Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm mưu

Phiên bản Dịch · 2176 chữ

Ánh nến nhảy múa lung linh, trên bàn bày rất nhiều hoa quả tươi, cùng với một chiếc cân để vén khăn trùm đầu tân nương. Bên cạnh chiếc cân, một chiếc bình rượu có sợi chỉ đỏ đang đứng lặng lẽ, bên bình rượu là hai chiếc ly rượu tinh xảo tỏa ra hương thơm của rượu, đọng lại trong cả buồng tân hôn, khiến nó vô cùng ấm áp.

Tân nương Chu Nhược xinh đẹp lặng lẽ ngồi bên chiếc bàn vuông, vóc dáng mảnh mai. Đầu nàng còn trùm một chiếc khăn trùm đầu màu đỏ rực lửa, đợi tân lang đến nâng khăn trùm đầu, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của nàng.

Đột nhiên, một cánh cửa nhẹ mở ra. Sau đó, một tiếng hét thân mật vang lên.

“Biểu muội!”

Một dáng người gầy gò lặng lẽ lẻn vào buồng tân hôn, chạy về phía Chu Nhược.

Người đàn ông cuối cùng cũng đi vào khu vực ánh nến chiếu sáng, lộ ra dung mạo... Hắn ta một thân hắc bào, mày kiếm mắt sao , tuấn tú vô cùng, khóe miệng nhếch lên, nhếch lên một đường vòng cung kỳ lạ, trông vậy mà có chút tà khí.

Chu Nhược nghe thấy tiếng gọi, thân thể không tự chủ được run lên, nhưng lại không hề hoảng sợ khi có người xông vào buồng tân hôn, như thể mọi thứ đã được coi là điều đương nhiên. Cô quay người lại, rên rỉ về phía người tới: “Biểu ca, sao bây giờ chàng mới đến!” Vừa nói, tay ngọc nhỏ bé không thể chờ đợi được nữa mà muốn nhấc đầu khăn trùm đầu xuống.

“Đừng nhúc nhích!” Thanh niên mặc hắc bào vội vàng bước tới, ôn nhu nắm lấy hai tay Chu Nhược, ngăn cản động tác của nàng. Liếc nhìn cái cân hỉ trên bàn, trên mặt vui mừng, thuận tay cầm lên, lùi lại về sau một chút, nhìn về phía Chu Nhược ôn nhu nói: "Biểu muội, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta. Tân nương sao có thể tự mình vén khăn trùm đầu? Để ta! "

Vừa nói, thanh niên vừa từ từ nâng chiếc cân hỉ lên, từng chút từng chút một vén khăn tân nương lên.

Một gương mặt tuyệt thế vô song lộ ra, đột nhiên khiến cả căn phòng trở nên nhu hòa hơn.

Chu Nhược cong lên đôi môi đỏ mọng, đôi mắt to tinh tế nhìn về phía nam nhân ôn nhu trước mặt, phong tình vạn chủng mà khẽ nhích thân thể, nhẹ nhàng dựa vào ngực nam tử.

Cả hai ôm chặt lấy nhau, tận hưởng sự âu yếm dịu dàng mà lẽ ra phải thuộc về tân lang tân nương.

Hồi lâu sau, Chu Nhược quay sang nhìn Lý Hạo đang ngồi ngây ngốc ở bên giường, không khỏi khinh thường nói: “Lý gia thật sự là quá ngây thơ, thật sự tưởng rằng bổn cô nương sẽ gả đến nhà hắn, làm vợ cái tên ngốc này? "

Thanh niên mặc hắc bào nhướng mày, cũng không thèm nhìn đến tân lang thật đang ngồi bên giường, chỉ nói với tân nương mà ngày đêm thầm nhớ trong lòng:"Biểu muội, ta nghe nói năm đó muội sống chết theo đuổi người ta không tha, nhất định phải gả cho hắn làm tiểu tức phụ nha!"

Chu Nhược đỏ mặt, vươn bàn tay mềm mại ra, nhẹ nhàng đánh vào lồng ngực nam tử một cái, rên rỉ nói:" Biểu ca thật là xấu. Nếu mà còn giễu cợt ta như thế, ta sẽ không để ý chàng nữa!”

Người áo đen cười tủm tỉm, vội vàng nắm lấy tay ngọc của Chu Nhược, dắt nàng đi về phía giường tân hôn.

Chu Nhược nhìn Lý Hạo một cách đầy ghét bỏ, khó hiểu nhìn về phía nam tử, ghê tởm nói: "Biểu ca làm gì vậy, cái tên ngốc tử này ta nhìn mà thấy phiền, hận không thể ném hắn ra ngoài!"

"Ha ha, ta cũng nghĩ như vậy đấy. Hắn đã làm vấy bẩn đôi mắt của biểu muội, ta sẽ giết hắn!” Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông tràn đầy sát ý, trong mắt hiện lên hai tia tà khí.

Chu Nhược mặt mày vui vẻ, hạnh phúc nhìn người đàn ông, sau đó khẽ cau mày, thở dài nói: "Ta hận không thể giết hắn ngay lập tức, nhưng mà cha đã phân phó rồi, tạm thời giữ cho hắn một mạng, vẫn còn chỗ tốt!"

“Ha ha, tức phụ ngốc của ta, trêu nàng đấy. Những chuyện này nhạc phụ đại nhân của ta cũng nói cho ta rồi!" Hắc bào nam tử nói xong, chán ghét liếc nhìn Lý Hạo, nhẹ nhàng duỗi tay ra, ném Lý Hạo xuống sàn. Hai người tay trong tay trở lại chiếc bàn vuông, cầm ly rượu trên bàn lên rồi uống rượu giao bôi, thực hiện nghi lễ mà lẽ ra tân lang tân nương phải làm.

“Biểu ca, ta cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm. Nếu ngày đó đến sớm hơn thì tốt rồi!” Chu Nhược đặt ly rượu trên tay xuống, trên mặt nở một nụ cười ngọt ngào, nhẹ nhàng ngẩng đầu, mong đợi nhìn về phía nam tử trước mặt.

Nhìn khuôn mặt tuyệt thế kia, đôi môi đỏ mọng hơi mím lại dường như toát ra sức lôi cuốn mạnh mẽ, không khỏi làm người ta nhịn không được rung động. Người đàn ông không chịu nổi nữa, hắn ta ôm lấy Chu Nhược, sốt ruột lao về phía giường.

Một màn này đều bị Lý Hạo đang ngã trên mặt đất thu vào trong đáy mắt. Hắn nằm ngờ nghệch trên sàn, run rẩy không kiểm soát. Hai tròng mắt mờ mịt, hơi vươn tới chiếc giường đang không ngừng rung lắc kia, không khí tràn ngập mùi vị hoan ái, trong lòng hắn đột nhiên tràn ra một cỗ tức giận mãnh liệt, nhưng thân thể lại không chịu sự khống chế của hắn, chỉ có thể run rẩy không ngừng trên sàn nhà.

"Tất cả những chuyện này đều là ý của cha, nhất quyết cứ đòi giữ lại tên phế vật này, lại còn phải tổ chức hôn lễ để ta gả cho tên ngốc này. Thật xấu hổ!" Chu Nhược nằm trên giường, vuốt ve lồng ngực ấm áp của người đàn ông, hơi tức giận nói. .

"Biểu muội ngoan nào, đừng lo lắng, chỉ cần ngươi mang thai huyết nhục của ta, chúng ta không phải lo lắng cái gì nữa, có thể dễ dàng đưa hắn vào chỗ chết. Đến lúc đó, ta nhất định sẽ cho ngươi một cái danh phận và chúng ta sẽ mãi ở bên nhau!"

“Ta biết, cha đã nói với ta rồi, ta chỉ mong ngày đó có thể đến sớm một chút, để ta có thể sống cùng với biểu ca rồi!" Chu Nhược cười nói. Trên mặt nàng còn đỏ hơn nhiều so với ngọn nến đang cháy, từ từ đứng dậy, nhẹ nhàng thở hổn hển không ngừng.

Theo dõi cuộc trò chuyện của họ, Lý Hạo chỉ cảm thấy mình đã bị ngọn lửa vô tận thiêu chết. Phẫn nộ vô tận vô tận phóng ra như nham thạch rực lửa dưới lòng đất vô tận, thiếu chút nữa tràn ra trên người hắn. Vô tình, trên sàn bằng phẳng xuất hiện năm vết máu dài, máu tươi chảy ra không ngừng trên sàn, tỏa ra mùi máu nhàn nhạt.

Lực lượng không thể ngăn cản, kích thích sâu sắc đến Lý Hạo. Lần đầu tiên sau ba năm cơ thể không thể kiểm soát của hắn, phát ra âm thanh khàn khàn và mơ hồ. Hắn toàn thân run rẩy kịch liệt, đôi mắt đục ngầu vô thần kia thế mà lại từ từ chảy ra hai giọt máu, rơi trên những ngón tay gãy, chảy giữa sàn nhà, khiến mọi thứ trở nên đẫm máu.

“Yêu quái, thả ta ra, thả ta ra!”

Bên trong thân thể cứng ngắc, hỏa diễm linh hồn của Lí Hạo kịch liệt run rẩy, quả cầu lửa vô lực nhảy múa, chậm rãi hóa thành một thân ảnh mờ mịt, chật vật mở mắt ra, mang theo vẻ hận ý quái dị. , phẫn nộ bao phủ toàn bộ ý thức...

Lý Hạo chưa bao giờ nghĩ rằng Chu gia lại có thể vô sỉ như vây. Không chỉ che mắt thiên hạ bằng cách thành hôn, mà còn ngay trong đêm tân hôn khi nhục hắn không thể động đậy, để con gái mình làm điều bẩn thỉu ngay trong tân phòng.

Đáng xấu hổ nhất là, bọn họ cũng không muốn như vậy mà tha cho một tên ngốc như hắn, vẫn còn muốn giết chết hắn, đem hắn đi mai táng.

Lý Hạo không phải kẻ ngốc, ngược lại tâm thức còn mạnh hơn người thường, huống hồ sau ba năm đấu tranh với quái vật trong thức hải linh hồn, tâm thức của hắn đã gần với yêu quái, hắn hoàn toàn hiểu rõ mục đích của Chu gia: Việc con gái ông ta gả cho một tên ngốc, không chỉ chứng tỏ Chu gia không phải là kẻ cậy mạnh, mà còn chứng tỏ sự chính trực của họ. Trong đêm tân hôn đổi tân lang thành người khác để làm tân nương có thai, sau đó sẽ thần không biết quỷ không hay mà giết Lý Hạo, bọn họ còn có thể tuyên bố với thiên hạ rằng mình đã để lại hương hỏa cho nhà họ Lý, khiến thiên hạ cảm thấy Chu gia trượng nghĩa nhân từ, đơn giản chính là thiên y vô phùng.

"Tiểu tử,ngươi đúng thật là đáng thương, phải chịu nỗi nhục lớn như thế. Ngay cả ta cũng không thể nhìn được nữa ! Hay là thế này đi, chỉ cần ngươi nguyện ý dâng linh hồn cho ta, đợi khi ta hoàn toàn chiếm được thân thể ngươi rồi, ta nhất định sẽ giúp ngươi rửa hận báo thù!”

“Cút, cút đi!”

Lý Hạo gầm lên một tiếng, lửa giận từ sâu trong linh hồn đã không thể kìm nén được nữa. Quái vật trong thức hải linh hồn hắn là cái dạng gì, trong lòng Lý Hạo biết rất rõ, hắn chính xác là một tên yêu quái, là quái vật bò ra từ vực sâu vô tận, hắn tàn ác, xảo quyệt, vô sỉ, ác độc và cũng giỏi toan tính nhất. Nếu không phải bản tính thận trọng của Lý Hạo, đừng nói là sống dở chết dở ba năm nay, sợ rằng sớm đã bị hắn giày vò hồn phi phách lạc rồi.

Cho dù như vậy, sau ba năm, Lý Hạo đã bị tra tấn đến chết đi sống lại, hỏa hồn cũng không còn lại bao nhiêu, cũng sắp tiêu tan hoàn toàn.

"Tiểu tử, ngươi phải biết rằng dù ngươi không đồng ý, ngươi cũng sẽ biến mất trong vài ngày. Thay vì thế, ngươi cũng có thể chủ động nhận thua. Ta vẫn có thể để ngươi tận mắt nhìn thấy kẻ thù của mình chết đi!"

"Yêu quái, ta chỉ hỏi ngươi, ngươi rốt cuộc có thả ta ra không! ”

Lý Hạo chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt đỏ như máu hung ác nhìn vào sâu trong thức hải.

Trong bóng tối vô tận, vào lúc này, đột nhiên xuất hiện một đạo huyền ảnh hư vô. Hư ảnh to lớn đến mức kinh ngạc, hoàn toàn ngưng tụ với thức hải linh hồn của hắn, lan tràn ra toàn bộ không gian thức hải.

“Hừm, tiểu tử thối, sắp chết đến nơi rồi mà còn dám uy hiếp ta, ngươi thật sự cho rằng ta không có biện pháp gì với ngươi phải không?” Giọng nói mạnh mẽ và độc đoán lại vang lên tận sâu trong tâm hồn.

Lúc này, Lý Hạo đột nhiên phát hiện thị giác và thính giác của mình đã hoàn toàn khôi phục.

Đôi mắt bị mờ ban đầu trở nên rõ ràng vào lúc này, cho phép hắn có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng trong tân phòng.

Khẽ quay đầu lại, nhìn chiếc giường màu đỏ đang không ngừng vặn vẹo, lại nghe thấy tiếng thở hổn hển lẫn lộn bẩn thỉu bên tai, Lý Hạo chỉ cảm thấy tim mình như bị đâm thật mạnh, vỡ tan thành từng mảnh trên sàn nhà. Sự tức giận và thù hận trong lòng hắn khó có thể diễn tả thành lời.

“A!”

Tiếng gầm lặng lẽ vang lên tận sâu trong tâm hồn hắn, Lý Hạo tâm thần không chịu nổi điên lên, bộ dáng càng trở nên trong suốt.

Ở thế giới bên ngoài, những giọt máu đỏ vẫn tiếp tục nhỏ xuống qua thất huyệt.

Bạn đang đọc Vô Thượng Thần Đồ của Kỷ Kuật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 帅气小烊子
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.