Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên địa châu

Tiểu thuyết gốc · 1853 chữ

Ý thức của Khang bị xích huyết ma kiếm đưa vào bên trong huyễn cảnh, hắn mở con mắt của mình ra, bên trong huyễn cảnh là một cái không gian đầy xác người và máu, biển được làm bằng máu, núi được tạo từ xác,trên cùng là thanh xích huyết ma kiếm.

Hắn hiểu ý của nó là gì, một khi tiếp nhận nó thì con đường chính đạo của hắn sẽ đoạn, trên tay hắn sẽ dính đầy máu tươi của chúng sinh, mở khi cầm nó máu sẽ chảy thành biển, xác sẽ chất thành núi.

Khang không ngần ngại gì, từng bước từng bước, leo lên trên núi xác người, cầm chặt lấy thanh kiếm, đối với hắn lúc này sức mạnh mới là trên hết.

Mà đạo thì sao chính đạo thì sao, cái nào cũng phải nhuộm máu cả thôi, sức mạnh mới là tất cả, kiếp trước nhìn người thân cuối cùng của mình chết đi trước mặt mà không làm được gì, cũng bởi vì hắn quá yếu.

Chung quy tất cả đều do sự yếu kém của chính bản thân hắn, nếu kiếp trước hắn mạnh mẽ hơn thì mọi chuyện sẽ khác, hắn căn hận chính bản thân mình vì mình quá yếu, kiếp này mọi sai lầm điều sẽ không tồn tại.

Ngay khi bàn tay của hắn cầm lấy xích huyết ma kiếm, hắn đã chấp nhận nó, linh hồn của hắn đã kết nối với thanh kiếm này, ma kiếm cũng truyền vào đầu của Khang về nguồn gốc của mình, xích huyết ma kiếm này là một binh khí xuất thân từ thượng giới.

Nó được một vị gọi là xích ma thiên đế rèn ra vào vạn năm trước, xích ma thiên đế đã bắt hơn cả tỷ tỷ người.

Để rèn ra nó, người già có, người trẻ có, con trai có, con gái có, điểm chung của tất cả bọn họ, là đều sẽ trở thành những nguyên liệu rèn, đúc ra xích huyết ma kiếm.

Trong lò rèn ra xích huyết ma kiếm vang lên những tiếng than khóc, kêu gào của những nạn nhân xấu số bị dùng để rèn ra một thanh ma kiếm.

Máu thịt và xương cốt của họ trở thành phôi cho kiếm, chưa hết linh hồn của họ sau khi chết đi không đi vào luân hồi chuyển kiếp, mà bị xích huyết ma kiếm phôi thai hút vào để giúp nó tiến hoá.

Sát khí, lệ khí, ma khí ngút trời lúc đó cả bầu trời hiện ánh đó rực, những âm thanh của những vong hồn bị xích huyết cắn nuốt vang lên không ngừng, xích ma thiên đế còn chịu chơi đến nỗi.

Vật cuối cùng rèn ra xích huyết ma kiếm là một xác chân long tộc, mang lại cho xích huyết ma kiếm một loại sức mạnh ngút trời, khi xích huyết ma kiếm này được tạo ra, thì nó đã được định sẵn sẽ chém thiên hạ thành biển máu, núi xác.

Khi đúc xong phẩm cấp của nó vượt xa linh phẩm vũ khí vô cùng nhiều, gấp ngàn lần linh phẩm, nó cùng vị xích ma thiên đế kia chinh chiến không biết bao nhiêu trận mạc, trong trận chiến cuối của xích ma thiên đế và tam nhãn thiên đế.

Kết quả xích ma thiên đế vẫn lạc, chết đi, xích huyết ma kiếm bị hư hại nghiêm trọng, phẩm cấp rơi xuống thấp nhất, nó bị rơi vào tàn tích của trận chiến, sự tồn tại của một thần binh như xích huyết ma kiếm bị rơi vào quên lãng, xích huyết ma kiếm vẫn ở đó chờ đợi vị chủ nhân tiếp theo của mình đến.

Khang thoát khỏi huyễn cảnh, ánh mắt của hắn tập trung lên xích huyết ma kiếm, theo thông tin Khang nhận được từ nó, thì hắn biết rằng nó hiện tại đang bị hư hại nghiên trọng vô cùng.

Có thể giúp nó hồi phục bằng cách cho nó ăn vũ khí, pháp bảo hoặc máu thịt, linh hồn của sinh vật, mỗi khi hồi phục đến 1 phẩm nhất định nào đó, thì đồng thời một năng lực đặc biệt của nó sẽ mở khoá.

Khang lòng hào hứng vô cùng khi mới lần đầu triệu hoán đã ra một thứ lợi hại như vậy, cầm xích huyết trên tay mặt Khang thể hiện ra sự vui sướng, hi vọng lần triệu hoán thiên phẩm cũng ra được một vật phẩm ngon lành như xích huyết ma kiếm.

"Triệu hoán pháp bảo thiên phẩm cho ta".

"Ting hoàn thành triệu hoán sau 30...29...28".

Nhìn thời gian triệu hoán Khang đoán vật phẩm này chắc chắn nó không quá ngon lành như xích huyết ma kiếm, lúc này có một ý nghĩ táo bạo hiện rõ lên trong đầu của Khang, hắn cầm chặt xích huyết ma kiếm.

Sau đó không chút chần chừ gì, hắn đã nâng thanh kiếm lên cỗ mình, chém ngang một đường, lưỡi kiếm của xích huyết sắc bén vô cùng, ngay lập tức chém đứt cổ của Khang.

Máu từ vết thương bắn ra như suối, hắn gục xuống, lần chết này Khang dần không còn sợ hãi cái chết nữa rồi, hắn xuất hiện lại ngay thời điểm chuẩn bị triệu hoán pháp bảo thiên phẩm.

"Triệu hoán pháp bảo thiên phẩm cho ta".

"Ting hoàn thành triệu hoán sau 30...29...28".

Thấy thời gian vẫn làm 30 giây, hắn suy ra vật phẩm triệu hoán không thay đổi, nên Khang đã đưa ra hai giả thuyết cho việc này.

Thứ nhất vật phẩm triệu hoán đã được định sẵn bởi hệ thống tà đế, dù có làm gì thì cũng sẽ không thể thay đổi vật phẩm đã định sẵn sẽ triệu hoán ra.

Thứ hai hiệu ứng cánh bướm, vật phẩm triệu hoán sẽ thay đổi nhưng cần một thứ gì đó để tác động, để làm nó thay đổi, vì chưa đủ bằng chứng nên hắn chưa chắc cái giả thuyết nào của mình là đúng.

"Chức mừng ngài nhận được thiên địa châu".

"Tên:thiên địa châu.

Loại: viên ngọc.

Đẳng cấp: thiêm phẩm cao cấp.

Nguồn gốc: thiên địa châu từng là một vùng đất rộng lớn của một hành tinh, sau đó bị một vị cường giả đại thừa đại viên mãn dùng lực lượng dồn nén vào bên trong một quả cầu".

Hư không hiện ra một quả cầu, quả cầu này bên ngoài được làm từ một loại thủy tinh vô cùng trong suốt, có độ tinh xảo cực kỳ cao, loại thủy tinh này đẹp và có độ phản chiếu ánh sáng cao, một loại thủy tinh cực kỳ quý giá.

Bên trong quả cầu là hai mảng màu sắc, xanh lá cây và xanh nước biển, nếu nhìn kỹ hơn vào bên trong viên ngọc này, có thể nhìn thấy cả cỏ, gió và sóng biển, là một cái tiểu thế giới đúng nghĩa.

Đối với những cái pháp bảo này mà nói, muốn nhận chủ vô cùng đơn giản, giống như xích huyết nhỏ máu nhận chủ, Khang lấy ngón tay đang chảy máu của mình do gai của xích huyết đâm, ấn vào thiên địa châu.

Ngay khi nhỏ máu nhận chủ với thiên địa châu, những nguồn thông tin của thiên địa châu, ùn ùn ụt kéo vào bên trong đầu của Khang, hắn lập tức biết nó sử dụng như thế nào.

Thiên địa châu là một cái pháp bảo không gian vô cùng quý giá, nó không đơn giản chỉ là một cái pháp bảo không gian đơn thuần, mà nó là một cái thế giới thu nhỏ.

Thiên địa châu này cao cấp hơn nhẫn trữ vật nhiều lần, vì nhẫn trữ vật không thể chứa được sự sống, nhưng thiên địa châu thì có, thiên địa châu này còn có thể tùy ý ra vào, còn có thể dùng để nuôi dưỡng linh dược bên trong.

Vì là một cái tiểu thiên địa nên nó sẽ tự sản sinh ra linh khí, nó còn có thể hút lấy linh khí bên ngoài vào để tăng cường nồng độ linh khí bên trong thiên địa châu.

Tối đa tụ gấp 3 lần nồng độ linh khí bên ngoài, với bên trong, phải biết trận pháp tụ linh khí cấp linh phẩm, cũng chỉ có thể tụ gấp 1,5 lần linh khí so với bên ngoài mà thôi.

Thiên địa châu thậm chí còn có chức năng che đậy khí tức người bên trong, dù là đại thừa cảnh cũng không thể phát giác ra được, một nơi hoàn hảo để ẩn tu, tu luyện.

Tuy chỉ có 30 giây thời gian triệu hoán nhưng Khang không ngờ được thứ đồ chơi này lại lợi hại như vậy, so sánh với xích huyết ma kiếm cũng một cái chín, một cái mười chứ mười, vận khí hôm nay của hắn quả nhiên không tồi mà chút nào.

Hai lần triệu hoán vậy mà toàn ra đồ lợi hại, một cái xích huyết ma kiếm đến từ tiên giới, một cái là một tiểu thế giới, có chức năng đa dụng và lợi ích không đếm hết.

"Chủ nhân khí vận hôm nay của ngài không tệ nha" Ngọc Nhi ngồi trên đầu của Khang nói, nàng vẻ mắt vui mừng nhìn hai cái pháp bảo, vũ khí trên tay của Khang, hai cái món đồ này quả thật rất không tồi.

Ánh mắt của nàng dần dần trở nên nghiêm trọng, khi nhìn vào hai cái lần triệu hoán cấm kỵ cuối cùng, còn bên trong kho không gian của hệ thống.

"Chủ nhân ngài phải cận thận, cấm kỵ không đơn giản đâu" nghe Ngọc Nhi nói với giọng nghiêm túc, thì ánh mắt Khang cũng trở nên nghiêm trọng, hắn sớm biết được rằng cấm kỵ chắc chắn không giống loại rau chợ, muốn nhận chủ là được.

"Ta sớm đoán ra được hai từ cấm kỵ này không đơn giản rồi, nhưng chưa đoán ra phiền em giải thích".

"Cấm kỵ là loại tồn tại đã sinh ra linh tính cực mạnh, nó sẽ chọn chủ thay vì chủ chọn nó,cái này cấm kỵ rất khó có chủ, vì tiêu chí nó chọn vô cùng khắc nghiệt và cao, một khi một khi chọn chủ thất bại thì, thì, thì...thì".

"Thì sao" Khang tò mò hỏi.

"Người đó sẽ bị thần hồn câu diệt vĩnh viễn không siêu sinh, vĩnh viễn tan biến vào hư vô" nghe những câu nói này của Ngọc Nhi cả người của hắn rung rẫy, nhưng rồi lại bình tĩnh lại.

Môi hắn nở ra một nụ cười, hắn muốn cược một ván cược cuối cùng, giữa năng lực sống lại, và cái thứ gọi là cấm kỵ kia, cái nào sẽ mạnh hơn, không một chút sợ hãi gì hắn đã triệu hoán cấm kỵ.

"Tiến hành triệu hoán cấm kỵ cho ta"...

Bạn đang đọc Vô Hạn Sống Lại, Ta Là Tà Đế. sáng tác bởi khanghaihuynh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanghaihuynh
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 172

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.