Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tham ăn

Phiên bản Dịch · 2064 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Mười phút sau, Lâm Duệ lái Thần Dực 520 của Phương Nhiễm Nhiễm đến câu lạc bộ Olin. Hắn đã đến muộn 20 phút, nhưng không sao, Lâm Đạt cũng đã quen rồi. Vừa rồi Lâm Đạt chỉ giục hai câu, khi Lâm Duệ nhắn trả lời đang trên đường đi rồi thì bác không nhắn nữa.

Lâm Duệ sau khi lái xe đến, vốn còn định mở quyền hạn tạm thời thì phát hiện khi xe Thần Dực 520 mới đến, cánh cửa vàng son lộng lẫy đã tự động mở ra, vòng tay trí năng của hắn còn nhận được tin nhắn.

Câu lạc bộ Olin: chào mừng hội viên VIP cao cấp, chào mừng ngài đã đến câu lạc bộ Olin, vì đây là khu bảo vệ sinh thái nên hạn chế cấm bay, mời ngài theo chỉ dẫn sau đây tiến vào câu lạc bộ.

Lâm Duệ thầm nghĩ mình thành hội viên VIP khi nào vậy? Hắn mở thẻ điện tử kiểm tra thì phát hiện nguồn gốc của hội viên VIP này, là do Phương Nhiễm Nhiễm tặng cho, còn có rất nhiều thẻ, hơn ba mươi loại thẻ VIP, đủ loại từ quán rượu, phòng ăn, siêu thị, câu lạc bộ cơ giáp, du thuyền… đủ loại màu sắc.

Lâm Duệ pm hỏi Phương Nhiễm Nhiễm thì được biết đây là khi nàng tham gia yếu hội, được chủ sự tặng thẻ hội viên. Bản thân nàng không dùng hết nên tặng cho người quen. Không chỉ có Lâm Duệ, Dư Phỉ Thúy và Triệu Ngạn cũng thu được rất nhiều thẻ.

- Á đù!

Lâm Duệ thầm nghĩ như này có chút không tốt lắm, cảm giác giống như được nữ nhân bao nuôi vậy. Hắn tiếp tục lái xe vào trong, qua cửa kính xe ô tô bay, hắn trông thấy cảnh non xanh nước biếc bên ngoài, trong lòng thì thầm nghĩ đúng là nhà tư bản mà.

Ở khu tầng trên căn cứ số 9 tấc đất tắc vàng, hiện giờ còn có một nửa số người không có nhà, phải sống ở tầng dưới hoàn cảnh ác liệt, nhưng trong thành phố vẫn có vài người sở hữu công viên sinh thái rộng lớn. Vấn đề là công viên sinh thái này không phải sản phẩm công cộng, mà là câu lạc bộ Olin xây dựng chuyên để phục vụ thương nghiệp cấp cao.

Câu lạc bộ Olin: Thưa hội viên VIP cao cấp, đội bảo an của ngài đã liên hệ với câu lạc bộ, từ giờ trở đi, bảo an của ngài sẽ do câu lạc bộ tiếp nhận phụ trách, ngài sẽ được hưởng đãi ngộ bảo an 5A, toàn bộ trang bị của ngài đã được phép mang vào câu lạc bộ.

Lâm Duệ thầm nghĩ đội bảo an của mình hẳn là nhóm người Vương Thành.

Xe của hắn rất nhanh tiến vào một khu kiến trúc rộng rãi, kết hợp nhiều phong cách. Khi xe dừng ở gara, đã có người phục vụ cung kính chờ sẵn. Khi Lâm Duệ đưa ra số phòng Lâm Đạt đặt trước, người phục vụ vô cùng cung kính dẫn hắn vào xe nội bộ. Trong xe có hai vị phục vụ nữ, mỉm cười mở cửa chờ sẵn.

Lâm Duệ thầm nghĩ bác Lâm Đạt thân phận không tầm thường, chắc chắn là người có tiền. Từ phục vụ hôm nay mà tính toán, tài sản của Lâm Đạt hẳn là không thấp hơn 30 ức. Như vậy, xem ra không giống thấy bà con giàu có mà đến nhận họ hàng, bác hẳn còn chưa để ý đến thành tựu của hắn.

Lâm Duệ không khỏi điều tra về bác qua internet. Bác hắn là chủ tịch công ty trách nhiệm hữu hạn hậu cần Vĩnh Vinh, chuyên cung cấp hậu cần và vật tư cho quân đội. Còn về quy mô cụ thể của công ty như nào thì Lâm Duệ không tra được. Ngoài ra quan hệ giữa hai nhà cũng không tốt, không biết vì sao bác không quan tâm đến hai anh em họ. Không có cách nào, con đường của Lâm Duệ ở Liên Bang tương đối bế tắc, vì thế hắn rất để tâm đến việc giáo sư Hàn nói. Hắn muốn mượn nhờ lực lượng của Cục An Ninh điều tra một số việc, một số người.

Lâm Duệ sau khi vào phòng thì nhìn quét xung quanh, đây là phòng dạng hình tròn, diện tích 80 mét vuông, bên ngoài là phòng khách nhỏ, bên trong là phòng ăn có thể chứa khoảng mười người cùng dùng bữa. Trong phòng không có bất kỳ ai, chỉ có một trung niên mặc âu phục giày da, đầu đầy tóc bạc đang buồn bã uống rượu, ánh mắt ưu sầu nhìn khung cảnh thiên nhiên bên ngoài.

Ngũ quan của người này rất giống Lâm Thông cha hắn, nhưng già dặn hơn nhiều. Lâm Duệ không khỏi nhíu mày, trước khi đến đây hắn đã tưởng tượng đây là Hồng Môn Yến, bên trong có 500 đao phủ, nhưng khữ khí của bác hắn, Lâm Đạt không đúng, rất ác liệt, không giống với muốn dẫn dụ hắn đến. Mà câu lạc bộ Olin cũng vô cùng chính quy, an ninh nghiêm khắc, sẽ không để khách mời làm loạn. Từ tình huống hiện trường, xem ra hắn suy nghĩ nhiều rồi.

- Cháu tới rồi à? Tiểu Hi không tới sao, được rồi! Ngồi đi, để bác bảo phục vụ mang thức ăn lên.

Lâm Đạt nhìn hướng Lâm Duệ, chỉ về ghế ngồi đối diện nói.

Lâm Duệ khẽ cười ngồi xuống nói:

- Bác, có chuyện gì cần tìm cháu vậy? Không thể nói trong điện thoại hay gửi tin nhắn sao?

Lâm Đạt cười khổ, không trả lời mà hỏi lại:

- Cháu biết vì sao bác chọn gặp mặt ở câu lạc bộ Olin này không?

Bác hắn nói thẳng ra đáp án:

- Vì nói chuyện ở đây rất an toàn. Bối cảnh câu lạc bộ này rất sâu, là tài sản của một vị nguyên soái bốn sao, nơi này sẽ không bị nghe lén, cũng không sợ bị lộ tin tức.

Ánh mắt Lâm Duệ không khỏi trầm trọng, hắn hiểu việc hôm nay không đơn giản. Đến cùng tình huống Lâm gia là như nào, sao bác hắn chọn đến đây gặp mặt vậy?

Lâm Đạt tạm dừng nói vì phục vụ đã mang thức ăn vào.

Lâm Duệ vừa ngửi thấy mùi thức ăn thì mũi run run, sắc mặt dị dạng.

Thông báo: chiến linh số 2 thèm nhỏ dãi bàn thức ăn ngon trước mặt, nàng hy vọng có thể phụ thể vào ngài, nhấm nháp mỹ thực, điều này giúp giảm chấp niệm của chiến linh với tinh thần ngài.

Lâm Duệ thầm nghĩ lại tới sao, nhưng giờ là thời khắc mấu chốt, xin đừng quấy rầy.

Thông báo: chiến linh số 2 đã 700 năm không biết vị thịt, oán niệm của nàng đang gia tăng, sắp cuồng bạo rồi, xin ngài cảnh giác, chiến linh số 2 sắp phản phệ.

Sắc mặt Lâm Duệ hơi tái, chỉ đành giao quyền khống chế thân thể cho chiến linh số 2. Hắn giờ chắc chắn nàng ta là kẻ tham ăn, thỏa mãn chấp niệm của nàng ta chính là cho nàng ta ăn! Nhưng nữ nhân này rất kén ăn, chỉ có mỹ thực mới đánh động được nàng. Mà theo như kinh nghiệm lần trước, chỉ cần mình không ảnh hưởng nàng ta ăn thì vẫn có thể khống chế thân thể ở mức độ nhất định.

Lâm Duệ cũng có thể hưởng thụ hương vị thức ăn, thầm nghĩ thảo nào chiến linh số 2 lại mất khống chế. Đầu bếp câu lạc bộ này làm quá ngon, quan trọng nhất là nguyên liệu tươi mới, còn có một ít là chuyển từ Địa Cầu tới.

Lâm Đạt nhìn bộ dáng Lâm Duệ mà sững người, sao cháu của hắn lại như quỷ đói đầu thai thế này? Dù động tác của cháu vẫn ưu nhã, có mấy phần phong phạm quý tộc nhưng ăn như gió cuốn mây trôi, gương mặt đầy vẻ hưởng thụ thế kia… Vấn đề là giờ là lúc nào mà tên này còn tâm tình ăn uống chứ?

- Bác, cháu đang nghe đây. Có việc gì bác cứ nói thẳng?

Lâm Duệ thừa dịp chưa cắn đồ ăn, lên tiếng.

Lâm Đạt khẽ nhíu mày, thở dài nói:

- Vậy để bác nói thẳng. Bác từng xem video giao đấu của cháu, rất lợi hại, bạt đao thuật kia vô địch trong lứa tuổi của cháu, quả không hổ là con của nàng.

Bác nói đến đây thì đầy đắng chát tự rót rượu tự uống:

- Vấn đề là anh em các cháu đi lên con đường thực trang võ đạo, sẽ mang đến phiền toái cho các cháu và những người bên cạnh. Nhất là cháu nổi tiếng như vậy, giờ còn là minh tinh của căn cứ số 9.

Lâm Duệ kinh ngạc nhìn Lâm Đạt, chờ khi chiến linh số 2 tạm dừng thì hỏi thăm:

- Đến cùng là phiền phức gì? Sao bác lại không muốn bọn cháu tu luyện thực trang võ đạo?

- Bác quả thật không muốn hai cháu đi con đường này. Nhưng bác biết mình không ngăn được, bác nhìn ra được cháu rất giống cha cháu, Lâm Thông. Một khi đã quyết định việc gì thì mười trâu cũng không kéo lại được.

Lâm Đạt khẽ lắc đầu, buồn bã uống rượu nói.

- Mấy năm qua bác không giúp các cháu, cũng không gây trở ngại vì muốn các cháu tự thất bại. Nhưng không ngờ thiên phú của cháu lại cao như vậy, hai năm nay cũng một mực ẩn nhẫn, cho đến khi tốt nghiệp mới lộ ra thiên phú, có phải cháu cũng nhận ra được gì không? Là đang đề phòng những người kia hay đề phòng bác? Sợ bác ngăn cháu đi đường thực trang võ đạo sao?

Lâm Duệ thầm nghĩ mình phát hiện cái quỷ gì chứ, đến giờ hắn còn chưa hiểu chuyện Lâm gia. Tiền thân “Lâm Duệ” lưu lại video khẳng định biết gì đó, nhưng không để lại manh mối đặc biệt trong video. Cho dù là về họ hàng gần, Lâm Duệ hiện tại cũng không biết gì nhiều. Hắn ngưng thần một lúc, lại dẫn về đề tài chính:

- Bác nói những người kia là ai? Bác nói phiền phức liệu có phải liên quan đến những người này không?

- Có rất nhiều người! Đều là mầm tai vạ cha cháu dẫn ra, có một tổ chức gọi là Trường Sinh Hội, cha mẹ cháu đều từng là thành viên của tổ chức này. Thế lực của họ vô cùng khổng lồ, vô cùng nguy hiểm, cháu phải cẩn thận. Còn có những thế lực khác nữa, bọn họ cũng rất mạnh, mạnh đến một đầu ngón tay cũng có thể đè chết cháu. Bọn họ giờ như cá mập đã ngửi được mùi máu tươi, đang lởn vởn quanh anh em cháu, đang nghĩ biện pháp ăn sạch anh em cháu, một chút cũng không để lại.

Ánh mắt Lâm Đạt trầm trọng, nói gằn từng chữ:

- Cháu đã đi lên con đường thực trang võ đạo thì khi làm bất cứ điều gì cũng phải nghĩ thật kỹ rồi hẵng làm! Giờ cháu không chỉ đại diện chính mình, mà còn đại diện cho người thân nữa đấy. Lâm Hi nữa, bác đã từng cảnh cáo nàng không được đi đường thực trang, nhưng nàng đã quên nên bác chỉ đành nhắc cháu. Cháu phải để ý tình huống của nàng, cha cháu từng dặn bác rất kỹ, phải ngăn nàng không được tiến thành cấy thực trang, nếu không sẽ mất mạng đấy.

Lâm Duệ nghe vậy thì sững sờ, lập tức nhớ tới lời của giáo sư Tư Mã. Thân thể em gái hắn đến cùng có vấn đề gì? Còn có Trường Sinh Hội kia nữa? Là tổ chức gì vậy?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.