Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vương Bài Thiên Tiên (1)

Tiểu thuyết gốc · 3931 chữ

Chương 30.1 Vương Bài Thiên Tiên (1)

Thiên Địa Thanh Lâu.

Từ Châu Huyền nhìn Quyền Mẫn Nga bộ dạng háo hức chui vào phòng chứa xác khô Đệ Nhất, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc. Nàng đã nhận ra bảy cô muội muội này thường xuyên tới căn phòng này, khi thì một người, có khi thì cả bảy người cùng vào. Bên trong chỉ có mỗi một cái xác khô của Đệ Nhất, đã khô cứng mười năm, không còn gì khác. Từ Châu Huyền vào xem qua, đánh gọi cũng không gọi được Đệ Nhất tỉnh dậy, tựa như đã hoàn toàn biến thành một cái cây khô vậy.

Đợi một lúc lâu không thấy Quyền Mẫn Nga đi ra, Từ Châu Huyền đánh bạo đẩy cửa lén lút đi vào.

Xác khô Đệ Nhất vẫn ngồi xếp bằng ngồi yên giữa phòng.

Trong phòng trống trơn.

Quyền Mẫn Nga nằm một bên Đệ Nhất bất động.

Thời gian vô tình, tiểu nương tử đã năm mươi tuổi, tóc đã lơ thơ bạc, khuôn mặt không son phấn đã nhiều nếp nhăn. Nhưng mà đôi mắt nhắm nghiền ngủ say vẫn mang nét trẻ con, vô cùng an nhiên và hạnh phúc, như đang mơ một giấc mơ đẹp đẽ yên bình.

Từ Châu Huyền nhìn khuôn mặt nhắm nghiền của Quyền Mẫn Nga, bất tri bất giác giơ tay lên sờ khuôn mặt mình. Dù ở Thiên Địa Thanh Lâu chỉ có một nam nhân như cái cây khô, nàng cũng chú ý chăm chút nhan sắc của, bây giờ năm mươi tuổi, nhưng nhìn vẫn còn ngon lắm, đã từ mĩ thiếu nữ thành mĩ phu nhân rồi. Nhưng thời gian vô tình, rồi nàng cũng sẽ tóc bạc da mồi, nếu như nàng may mắn sống thật lâu.

Không thành Tiên Thiên, lại xinh đẹp kiêu sa thế nào, cũng sẽ tàn phai.

Từ Châu Huyền thở dài, sau đó lại kiểm tra Quyền Mẫn Nga một hồi, thấy nàng như đang ngủ say, vậy cũng không biết tại sao Quyền Mẫn Nga lại chạy tới đây ngủ, nhưng cũng không quan tâm hơn, rời đi.

Đóng cửa lại, thấy Thân Trí Mẫn đứng bên ngoài. Nàng cũng đã tóc bạc lất phất trên tóc, khuôn mặt tràn đầy vết nhăn nheo. Từ Châu Huyền biết mười năm nay Thân Trí Mẫn điên cuồng tu luyện, không hề chú ý chăm sóc nhan sắc bản thân. Nhưng nàng nhìn vào đôi mắt Thân Trí Mẫn, lại càng ngày càng thấy thâm thuý cùng sáng rõ, đây cũng không phải ảo giác, Từ Châu Huyền khẳng định là vậy.

-Mẫn Nga ở bên trong?

Thân Trí Mẫn hỏi.

-Đúng vậy, nàng đang ngủ.

Từ Châu Huyền đáp lời.

-Cảm ơn.

Thân Trí Mẫn rất kiệm lời, mười năm ở chung Từ Châu Huyền cũng không nghe nàng nói mấy câu, nhưng lễ phép vẫn đủ cả.

-Các ngươi đây là đang làm gì?

Từ Châu Huyền không nhịn được hỏi.

-Chúng ta ngủ thôi.

-Thật?

-Thật!

Thân Trí Mẫn qua loa Từ Châu Huyền, sau đó tiến vào trong phòng, nằm bên cạnh Quyền Mẫn Nga, nhắm mắt một cái liền ngủ. Để mặt Từ Châu Huyền vẻ mặt đầy tò mò đứng ngoài cửa nhìn vào. Từ Châu Huyền không tìm được đáp án, đành đóng cửa lại rời đi.

Trong Hải Dương Ký Ức của ta.

-Tiểu Kim.

Thân Trí Mẫn vẫy tay gọi. Bộ dạng nàng lúc này đã biến thành như thời mười tám, thanh xuân và tươi trẻ. Tóc ngắn đen óng khoẻ mạnh, da thịt căng tràn, nhìn tinh thần sáng láng vô cùng, khác hẳn với bộ dạng già nua của thân thể bên ngoài.

-Gào.

Kim Long Khí gầm nhẹ một tiếng đáp lời, để Thân Trí Mẫn ngồi lên đầu, mang nàng đi xuyên qua trong Hải Dương Ký Ức, tiến vào một bong bóng từ bên ngoài đã thấy nó khác hẳn những bong bóng ký ức khác. Bong bóng này rất lớn, lại cho cảm giác chân thực, như bên trong nó là cả một thế giới vậy.

Là thảo nguyên mênh mông vô tận.

Cỏ non trải tận chân trời, hoa loa kèn đỏ thẫm nở rộ khắp nơi. Trời xanh mây trắng nắng vàng. Từng cơn gió lộng thổi tới tạo thành từng cơn sóng lớn trên thảm cỏ. Chim chóc bươm bướm đủ màu sắc bay lượn khắp chốn. Nơi xa xa từng đàn ngựa đang tự do tung vó trên thảo nguyên, hí vang vọng cả một vùng, vô cùng tự do và vui sướng.

-Lão công, mau tới bắt thiếp đi.

Quyền Mẫn Nga như trẻ con, thanh xuân và vui vẻ như những cơn gió đang thổi trên thảo nguyên kia. Nàng cưỡi trên một con ngựa màu trắng như tuyết, vui sướng tung vó, tóc dài đen óng không một sợi bạc tung bay. Ta cũng cưỡi ngựa đuổi theo, bắt kịp nàng, cùng chạy song song trên thảo nguyên tươi đẹp.

-Mẫn Nga ngươi vậy mà không đợi ta.

Thân Trí Mẫn cưỡi Kim Long Khí bay tới trên đầu chúng ta, nhằm ta nhảy xuống, quanh thân nàng loé lên ánh sáng, trang phục lập tức đổi thành trang phục nữ nhân thảo nguyên. Ta dang tay đỡ lấy nàng, ôm ngang nàng trong lòng.

-Muội xin lỗi, nhưng mà lúc nãy thấy tỷ đang tu luyện, không muốn đánh gãy nha.

-Hừ, người chỉ giỏi xin lỗi trong mơ thôi.

Thân Trí Mẫn xụ mặt.

-Thôi mà nhị tỷ, trong mơ ở đây thì cũng tính mà.

Quyền Mẫn Nga nũng nịu. Trò này nàng giỏi nhất rồi.

-Nể mặt lão công, tha ngươi một lần.

Ta đem Thân Trí Mẫn ngồi trên yên ngựa phía trước ta. Ngựa vẫn chầm chậm chạy tới.

-Thôi nào, hôm nay các nàng hẹn nhau làm gì vậy. Mẫn Nga cứ úp mở không chịu nói cho ta nghe.

Ta dò hỏi Thân Trí Mẫn.

-Không có gì lão công, chỉ là quyết một trận sinh tử chiến thôi.

Thân Trí Mẫn nhìn ta, khuôn mặt dịu dạng vô hạn, đáp lời.

-Ặc các lão bà tuỳ tiện, lão công không quấy rầy.

Ta liền nhảy xuống lưng ngựa chạy ra xa, trốn nhanh còn kịp.

Thân Trí Mẫn và Quyền Mẫn Nga nhìn nhau ánh mắt toé lửa. Hai nàng cùng lúc rút ra một cây giáo dài từ hư không, cùng thúc ngựa xông về phía nhau.

Keng

Trường thương chém vào nhau, vang lên âm thanh kim loại va chạm chói tai. Hai nàng bay ngược ra sau, cùng lượn vòng tuyệt đẹp rồi đặt chân lên trên thảm cỏ, động tác rất đẹp, rồi lại lao tới. Thân Trí Mẫn chém một giáo, Quyền Mẫn Nga cũng chém một giáo, hai nàng như cùng nhau biểu diễn một bài múa giáo rất nhịp nhàng, từ ngoài nhìn vào vô cùng đẹp mắt.

Nhưng các nàng là đang muốn chém chết nhau đấy.

Không hề nương tay.

-Lão công đặt kèo ai thắng không?

Kim Tuyết Hiền đến sau lưng ta mở lời. Phác Thảo Nga, Từ Du Nhã, Thân Huệ Trinh và Kim Xán Mỹ cũng đã có mặt.

-Lão bà giết nhau, ta không thể chọn a.

-Lão công, bỏng ngô.

Thân Huệ Trinh mời ta ăn bỏng ngô.

-A cám ơn.

-Lão công, cô ca này.

Kim Xán Mỹ mời ta uống cô ca.

-Cám ơn lão bà.

Cuối cùng vẫn là Thân Trí Mẫn hung ác hơn một bậc. Nàng cố ý tạo kẽ hở, để Quyền Mẫn Nga chém vào eo mình, đồng thời cũng đem mũi giáo cắm vào ngực Quyền Mẫn Nga, đem trái tim Quyền Mẫn Nga xoắn nát, giành chiến thắng.

Thân thể Quyền Mẫn Nga đổ ập xuống cỏ đã nhuộm đỏ bởi máu của nàng và Thân Trí Mẫn, sau đó hoá thành từng cánh hoa loa kèn theo gió cuốn lại chỗ ta, một lần nữa ngưng tụ thành một Quyền Mẫn Nga nguyên vẹn.

-A lão công, ta thua rồi.

Quyền Mẫn Nga nhào vào lòng ta nũng nịu. Ta thật không dám an ủi nàng, vì Thân Trí Mẫn đã vác một thân đầy máu đi tới bên này.

-Để lão công an ủi ngươi.

Ta cúi xuống trước mắt các tỷ muội hôn lấy đôi môi nhỏ xinh của Quyền Mẫn Nga. Nàng mới đầu nhiệt tình đáp lại, sau đó thân thể run rẩy càng lúc nàng dữ dội, cuối cùng căng cứng một cái, xụi lơ trong lòng ta. Khi ta rời khỏi đôi môi tiểu nương tử, ánh mắt nàng đã mơ hồ, tràn đẫm nước, miệng thở dốc không ngừng. Ta đặt nàng gối đầu lên đùi ta nghỉ ngơi.

Thiên Địa Thanh Lâu không hổ là Thiên Địa Thanh Lâu, ngay cả bí pháp khiến linh hồn giao thoa kết hợp cũng có. Nhưng mà linh hồn của ta đã quá hùng mạnh, các nương tử chịu không nổi, nên mười năm nay chúng ta chỉ hôn môi, nhưng chỉ từng đó cũng đủ thể đem Sắc Dục Phần Tâm Hoả trong linh hồn các nàng thoả mãn hoàn toàn. Cảm giác phê pha và sung sướng không kém gì khi làm tình bằng thân thể, thậm chí còn hơn. Ngay cả ta khi hôn môi như vậy, cũng thấy sung sướng thoải mái, nói chi các nàng.

-Ngươi không tẩy người đi, thật tanh.

Phác Thảo Nga bịt mũi khó chịu.

-Ta không khó chịu, đây là mùi vị của chiến thắng đấy.

Thân Trí Mẫn nói rồi còn giơ giơ nắm đấm về phía Quyền Mẫn Nga thị uy. Quyền Mẫn Nga đã hoàn hồn sau cơn phê, khuôn mặt ửng hồng xinh đẹp, lại nũng nịu.

-Oa lão công, nhị tỷ bắt nạt ta.

-Thất lão bà, lão công bất lực.

-Hahahaha

Mọi người cùng cười lên vui vẻ.

Ta phất tay, mọi thứ cả đều biến thành như bộ dạng ban đầu, kể cả Thân Trí Mẫn. Máu tươi đỏ rực chết chóc, hợp với nàng. Hương khói êm đềm ấm áp, cũng hợp với nàng. Nhưng nụ cười hiền lành dịu dàng của nàng chỉ duy nhất dành riêng cho ta.

Tám người một nhà cùng ngồi trên thảo nguyên bao la ngắm cảnh, như đi dã ngoại.

-Lão công, nơi này thật thần kì.

Kim Xán Mỹ hớp một ngụm cô ca, bộ dạng vô cùng vui vẻ.

-Đúng vậy.

Ta nằm nghiêng trên cỏ, gối đầu lên đùi Thân Huệ Trinh, tay đưa lên, một đàn bươm bướm đủ màu sắc trống rỗng bay ra. Từ Du Nhã bắt lấy một con, để trong lòng bàn tay quan sát.

-Tựa như thật vậy, đúng là thật thần kì.

Mười năm này ngồi yên một chỗ trong Bất Kiến Thiên khổ tu, hiệu quả đưa tới không tệ, thế giới thảo nguyên này chính là thành quả. Nơi đây chính là một thế giới tương tự Thế Giới Tinh Thần dùng Đại Mộng Thần Thông tạo dựng nên.

Bất cứ ai cũng có linh hồn.

Như trạng thái của các nương tử hiện tại bên cạnh ta chính là linh hồn của các nàng. Nhưng chỉ có thất giai mới có thể mở ra Thế Giới Tinh Thần ở trong chính linh hồn mình. Như vậy lớp màng bọc bao xung quanh Thế Giới Tinh Thần nhìn từ Hải Dương Ký Ức cũng chính linh hồn hay chính là nguyên thần của thất giai cường giả.

Nhưng thất giai bình thường không có thứ gọi là Hải Dương Ký Ức như này. Mà nó là một không gian kì dị được Đại Mộng Thần Thông tạo nên bao lấy Thế Giới Tinh Thần, nhằm khiến cho những kẻ có ý đồ muốn xông vào Thế Giới Tinh Thần của ta không thể trực tiếp tiến vào bên trong Thế Giới Tinh Thần, mà phải trải qua Hải Dương Ký Ức trước. Những bong bóng kí ức bên trong Hải Dương Ký Ức, chỉ là những hình chiếu được Đại Mộng Thần Thông sao chép từ trong Thế Giới Tinh Thần ra mà thôi, trải qua nguỵ trang, có thể khiến những bong bóng ký ức này bề ngoài không khác gì bong bóng Thế Giới Tinh Thần. Để cho kẻ địch muốn tiến vào Thế Giới Tinh Thần của ta, cũng phải mất công một phen.

Những bong bóng ký ức đó, chỉ là một đoạn ký ức mà thôi, chỉ có mỗi hình ảnh và âm thanh, người tiến vào cũng chỉ có thể xem, không can thiệp được. Mà thế giới thảo nguyên này, lại là một thế giới mộng ảo tương tự như Thế Giới Tinh Thần, được ta dùng Đại Mộng Thần Thông làm máy móc, như máy in 3D, thần niệm làm chất liệu, dùng ký ức của ta làm bản thiết kế, tạo dựng lên. Mỗi một cành cây ngọn cỏ, mỗi một viên đá, ta đều có thể dựa vào ký ức tái hiện lại, tạo nên thế giới hư ảo này, tựa như chơi minecraft vậy. Đương nhiên ta có thể sáng tạo những thứ mới, nhưng thật sự là rất tốn công, không nhanh và dễ như sao chép từ ký ức. Hơn nữa chưa chắc đã hoạt động được. Ví dụ như ở thế giới hiện thực, trà trộn với sữa thì thành trà sữa, nhưng ở trong đây, lại tạo thành gì thì đố ai mà biết được, nếu ta quy định nó là cô ca, vậy thì sữa trộn với trà sẽ thành cô ca. Quy tắc ở đây đại khái là vậy.

Nhưng những quy tắc này không ảnh hưởng đến linh hồn người khác được. Nhưng đặc tính của thần niệm là có thể tương tác với linh hồn, bởi vậy cường giả Nguyên Thần Cảnh nhìn chăm chú một người bình thường, cũng có thể đem linh hồn kẻ đó vỡ vụn mà chết. Như ở thế giới thảo nguyên này, ta dùng thần niệm ngưng tụ ra một cây dao, đâm vào người các nương tử, vậy có thể đem các nương tử giết chết.

Thật ra việc dùng linh hồn tiến vào Thế Giới Tinh Thần của người khác, là một hành động rất mạo hiểm, đối với cả hai bên. Như các nương tử nếu hiện tại ta đem linh hồn các nàng tan vỡ, các nàng liền hôi phi yên diệt. Mà nếu như linh hồn bị tan vỡ khi ở trong thân thể các nàng, trừ khi thân thể bị mất đi sự sống, nếu không linh hồn vỡ vụn sẽ từ từ chữa trị, có ngày được gắn kết lại. Tựa như người sống thực vật mười năm bỗng nhiên tỉnh lại, hay người điên mười năm bỗng bình thường, giải thích theo học thuyết linh hồn chính là nguyên do thế đó.

Một khi còn thân thể, muốn rút linh hồn một người ra cũng rất khó khăn, đánh vỡ dễ dàng hơn nhiều. Nhưng nếu có thế giới hư ảo như thế này, hoàn toàn có thể dùng nó đỡ đòn công kích nhằm vào Thế Giới Tinh Thần.

Thế giới thảo nguyên này, đã gần như là chân thực rồi, hoàn toàn có thể giam giữ linh hồn cấp độ như các nương tử. Tuy rằng ta chú trọng tăng cường lớn mạnh linh hồn, nhưng ngoài việc dùng hồn nguyên không ngừng nghỉ để nhét đầy, cũng không còn cách nào khác, cho nên rảnh rỗi cũng tập trung xây dựng thế giới thảo nguyên này. Bây giờ nó đã lớn đến mức chứa đựng được cả linh hồn của ta, để linh hồn của ta ra vào cũng dễ dàng.

Nếu có nguyên thần của thất giai vào ý đồ tiến vào Thế Giới Tinh Thần của ta, ta có thể biến thảo nguyên này làm chiến trường để nguyên thần của hắn và nguyên thần của ta chiến đấu. Đây là lĩnh vực của ta, mỗi một cọng cỏ ngọn cây đều là thần niệm của ta, tất cả nơi này tuỳ thời đều sẽ vì ta mà cung cấp năng lượng. Mà nguyên thần kẻ tiến đến, như là chiếc thuyền ngoài khơi, chỉ mang theo được một lượng năng lượng nhất định, rồi sẽ bị hao mòn mà chết.

Chiến đấu giữa các cường giả Nguyên Thần Cảnh, đã tương tự chiến tranh trường kì giữa hai quốc gia, so sánh chính là tiêu hao. Kẻ nào bị tiêu hao sạch sẽ tài nguyên trước, sẽ thua, còn không, phải dùng thủ đoạn cực mạnh như bom nguyên tử vậy.

Mà nếu ta có thể dùng thế giới hư ảo này làm bản vẽ, dùng chân khí làm nguyên liệu, đem nó hiện lên ở thế giới chân thực bên ngoài, cũng tương đương với tạo ra một cái lĩnh vực của riêng ta.

Đây là nguyên lí chung của thần thông lĩnh vực. Một dạng sử dụng cao cấp của thần niệm.

Ta ở trong thế giới do chính mình tạo nên, tận hưởng yên bình bên các lão bà xinh đẹp. Mười năm này không thấy thể xác các nàng, hẳn cũng đã già nua không ít. Ơ nhưng mà không sao, các nàng đã sắp đột phá Tiên Thiên Cảnh, tin rằng khi chúng ta gặp lại, các nàng vẫn là bộ dạng thanh xuân tươi trẻ như bây giờ, thậm chí còn đẹp hơn.

-Lão công, thiếp muốn uống whiskey.

Thân Trí Mẫn đòi hỏi.

-Lão bà, ta chưa từng uống whiskey, cho nên ngươi uống rượu nếp không?

Ta biến ra một chai rượu gạo đưa cho Thân Trí Mẫn.

-Xin lỗi lão công.

Thân Trí Mẫn áy náy xin lỗi. Nàng biết ta từng là một con đỗ nghèo khỉ, chỉ có tiền uống rượu gạo, chưa từng uống whiskey, nên không thể tạo ra rượu whiskey trong thế giới này được.

-Nếu chúng ta có thể trở lại trái đất, ta cũng sẽ đi nếm thử xem whiskey có vị gì.

-Lúc đấy ta đưa lão công đi uống rượu.

-Được haha

Cũng bởi vì có thế giới thảo nguyên này, mười năm qua chúng ta trôi qua cũng rất vui vẻ. Bây giờ ta đã có thể hoàn toàn khống chế Sắc Dục Phần Tâm Hoả, nhưng thứ này là đồ tốt, nên cũng không tách nó khỏi linh hồn các lão bà. Cho nên các nàng cứ cách một đoạn thời gian sẽ phải tới chỗ này cùng ta hôn hít. Nhưng mà việc dạo chơi trong mộng cũng rất hao tổn tinh thần, cho nên các lão bà cũng không thể ở trong mộng liên tục được. Bình thường cũng là ghé vào mộng chơi đùa rồi chìm vào giấc ngủ như bình thường. Một giấc ngủ ngon, không mơ mộng, là rất tốt cho cả thân thể lẫn linh hồn đấy.

Các cô nương Võ Đang Thời Đại Đoàn thì không dính dục hoả, ta cũng mặc kệ các nàng, để các nàng chuyên tâm tu luyện theo cách bình thường.

Lại qua một năm.

Thời Đại Băng Hà bao phủ gần như toàn bộ Cửu Châu có vẻ như bắt đầu kết thúc. Ta ở trong Bất Kiến Thiên cũng thấy nhiệt độ không khí hơi tăng lên. Nhưng mà Dấu Ấn Thợ Săn vẫn chưa biến mất. Bản tôn vẫn phải trốn trong Bất Kiến Thiên.

Phân thân Đệ Nhất ngồi xếp bằng trong phòng trống rung động một cái, như cây khô gặp xuân, căng lên đầy sức sống, chốc lát đã biến thành bộ dạng ta năm mười tám tuổi.

Ta đẩy cửa bước ra ngoài, ra khỏi lầu chính.

Thảm cỏ rộng phía trước Thiên Địa Thanh Lâu đã biến đổi khác rất nhiều mười mấy năm trước, chủ yếu là để phục vụ nhu cầu sinh hoạt của mười sáu nữ nhân. Nhưng bầu trời Thiên Địa Thanh Lâu vẫn y nguyên như vậy, không mặt trời, không mây trắng, trong xanh vô ngần.

Bảy vị lão bà đang mặc đồ cổ trang bay lượn khiêu vũ giữa không trung. Động tác có quy luật rõ ràng, phối hợp nhuần nhuyễn, lên xuống nhịp nhàng. Trang phục đều hở chân hở tay, bó sát người, để lộ thân hình nóng bỏng cân đối. Tóc dài đen óng tự do tung bay, cùng với những dải lụa màu sắc sặc sỡ trên vai, phối hợp với khuôn mặt tuyệt sắc không tì vết, tựa như bảy vị tiên nữ giáng trần đang nhảy múa.

Vừa hay, các nàng mặc trang phục là tương ứng với bảy sắc cầu vồng đấy.

Không phải lần đầu tiên ta được chiêm ngưỡng các lão bà nhảy múa như thế này. Nhưng lần nào cũng để ta cảm thấy rất đẹp đẽ tuyệt vời, xem đến ngây dại. Ta cũng không quấy nhiễu các nàng, khoanh tay đứng sau lưng Võ Đang Thời Đại Đoàn đứng xem. Chín cô nương này đã bị điệu múa của các lão bà hút hồn rồi, hoàn toàn không chú ý đến ta.

Thân Trí Mẫn nhận ra ta, cười lên thật vui vẻ. Khuôn mặt lạnh lùng sắc bén bỗng nhiên biến dịu dàng vô hạn, để dung nhan tuyệt sắc của nàng hiện tại thêm mấy phần vũ mị và quyến rũ. Các lão bà lần lượt nhận ra ta, cười lên vui vẻ, điệu múa càng thêm thanh thoát vui tươi.

Vũ điệu kết thúc.

-Lão …bản.

Quyền Mẫn Nga líu lo kêu lên. Nhưng cũng may lão công và lão bản đều bắt đầu bằng từ lão nha, để nàng dễ dàng chuyển đổi, không có bị hớ. Thật ra bây giờ cũng không cần thiết giấu nữa rồi.

-Chào lão bản. x9

Võ Đang Thời Đại Đoàn quay lại chào ta.

-Chào mọi người.

Chín cô nương vẫn chưa đột phá Tiên Thiên, nhìn các lão bà bằng ánh mắt ước ao. Thật ra lúc đột phá Tiên Thiên đúng là có trẻ lại thật, nhưng đa số là sẽ giữ nguyên bộ dạng lúc đột phá. Nhưng ai bảo Thiên Địa Thanh Lâu có Mãi Mãi Tuổi Mười Tám Đan chứ, một viên, liền biến thành bộ dạng mười tám tuổi.

-Tiến độ tu luyện của các ngươi hiện tại thế nào rồi?

-Chúng ta hiện tại vẫn chưa có cảm giác đột phá. Còn cần thêm một thời gian nữa.

Kim Thái Nghiên đại diện trả lời.

Võ Đang Thời Đại Đoàn xuất phát chậm hơn các lão bà, chắc tầm năm bảy năm nữa mới đột phá Tiên Thiên được.

-Cố lên. Đây là lệnh bài khống chế Thiên Địa Thanh Lâu, ngươi giữ lấy. Băng tuyết bên ngoài đang có dấu hiệu tan rồi, ta ra ngoài xem xét một chút.

-Vâng.

Kim Thái Nghiên cầm lấy lệnh bài. Thứ này mười năm nay luôn treo ở trong phòng ta, nhưng mà treo trên tường, ai cần thì lấy dùng, mọi người đều quen thuộc. Thứ này cũng không có tác dụng gì mấy, chức năng đáng nói là có thể điều động một thủ vệ không có trí tuệ tương đương thất giai.

-Các ngươi chuẩn bị đi, chúng ta ngày mai xuất phát.

-Vâng.

Các lão bà đáp lời.

P/S: đề cử và ủng hộ nhiệt tình nha các đồng dâm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 168

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.