Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ Đài Chiến

Tiểu thuyết gốc · 3216 chữ

Buổi sáng sớm, như mọi ngày, Lâm Thiên đang cùng cha mẹ làm việc trên cánh đồng.

Tô Khất vừa chạy đến vừa kêu lên: "Lâm Thiên, có chuyện lớn rồi ?".

Lâm Thiên giật mình, ngoảnh đầu lại nhìn thấy Tô Khất sau đó xin phép bố mẹ đi gặp bạn.

"Có chuyện gì mà mới sáng sớm mày chạy đến đây vậy ?" Lâm Thiên nói.

Tô Khất: "Làng mình và làng Trấn Thiên sắp đánh nhau to rồi, mày với tao tham gia không ?"

Lâm Thiên đáp: "Sao lại đánh nhau ? Cha mẹ tao cũng không cho tao đi đâu"

Tô Khất kể sự tình: "Hai tên thanh niên của huyện mình và huyện Trấn Thiên tranh giành mỹ nữ mà cô gái kia lại ở huyện Trấn Thiên, tên thanh niên ở huyện Trấn Thiên tức giận vì mất người đẹp nên lấy cớ bảo vệ gái làng, cùng các thanh niên khác trong huyện tổ chức đấu võ công khai, huyện Trần Lãng phải lấy được quán quân mới được rước dâu. Phần thưởng của quán quân là một quyển nội công".

"Nếu là đấu võ công khai và lấy danh dự cho huyện của mình thì chắc cha mẹ tao không la rầy đâu" Lâm Thiên hài lòng nói.

Buổi chiều hôm sau, ngay gần con sông ngăn cách hai huyện, một võ đài đã được dựng lên, vô số chiếc ghế gỗ được xếp xung quanh.

Người dân hai huyện ngồi tập trung xung quanh võ đài đầy kín, ở hàng ghế sang trọng là hai vị bổ đầu Long Hiếu và Hoàng Lăng. Huyện Trấn Thiên được đánh giá rất cao trong cuộc tỉ võ này, vì đây là huyện duy nhất trong 4 huyện có võ quán.

8 thí sinh tham gia của làng Trần Lãng là: Lâm Thiên, Tô Khất, Lý Côn, Vũ Lăng…

Lâm Thiên với danh tiếng đã đánh ngang tay với Cao Phi lần trước, khi hắn và Tô Khất đăng kí thì đã được điền ngay vào danh sách tham dự.

8 thí sinh tham gia của làng Trấn Thiên là: Phi Hồng, Phi Vũ, Du Long, Chí Phèo, Văn Đông…

Sau khi hai bô lão đại diện cho hai huyện, bốc thăm các phiếu tên của thí sinh, và chia cặp đấu.

Vòng 1, Lâm Thiên đối đầu với Chí Phéo.

Chí Phèo tự tin bước lên võ đài: "Hahaaha, nhóc con hãy tự hào về bản thân mình đi vì nhóc chỉ thua nhà vô địch mà thôi".

Lâm Thiên: "???".

Chí Phèo vừa lao đến tấn công vừa thét lên: "Hãy nhận lấy sự hủy diệt của võ công vô địch tự sáng tạo của ta".

"Vô Cực Phá Diệt Duyệt Thiên Vô Địch Thần Quyền".

Chí Phèo tung một cú đấm vào ngực Lâm Thiên còn Lâm Thiên thì đứng yên, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn hắn.

Thiên Ý trong tiềm thức nói: Đã học được quyền pháp bất nhập lưu "Cú đấm thường".

Lâm Thiên tiếp tục đứng như trời chồng: "Đây cũng là võ công sao ?"

Chí Phèo tiếp tục cao hứng: "Hahahaa, nhóc bị ta đánh đến chết đứng luôn rồi, một quyền tiếp theo ta sẽ hủy diệt nhóc con nhà ngươi"

"Hàng Long Phục Hổ Đồ Phật Diệt Ma Chí Tôn Vô Địch Thần Quyền"

Trong đầu của Thiên Lâm, giọng Thiên Ý lại vang lên: Đã học được quyền pháp bất nhập lưu "Cú đấm nghiêm túc".

"Ta hết chịu nổi rồi" Lâm Thiên thầm gào thét trong lòng đồng thời tung một cú đấm vào mặt Chí Phèo.

Chí Phèo quay một vòng, nằm bẹp xuống sàn đấu, bất tỉnh.

Khán giả : "???".

Giám khảo: "???".

Vòng 2, số thí sinh còn lại là: Lâm Thiên, Tô Khất, Lý Côn, Vũ Lăng, Phi Hồng, Phi Vũ, Du long, Văn Đông.

Tiếp theo, Lâm Thiên đấu với Phi Hồng.

Phi Hồng, Phi Vũ là hai anh em,lần lượt 22 và 25 tuổi, cũng là hai võ sư xây dựng nên võ quán ở huyện Trấn Thiên, Phi Hồng tu luyện "Đường Lang quyền", Phi Vũ thì học "Thập Nhị Lộ Đàm Cước".

Phi Hồng nói: "Đối thủ lần trước của ta đã bị ta đánh cho đi gặp đại phu rồi, giờ thằng nhóc như ngươi hãy theo chân hắn đi"

Phi Hồng thi triển "Đường Lang Quyền" nhắm vào các điểm yếu của Lâm Thiên mà đánh.

Lâm Thiên áp chế chân khí, chỉ thể hiện ra Thực Dụng cảnh, thi triển "Oai kê quyền" kết hợp với bộ pháp để cầm chừng, mục đích đọc hết chiêu thức của Phi Hồng.

Sau khi giọng Thiên Ý vang lên: "Đã học được võ công lục cấp 'Đường Lang quyền'".

Lâm Thiên lại đổi trảo thành quyền, đấm thẳng vào ngực Phi Hồng khiến hắn nằm sân.

Vòng 3, số thí sinh còn lại là: Lâm Thiên, Phi Vũ, Du Long, Văn Đông.

Dân huyện Trấn Thiên cười mỉa mai nói:

"Hahaaha, còn lại 4 người mà chỉ có một người của huyện Trần Lãng".

"Chắc vào chung kết lại là nội chiến của người huyện chúng ta cũng nên, huyện Trần Lãng toàn phế vật mà muốn cướp gái huyện ta à, không xứng".

"Mau đổi tên giải đấu tỉ võ này đi, phải là "Trấn Thiên Tỉ Võ" mới đúng, hahaaha".

Dân huyện Trần Lãng, nghe thấy vậy, chỉ biết cúi đầu xuống đất, có một vài người hô to:

"Lâm Thiên cố lên".

"Cháu chính là hi vọng cuối cùng của chúng ta, Lâm Thiên cố lên".

Tiếp theo, Lâm Thiên đấu Phi Vũ.

Tô Khất ôm khuôn mặt đang sưng lên, lớn giọng: "Lâm Thiên, hắn là người đã đánh bại tao, hãy trả thù cho tao đi".

Phi Vũ khác với em của mình, Phi Hồng, hắn rất trầm tính.

Vừa chào hỏi xong, Phi Vũ liền thi triển "Thập nhị lộ đàm cước", cước pháp liên miên bất tuyệt, biến hóa hư hư thật thật.

Thối pháp rất có lợi thế khi đấu với quyền pháp, vì chân dài hơn tay, nên thối pháp có tầm đánh xa hơn quyền pháp. Quyền pháp chưa tới thì thối pháp đã đến rồi.

Lâm Thiên hiểu được điều này, trận trước hắn đã dùng con gà mổ chết con bọ ngựa, trận này hắn thi triển "Lão ngưu thối pháp" để đối kháng với Phi Vũ.

"Lão ngưu thối pháp" khác hoàn toàn với "Thập nhị lộ đàm cước", một bên cục súc, phòng thủ rồi nhắm thẳng vào điểm yếu đối phương, một bên biến ảo, tấn công liên tục không cho đối phương phản kháng.

Lâm Thiên và Phi Vũ cống hiến cho mọi người một trận đấu mãn nhãn, bụi từ trên sàn đấu bay lên khắp không trung tạo ra một không gian mờ ảo, bên trong hai võ sư đang dùng chân đối chân, lướt qua lướt lại như hai vũ công đang khiêu vũ.

Sau đó, Lâm Thiên bất ngờ chuyển thối pháp thành quyền pháp chịu một cước của Phi Vũ, sau đó dùng "Dã cẩu quyền" đấm liên tiếp vào người hắn.

Phi Vũ bất ngờ, liên tiếp bại lui và rơi xuống sàn đấu.

Người dân huyện Trần Lãng vui sướng hét lên, sau khi đã kiềm nén vì xấu hổ:

"Thắng rồi, thắng rồi".

"Lâm Thiên vô địch".

"Huyện Trần Lãng vô địch".

Còn người dân huyện Trấn Thiên lại bắt đầu lo lắng.

Vòng 4, chung kết Lâm Thiên đối đầu Du Long.

Du Long bước lên sàn, rồi hướng về Lâm Thiên mà nói:

"Ngươi tuổi còn nhỏ đi được đến đây đã là rất tốt rồi nhưng rất tiếc là gặp ta, dừng lại ở đây thôi, nhận thua đi".

Nói xong, Du Long vận chân khí của mình.

Bổ đầu Long Hiếu bất ngờ, đứng bật dậy: "Không thể nào, Linh Động Cảnh nhất trọng".

Bổ đầu Hoàng Lăng ngồi rung đùi cười nói: "Hahaaha, cuộc tỉ võ này đã có kết quả từ lúc nó bắt đầu rồi, Du Long chính là thiên tài ẩn giấu của làng Trấn Thiên, chỉ mới 18 tuổi đã là Linh Động cảnh nhất trọng. Để che giấu hắn, ta còn phải tốn tiền mua một quyển chép tay "Liễm tức công" ở thư viện trong thành".

"Du Long đã được một môn phái nhỏ nhận về làm đệ tử nội môn nhưng may mắn thay, trước khi đi hắn vẫn kịp tham gia cuộc tỉ võ này".

Hoàng Lăng tiếp tục cao hứng tuyên bố: "Huyện Trấn Thiên là nhà vô địch của cuộc tỉ võ lần này".

Du Long hướng về Lâm Thiên tiếp tục nói: "Sao ngươi vẫn chưa nhận thua ? Ngươi chán sống rồi à".

Lâm Thiên không muốn bộc lộ tu vi mình ở đây, Lâm Thiên nói: "Ngươi có tin về việc Thực Dụng cảnh có thể vượt cấp đánh thắng Linh Động cảnh không ?".

Du Long cười đầy vẻ mỉa mai: "Hahaha, ngươi muốn đánh thắng ta sao ? Hahaaha, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vậy thì ta sẽ phế bỏ ngươi".

Nói xong, Du Long thi triển "Ngư tường quyền", chân đạp bộ pháp "Thủy thượng phiêu".

"Ngư tường quyền": quyền pháp mô phỏng theo tư thái cá vượt Long Môn, sáng lập ra một loại hình ý quyền.

Lâm Thiên thi triển bộ pháp, lao đến Du Long thi triển ra: "Vô song quyển pháp" đồng thời bật chức năng "Nhìn thấu" đọc chiêu thức và tìm điểm yếu của hắn.

Giọng nói Thiên Ý vang lên: "Vô song quyền pháp được dung hợp từ 'Tam phu nông quyền, Mãnh hổ quyền pháp, Mãnh ngưu quyền pháp, Dã Cẩu quyền pháp, Hành Quân quyền pháp, Trường quyền, Khất cái quyền pháp, Duyên Nhai Hành Khất quyền, Đường Lang quyền, Cú đấm nghiêm túc', gồm 5 bạch cấp và 5 lục cấp, có 8 loại đã viên mãn, Vô song quyền pháp không thể lên được Lam cấp, nhưng đã siêu việt Lục cấp, và ở cảnh giới đại thành".

Nhưng Lâm Thiên đánh tới đâu, Du Long né được ở đó. Nắm đấm của hắn hoàn toàn đấm vào không khí

Du Long đấm liên tiếp vào mặt, ngực của Lâm Thiên, một cú đấm mạnh cuối cùng đánh Lâm Thiên văng ra xa.

Lâm Thiên tự hỏi: "Tại sao ta lại không đánh trúng hắn ? Võ kỹ của ta đã siêu việt lục cấp rồi, nội công cũng siêu việt lục cấp rồi. Không lẽ Thực Dụng cảnh và Linh Động cảnh lại chênh lệch lớn như vậy mà hắn chỉ mới là nhất trọng thôi".

Lâm Thiên dùng tay đưa nước bọt từ lưỡi bôi lên những vết thương trên ngực của mình nhầm thi triển "Liếm láp trị liệu". Hành động của hắn khiến mọi người đang quan sát phải ngỡ ngàng.

Du Long tiến lên nói: "Ngươi đang làm hành động dơ bẩn gì vậy ? Ngươi chịu thua chưa ?".

Lâm Thiên đứng dậy tiếp tục dùng bộ pháp, lao về phía Du Long mà đánh.

Du Long bất ngờ với hành động đấy: "Đúng là một tên điên, ngươi thích chết thì ta chiều".

Du Long tiếp tục tung hàng loạt cú đấm vào mặt, ngực, bụng của Lâm Thiên. Còn những cú đấm của Lâm Thiên thì cứ đi sượt qua người của Du Long, đấm vào không khí.

Lâm Thiên tiếp tục văng ra xa, lần này hắn bị thương nặng hơn lần trước, miệng đã nôn máu, lục phủ ngũ tạng tổn thương, mặt sưng bầm tím, mắt sưng lên, mí mắt trái bị rách, máu chảy ra khiến hắn tạm thời bị mù một bên mắt trái.

Người dân cả hai huyện đang đứng xung quanh xem, điều ngỡ ngàng với Lâm Thiên.

Hoàng Lăng châm biếm: "Kẻ yếu dù cố gắng cách mấy thì chỉ là vật dưới chân để kẻ mạnh đạp lên mà thôi" .

Đột nhiên, Lâm Hùng và Ngọc Như từ xa chạy lại, nhìn thấy tình trạng của con mình, vừa khóc nức nở vừa kêu rào:

"Lâm Thiên nhận thua đi con".

"Mau nhanh nhận thua đi, kỳ này cha sẽ cấm túc con 6 tháng, mau nhận thua rồi về nhà băng bó vết thương đi".

Lâm Thiên tiếp tục đứng dậy, nhìn về hướng cha mẹ bằng một con mắt còn sáng của mình mà nói lớn: "Cha mẹ hãy tin ở con, con sẽ làm được, con sẽ vượt qua mọi khó khăn".

Tô Khất đứng kế bên cha mẹ của Lâm Thiên, cũng động viên: "Cô chú cứ yên tâm, con tin cậu ta sẽ làm được".

Lâm Thiên trong tiềm thức nói với Thiên Ý: "Nếu lần này ta ngất đi thì nàng hãy kích thích tim ta, làm cho ta tỉnh dậy".

Thiên Ý nói: "Chủ nhân hãy bộc lộ sức mạnh của mình đi, chỉ cần khai mở một mạch thôi cũng đủ thắng trận này rồi".

Lâm Thiên gào thét: "Nàng hãy hứa với ta là sẽ kích thích tim ta khi ta ngất đi, nàng hãy hứa đi".

Thiên Ý xúc động nức nở: "Ta hứa".

Kỳ này Du Long chủ động lao đến Lâm Thiên tung quyền mà đánh, hắn không muốn tốn thời gian với một tên yếu kém như Lâm Thiên nữa.

Du long tiếp tục tung quyền vào người của Lâm Thiên.

Lâm Thiên chịu đòn lao vào, lấy hai tay và hai chân thi triển "Chó dữ quấn thân" khóa lấy hai tay và hai chân của Du Long, nhưng chưa được bao lâu Du Long đã thoát ra được khiến hắn bất ngờ.

Du Long giữ lấy tay trái Lâm Thiên, đấm liên tiếp vào cánh tay để phế bỏ nó. Thừa cơ đó, Lâm Thiên tung một cú đấm "Vô song quyền" vào ngực Du Long, hắn vì đang giữ tay của Lâm Thiên và ở quá gần nên hắn đã trúng đòn.

Du Long bị đánh bất ngờ liền buông tay Lâm Thiên ra và thi triển bộ pháp đi ra xa. Nhìn về Lâm Thiên rồi nói: "Cú đấm ngươi khá đau đấy nhưng ngươi đã tàn phế rồi, lần này ta sẽ ra đòn hạ gục ngươi"

Đúng như Du Long nói, cánh tay trái của Lâm Thiên tạm thời đã phế, một bên mắt trái cũng tạm thời mù do máu đông đã phủ hết mắt.

Ở dưới khán đài. Lâm Hùng ra sức kêu gọi Lâm Thiên nhận thua, Ngọc Như thì không dám nhìn con mình nữa.

Người dân huyện Trần Lãng cũng bắt đầu lên tiếng:

"Lâm Thiên, cháu nhận thua đi".

"Cháu thua, cháu vẫn là niềm tự hào của Trần Lãng huyện chúng ta".

Trong lúc này, giọng nói Thiên Ý vui vẻ vang lên:

"Chức năng 'Nhìn thấu' đã phân tích xong chuyển động của đối thủ".

"Đã học được lục cấp quyền pháp 'Ngư tường quyền'".

Lâm Thiên trong tiềm thức nói: "Ta đợi câu nói này từ nãy đến giờ, sao lần này phân tích lâu vậy ?".

Thiên Ý trêu đùa nói: "Thời gian phân tích vẫn thế, tại vì chủ nhân quá yếu, chưa đến 5 phút bị đánh bại đến 3 lần nên mới thấy thời gian trôi qua lâu".

Thiên Ý tâm trạng trở nên vui vẻ vì biết lần này Lâm Thiên chắc chắn thắng rồi.

Du Long lao đến tấn công, nhằm kết thúc Lâm Thiên nhưng mọi nắm đấm điều bị Lâm Thiên né được.

Lâm Thiên với chỉ một tay, một mắt nhưng nắm đấm lại liên tục tìm đến trúng người Du Long mà đánh. Vì mọi chuyển động của Du Long đã hiện rõ mồn một trong đầu hắn rồi.

Thế trận đổi chiều, nhân vật đổi vai. Du Long trở thành Lâm Thiên lúc trận đấu mới bắt đầu, mọi nắm đấm của hắn điều vào hư không, còn Lâm Thiên lại trở thành Du Long.

Du Long bị đấm liên tục vào mặt, ngực, bụng. Hắn bất ngờ và không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn bị đánh đến choáng váng.

Người dân hai huyện ở dưới sàn đấu thì ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa.

Lâm Hùng và Ngọc Như như vừa từ địa ngục trở về, vui sướng tột độ.

Hai bổ đầu Long Hiếu và Hoàng Lăng thì há hốc mồm, kinh ngạc nhất chính là Hoàng Lăng. Hắn thì thầm: "Nếu cố gắng hết sức thì kẻ yếu vẫn có thể chiến thắng được kẻ mạnh sao ?".

Du Long liên tục bại lui, đầu óc bị đánh đến không còn được tỉnh táo.

Lâm Thiên thét lên và tung một quyền cuối cùng: "Trần Lãng vô địch".

Thiên Ý cũng tham vui la lên: "Hệ Thống vô địch".

Du Long bị quyền kình đánh văng ra xa, và bất tỉnh.

Người dân huyện Trần Lãng la lên trong vui sướng:

"Trần Lãng vô địch".

"Lâm Thiên vô địch".

Một bô lão huyện Trần Lãng đứng lên tuyên bố: "Người đạt giải quán quân là Lâm Thiên".

Lâm Thiên nhặt lên một quyển sách đã rớt từ trên người của Du Long, có tựa đề là "Nê Thu Công".

Buổi tối, Lâm Thiên được đưa tới nhà đại phu trong huyện để chữa trị.

Lâm Thiên nằm trên giường nói: "Thiên Ý à, sai lầm của ta là tham gia giải đấu này, ta không ngờ lại có một tên ẩn giấu tu vi như Du Long".

Lâm Thiên nói tiếp: "Nếu ta khai mở một mạch bộc phát chân khí như lời nàng nói, thì một thằng nhóc 11 tuổi tu vi Linh Động cảnh nhất trọng sẽ như thế nào?".

Thiên Ý thành thật trả lời: "Chủ nhân sẽ được các môn phái lớn mời làm đệ tử nội môn hoặc chân truyền".

Lâm Thiên cười mỉa mai: "Hahaaha, 'Được mời' sao ? Nên nói đúng là 'Bị mời'. Lúc đó, nếu ta không đồng ý thì sẽ bị chính môn phái đó giết chết. Nếu ta đồng ý thì sẽ bị những kẻ thù của môn phái đó luôn luôn rình rập truy sát hoặc còn cay đắng hơn bị chính môn phái của mình phản bội giết chết vì sự tranh giành quyền lực. Ai lại muốn một đứa trẻ quê mùa không gốc gác, làm mất suất của con cháu mình ở đệ tử chân truyền hay kế nhiệm các chức vụ cao chứ".

"Tự đưa bản thân mình vào thế bị động chỉ có thiệt thòi thôi nhưng ta vẫn còn giữ được sự chủ động".

Thiên Ý vui vẻ trả lời: "Sau vụ việc này, chủ nhân đã kiếm thêm được vài môn võ công nữa mà quan trọng là danh tiếng của chủ nhân tại Trần Lãng huyện này đã tăng lên rất cao"

...

Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ em 1 view, một chương em sẽ viết khoảng hơn 2500 đến hơn 3000 chữ, tùy theo diễn biến tình huống ạ.

Để đảm bảo chất lượng truyện thì mỗi ngày em sẽ ra 1-2 chương ạ

Bạn đang đọc Võ Nhân Giang Hồ sáng tác bởi Despottt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Despottt
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.