Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống

Tiểu thuyết gốc · 2053 chữ

Ý thức của Khang lần nữa thức tỉnh, hắn nhìn khung cảnh lúc này, hắn lúc này đang ăn bánh bao, cảm giác vô cùng quen thuộc, tại sao lại quen thuộc đến mức này, hắn lúc này nhớ lại mọi chuyện đã xảy không phải đã bị một quyền đánh chết rồi sao, tại sao hắn lại còn sống.

Đùng.

Cánh cửa lần nữa bị đá bay đi, tên nô dịch đó lại lần nữa đi vào đánh chết Khang, hắn không hiểu rốt cuộc cái đéo gì đang diễn ra, những câu nói cũ của tên đó, những khung cảnh cũ.

Ý thức của Khang dần mờ nhạt rồi biến mất...hắn lần nữa chết đi.

Ý thức lần nữa thức tỉnh, Khang nhìn lại khung cảnh lúc này hắn đang ăn bánh bao lấy sức, trên mặt Khang xuất hiện những nét không tin đây là sự thật, mồ hôi lạnh chảy ra, chờ đợi chuyện tiếp theo có xảy ra giống trước không.

Y như lần trước kẻ đó lần nữa đá bay cánh cửa, hắn lại một lần nữa đánh ra một quyền đoạt mạng Khang, ý thức của Khang lần thức tỉnh hắn không tin những gì đã xảy ra, mồ hôi chảy ra như suối, rốt cuộc cái chuyện quỷ gì đang diễn ra, mọi chuyện như cũ xảy ra, như một vòng lập vô tận vậy, hắn lần nữa bị đánh chết.

Lần chết thứ 5 cuối cùng Khang cũng hiểu chuyện gì xảy ra, hắn vậy mà có năng lực vô hạn sống lại, sau khi chết hết 7 lần, Khang cũng dần kiểm soát được cái thứ sức mạnh này.

Hắn có thể điều khiển thời gian mình sống lại, bằng cách trước khi chết nhớ lại thời gian mình muốn sống lại, giới hạn thời gian sống lại thì Khang chưa biết, lần thứ 8 chết đi sống lại, Khang quay về lúc mình chuẩn bị ăn bánh bao.

Hắn nằm yên giả chết, cánh cửa lần nữa bị đá bay ra, tên đó đi vào nhìn Khang, thở dài một hơi, rồi hắn tháo gỡ ra những cái xiềng xích trên tay, chân của Khang vô cùng thành thạo như làm vô số lần, sau đó vác Khang đi không nghi ngờ gì, Khang lòng vui sướng vì cuối cùng cũng thoát khỏi nguy hiểm, kế hoạch giả chết đã thành công.

Kẻ đó vác Khang đi đến bìa rừng yêu linh chi lâm, tên đó vác cái thân xác của Khang đến đây rồi vứt xuống, nơi đây là vô cùng nguy hiểm, bên trong yêu linh chi lâm tồn tại những con yêu thú từ cấp 1 đến cấp 9 ngang với nhân loại tụ khí đến độ kiếp cảnh.

Nguy hiểm luôn kèm theo cơ duyên, tuy nguy hiểm nhưng bên trong yêu linh chi lâm lại tồn tại những linh dược, tài nguyên quý giá bên trong thậm chí may mắn còn có thể bắt gặp được những truyền thừa của tiền bối từ thời xa xưa.

Là một chỗ lấy tài nguyên lớn nên tức nhiên những gia tộc cửu lưu nhưng Bạch Gia sẽ đi đến khai thác rồi, Bạch Gia cách không xa nơi này bao nhiêu, mà mục đích của việc đem Khang đến nơi này chính là để bọn yêu thú bên trong ăn thịt hắn.

Đây cũng là cách tốt nhất để giải quyết mấy cái xác, theo ký ức của Rẻ thì Khang biết những người bị Bạch Gia thí nghiệm mà chết, xác của họ sẽ được mang đến đây để cho yêu thú ăn, mà hắn cũng đang giống như vậy bị làm đồ ăn cho yêu thú, vừa thoát nguy cơ này lại đến nguy cơ khác.

Khang thầm chửi trong lòng, hắn lúc này chỉ là một tên phàm nhân, à không hắn là một phế nhân thì đúng hơn, cơ thể tàn tạ của Khang chậm rãi tựa vào gốc cây để đứng lên.

Hắn nhìn khung cảnh xung quanh toàn cây là cây, cơ thể lúc này càng lúc càng nghiêm trọng, hắn ít nhất phải tìm một thứ gì đó để ăn vào, lấy sức lực, cơ thể tuy bị thương nhưng giờ vết thương không còn nghiêm trọng nữa, chỉ cần ăn rồi lấy sức sớm ngày cũng sẽ hồi phục.

Quân trọng hơn hắn phải trả thù, sau khi chết 8 lần tâm trí của Khang rốt cuộc đã trở nên vô cùng điên loạn, hắn phải báo thù rửa hận cho cái thân thể tàn tạ phế nát này của mình.

Hắn muốn nhai xương cắn nuốt từng kẻ trong Bạch Gia đáng tiếc lúc này hắn khác gì phàm nhân, lấy gì báo thù một gia tộc tu chân hùng mạnh cơ chứ.

Hắn ít nhất phải tu luyện trở lại, mới có thể báo được thù, Khang thề kiếp này hắn sẽ không vô dụng như kiếp trước nữa, Khang sẽ để bất kì ai nhấm vào hắn phải nếm trải sự đau khổ đến cùng cực để bọn chúng sống không bằng chết, để bọn chúng phải cầu được chết.

"Bất quá ta phải rời khỏi đây trước trời tối cái đã, chuyện báo thù tu luyện tính sau vậy" Khang nói hắn hiểu rõ khi trời tối bên trong yêu linh chi lâm sẽ ra sao, những con yêu thú hung hăng sẽ thức tỉnh và đi săn, bọn yêu thú săn đêm thường mạnh hơn bọn săn ban ngày, lẫn vì trời tối khó thấy nên tạo lợi thế cho những cơ yêu thú săn đêm khi bọn chúng có thể nhìn trong bóng tối.

"Hệ thống tà đế bắt đầu tải xuống, tải xuống hoàn tất, bắt đầu nhận chủ nhân".

"10%...20%...30%...50%....70%...90%...100% hệ thống nhận chủ thành công, mời chủ nhân khởi động hệ thống".

Đang đi theo ký ức của Rẻ thì một âm thanh máy móc vang lên bên trong đầu của Khang, hắn không ngờ vậy mà mình có đến hai cái bàn tay vàng, trước mặt hắn xuất hiện một cái bản có chữ khởi động, không nghĩ nhiều hắn liền bấm khởi động nó.

Hắn chỉ là một cái phế nhân không thể tu luyện, muốn tìm lại cách tu luyện chắc chắn cũng không phải cái điều gì dễ dàng, phàm nhân muốn tu luyện còn khó, nói chi đến một cái phế nhân như hắn.

Sự xuất hiện của hệ thống như một cái lò sưởi ấm cho Khang trong những ngày đông lạnh giá, có nó cộng với khả năng sống lại kia Khang chắc chắn làm được những điều hắn muốn.

"Này hệ thống mày có cách nào giúp ta tu luyện không" Khang không nghĩ nhiều nói, hắn lúc này chỉ muốn tu luyện báo thù mà thôi, tu luyện mà là quan trọng nhất.

Lúc này trước mắt của Khang hệ thống ngưng tụ ra một hình ảnh nhỏ, là một tiểu loli xinh xắn đáng yêu, nàng kích thích chỉ bằng một bàn tay người trưởng thành, mái tóc vàng kim óng ánh, mắt to sáng tròn, mũi quỳnh, miệng nhỏ hồng, làn da trắng như tuyết, mặc một bộ váy ngắn làm bằng lá cây, phía sau có bốn cái cánh trong suốt.

"Xin chào chủ nhân em là người đại diện cho hệ thống, từ nay em sẽ phụ tá ngài chủ nhân" tiểu loli kiểu cúi đầu nói với Khang, âm thanh trong trẻo của nàng như một liều thuốc chữa lãnh tâm hồn hắn vậy, hắn quên đi những mệt mỏi khi nghe tiếng nàng nói, khác bọt với âm thanh máy móc của hệ thống kia.

"Được rồi em có tên chưa, ta đặt cho, để còn thuận tiện nói chuyện" Khang nói, kiếp trước hắn đọc không ít mấy cái truyện tiên hiệp và hệ thống nên đã nhanh chóng tiếp nhận thông tin.

Nàng nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó Khang suy nghĩ ra tên cho nàng, ánh mắt nàng nhìn hắn mong mỏi đợi chờ cái tên của mình, nghĩ xong Khang liền nói:

"Em sẽ tên là Ngọc Nhi, Ngọc nghĩa là viên đá quý, Nhi là chỉ dáng vẻ trẻ con của em, thế nào" Ngọc Nhi thích thú bay xung quanh đầu của Khang, ăn mừng xong nàng lần nữa bay đến trước mặt Khang.

"Ngọc Nhi rất thích tên của mình, cảm ơn chủ nhân nhiều" thấy dáng vẻ vui mừng của nàng Khang cũng vui lây luôn, tuy nhiên hắn không quên vấn đề chính, Khang liền hỏi Ngọc Nhi:

"Hệ thống có cách nào giúp ta tu luyện không, và quan trọng hệ thống vận hành ra sao".

Tình hình hiện giờ tuy có nguy hiểm nếu hắn không sớm rời khỏi khu rừng này nhưng không quan trọng vì hắn có sống lại, bằng cách vận hành của hệ thống, hắn biết cách nó vận hành mới có thể sử dụng được, Ngọc Nhi ánh mắt sắc bén đến lạ, nàng hiểu hắn muốn vào vấn đề chính liền nghiêm túc nói:

"Hệ thống tà đế sẽ làm mọi cách bằng mọi giá đem chủ nhân trở thành một vị vô thượng tồn tại, đè ép tất cả dưới chân của mình, ở trong thế giới mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt chửng cá bé thì muốn làm như vậy, chủ nhân phải là người mạnh nhất, vượt trên tất cả tồn tại, để mạnh lên chủ nhân có thể làm nhiệm vụ của hệ thống để nhận phần thưởng giúp mình mạnh lên, tuy nhiên trước tiên chủ nhân cần phải từ bỏ hiện tâm của mình, con đường trở thành một vị vô thượng tồn tại không cần có lòng chắc ẩn, càng không cần lương hiện".

Nghe Ngọc Nhi nói xong, hắn cuối cùng cũng hiểu tại sao gọi là tà đế rồi, đúng bước trên con đường này hắn phải trở thành một vị tà đế sát phạt quyết đoán, hắn phải trở thành một con cá lớn nhất nuốt chửng hết tất cả.

"Hệ thống chỉ vừa mới khởi động mà thôi, hiện tại nó chỉ mới ở cấp 0, quyền hạn và chức năng cực ít, chủ nhân phải mạnh lên, mạnh lên không ngừng để nâng cấp cho hệ thống, để nó mở ra càn nhiều chức năng mới nữa".

Khang gật đầu vô cùng hài lòng, nếu chỉ nhờ vào hệ thống con đường hắn sau này rất ngắn, chỉ có cố gắng của hắn kết hợp với hệ thống hắn mới có thể tiến xa nhất.

"Keng...nhiêm vụ chính: khởi đầu của vô thượng tồn tại, Tà Ác Đại Đế, phần thưởng thành công: chưa biết, thất bại trừng phạt: chết".

"Chú thích: trong vòng ngàn năm thống trị tinh cầu này, để mọi thế lực thập cấp phải thuần phục dưới chân của mình".

"Keng...nhiệm vụ phụ xích cấp: sự trả thù của Tà Đế, phần thưởng thành công: một lần triệu hoán bất kì vật phẩm trên linh phẩm, thất bại trừng phạt: bị Bạch Gia truy sát".

"Chú thích: biến bạch gia trở thành những nô lệ, trả thù bọn chúng đến nỗi bọn chúng sống không được chết không xong, làm bọn chúng hối hận với những thứ mình đã làm".

"Nhận thấy chủ nhân quá yếu, hệ thống tài trợ cho ngài một gói quà tân thủ trợ giúp ngài hoàn thành nhiệm vụ".

Vô số tiếng keng và những cái bản hệ thống xuất hiện trước mặt của Khang làm hắn vô cùng nhức đầu, sau khi ổn định lại hắn đóng hết mấy cái bảng nhiệm vụ khác, chỉ còn lại bảng hệ thống quà tân thủ mà thôi.

Bởi vì tất cả hi vọng của Khang đều đặt lên cái quà tân thủ này, hoàn thành nhiệm vụ thay không cũng do cái quà tân thủ này, ngón tay hắn đặt lên nút mở.

"Xác nhận mở quà tân thủ" âm thanh máy móc của hệ thống vang lên không chút chần chừ hắn xác nhận mở gói quà tân thủ này ra, ánh mắt hắn nhìn vào những phần quà sắp xuất hiện.

"Chức mừng chủ nhân nhận được......"

Bạn đang đọc Vô Hạn Sống Lại, Ta Là Tà Đế. sáng tác bởi khanghaihuynh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanghaihuynh
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 276

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.