Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Không Tù Lung

Tiểu thuyết gốc · 4030 chữ

Cơ giáp Lubu đột nhiên ngã sấp mặt xuống cát bởi vì Aris đã biến mất sau một luồng sáng chói mắt. Khói bụi tung bay cùng một tiếng vang rất lớn, âm thanh chẳng khác nào một hồi chuông cảnh báo vang lên trong lòng đám người chơi vẫn còn tại chiến trường.

Hỗn Thiên Ma Hầu vốn dĩ được thiết lập mục tiêu là Thiên Long nhưng nay chính chủ đã lượn mất hút, nó bỗng quay đầu, đưa ánh mắt đỏ quạch nhìn về phía những tà hồn sư đã triệu hồi ra nó.

Áp lực khủng bố phủ xuống, mấy tên người chơi run lẩy bẩy, ánh mắt con khỉ còn tà ác hơn ánh mắt mẫu thân khi chúng quên bấm nút nồi cơm. Trong con ngươi đỏ hồng chỉ có đúng một chữ giết.

“Đậu con ngựa! Thằng đó đâu rồi?”

“Chết tiệt! Đám tà hồn sư chúng mày mau nghĩ cách điều khiển nó!”

“Mẹ! Tổ sư chim cút, nó nhìn qua đây rồi… đờ mờ mờ…”

Đám người chơi rối loạn, các thủ lĩnh đổ mồ hôi hột, kỹ năng chung cực không hổ là kỹ năng chung cực, không một ai trong số họ nghĩ rằng có thể giết được con khỉ này. Mặc dù cấp của nó chỉ là 50 nhưng cái cây máu chẳng thua kém gì lãnh chúa cấp 200, đã thế một khi tiêu diệt sinh vật triệu hồi sẽ không nhận được kinh nghiệm hoặc vật phẩm gì cả. Không một ai nguyện ý đối diện với cuộc mua bán lỗ vốn mà còn phải đắp cả mạng vào.

Bởi vì vậy, ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách. Người chơi không ai bảo ai đều đã nảy sinh ý định cút xéo trong đầu, đứng trước tình cảnh hiểm nghèo, cái gì thủ lĩnh, cái gì đội hình đều vứt lên chín tầng mây.

Chỉ có những tà hồn sư không chạy, họ đứng đực mặt ngay tại chỗ khóc không ra nước mắt, mặt mũi nhăn lại như trái khổ qua.

Chạy? Chạy thì có ích gì? Sở dĩ họ triệu hồi Hỗn Thiên Ma Hầu cũng chính vì sợ Thiên Long sẽ chạy.

Có một câu nói rằng mời thần thì dễ, tiễn thần lại khó. Hỗn Thiên Ma Hầu một khi xuất hiện thì sẽ san bằng tất cả, không đạt được đầy đủ máu huyết thì sẽ không rút lui.

Con khỉ nhìn đàn kiến nhép bát nháo ngay dưới chân, nó móc mũi, dùng ngón út gãi lỗ tai một cách thô bỉ. Ngay sau đó nó vươn vai ngáp dài rồi gõ cây bổng mấy cái lên mặt cát.

Mấy tiếng lầm rầm vang vọng, bỗng nhiên từng cột sáng đỏ hiện lên ở cả bốn phương tám hướng, chi chít bao vây toàn bộ người chơi vào trong thành một vòng tròn cực lớn.

Ánh sáng chớp tắt, qua vài giây đã hóa thành hàng ngàn Hỗn Thiên Ma Hầu, giống y xì đúc con khỉ đứng chính giữa dù kích cỡ nhỏ hơn, chỉ cao khoảng mười mét.

Tuy nhiên, chừng đó là quá đủ để khiến đám người chơi tuyệt vọng. Bọn họ có mà chạy đằng trời.

Ngay sau đó, các khán giả tại khắp nơi trong vũ trụ đã được chứng kiến một bữa tiệc thịnh soạn, đầy đủ máu tanh. Hành động xen lẫn bi thương, tiếng cháy nổ đùng đoàng cùng vô vàn các kỹ năng điêu luyện, quả thật sướng mắt.

Hỗn Thiên Ma Hầu hóa thân thành tổng tài bá đạo, sở hữu một cây gậy vừa thô vừa dài lại có thể biến ảo tùy ý. Những tên người chơi vốn dĩ cao cao tại thượng lại biến thành nàng hầu yếu ớt, chống trả sự xâm lược khủng bố trong vô vọng.

Thiên Hỏa Sa Mạc hóa thành nhân gian luyện ngục, Thiên Long giết người cũng chỉ là chín trâu rơi một sợi lông. Đến tay Hỗn Thiên Ma Hầu thì nó thịt cả chín con trâu, cái gì hồn sư mạnh mẽ, cái gì xe tăng thiết giáp, cái gì cơ giáp các thể loại đều bị vả chết, không sót một ai. Hàng ngàn con khỉ xúm lại bón hành, mỗi con điên cuồng vung gậy đến mức chỉ sợ người chơi không đủ cho chúng đánh.

Cho đến cuối cùng, người sống sót duy nhất lại chính là Tiểu Thiên Sứ vốn vẫn quan sát từ đằng xa. Cô bé mặc niệm cho ông già đúng ba giây rồi lựa chọn thoát trò chơi, chuyện lần này đã để lại trong lòng cô bé vô hạn kích thích, cô cũng muốn trở thành cường giả như Hỗn Thiên Ma Hầu, dễ dàng bón hành ông già quá cỡ… À không phải, là uy vũ hung tàn mới đúng.

Chuyện sau đó đành khép lại, Hỗn Thiên Ma Hầu khi đã thỏa mãn thì chui vào Cửa Địa Ngục, để lại hàng đống vật phẩm lấp lánh vùi trong sa mạc.

Ánh dương quang vẫn cháy rực trên bầu trời, mặt cát rung động theo những cơn gió, tuy nhiên cát tại mảnh chiến trường BDSM giữa khỉ và người đều đã hóa thành màu đỏ, nhìn từ xa đặc biệt vui mắt, có thể xưng kỳ cảnh.

…..

Trong chương trình truyền hình “Vô Tận Chiến” ngày hôm đó, vị MC mẫn cán Lưu Đức Phong đưa micro hỏi khách mời Mạnh Dũng - tổng giám đốc công ty Vô Tận đặt tại thành phố Talad.

Câu hỏi như sau: “Thưa ông! Nghe nói ông biết người chơi Thiên Long thật sự là ai. Ông có thể chia sẻ điều này cho khán giả chăng?”

Mạnh Dũng gật đầu, chỉnh sơ lại áo sơ mi rồi nhìn về phía ống kính máy quay nói: “Thưa quý vị khán giả, Thiên Long tên thật cũng là Thiên Long, hắn là một lão già năm nay đã hơn ba trăm tuổi. Vừa đê tiện biến thái lại vừa sử dụng các phần mềm bất hợp pháp.”

MC thích thú, hỏi tiếp: “Thưa ông! Nguồn tin này có xác thực chăng? Với lại vì sao ông nói người chơi sử dụng các phần mềm bất hợp pháp.”

Mạnh Dũng phẩy tay, thư ký Kim Dương từ cánh gà chạy vào, giao cho bộ phận kỹ thuật một cái USB nho nhỏ. Người nhận được đưa mắt nhìn MC với ý dò hỏi, Lưu Đức Phong cân nhắc trong chốc lát rồi gật đầu đáp trả.

Ngay sau đó trên màn hình xuất hiện gương mặt của Thiên Long cùng toàn bộ thông tin của hắn, hình ảnh này tương đối trùng kích bởi vì Thiên Long bên trên là một lão già hom hem, khọm khẹm, nhe hàm răng còn đúng ba cái đồng thời chĩa lên một ngón giữa với ý hỏi thăm sức khỏe mẫu thân đối phương. Ngoài ra ngày tháng năm sinh cùng địa chỉ đều hiện rõ, số điện thoại cũng có luôn.

“Như quý vị thấy đấy, đây là một tên già mất nết.” Mạnh Dũng giật luôn micro, bức xúc lên tiếng. Trong lòng hắn giờ phút này đều là lửa giận, cô con gái bỏ nhà đi mất với ý định tìm kiếm Thiên Long, thề sống chết lấy hắn làm chồng. Nếu như Mạnh Dũng dám phái người truy bắt thì thứ hắn nhận được sẽ là một cái xác chết.

Mạnh Dũng thừa hiểu hậu quả khi dám công khai thông tin chi tiết của một ai đó mà không che lên sóng truyền hình. Tuy nhiên hắn vẫn bất chấp vì muốn con gái có thể hiểu ra, thằng già chết tiệt này sẽ không thể khiến cho Yến Linh hạnh phúc.

MC mướt mồ hôi, bộ phận kỹ thuật vội vàng chuyển cảnh. Gương mặt Thiên Long biến mất, thay vào đó là một đoạn clip cắt cảnh hắn đang chiến đấu.

Mạnh Dũng nhìn màn hình, nói tiếp cứ như hắn mới là MC: “Gác lại chuyện vừa rồi, khi nãy anh Phong có hỏi vì sao tôi bảo là hắn sử dụng phần mềm bất hợp pháp. Thì quý vị nhìn đây…”

Gã giám đốc nước miếng tung bay, bắt đầu đề ra biết bao nhiêu nghi vấn.

Vì sao Thiên Long có thể thu phục một con rồng?

Vì sao Thiên Long lại có thể điều khiển được cơ giáp?

Vì sao Thiên Long lại dễ dàng điều khiển cơ giáp thi triển chiêu thức Lôi Đình Vạn Quân trong khi đó là một kỹ năng cấp cao cực khó, cho dù là tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không dám cam đoan thành công 100%.

Vì sao lúc cuối Thiên Long lại có thể lẳng lặng chuồn êm.

Đáp án chỉ có một, sự thật chỉ có một. Đó chính là thằng già này bật hack.

Chương trình sau đó kết lại với đúng một câu như vậy, trong lòng người xem dấy lên hàng ngàn lớp sóng.

Thế nhưng, chỉ khoảng nửa tiếng trôi qua từ khi chương trình kết thúc. Bên trong trò chơi Vô Tận Chiến bỗng xuất hiện một dòng thông báo vả đôm đốp vào mặt Mạnh Dũng.

“Xin chúc mừng người chơi Thiên Long thành công nhận được chức nghiệp bậc thầy kiếm thuật.”

Thông báo này chỉ nói lên hai điều.

Một, Thiên Long nhận được một chức nghiệp siêu hiếm, siêu mạnh.

Hai, hắn không bật hack, nếu có thì trò chơi đã tống cổ hắn ra ngoài.

Bởi vì thế, cuộc giao phong trong vô hình giữa Thiên Long và gã bố vợ tiện nghi kết thúc với chiến thắng tuyệt đối thuộc về Thiên Long.

Có kẻ vui, có người hận, có tên nghiến răng nghiến lợi khi nhìn thấy Thiên Long lên tivi, tâm trạng bọn họ không đồng nhất song chỉ biết rằng từ nay về sau, tên biến thái đã là một danh nhân trong Vô Tận Chiến.

…..

Từng đốm lửa bập bùng chiếu sáng vách tường lạnh lẽo, phía chính diện là song sắt han gỉ nhưng chắc chắn, dưới chân nhớp nháp chất lỏng tạo thành từ đất, bùn, chất thải và cả nước mưa rỉ xuống từ trên mái nhà.

Thiên Long ngồi khoanh chân trên một cái giường lụp xụp làm từ gỗ và rơm, đối diện hắn là một tên bạn tù mặt mũi đen nhẻm, tóc tai bù xù ngồi chồm hổm, trong ánh mắt hiện lên vẻ hưng phấn như điên.

“Anh bạn à! Anh có phải là thầy giáo của lớp học dục vọng không?” người chơi Vô Liêm Sỉ ngắm nghía Thiên Long cực kỳ cẩn thận, mấy ngón tay dài nhọn đầy đất bẩn vươn ra rồi thụt vào.

Thiên Long thở dài, gật gật đầu, trong lòng chỉ muốn chửi má nó. Sau khi Kiếm Thánh cứu hắn ra thì lập tức giao cho hắn phần thưởng nhiệm vụ cùng một cái huy chương chứng minh đã trở thành đồ đệ của lão.

Ấy thế mà đương lúc Thiên Long hưng phấn, thầm nghĩ từ nay về sau sẽ thỏa sức kiếm gái thì lão lại tặng cho hắn một thùng nước lạnh. Kiếm Thánh đưa luôn Thiên Long vô tù, với mỹ danh rằng sát khí quá nặng, cần tẩy trừ nghiệp quả kẻo tu luyện không thuận.

Thiên Long cũng muốn phản kháng nhưng chẳng được, hắn chính thức xếp Kiếm Thánh vào sổ đen, kẻ thù số một, gặp ở đâu sẽ chém ở đấy.

Bởi vì cái hạn tù hắn nhận là một trăm năm, những một trăm năm. Chờ mãn hạn tù thì có khi thằng em Thiên Long cũng chẳng thể dùng được.

Bên trong Vô Tận Chiến dĩ nhiên có nhà tù để hạn chế việc người chơi cấp cao đồ sát người chơi cấp thấp loạn xạ ngầu. Thông thường trước khi nhận án tù đều sẽ được trải qua hội đồng xét xử, người chơi và các NPC cấp cao sẽ phán định mức án mà người chơi phải nhận.

Thế mà Thiên Long cũng không biết Kiếm Thánh giở trò gì để có thể một phát đưa hắn đi thẳng đến nhà tù, mất luôn cả quyền công dân.

Ở tù trong Vô Tận Chiến cũng thật sự là ở tù, không có lấy một kẽ hở nào để lách. Cho dù có tự sát chơi tài khoản khác thì vẫn phải ở trong cái cũi sắt này theo đúng thời gian quy định, hình như chưa có ai lãnh án phạt cao như hắn. Dĩ nhiên là trừ những tù nhân thật sự ngoài đời, nghe nói rằng chính phủ khắp nơi cũng đều cho tù nhân ở tù song song, cả trong trò chơi và ngoài đời thật cho thêm phần dằn vặt.

“Ê này! Ê này! Nói gì đi chứ?” tên Vô Liêm Sỉ quơ tay trước mặt Thiên Long kéo hắn về thực tại.

Thiên Long lộ vẻ chán ghét, tuy nhiên để tìm hiểu thông tin nên hắn hỏi: “Đây là nơi nào? Anh biết không? Với lại anh ở đây bao lâu rồi?”

Vô Liêm Sỉ nở nụ cười khoe bộ nhá lồi lõm rồi đáp: “Không biết! Chỉ biết chỗ này tên Thiên Không Tù Lung, tôi ở đây chắc cũng được mười năm rồi.”

“Mười năm?” Thiên Long sợ hãi than, hắn đã làm cái quái gì mà chui rúc trong này tận mười năm.

Vô Liêm Sỉ gật gù, nói: “Ừm, đắc tội một thằng quan to bị nó ném vào đây. Mà tôi cũng không phải tù nhân bên ngoài đâu đấy. Lâu lâu cần yên tĩnh thì tôi mới chui vào đây giải khuây, không ngờ lần này lại gặp được anh. À mà chương trình của anh đặc sắc lắm đấy.”

“Cảm ơn lời khen!” Thiên Long cười cười, cũng không rõ tên này nói chương trình nào. Là đánh nhau hay là đánh Tiểu Thiên Sứ.

Vô Liêm Sỉ cười tà, híp mắt nói: “Người anh em, chắc ở đây vài tháng nhỉ. Hay tranh thủ dạy cho tôi tán gái được chứ? Tôi cũng muốn được như anh.”

“Không có tâm trạng, xin lỗi nhé!” Thiên Long lắc lắc đầu, việc hiện tại hắn muốn chính là làm cách nào để thoát khỏi cái cũi khốn kiếp này.

Thấy Thiên Long từ chối, Vô Liêm Sỉ không buồn mà đá sang chuyện khác, hắn hỏi: “Anh phải ở đây bao lâu?”

“Một trăm năm!”

“Hả? Thật sự? Người anh em đắc tội với ai thế?”

“Kiếm Thánh!”

…..

Thiên Long thoát khỏi trò chơi, đẩy cửa khoang kim loại bước ra ngoài. Sau bao nhiêu ngày thì đây là lần đầu Thiên Long trở về thế giới thật.

Khẽ vận động cơ thể bằng những động tác đơn giản, Thiên Long rất nhanh đã có vài cảm giác khác thường. Cơ bắp rắn chắc, sức mạnh to lớn, tất cả các giác quan đều được tăng cường.

Thiên Long có thể nghe, ngửi hoặc nhìn thấy từ khoảng cách rất xa. Để chứng minh cho phán đoán của bản thân, hắn bèn đi đến cạnh cửa sổ.

Bên ngoài trời đã nhá nhem tối, đâu đó vài cánh chim mải miết bay về tổ sau một ngày mệt nhọc, Thiên Long thậm chí có thể nhìn rõ được từng sợi lông nho nhỏ trên thân những con chim én. Bầu trời trong mắt hắn đột nhiên mang vẻ lạ lẫm khác thường, Thiên Long không biết vì sao nhưng hắn có thể cảm nhận được những mảng sáng kỳ lạ đủ màu sắc lơ lửng khắp nơi, đó có lẽ chính là linh khí mà Tiên Lệ đã từng đề cập đến.

Móc trong người ra một điếu thuốc, Thiên Long ngẩn ngơ theo làn khói trắng đến xuất thần. Thì ra Tiên Lệ nói đều là thật, hắn thật sự đã trở thành một tu sĩ mạnh mẽ.

Thiên Long từng nghe nói rằng Nguyễn Văn Phong từng đề cập đến việc con người vẫn có thể tiến hóa, có lẽ bản chất của việc tu luyện chính là như vậy, dùng linh khí để giúp não bộ lẫn thân thể tiến hóa, đạt được sức mạnh vô biên và tuổi thọ dài lâu.

Một làn khói đen đột nhiên bay ra từ cơ thể Thiên Long, nháy mắt đã hóa thành một cái xúc xích đen sì. Tiên Lệ mở bừng mắt, dáo dác nhìn xung quanh với một bộ dạng đầy tò mò.

“Chủ nhân! Đây là thế giới thật của ngài sao? Trông thật kỳ lạ.”

Thiên Long gật gù, nói: “Chỗ này không hề có tu luyện, nhân loại phát triển theo thiên hướng khoa học - kỹ thuật là chính. Mấy cái trò tu luyện kia chỉ xuất hiện bên trong tiểu thuyết.”

“Ấy chủ nhân, cái thứ hình trụ bốc khói ngài ngậm trong miệng được gọi là thuốc lá nhỉ? Cho thuộc hạ thử với.”

Thiên Long lấy ra một điếu đút vào cái miệng dọc trên đầu Tiên Lệ, giúp nó châm lửa. Thú thật nhìn cái đồ chơi thành tinh này ngậm thuốc lá trông cực kỳ quái dị.

Tiên Lệ bắt chước Thiên Long rít một hơi dài rồi nhả khói, ánh mắt híp lại như thể lạc lối vào trong đê mê. Nó nói: “Chậc, thứ này thật ngon miệng, thuộc hạ nghe nói còn có cả thuốc lắc với cả ma tóe, hôm nào chủ nhân ngài cho thuộc hạ thử nhé.”

Thiên Long lắc đầu đáp: “Không được! Mấy cái thứ đó đụng vô là ở tù đấy. Chú em chỉ có thể thử thuốc lào, cái được gọi là quốc hồn quốc túy của bọn anh thôi.”

“Oke chủ nhân! Mà ngài hài lòng chứ? Trong thời gian ngắn ngài hãy ở thế giới thật tu luyện để làm quen với cơ thể mới đi. Cái trò chơi tạm nghỉ một thời gian cũng được.”

Thiên Long gật đầu, đây cũng là ý định của hắn, trong thời gian ngắn hẳn không thể thoát khỏi Thiên Không Tù Lung, hắn cũng muốn lên mạng để tìm thêm thông tin về cái nhà tù khốn kiếp nó, muốn Thiên Long thành thật ngồi tù một trăm năm, Kiếm Thánh vẫn chưa có tuổi.

Đúng vào lúc này, đột nhiên tóc gáy Thiên Long dựng đứng, có cảm giác như đang bị ai đó nhằm vào.

Không một chút do dự hay chần chờ, Thiên Long lập tức cúi đầu nằm lăn ra đất, sau đó chuyển thân lăn vài vòng đến sát tường.

“Phụt! Xoảng!” tiếng súng kèm theo tiếng kính vỡ vang lên, một viên đạn bạc xuyên vỡ cửa kính, đâm vào tường gạch ngay đối diện khiến nó vỡ ra như mạng nhện. Thiên Long đã đúng khi tin vào bản năng của mình, nếu chậm một giây thì thứ phải vỡ ra chính là đầu hắn.

“Súng ngắm AWM S5?” Thiên Long tự nhủ, ánh mắt lóe lên sát khí, thằng óc chó nào dám phái người ám sát hắn? Súng AWM S5 là thứ chuyên dụng cho sát thủ, mỗi một viên đạn đều mang theo sát thương dữ dội, bên trong có chứa loại chất độc Cái Chết Bạc kinh khủng, chỉ cần sượt qua thì năm phút sau đã có thể nghe được Tử Thần nói tiếng Việt.

“Tiên Lệ, tên sát thủ ở đâu?” Thiên Long hỏi.

Đồng thời cùng một lúc thân thể hắn cũng lăn liên tục, một loạt đạn bạc xả ngay vào bờ tường Thiên Long đang nấp. Xi măng bị bắn vỡ ra, từng cơn gió lạnh lẽo xông vào mang theo mùi vị chết chóc.

Cái cây xúc xích dửng dưng như không, nó đáp: “Chủ nhân! Ngài sử dụng linh niệm đi, tên sát thủ đang ở trong phạm vi.”

“Linh niệm? Linh niệm là cái đếu gì?” Thiên Long đổ mồ hôi lạnh, cái đồ chơi chết tiệt này.

“Đơn giản lắm, hãy tập trung tinh thần và nhắm mắt lại, ý nghĩ tỏa ra xung quanh là được.”

Thiên Long ngờ ngợ nhưng cũng rõ tên này không nói đùa. Hắn lăn ngay vào cái bàn kim loại, lật úp nó xuống tạo thành lớp lá chắn tạm thời. Nấp ngay đằng sau và làm theo lời Tiên Lệ nói.

Linh niệm - một thứ kỳ lạ không thể giải thích bằng lời, có lẽ đây là cái thể hiện đầu tiên khi não bộ đạt được tiến hóa to lớn.

Thiên Long nhắm chặt mắt, cố gắng tập trung, trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh căn phòng theo dạng lập phương, từng kiến trúc xung quanh, từng vết nứt, từng chút bụi mịn, ngay cả những viên đạn bạc đang phá không bay đến hiện lên rất rõ ràng.

Thầm cảm thán chuyện này thật kỳ lạ, Thiên Long theo bản năng kéo dài linh niệm ra xa, di chuyển theo hướng đạn bay đến.

Một lát sau đó, trong óc Thiên Long xuất hiện hình ảnh một gã sát thủ mặc đồ kín thân đang nép mình trên một thanh kim loại bên trong một công trình dang dở. Tên sát thủ nọ nã đạn liên tục bằng cây AWM, trên gương mặt xấu xí xuất hiện nét cười dữ tợn. Sâu hơn một chút, Thiên Long không ngờ có thể cảm nhận được cả nhịp hô hấp và tiếng tim đập của gã.

Theo nhận định ban đầu, gã sát thủ này chắc chắn từng đi lính, mọi động tác và bản năng ẩn nấp chứng tỏ tên này được đào tạo rất bài bản.

Tuy nhiên, thấy thì thấy nhưng Thiên Long vẫn không thể thoát khỏi tình thế hiểm nghèo hiện tại. Bằng một cách thần kỳ nào đó Thiên Long cảm thấy tên sát thủ đã biết hắn ở đâu, tuy những viên đạn bay tới có vẻ lung tung vô định song đã khóa cứng không gian xung quanh mặt bàn kim loại, nếu dám ló đầu ra thì chết là cái chắc.

Chẳng những thế Thiên Long còn thấy được hàng chục băng đạn được tên sát thủ xếp sẵn xung quanh, số lượng lớn như thế cho dù bắn liên tục tới sáng mai thì vẫn có thể.

“Choang! Choang! Phụt! Phụt” đạn nã như mưa, tuy bị chặn lại bởi mặt bàn kim loại dày cui song lá chắn che thân cho Thiên Long cũng dần biến dạng, nếu tên sát thủ có thể nã năm viên liên tục vào một điểm thì việc xuyên phá chỉ là vấn đề thời gian.

Tiên Lệ lơ lửng, thảnh thơi nhả khói, thân thể vô hình của nó khiến màn mưa đạn không thể chạm vào.

“Chủ nhân à! Ngài ngốc thật hay giả vờ ngốc vậy? Còn không mau điều khiển thuộc hạ để xiên hắn.”

Lúc này, Thiên Long mới vỡ lẽ, trong đầu đã có suy nghĩ, lần đầu tiên làm tu sĩ, một lần vượt hai cấp vẫn có nhiều bỡ ngỡ.

Linh niệm tập trung, Thiên Long cố gắng kết nối cùng Tiên Lệ, hắn phát hiện rằng có thể sử dụng Tiên Lệ như một cánh tay kéo dài.

“Giết!”

Sát khí lóe lên trong ánh mắt, Thiên Long điều khiển Tiên Lệ phá không bay đi. Trên cây xúc xích tỏa ra hắc quang dữ tợn, cắt ngang không trung như một tia sấm sét.

Tên sát thủ đằng xa còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì khẩu AWM trong tay hắn đã tan vỡ. Nháy mắt sau đó, trong miệng tên sát thủ có một thứ to lớn đâm vào khiến hắn khó thở nhổm người dậy, cả hai tay cố gắng moi móc cây xúc xích chặn ngang họng.

Tuy nhiên, tên này không thể làm gì, vài giây sau hai mắt hắn đã trợn tròn, ngã xuống đất sùi bọt mép.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.