng quân đội, thậm chí dễ dàng quyết định sinh sát của một vị thực trang thiếu tướng.

Nhưng Lâm gia cũng không đơn giản, ông nội Lâm Duệ lại là thực trang thiếu tướng? Mình cũng có chút bối cảnh sao?

Lâm Đạt tiếp tục nói:

- Cho nên về sau cháu phải cẩn thận, phải nghĩ kỹ rồi hẵng làm, không thể hành động tùy ý, phải chú ý an toàn, đừng tùy tiện tiếp xúc với người không nên tiếp xúc, đừng dính vào việc không nên dính vào. Bác thấy giờ cháu cũng có chút thành tựu, khả năng một tháng thu nhập của cháu đã vượt qua bác kiếm cả năm, nhưng cháu so với Trường Sinh Hội thì sợi lông của con trâu cũng không bằng. Kẻ địch của nhà cháu mạnh hơn cháu tưởng tượng nhiều, bác biết giờ cháu dựa vào tập đoàn Thiên Lam, nhưng nếu Trường Sinh Hội chăm chú đối phó thì người Phương gia không bảo vệ cháu được đâu.

Lâm Duệ nghe vậy thì không chút gợn sóng, hắn đã sớm dự đoán được chuyện Lâm gia không đơn giản. Từ khi hắn phát hiện đại tá Tiết theo dõi nhà mình cả ngày lẫn đêm thì cũng phần nào đoán ra rồi. Mà đại tá Tiết hẳn là người của Cục An Ninh, không biết Cục An Ninh có tin tức gì về cha mẹ, anh em họ không? Mà đại tá Tiết chấp hành nhiệm vụ là gì, vì sao phải giám sát anh em họ?

Lâm Duệ còn muốn biết thêm tin tức từ bác, nên làm vẻ nhíu mày, lạnh lùng nói:

- Vấn đề là cháu không thể không thăm dò, đấy là chuyện liên quan cha mẹ cháu.

Động tác Lâm Đạt có chút cứng đờ, lập tức cười khổ, dùng đũa chỉ về bản thân nói:

- Lâm Duệ, cháu có thấy mấy năm này bác già rất nhanh không?

Lâm Duệ liếc nhìn nếp nhăn trên trán và tóc bạc đầy đầu của bác, thầm nghĩ quả thật bác già rất nhanh, bộ dáng không giống người mới 50 tuổi.

- Bác bị dọa đến phát sợ, bởi vì kinh doanh khó khăn, ngày đêm bị dày vò, dù dùng thuốc tối ưu gen cũng vô dụng.

Bác vẫn gắp thức ăn cho hắn, đồng thời lắc đầu nói:

- Bác thật ra rất thương cha cháu, ông bà nội cháu thường xuyên sinh hoạt trong quân đội, ít khi về nhà, cha cháu phần lớn là do bác chăm sóc. Cháu chắc chưa biết, năm đó khi bác nghe tin cha cháu đỗ tiến sĩ của Hoàng Phủ giáo thụ, thì đơn giản sướng đến phát rồ, hồi đó bác ngoài kinh doanh công ty còn nhận thêm hai việc ngoài, để kiếm tiền cho cha cháu đi học.

- Bác nghĩ tương lai cha cháu sẽ tiền đồ như gấm, nhưng không ngờ cha cháu càng đi càng lệch đường. Lâm Duệ, cháu rất khó hiểu cảm giác của bác lúc đó, khi chuyện xảy ra, ông bà nội bị chèn ép đến suýt thì bị về hưu, công ty của bác cũng bị ép đến phá sản, vợ con bác thì suýt thì bị tai nạn xe cộ. Hai năm này, người trong nhà ra khỏi nhà là nơm nớp lo sợ, rất sợ giống như mẹ cháu, bị tử vong ngoài ý muốn, cho nên chuyện anh em cháu, đừng trách bác và ông không giúp được gì.

Lâm Duệ đoán bác hẳn cũng rất thương “Lâm Duệ”, vì vậy mới nói những chuyện này, để mong hóa giải hiểu lầm giữa đôi bên. Hắn có thể hiểu được Lâm Đạt, bác quả thật cũng rất đáng thương, bị cha Lâm Duệ liên lụy đến mức này. Thảo nào khi nói chuyện bác có chút không khách khí, Lâm Duệ thầm nghĩ nếu bản thân là ông ấy, hẳn cũng sẽ đầy oán khí với em mình. Thật vất vả mới nuôi lớn được em trai, cuối cùng lại mang về phiền toái ngập trời cho nhà.

Hắn thuận tiện tra xét “Hoàng Phủ giáo thụ” thì không khỏi đầy kinh ngạc. Đây là một vị bác sĩ ngoại khoa thực trang đỉnh cấp hai mươi năm trước, là Thái Sơn Bác Đẩu trong lĩnh vực nghiên cứu thực trang, có năm danh xưng viện sĩ, không chỉ là viện sĩ viện khoa học, còn là viện sĩ liên hợp của Tây Liên Thể và Thái Bình Dương, thanh danh rất cao. Theo như nội dung internet, vị này còn là võ giả cấp 7S mạnh mẽ. Nhưng người này đã chết, trên internet không tra ra được nguyên nhân chết, cũng không có tin tức gì khác.

- Còn có, cha cháu, Lâm Thông còn sống. Trước khi hắn mất tích đã từng liên hệ với bác, cha cháu nói hắn đang nắm giữ tài liệu thí nghiệm quan trọng, bản thân hắn cũng là mục tiêu thí nghiệm, nên vô cùng quan trọng với Trường Sinh Hội. Bác đoán những năm này bác và ông có thể sinh hoạt bình thường, anh em cháu có thể an tâm sinh hoạt là vì Trường Sinh Hội sợ ném chuột vỡ bình.

Lâm Duệ ngưng thần lắng nghe, thầm nghĩ lần này đến rất đáng, lượng tin tức Lâm Đạt cung cấp rất lớn.

- Cho nên cháu đừng thăm dò! Nhất định phải nhớ, đừng đi điều tra sự tình cha mẹ cháu, cũng không được biểu hiện ra mình có ý đó.

Lúc này mỗi câu, mỗi chữ của Lâm Đạt đều vô cùng trịnh trọng:

- Trước khi cháu có đủ lực lượng, tuyệt đối đừng trêu chọc bọn họ. Bọn họ không ngại giết anh em cháu, cũng liên lụy người thân cháu đâu.

Lâm Duệ thầm nghĩ đây là mục đích bác Lâm Đạt gọi hắn tới, câu cuối cũng là câu quan trọng nhất. Hắn nhíu mày, từ chối cho ý kiến:

- Chỉ có vậy thôi sao? Ông nội sao không làm gì, hai người có tra được gì không? Không còn gì khác để nói với cháu à?

Lâm Đạt thoáng chần chừ, cuối cùng lắc đầu đầy kiên định nói:

- Hết rồi! Có một số việc khi thời cơ thích hợp, bác sẽ nói cho cháu biết, giờ chưa phải lúc.

Ánh mắt Lâm Duệ lấp lóe, tiếp dục hỏi dò:

- Thế em cháu, Lâm Y thì sao, giờ nàng ở đâu, còn sống hay không?

Lâm Đạt theo ý thức muốn từ chối trả lời, nhưng thấy ánh mắt của Lâm Duệ, ông không tự chủ nhớ tới tình cảnh cô bé kia, trong lòng tràn đầy thương hại. Thống Khổ Thiên Nữ a…

- Nàng còn sống, nhưng vô cùng gian nan, rất thống khổ. Nếu cháu đã đi lên con đường thực trang võ đạo, lại có thiên phú cao như vậy thì nhanh lên, lên cao hơn, có lẽ Lâm Y…

Lâm Đạt mới nói đến đây thì đột ngột im bặt. Ông cảm giác được có một sóng nhiệt nóng rực đang rục rịch hình thành trong cơ thể minh.

Lâm Đạt ban đầu vô cùng kinh ngạc, rồi lập tức lạnh buốt. Ông nghĩ là người kia sao? Tên kia gieo thuật pháp đỉnh cấp vào người mình khi nào? Chính mình đã rất chú ý rồi, sao còn bị bọn họ hạ thủ đoạn này?

Lâm Đạt vô cùng sợ hãi thêm vào tuyệt vọng. Ông biết mình chết chắc rồi, trừ khi có cao thủ cấp 6, nếu không không ai cứu được ông. Ông sẽ không được gặp lại người nhà, vợ con nữa…

Lâm Duệ cũng kinh hãi, hắn nhận ra pháp thuật trên người bác mình, là “nghiệp hỏa thân liên”, pháp thuật hỏa hệ 7S! Có thể chôn trông cơ thể người khác, đồng thời đưa kèm điều kiện đặc thù để phát động, vô cùng ác độc. Nhưng Lâm Duệ cũng bó tay, hắn tuy biết nhưng lại không thể hóa giải giúp bác được. Hắn có thiên phú hệ quang minh và thuật pháp trung giai cấp đại tông sư, nhưng việc này đã vượt quá khả năng của hắn.

Nhưng ngay lúc này, chiến linh số 2 nhìn sang hướng Lâm Đạt. Nàng cũng nhíu mày, rõ ràng là bị tức giận vì bị người quấy rầy lúc ăn uống.

Chiến linh số 2 thao túng thân thể Lâm Duệ, nhanh như chớp chạm tay vào Lâm Đạt, trong nháy mắt vô số ngọn lửa đỏ thắm rời khỏi thân thể Lâm Đạt, tụ lại thành đóa hỏa liên trong tay Lâm Duệ.

Lâm Đạt vốn cực hạn sợ hãi rồi lại ngây người nhìn cảnh trước mặt. Bí thuật 7S lại bị cháu hắn hóa giải dễ dàng… Là cấp 7S đấy, mà còn là do thực trang thượng tướng ra tay nữa chứ!

Ngay lúc này, cửa lớn “ấm” một tiếng mở ra, là đội bảo an của câu lạc bộ Olin, họ cảm ứng được nguyên lực ba động nên mạnh mẽ xông vào. Khi bọn họ vào thì lập tức nhắm súng chỉ hướng Lâm Đạt. Mục tiêu của đội bảo an là bảo vệ Lâm Duệ, Lâm Đạt mới chỉ là hội viên trung cấp của câu lạc bộ. Sau đó họ thấy Lâm Duệ khẽ thổi, đóa hỏa liên nhiệt độ kinh người đã biến thành từng điểm nhỏ tan biến.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.