Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện khí - Độ kiếp

Tiểu thuyết gốc · 3200 chữ

Hỗn độn thần thiết cùng Tạo Hoá thần thiết đều là những vật liệu đứng đầu nên việc luyện chế nó cũng tỷ lệ thuận với uy lực của nó. Độ khó của nó nằm trong cả việc nóng chảy thần thiết cùng đoán khí.

Do là những thần thiết đứng đầu bảng nên việc luyện chế cũng vô cùng gian nan, một thần thiết đầu bảng sẽ chịu sự nung chảy của hoả diễm bình thường sao?

Tất nhiên là không thể nào rồi. Tạo hoá thần thiết còn có thể dùng hoả diễm mà luyện chế từng chút từng chút nhưng mà Hỗn Độn thần thiết thân là thần thiết bảng thứ nhất, nó sẽ không nhận bất kì loại hoả diễm nào nung chảy.

Ngọn lửa để luyện chế Tạo Hoá thần thiết hắn cũng không có, đành phải nhờ tới Sinh Tử Ma hoả của Nam Cung Hồng Nhan thì mới miễn cưỡng nung chảy.

Ngọn lửa này không được xếp vào Dị hoả bảng cùng Thiên hoả bảng nhưng uy lực của nó không thể kém bọn chúng. Là do người nắm giữ Luân hồi pháp tắc quá ít ỏi nên ngọn lửa bản mệnh của bọn họ là Sinh Tử Ma hoả rất ít được biết đến.

Hiện tại Sinh Tử Ma hoả của Nam Cung Hồng Nhan do tu vi nàng quá thấp nên vẫn còn rất yếu, nên quá trình nung chảy Tạo Hoá thần thiết diễn ra cũng rất dài và tốn công sức. Quá trình này cũng vô tình cũng giúp cho Sinh Tử Ma hoả cũng được trui luyện trở nên càng mạnh mẽ cùng tinh thuần hơn.

Cùng lúc đó Diệp Vô Thần cũng bắt đầu bày bó đại trận luyện khí cùng với Hư Vô cấm thiên đại trận. Đại trận luyện khí tuy không khó bố trí nhưng vì lần này luyện chế vật liệu luyện khí quá quan trọng nên khiến hắn không dám chủ quan trong việc bố trí cùng khắc tạo linh văn.

Hư Vô cấm thiên đại trận trận văn cũng được hắn tỉ mỉ khắc từng đạo từng đạo một thật cẩn thận. Trận pháp này do hắn tạo ra, lấy Hư Vô chi khí làm trụ cột ngăn cách bên trong trận không bị thiên đạo dòm ngó. Do tại nơi đây không tìm được vật hắn dụng cần thiết đành dùng tạm những vật dụng thay thế lấy số lượng bù đắp lại nhưng công dụng vẫn bị giảm mạnh.

Phải mất ròng rã ba ngày thời gian hắn mới hoàn thành bố trí xong hai trận pháp đến mức tạm ổn. Bên kia Nam Cung Hồng Nhan cũng đã hoàn thành nung nóng chảy Tạo Hoá thần thiết nhưng mà với Hỗn Độn thần thiết thì vẫn bó tay không có cách nào.

Như vậy thì khối Hỗn Độn thần thiết kia phải do hắn tự nghĩ biện pháp rồi.

………………

Quá trình luyện chế Tạo Hoá thần thiết thành các đồ vật như hắn dự định khi trước diễn ra khó hắn tưởng tượng rất nhiều.

Một phần do trận pháp không phải là nguyên bản đại trận mà do hắn dùng một số những vật liệu để thay thế khiến cho nó không thể nào hoàn toàn phát huy ra hết uy lực của nó vốn có.

Không những thế, tại cái nơi khỉ ho cò gáy này hắn kiếm không ra vật liệu có thể sánh cùng hoặc là có thể phối hợp cùng Tạo Hoá thần thiết luyện khí nên đành phải luyện chế hoàn toàn bằng tạo hoá thần thiết.

Hiện tại đã qua hơn một tuần kể từ lúc hắn bước vào đại trận bắt đầu luyện khí mà chưa hề bước ra. Lúc này bên ngoài đại trận có 6 người đang tụ tập chăm chú nhìn đại trận vẫn đang chuyển động kia một cách đầy lo lắng.

Tất cả đều đang chờ. Chờ một bóng hình từ trong trận pháp kia bước ra.

Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, bên ngoài Vạn Hoa phong thiên đại trận mây gió bắt đầu cuồn cuộn, thiên uy ngập trời ép xuống.

Bên trong Van Hoa phong thiên đại trận người đầu tiên cảm nhận được sự bất thường chính là Nam Cung Hồng Nhan.

Thấy Thiên uy của Thiên kiếp sắp tới nàng vội vàng tính một quẻ về tính mạng Diệp Vô Thần sẽ ra sao. Kết quả nàng bị phản phệ, nếu không phải nàng tinh thông bói toán kịp thời rút ra, không phải là nàng tu luyện Luân Hồi đại pháp tắc thì chắc hiện tại đã là một bà lão bị chết già rồi.

Lần này phản phệ trực tiếp chém mất 500 năm thọ nguyên của nàng. Phải biết tu luyện tới Thánh giả tính tổng cộng cũng chỉ có nhiều nhất là 500 năm tuổi thọ mà thôi. Thật là đáng sợ.

Hư Vô cấm thiên đại trận, Vạn Hoa phong thiên đại trận cũng một lúc tách ra một đường, sáu đạo lưu quan nối đuôi nhau phá không mà ra lao thẳng vào thiên kiếp độ kiếp. Quả nhiên là chúng đều có linh tính, nhưng việc lao thẳng vào thiên kiếp mà độ kiếp chắc cũng chỉ có bọn hắn dám làm.

Đám vũ khí cùng áo giáp ban đầu còn như những đứa trẻ vừa rời tay mẹ ra ngoài chưa hiểu biết sự đời. Và hiện tại sẽ có một người thầy cho chúng hiểu chút sự đời.

Sáu đạo lôi xà ngoằn ngoèo, đen kịp đầy dữ tợn thẳng tắp đánh xuống trên thân chúng mang chúng từ trên trời đánh thẳng xuống mặt đất thành sáu cái hố lớn.

Lúc này sáu cái binh khí lại bắt đầu thể hiện ra cái tính cách của mỗi cái mỗi khác.

Linh Thiên Vũ của Lâm Thiên Tuyết trực tiếp hoá thần điểu Chu Tước bay lên không chung tấn công lại tia sét kia. Cả hai đều đánh thành một đoàn.

Trái lại bên kia, Tử Y liễu kiếm cùng Thanh Hồng kiếm lại giống như hai con thỏ nhút nhát chốn đăng sau Đại Địa bá thần khiên cùng hộp đàn của Phiêu Miểu cổ cầm. Cả hai đều hiện ra bản thể hình dáng để che chắn cho hai thanh kiếm núp phía sau. Một con cự tượng da thịt béo dày cùng một con huyền quy lười biếng mai cứng như sắt mặc cho thiên kiếp dáng xuống.

Còn đôi bao tay cuối cùng thì lại như một con mãnh hổ cùng đầu lôi xà kia giằng co không chịu tấn công.

Thế cục những binh khí kia độ kiếp nhìn qua thì sẽ thấy như là rất thuận lợi nhưng Nam Cung Hồng Nhan biết rằng thiên kiếp sẽ càng ngày càng mạnh đặc biệt là đạo thiên kiếp thứ 49 là đạo cuối cùng.

Nhưng Diệp Vô Thần đến cùng đang làm gì mà đến hiện tại còn chưa ra? Không những thế lại yên tâm để những tiểu chút chít kia độ kiếp sao? Hắn đến cùng đang nghĩ cái gì, làm cái gì bên trong trận.

Nếu Nam Cung Hồng Nhan khi nãy không tự tiện suy tính để dẫn tới phản phệ thì nàng đủ sức giúp đám binh khí vượt qua thiên kiếp. Hiện tại nếu nàng bước vào giúp thì chắc chắn tất cả đều phải chết vì trên người nàng hiện tại nghiệp lực phản phệ khi nãy vẫn còn sót lại rất nhiều.

Thiên kiếp của sáu thanh binh khí cũng đang dần đi tới những đạo thiên lôi cuối cùng. Đầu Chu Tước lông, cánh đã bị đánh xơ xác. Huyền Quy cùng Cự Tượng cũn đã bị đánh cho thân thể chảy máu đầm đìa, da thịt bong tróc ra. Bên kia Bạch hổ cũng đã bị tấn công dữ dội đang lui lại sau, bị đánh về nguyên hình chỉ là vấn đề thời gian. Có chăng chỉ có hai thanh kiếm là còn chút khá ít nhưng chắc chắn tấm bia to lớn chắn phía trước ngã xuống thì số phận của bọn hắn cũng đã định là thất bại.

……………

Đạo thiên kiếp cuối cùng của cả sáu bảo vật đều cùng một lúc giáng lâm. Đạo thiên kiếp này không còn là xà nữa mà đã chuyển thành giao long. Uy lực của chúng có thể so với tất cả 48 đạo lôi kiếp phía trước cộng lại, nếu hạ xuống thì lần này độ kiếp coi như hoàn toàn thất bại.

Cả sáu tiểu khí linh đều nhắm mắt cam chịu. Chúng đã kiệt sức rồi.

Đột nhiên dị biến xảy ra, sáu đầu giao long chỉ còn cách sáu tiểu chút chút vài chục trượng thì không hẹn mà cùng dừng lại như bị dính định thân thuật. Ánh mắt chúng bỏ qua luôn mấy tên độ kiếp chính chủ bên dưới mà chăm chú vào cái trận pháp bên cạnh.

Cả sáu không hẹn mà cùng lượn một vòng bay ngược lên trên trời khiến cho những người chứng kiến bên dưới đều trố mắt. Nam Cung Hồng Nhan tuy đã sống qua một kiếp nhưng cũng ngơ ngác không hiểu việc gì đang xảy ra với thiên kiếp.

Sáu con giao long kiếp như có một sự ăn ý trực tiếp uốn một vòng rồi lao thẳng vào nhau tạo ra lôi điện bắn tung toé ra xung quanh. Không đúng, phải nói là chúng dung nhập vào nhau mới đúng. Lôi điện tán đi để lộ ra một con quái vật hung dữ mình rắn, vảy cá, bờm sư tử, sừng hươu, bốn cái trảo cứng rắn như ưng trảo.

“Là lôi long kiếp. Đến cùng nó đang nhắm tới cái gì?”

Nhìn thấy con quái vật kia Nam Cung Hồng Nhan hoảng hốt kêu lên. Nàng đi theo Diệp Vô Thần bao nhiêu năm và cũng đã từng là một trong những kẻ đứng đầu thiên giới sao lại không thể không có chút kiến thức.

Nàng còn chưa kịp giải thích cho tất cả cái gì là lôi long kiếp thì nó đã hoàn thành tích tụ lao xuống. Hướng lao đi chính là chỗ Diệp Vô Thần luyện khí – Hư Vô cấm thiên đại trận. Nang Cung Hồng Nhan chợt nhận ra vội vàng lao tới định cản lại thì…

“Rầm”

Đại trận tự động sụp đổ để lộ ra Diệp Vô Thần đầu tóc bù xù rối như tổ quạ, sắc mặt trắng bệch như vừa ốm dậy. Nhưng hắn cười. Khoé miệng hắn vẫn câu lên một nụ cười mãn nguyện.

Trên tay hắn có một chiếc vương miện vô cùng tinh xảo, đặc biệt giữa vương miện có đính một viên đá màu tím khiến cho nó càng thêm huyền bí mà lộng lẫy. Nhưng nó lại là mục tiêu của con lôi long hung hãn kia điều này khiến cho tất cả ngỡ ngàng.

Diệp Vô Thần vỗ vỗ quần áo cho sạch bụi đất từ từ đứng dậy chẳng thèm để ý đầu lôi long đang hung hãn lao tới ở sau lưng. Hắn ngửa mặt lên trời vừa cười vừa nói to:

“Lão tặc, còn không ra là ta sẽ coi như tiểu bò sát này là hộ thú sơn trang của ta đó nha”

Tất cả còn đang ngơ ngác thì trên bầu trời truyền tới tiếng thở dài sau đó là tiếng quát:

“Lôi Long, lùi ra đằng sau. Ngươi nghĩ ngươi là cái gì mà dám cùng Vô tiên sinh động thủ?”

Đầu long kia cũng nghe hiểu tiếng nhân loại nên ngoan ngoãn lùi ra sau. Đặc biệt nghe đến va chữ Vô Tiên sinh thân thể không tự chủ có chút run rẩy nhè nhẹ.

Diệp Vô Thần lại nhìn hắn tươi cười thương lượng:

“Nghe đồn Diệt Thiên thập nhị thần kiếp rất lợi hại thế nhưng ta lại không có tin. Không bằng chúng ta cược một ván xem xem Diệt Thiên đệ thập kiếp có mạnh như trong lời đồn.”

Nghe hắn nói xong thì bên kia vọng lại tiếng hồi đáp xen chút tức giận:

“Nói thẳng ra ngươi muốn cái gì?”

Diệp Vô Thần vẫn cười đáp:

“Là ngươi nói đó nha. Lão tử thấy tiểu bò sát này khá là thuận mắt, muốn cho nó ở lại. Ngươi thấy sao?”

Trong mây người kia nghe thấy thì vọng ra tiếng chửi mắng:

“Tên điên nhà ngươi hết việc rồi sao? Đầu rồng này lão tử chắc chắn sẽ không bán cho ngươi.”

Nghe vậy thì Diệp Vô Thần lại giả bổ lắc đầu đầy tiếc nuối:

“Vậy sao? Vậy ngươi mang nó về đi”

Kẻ trong mây nghe xong cũng bó tay toàn tập, tên điên phía dưới này may không hay có tính thích đoạt đồ người khác không thì thảm rồi. Nhưng một thứ gì hắn muốn rất ít có thể chạy thoát được.

Bài học của bản tôn hắn – Thiên đạo thì hắn biết câu vừa rồi tên này nói ra mang ý nghĩa là như thế nào. Không cho, không bán hoặc thương lượng được thì hắn nhất định sẽ trộm và hắn cũng thường tiện tay mang theo vài thứ khác nữa. Đến lúc đó khóc hết nước mắt cũng không kịp.

Nghĩ vậy hắn đành ngao ngán hỏi Diệp Vô Thần:

“Nói đi, muốn làm sao cược?”

“”Ta cho hắn giúp ta độ kiếp cho cái vương miện trong tay ta. Nếu vương miện của ta độ kiếp thành công coi như ta thắng, và ngược lại nếu vương miện bị huỷ coi như ta thua. Ta thắng tiểu bò sát kia về ta, ta thua tiểu bò sát kia vẫn về ta, ta cho ngươi vài viên đá vụn này.”

Nói xong hắn xoè bàn tay đưa ra ba mẩu đá đen xì. Bên kia người trong đám mấy cũng được một trận ngạc nhiên kinh hô:

“Cái đồ chơi này ngươi cũng tìm ra được. Hay ngươi đưa ta mấy khối nữa ta bán luôn cho ngươi tiểu chút chít kia.”

Điều này làm cho tất cả mọi người đều ngơ ngác đến sững sờ. Mới vừa rồi còn thề sống thề chết là sẽ không bán với bất kì giá nào, thế mà hiện tại…

“Vậy sao? Nhưng trong tay ta không có, nhưng chỗ ta luyện khí rơi rớt ít nhiều trong đó, muốn tìm thêm thì xuống đó mà kiếm. Nhưng mà tiểu bò sát này sẽ là của ta”

Tên kia cách không đưa tay hấp một cái ba viên đá trong tay Diệp Vô Thần biến mất, chỗ Diệp Vô Thần cũng bị hắn mang đi kể cả hạt bụi nhỏ nhất. Vừa tìm kiếm vừa vội vàng đáp:

“Của ngươi rồi, là của ngươi. Nhấc gọn chân ra chỗ khác để ta tìm đồ”

Diệp Vô Thần bước dịch ra ngoài vài trượng để hắn thoải mái tìm, vừa đi vừa phàn nàn:

“Cái tên nhà ngươi còn không biết đủ sao, lão tử thấy ngươi nhặt đá ở chỗ này của ta cũng nhiều lắm rồi đấy, mau mau lăn đi chỗ khác đừng làm phiền ta.”

Tên kia kiểm tra thật kĩ hơn mười lượt thấy không sót viên nào mới cầm lấy gần hai mươi viên đá nhỏ rời đi. Trên miệng hắn có lẽ còn treo nụ cười đắc thắng, một tiểu chút chít chắc chắn bị mất đổi lấy nhiều như vậy Tạo Hoá thần thiết, hắn lời to rồi.

Bên kia Lôi Long mặt mũi tràn đầy ngơ ngác, chưa hiểu cái gì đã bị bán đứt luôn rồi. Hiện tại thì nó lơ ngơ cũng chẳng biết làm cái gì nữa, làm gì còn uy phong lầm liệt như khi bắt đầu xuất hiện nữa chứ.

“Sáu tiểu tử các ngươi còn nằm đó giả chết sao? Có tin hay không ta một lần nữa luyện lại các ngươi”

Nghe Diệp Vô Thần gọi sáu thanh binh khí lập tức tiến lên vây quanh hắn nhè nhẹ co vào hắn như muốn lấy lòng.

Hắn cũng đưa tay vuốt ve chúng một cái rồi khẽ phất ta nói:

“Trở lại với chủ nhân của các ngươi đi thôi nào”

Sáu đạo binh khí tuy có chút không tình nguyện nhưng vẫn bay trở lại tay của năm người. Cả năm người cùng đưa tay tiếp nhận vũ khí trở lại, trên mặt bọn hắn đầy vẻ hài lòng. Phải biết tên cao cao tại thượng lúc nãy vì vài mẩu thần thiết sẵn sàng bán luôn con lôi long này đi, nếu mà hắn biết rằng vũ khí của bọn hắn đều hoàn toàn làm từ Tạo Hoá thần thiết biểu cảm sẽ như thế nào đây.

Sáu thanh vũ khí này hiện tại giống như một bộ phận không thể tách rời của cả năm người. Có lẽ bọn hắn đến tận sau này cũng không nghĩ ra thứ trong tay bọn hắn đáng giá như thế nào.

Diệp Vô Thần dang tay ôm lấy tiểu hồng nhi nhìn mọi người bắt đầu nói:

“Ở đây cũng không có người ngoài, mọi người cũng đều biết thân phận của nhau rồi. Hiện tại lão Hắc, ngươi đưa Hồng Nhan cùng Trần lão về trước, sau đó bắt đầu đi lãnh án phạt luôn. Nương cùng a Tử hai người ở lại ta có việc cần nói.”

Diệp Vô Thần hôn nhẹ Nam Cung Hồng Nhan một cái rồi mới thả tay để nàng đi theo lão Hắc ra ngoài.

Trong sân nhỏ trận pháp một lần nữa lại biến đổi, Diệp Vô Thần cách không nói với đầu kia Lôi Long:

“Tiểu bò sát, đi dạo nơi này một vòng tham quan sau đó trở lại đây ta có việc cho ngươi làm. Ngươi cũng có thể chạy đi. Nhưng muốn chạy thì tốt nhất đừng để ta tìm thấy, hiện tại con gái ta cũng rất ốm cần thịt rồng bồi dưỡng hơn nữa ta cũng đang thiếu một thứ làm dây đàn, dùng tạm long gân cũng có thể. Nên nếu muốn chạy thì phải suy nghĩ cho kĩ.”

Cả bốn người trở lại phòng của Diệp Vô Thần thì tiểu hồng nhi thơm nhẹ lên má hắn một cái rồi phụng phịu:

“Cha không quan tâm hồng nhi. Người rõ ràng lâu như vậy cũng không đến chơi cùng ta”

Nghe nàng nói vậy hắn bật cười, đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng nói:

“Sao ta lại không quan tấm hồng nhi. Chút nữa ta đưa con đi chơi xích đu được không. Hiện tại xem ta có gì cho con này.”

Tiểu hồng nhi vừa thấy hắn đưa ra cái vương miện kia thì lập tức cười hớn hở yêu thích không rời. Thấy nàng như vậy khoé môi hắn cũng nhếch lên một nụ cười. Công sức của hắn, đáng giá.

…………..

Sr lâu nay có tý vc bận xíu nha mn

Bạn đang đọc Vô Thiên sáng tác bởi Ha250801

Truyện Vô Thiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ha250801
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.