Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm Chấn Ngũ Nhạc

Tiểu thuyết gốc · 2668 chữ

"Ám Kim cấp võ học sao ?" Lâm Thiên kinh ngạc.

Thiên Ý trả lời: "Đây là môn võ công đã thất truyền của Hành Sơn phái, được khắc trên vách đá trong hang động. Tu luyện 'Thiên Kiếm Tung Hoành Thế' sẽ giúp người đó đạt được 'Thế'".

"'Thế' chính là bản nâng cấp của 'Vực', khi một cao thủ tu luyện đến cửu tầng Cảnh Vực, thậm chí đột phá lên Hóa Nguyên cảnh cũng không thể chuyển đổi 'Vực' thành 'Thế'. Mà phải có đủ ngộ tinh và may mắn mới cảm ngộ được 'Thế'".

"Nắm giữ được 'Thế' rất khó, nâng cấp nó càng khó hơn. Ví dụ, muốn tiến cấp lên Kiếm Thế nhị trọng, thì phải cần 10 tầng Kiếm vực. Tuy nhiên, một người tối đa chỉ có được 9 tầng vực, nên chỉ có biện pháp tìm kiếm võ học có thể dung hợp vũ pháp với nhau, giống như 'Quỷ Trảo kiếm pháp', như vậy Kiếm vực cũng là Trảo vực và ngược lại".

"Còn có một cách tiến cấp khác nhưng khó khăn hơn, đó là tìm kiếm võ học có thể cảm ngộ được 'Thế' như 'Thiên Kiếm Tung Hoành Thế', cách này giống như là mò kim dưới đáy biển".

Sau khi nghe Thiên Ý giải thích cặn kẽ, Lâm Thiên liền hỏi:

"Vậy bây giờ, ta có thể tu luyện được 'Thiên Kiếm Tung Hoành Thế' không ?".

Thiên Ý lắc đầu: "Chỉ khi đạt được 9 tầng Cảnh vực, có nghĩa là phải có lực lượng của Kinh Hồng cảnh cửu trọng, trước mắt ta sẽ lưu trữ kiếm chiêu vào não bộ".

Hình phạt dành cho Lâm Thiên, ban đầu được đưa ra là phế bỏ võ công và đuổi khỏi môn phái. Sau quá trình thảo luận, các trưởng lão Hành Sơn phái đã ra quyết định:

"Hành vi của Lâm Thiên là ảnh hưởng nghiêm trọng đến tất cả mọi người cũng như danh dự của bổn phái. Tuy nhiên, niệm tình hắn đã vì tông môn mà cống hiến trong 2 tháng nay, hành vi phạm lỗi là do tu luyện võ công mà thành. Hình phạt sẽ là trục xuất Lâm Thiên ra khỏi tông môn vĩnh viễn".

Sau khi quyết định được công bố, các đệ tử liền vui mừng, hò reo, đánh trống mở hội.

Lâm Thiên thu dọn đồ đạc, một mình lặng lẽ xuống núi.

"Tông môn đã kìm hãm ta hơn 2 tháng nay rồi, nhờ có 'Phóng Tí công' mà ta không cần phải vắt óc suy nghĩ biện pháp thoát ly. Bây giờ ta đã trở lại thế chủ động rồi".

Vài tháng sau, trước cửa đại môn Hành Sơn phái, một thanh niên với khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, đang được rất nhiều đệ tử nội môn chào đón.

Hắn chính Hàn Phong, Linh Động cảnh bát trọng, đệ nhất cao thủ trong hàng ngũ nội môn đệ tử.

Sau vài ngày nữa, Hành Sơn Luận Võ sẽ được cử hành. Giống như nhiều đệ tử khác, Hàn Phong cũng tranh thủ trở về, sau thời gian dài lịch luyện.

Hành Sơn Luận Võ sẽ chia làm 2 phần gồm: "Chân Truyền thi đấu và Nội Môn thi đấu".

Phần thưởng dành cho Nội Môn tỉ võ bao gồm: "Quán quân sẽ đạt được 1000 lượng vàng, 10000 điểm cống hiến. Hạng nhì thì lấy được 200 lượng vàng, 5000 điểm cống hiến. Còn hạng ba là 100 lượng vàng, 2000 điểm cống hiến".

"Hành Sơn Luận Võ chỉ được tổ chức 5 năm một lần, nên phần thưởng thật sự là hấp dẫn. Tiếc rằng, ta không thể tham gia 'Chân truyền thi đấu', quán quân có thể nhận được 3000 lượng vàng, 30000 điểm cống hiến" Hàn Phong suy nghĩ.

Trong một buổi sáng, tiếng trống vang rền khắp Ngũ Hành Sơn, báo hiệu cuộc luận võ chính thức bắt đầu.

Trưởng lão chủ trì lớn tiếng nói: "Luận võ không được sử dụng đan dược, ám khí, hoặc các môn võ hèn hạ".

Đối thủ của đầu tiên của Hàn Phong chính là Vũ Văn, Lình Động cảnh thất trọng.

Hàn Phong thi triển " Hồi Phong Lạc Nhạn Kiếm" đối chiến với "Thiên Trụ Kiếm Pháp" của Vũ Văn.

Một lúc sau, kiếm pháp của Vũ Văn đã bị phá, hắn bị Hàn Phong chém trọng thương.

Đúng với danh xưng đệ nhất nội môn của mình, Hàn Phong như một cơn bão quét ngang và cuốn phăng đi mọi đối thủ của mình, và tiến đến chung kết.

Trận đấu cuối cùng, Hàn Phong đối chiến Chu Thông.

Chu Thông hiên ngang bước lên võ đài, hướng về Hàn Phong lên tiếng: "Danh hào đệ nhất nội môn nên được đổi chủ rồi".

Chu Thông bộc phát tu vi Linh Động cảnh bát trọng, thi triển "Hồi Phong Lạc Nhạn Kiếm" nhắm thẳng đến Hàn Phong.

Sau vài chiêu, Chu Thông liên tục bại lui, thầm mắng: "Tại sao ta và hắn có cảnh giới ngang nhau, kiếm pháp đều luyện đến đại thành. Nhưng ta lại cảm thấy hắn mạnh hơn ta một bậc, không lẽ…".

"Sau một thời gian không gặp, kiếm pháp của Hàn Phong đã luyện đến đăng phong tạo cực, đúng là hậu sinh khả úy" Trưởng lão chủ trì cảm thán.

"Hàn Phong chính là quán quân của nội môn thi đấu lần này" Một lời tuyên bố vang vọng, sau khi Chu Thông trọng thương và gục xuống.

Bên dưới võ đài, các đệ tử lại tiếp tục hò reo.

"Hàn Phong đệ nhất nội môn".

"Con mợ nó, Hàn Phong thật là đẹp trai".

"Lúc nãy, Hàn Phong đã nhìn ta, không lẽ là yêu từ cái nhìn đầu tiên ư ?".

"Hàn Phong ca ca, tối nay có thể ghé phòng ta không ? Ta có vài thế võ vẫn chưa hiểu, chúng ta có thể đấu kiếm với nhau".

Sau khi nhận phần thưởng, Hàn Phong đi đến gặp Hoàng Vinh, đại trưởng lão của Hành Sơn phái.

"Đại trưởng lão, xin lỗi đã làm phiền ngài, ta muốn đối chiến với đệ nhất nội môn của bốn tông môn còn lại trong Ngũ Nhạc Kiếm phái" Lâm Thiên cúi đầu, chấp tay và nói.

Lời nói nhỏ nhẹ của Lâm Thiên như một cơn sóng dữ dội đánh vào tâm trí của Hoàng Vinh, khiến hắn giật nảy cả người.

"Ngươi đừng tưởng mình là đệ nhất nội môn của Hành Sơn phái, thì có thể ngạo mạn như vậy. Giang hồ này rộng lớn hơn cái tầm nhìn nhỏ hẹp của một con ếch như ngươi rất nhiều. Mau quay về luyện công đi" Hoàng Vinh tức giận.

Lâm Thiên quay lưng đi ra khỏi cửa, và để lại một câu nói.

"100 năm nay, 10 lần Ngũ Nhạc Luận Kiếm được tổ chức, thì Hoa Sơn thắng 7 lần, Tung Sơn thắng 3 lần. Hành Sơn luôn bị coi là môn phái yếu nhất trong liên minh, ta thà làm con ếch đáy giếng chứ quyết không làm con rùa rụt cổ. Sao chúng ta không chơi lớn một lần khiến cho thiên hạ trầm trồ ?".

Hoàng Vinh tức giận, thét lớn: "Hỗn đãn, ngươi mau đứng lại, dám chửi ta là rùa sao ? Ngươi muốn chơi lớn đúng không ? Được, ta và ngươi sẽ quậy nát cái Ngũ Hành Sơn này".

Ngày hôm sau, Hoàng Vinh, Hàn Phong cùng vài đệ tử nội môn khác, đã đi đến chân núi Hằng Sơn.

Phía sau, các đệ tử mang theo một biểu ngữ lớn, được thêu lên 8 chữ vàng.

"Nội Môn Đệ Tử, Hành Sơn Vô Đối".

Chứng kiến việc này, Hàn Phong quay sang và nói nhỏ với Hoàng Vinh:

"Đại trưởng lão, không ngờ ngài lại chơi lớn như vậy ?".

Hoàng Vinh hăm dọa: "Ngươi lo cho bản thân mình đi, nếu ngươi bị bất kì môn phái nào đánh bại, ảnh hưởng đến danh dự của tông môn, ta sẽ không tha cho ngươi đâu".

Khi nhóm của Hoàng Vinh đi đến đại môn của Hằng Sơn phái, các đệ tử canh gác còn đang ngạc nhiên với sự xuất hiện của bọn họ.

Hoàng Vinh dồn chân khí vào thanh quản, mở miệng thét lớn:

"Hành Sơn phái tới chơi, mong được giao lưu võ thuật với quý phái".

Đại trưởng lão phái Hằng Sơn, Nghi Tâm đang ngồi trên ghế, xém thì lật ngửa.

"Sao lần này Hoa Sơn phái lại tới sớm hơn so với mọi khi nhỉ ?".

Nhị trưởng lão, Nghi Hoa thắc mắc: "Hình như muội nghe được là Hành Sơn chứ không phải Hoa Sơn".

"Hahaaha, Hành Sơn phái mà dám đến đây luận võ sao ? Khi đó thì mặt trời mọc đằng tây rồi"

Nghi Tâm vừa nói hết câu, âm thanh lại tiếp tục truyền đến.

"Hành Sơn phái tới chơi, mong được giao lưu võ thuật với quý phái".

"Con mợ nó, khinh người quá đáng, mau tập hợp hết tất cả đệ tử" Nghi Tâm tức giận, đập bàn.

Tam trưởng lão, Nghi Huệ nói chen vào: "Muội nghĩ bọn Hành Sơn phái vừa tìm được một tên đệ tử yêu nghiệt, nên thừa cơ hội này, muốn hạ uy danh của môn phái chúng ta".

"Mặc dù chúng ta chỉ là môn phái áp chót trong liên minh Ngũ Nhạc Kiếm phái, nhưng nếu để cho bọn dưới đáy xã hội như Hành Sơn xem thường, thì còn ra thể thống gì nữa, bọn chúng muốn ngôi lên, thì chúng ta sẽ nghiền ép chúng xuống".

Tại diễn võ trường, cao tầng và đệ tử của Hằng Sơn phái đã tập hợp đông đủ, tất cả đều hướng ánh mắt về nhóm người của Hành Sơn phái.

"Nghi Tâm đạo hữu, rất vui được gặp mặt, chúng tôi đến đây để giao lưu võ thuật với quý phái, nhằm giúp cho liên minh Ngũ Nhạc Kiếm phái chúng ta càng ngày gắn kết và phát triển" Hoàng Vinh chào hỏi.

Nghi Tâm nhìn thấy biểu ngữ 8 chữ vàng, mặt trở nên nghiêm nghị: "Đừng nhiều lời, ta sẽ cho dựng võ đài, ngươi mang theo bao nhiêu đệ nội môn thì hãy lần lượt cho lên hết đây. Đệ tử của bổn phái sẽ tiếp đãi thật nồng hậu".

"Không cần phải phiền hà như vậy đâu Nghi Tâm đạo hữu, chỉ cần một trận đấu giao hữu mà thôi" Hoàng Vinh vui vẻ, nói.

Nghi Tâm thắc mắc: "Một trận đấu ư ?".

Hoàng Vinh đưa tay về phía Hàn Phong: "Đúng vậy, xin giới thiệu với quý phái, đây chính là Hàn Phong, đệ nhất nội môn của bổn phái. Ta muốn Hàn Phong giao lưu võ thuật với quán quân nội môn của quý phái. Không biết, ý của Nghi Tâm đạo hữu ra sao ?".

"Đúng như lời của Nghi Huệ nói, bọn chúng thực sự tìm được một tên đệ tử nội môn yêu nghiệt, muốn nhân cơ hội này, hạ uy danh của Hằng Sơn phái. Khốn nạn, bọn ngươi tưởng môn phái ta không có nhân tài sao" Nghi Tâm nghĩ thầm.

Nghi Tâm tức giận, ra lệnh: "Liễu Hoa, con hãy dạy cho đám đàn ông này cách hành xử đi".

"Vâng trưởng lão" Liễu Hoa cung kính đáp lời

Sau đó, Liễu Hoa liền nhảy lên phía trước, bộc lộ tu vi Linh Động cảnh Bát trọng.

Hàn Phong cũng bộc phát tu vi, rút kiếm thi triển "Hồi Phong Lạc Nhạn Kiếm" lao về phía Liễu Hoa.

Đối diện với công kích của Hàn Phong, Liễu Hoa liền dùng "Mặc Hoa Kiếm Pháp" đáp trả.

Kiếm pháp của Hằng Sơn phái lấy tròn trĩnh làm hình thức, sở trường về chỗ kín đáo đầy khít, lấy phòng ngự làm chủ yếu. Chiêu thức nào cũng hàm chứa nội lực âm nhu là chủ. Khi cùng người đối địch, thường thường trong mười chiêu đã có đến chín thuộc về thế thủ, chỉ một chiêu là thừa chỗ sơ hở đột kích.

Trên diễn võ trường, Hàn Phong liên tục tấn công khiến cho Liễu Hoa không thể nào phản công.

"'Hồi Phong Lạc Nhạn Kiếm' đã luyện đến viên mãn, đó là lý do mà tại sao bọn chúng lại tự tin đến vậy" Nghi Tâm thở dài.

Một lúc sau, Hàn Phong thu kiếm chiêu, tung "Lưu Vân Chưởng" vào thế phòng thủ của Liễu Hoa, khiến cho cô trọng thương, thổ huyết.

Nghi Tâm quát: "Khốn kiếp, sao ngươi biết được điểm yếu của 'Mặc Hoa kiếm pháp', là lão cáo già Hoàng Vinh đã nói đúng không ?".

Hàn Phong bất ngờ bị sức ép vô hình đè nặng, cảm thấy khó thở.

Hoàng Vinh vừa điều động chân khí giảm áp lực cho Hàn Phong, vừa nói:

"Nghi Tâm đạo hữu, thắng là thắng, thua là thua. Nếu Hàn Phong không đánh vào chỗ sơ hở của 'Mặc Hoa kiếm pháp'. thì hắn cũng sẽ chiến thắng mà thôi. Đạo hữa cũng thừa biết sự chênh lệch của kiếm pháp viên mãn so với đại thành mà".

"Được, cuộc luận võ lần này, Hằng Sơn phái chúng ta thua, tạ ơn Hành Sơn phái đã chỉ giáo" Nghi Tâm bình tĩnh nói.

Hoàng Vinh thi lễ nói: "Không cần ơn nghĩa gì đâu, vì liên minh Ngũ Nhạc Kiếm phái vững mạnh. Hahaaha".

"Vì liên minh Ngũ Nhạc Kiếm phái vững mạnh" Nghi Tâm bất đắc dĩ thi lễ, lặp lại.

Khi xuống đến chân núi Hằng Sơn, Hoàng Vinh mở ra cuốn sổ nhỏ, trên đó có ghi tên của 4 môn phái: Hằng Sơn, Thái Sơn, Tung Sơn, Hoa Sơn. Hắn liền lấy viết gạch ngang Hằng Sơn.

"Tiếp đến là Thái Sơn, Hahaaha" Hoàng Vinh cao hứng.

Thái Sơn, Luyện Võ trường, đứng đối diện với Hàn Phong, đó chính là Thiên Bảo, Linh Động cảnh bát trọng.

Thiên Bảo chân đạp "Tuấn Lĩnh Hoành Không" bộ pháp, rút kiếm thi triển "Thất Tinh Lạc Trường Không" kiếm pháp.

"Kiếm pháp của tên này cũng đã tu luyện đến viên mãn, võ công Thái Sơn đều dựa vào thơ ca, nhìn như nhu hòa nhưng lại ẩn chứa sức mạnh phi thường. Hàn Phong sẽ gặp khó khăn đây" Hoàng Vinh nghĩ thầm.

Hàn Phong cùng Thiên Bảo ăn miếng trả miếng, bất phân thắng bại.

Đột nhiên, Thiên Bảo biến chiêu, thi triển "Đại Tông Như Hà kiếm pháp", một đường chém mạnh mẽ như sóng biển, đánh văng thanh kiếm của Hàn Phong.

Hàn Phong liền dùng tay trái tung "Lưu Vân Chưởng" vào ngực Thiên Bảo, khiến hắn thổ huyết.

Nhân cơ hội Thiên Bảo bị đánh lui, Hàn Phong thi triển bộ pháp, áp sát, tung chưởng liên tục.

Đại trưởng lão Thái Sơn phái, Ngọc Cơ thở dài: "Ý tưởng của Bảo nhi là rất tốt. Tuy nhiên, ngoài kiếm pháp ra, đối thủ còn luyện cả 'Lưu Vân Chưởng' đến đăng phong tạo cực".

Thiên Bảo bị đánh bại, Thái Sơn phái cũng nhận thua.

Khi đi xuống núi, Hoàng Vinh lấy ra quyển sổ nhỏ, lấy viết gạch ngang Thái Sơn Phái, và thở dài.

"Hàn Phong à, thời gian vui vẻ của chúng ta sắp hết rồi, ngươi đã chứng minh được Hành Sơn phái không hề yếu kém, ngươi chính là niềm vinh dự của tông môn".

"Về môn phái, ta sẽ giảm nhẹ hình phạt cho sự ngạo mạn của ngươi".

"Vì tiếp theo, chính là Tung Sơn".

...

Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ em 1 view, một chương em sẽ viết khoảng hơn 2500 đến hơn 3000 chữ, tùy theo diễn biến tình huống ạ.

Để đảm bảo chất lượng truyện thì mỗi ngày em sẽ ra 1 chương ạ.

Bạn đang đọc Võ Nhân Giang Hồ sáng tác bởi Despottt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Despottt
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.