Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành quân trên sa mạc (7)

Tiểu thuyết gốc · 2130 chữ

Bên cạnh đống lửa, bạt lớn trải dài trên cát.

Ghế bệt tựa như túi bông, để cho một cái phân thân của ta thoải mái tựa lưng vào, nửa nằm nửa ngồi, đem hai chân dang rộng ra, cho Lý Phương Anh ân cần bú liếm côn thịt. Nàng chống hai khuỷu tay xuống bạt, cầm lấy côn thịt của ta vuốt ve, dung nhanh xinh xắn chôn dưới háng, thẻ lưỡi há miệng liếm mút côn thịt nhiệt tình. Tuổi mười bảy với gương mặt xinh đẹp tươi trẻ, thân thể lại đã phát dục rất tốt, cong vút nóng bỏng, hai nhũ cầu treo dưới ngực lủng lẳng lắc lư, rất mê người. Theo đà phát triển này không sợ trong tương lai không sánh được với mẫu thân nàng là Nhã Kỳ Nữ Hoàng. Thân thể mạn diệu mặc lấy trang phục lưới làm từ hoàng kim, tỉ mỉ lại xa hoa, trang trọng lại gợi tình vô cùng, hoàn toàn không có bất cứ tác dụng che đậy chỗ hiểm. Mông Lý Phương Anh chổng lên cao hơn đầu, tròn trĩnh căng đầy, để cho một cái phân thân khác của ta nắm lấy hông, không ngừng đem côn thịt thô to quất liên hồi vào giữa hai quả mông mật tươi ngon, khuấy động cúc huyệt của mĩ nhân.

-A…ư…Thánh Chủ…làm cúc huyệt…a…nhân gia…ư…hảo thích…a…ư

Lý Phương Anh thoải mái rên rỉ.

Nàng chỉ là món khai vị, cho nên ta đâm chọt không chút vội vã, không nhanh không chậm, để Lý Phương Anh rất là thoải mái.

-Để Thánh Chủ đợi lâu rồi.

Lúc này Hồ Khải Lệ mới từ trong trướng bước ra, diện trang phục lưới vàng không khác Lý Phương Anh là mấy, hở hang lại gợi tình, phô bày trọn vẹn thân thể nóng bỏng như sa mạc. So với Lý Phương Anh lại tràn đầy vẻ đẹp thành thục gợi cảm và quyến rũ.

Trên hai bàn tay Hồ Khải Lệ nâng lấy hai tấm ván phủ nhung, vừa đủ nằm một người.

Chính là hai vị Công Chúa Kim Quốc.

Hồ Khải Lệ đem hai tấm ván đặt xuống hai bên trái phải Lý Phương Anh.

Một bên là Hoàn Nhan Nam Hy nằm ngửa, trên làn da trắng muốt như tuyết bày lấy các miếng thịt tươi ngon cùng hoa lá trang trí đi kèm. Thịt Giáp Sa Trùng nếu thực khách có thể ăn được, thì là một món gỏi sống rất đặc sắc ở Tây Sa Mĩ Châu, không nên bỏ qua. Thức ăn chủ yếu được bày trên bụng và trên nhũ cầu của Hoàn Nhan Nam Hy, che đi nhũ đỉnh phấn hồng. Còn bên dưới, hai bắp đùi nuột nà của nàng khép chặt, không có lấy một tia kẽ hở, và ngay vùng ngã ba huyền bí mê người, đặt lấy một đoá hoa rau củ được cắt tỉa cực kì tinh xảo.

Tay nghề của Hồ Khải Lệ quả thực không tệ. Dù là đao dài hay đao bếp, nàng đều rất điêu luyện.

Còn một bên là Hoàn Nhan Yến Vũ nằm sấp, đem mông tròn kinh người nhô lên thật cao, cùng với eo thon và đùi nuột tạo thành một cơn sóng thần khiến cho bất cứ nam nhân nào cũng muốn lướt lên chinh phục. Gỏi cá rải đều một đường từ gót chân cho đến trên cặp mông mê người của Hoàn Nhan Yến Vũ, khiến ta vừa nhìn thấy đã muốn nhào tới ăn hết, sau đó liếm lấy gia vị còn đọng lại trên đôi chân nuột nà thẳng tắp của nàng. Hoàn Nhan Yến Vũ nghiêng đầu gác lên hai mu bàn tay đan chéo, hướng ta liếc mắt đưa tình. Trên mặt ửng hồng xấu hổ vì bày ra bộ dạng dâm đãng, xinh đẹp đáng yêu không sao nói hết.

-Các ngươi quả thật có lòng…a…ta bắn.

Ta lập tức mở lời khen ngợi, cũng bị kích thích vô cùng, tinh quan của hai cỗ phân thân đồng thời thất thủ, cùng lúc đem tinh dịch nóng cháy xả vào miệng và cúc huyệt của Lý Phương Anh, bỏng đến nàng thoải mái cực kì, cũng được đến cao trào nhẹ nhàng.

Hoàn Nhan Nam Hy, Hoàn Nhan Yến Vũ và Hồ Khải Lệ thấy vậy, cười lên khúc khích hài lòng.

-Thánh Chủ, món ăn này gọi là Gỏi Mĩ Nhân, phải ăn theo cách đặc biệt mới được, để nhân gia hướng dẫn Ngài.

Hồ Khải Lệ chủ động tiến đến quỳ bên người ta, cười duyên nói.

-Hảo.

Ta cười nhẹ đáp, đem côn thịt rút ra khỏi thân thể Lý Phương Anh, để nàng qua một bên nghỉ ngơi, đưa tới trước mặt Hồ Khải Lệ. Mĩ phu nhân không ngại côn thịt vừa rút ra khỏi cúc huyệt, hai tay hai cái dùng miệng lưỡi liếm mút sạch sẽ tàn dư tình ái của ta và Lý Phương Anh.

Hồ Khải Lệ lấy ra một cái lọ thuỷ tinh.

-Đây là tinh dầu Hoa Hồng Cát.

Hoa Hồng Cát là đặc sản của Tây Sa Mĩ Châu, cực kì quý giá. Tinh dầu của nó, càng là vạn kim khó cầu. Hẳn là Nhã Kỳ Nữ Hoàng đầu tư cho Hồ Khải Lệ, chứ Hồ Khải Lệ cũng chưa hẳn bỏ tiền ra mua thứ xa xỉ lại chẳng có mấy tác dụng với nàng như vậy. Thứ này ngoại trừ khoe mẽ, cũng không có tác dụng gì nổi bật.

Nhưng đúng là nó có hương thơm rất đặc biệt, rất sa mạc.

Hồ Khải Lệ đem tinh dầu bôi lên trên côn thịt của ta.

-Món ăn này, cần Thánh Chủ ăn hết món khai vị ở trên chân trước, sau đó đem côn thịt nhập huyệt, rồi mới thưởng thức món chính ở trên lưng và eo.

Hồ Khải Lệ chỉ vào Hoàn Nhan Yến Vũ nói.

-Hảo haha

Ta cười lớn, điều một phân thân tới từ gót chân của Hoàn Nhan Yến Vũ ăn lên. Tất nhiên là há miệng ngoạm tới, dùng môi và lưỡi lướt nhẹ trên đôi chân nuột nà của Hoàn Nhan Yến Vũ, cảm nhận được rõ ràng làn da mịn màng của nàng.

Thức ăn nhanh chóng hết sạch.

Sau đó lưỡi của ta trượt một đường thật dài từ gót chân, leo trên bắp thịt cẳng chân, vượt qua gấp khuỷu, lướt qua đùi thon nuột nà, rồi trèo lên đỉnh mông trái căng đầy của Hoàn Nhan Yến Vũ, lại vượt lên đỉnh mông phải, rồi lao dốc trên bắp đùi tròn trịa, một đường lại tới gót chân của nàng lúc nào không hay.

Tuy hình dạng gót chân Hoàn Nhan Yến Vũ không thể gọi là gót sen ba tấc được, nhưng rất đẹp và mềm mại, không có bất kỳ vết chai cứng nào. Bởi thế mới có thể đạp ra vô số tinh dịch của ta.

Trên đôi chân tuyệt vời của Hoàn Nhan Yến Vũ đã dính đầy nước bọt của ta, khiến cho ta miệng đắng lưỡi khô, thân thể rạo rực hưng phấn không chịu nổi, vội vã nhảy ngang ngồi lên bắp đùi Hoàn Nhan Yến Vũ, côn thịt chúi xuống, với tinh dầu bôi trơn, dễ dàng chen lấn vào trong cúc huyệt chặt khít của nàng. Dị vật nhập thể, thân thể bản năng phản ứng khiến Hoàn Nhan Yến Vũ đem cơ mông siết chặt lại, khiến cho cúc huyệt của nàng càng thêm chặt khít, như muốn bóp nát côn thịt của ta vậy. Nhưng lại chẳng thể cản côn thịt cứng rắn nhu thép của ta tiến sâu lút cán vào trong thân thê mê người của Hoàn Nhan Yến Vũ.

-A…thật thô…thật dài…ư…a…Thánh Chủ lại đem…côn thịt kéo dài rồi…ư…a

Hoàn Nhan Yến Vũ không kiêng dè gì rên rỉ lên.

Đùi nàng tuyệt đẹp nhưng tính ra lại to, nhưng dáng cao mông bự tạo thành đường cong hoàn mĩ. Nhưng điều đó cũng khiến cho ở tư thế này, côn thịt phải thật dài mới có thể bỏ qua mông tròn bự của Hoàn Nhan Yến Vũ cản trở, có thể cắm vào thật sâu trong cúc huyệt của nàng.

Ta nhắm chừng cúc huyệt hiện tại của ta đã dài đến hai mươi hai phân rồi.

Nhưng đây là một trong những tư thế tuyệt vời nhất để có thể thưởng thức trọn vẹn thân thể mê người của Hoàn Nhan Yến Vũ.

-Bây giờ Thánh Chủ có thể trên dưới cùng ăn, cùng lúc thưởng thức món này rồi.

Hồ Khải Lệ đến bên, dùng đũa gắp cho ta một miếng gỏi thịt Giáp Sa Trùng trên tấm lưng ngọc ngà của Hoàn Nhan Yến Vũ, đưa tới bên miệng. Ta tuy ăn chay trường, hít khí trời, uống nước đất mà sống đã quen, nhưng vẫn hưởng thụ ẩm thực nhân loại, vui vẻ đón lấy miếng gỏi.

-Rất ngon.

Ta vừa nhai vừa khen, hông cũng bắt đầu chuyển động đâm vào kéo ra cúc huyệt Hoàn Nhan Yến Vũ, khiến nàng rên lên ư ử.

Mỗi một miếng gỏi thịt Giáp Sa Trùng trên lưng Hoàn Nhan Yến Vũ, lại có hương vị rất khác biệt, ăn sướng mồm vô cùng. Từ đó chứng tỏ tay nghề cao tuyệt của Hồ Khải Lệ.

-Nào, ngươi cũng ăn một miếng.

Ta rướn người tới trước, lấy một miếng gỏi trên lưng của chính Hoàn Nhan Yến Vũ mớm cho nàng.

-Ư…thật ngon…a…ta ăn sẽ không sao chứ?

Hoàn Nhan Yến Vũ ăn xong mới nhận ra đồ ăn trên lưng nàng, chính nàng không thể ăn bậy.

-Miếng vừa rồi chỉ là gỏi thịt Giáp Sa Trùng nhất giai, hẳn là không sao haha

Ta cười nói.

Tuỳ vào cấp bậc khác nhau, thịt Dị Thú cùng chủng loại cũng có hương vị khác nhau, tạo thành sự đa dạng ẩm thực càng thêm phong phú. Chưa hẳn là càng cao cấp thì thịt càng ngon.

Bên kia, Lý Phương Anh vừa rồi chỉ cao trào nhẹ, nhanh chóng xử lý mớ hỗn độn dưới háng của nàng, vội ghé qua bên phân thân của ta, hướng dẫn ta thưởng thức món ăn tuyệt sắc Hoàn Nhan Nam Hy này.

-Thánh Chủ, trước hết là thưởng thức đồ uống khai vị ở trên này.

Hưởng ứng với lời nói của Lý Phương Anh, Hoàn Nhan Nam Hy đem môi xinh phấn hồng mở ra, để lộ bên trong miệng nhỏ của nàng đầy là chất lỏng óng ánh, còn có vụn vàng lấp lánh lưo lửng.

-Đây là Sa Kim Tửu, một đặc sản của Hoàng Kim Thành.

Lý Phương Anh giới thiệu.

Dùng toàn đồ cực phẩm, xem ra lần này Nhã Kỳ Nữ Hoàng chi thật mạnh tay.

Một phần những lần ta đến tìm nàng, vội đến vội đi, chơi mấy cái liền xong, cũng khó cho nàng cơ hội chiêu đãi chu toàn. Cũng không phải ta nghi ngờ tâm tư của Nhã Kỳ Nữ Hoàng, nàng sẵn sàng bán cả Hoàng Kim Thành để chiêu đãi ta. Nhưng ngày nào cũng yến tiệc chiêu đãi kiểu này, kim khố Hoàng Kim Thành vốn được coi là vô tận, cũng phải khô cạn.

Khổ là dân chúng.

Mà ta cũng không yêu thích những thứ xa hoa phàm tục này.

Biết qua một lần là được rồi.

Nhưng mà đôi môi của hnhny, thì là thưởng thức ngàn vạn lần cũng không biết chán.

-Ưm…ưm…ưm

Hoàn Nhan Nam Hy phát ra âm thanh nỉ non từ trong cổ họng, đem rượu trong miệng nàng, hoà lẫn cùng với nước bọt ngọt ngào mớm qua cho ta. Sau đó là một màn lưỡi đuổi lưỡi liên miên không ngừng, đê mê ngây ngất.

Lý Phương Anh ở bên chăm chú học hỏi, chớp mắt không ngừng.

-Tiếp theo là Thánh Chủ đem côn nhập huyệt, rồi thưởng thức món ăn.

-Hảo.

Ta theo lời Lý Phương Anh, đem đôi chân nuột nà của Hoàn Nhan Nam Hy tách rộng ra hai bên. Tuy không tuyệt vời như cặp giò của Hoàn Nhan Yến Vũ, nhưng đôi chân của Hoàn Nhan Nam Hy không có chỗ nào để chê được cả, tròn trịa thẳng tắp, lại mịn màng không chút tì vết, sờ rất thích.

Ta đem tay nắm lấy hoa rau củ tỉa che đậy, đem hạ thể mê người của Hoàn Nhan Nam Hy lộ rõ trước mắt, trên dưới hai huyệt mặc ta tuỳ ý lựa chọn. Lúc ban ngày chơi mật huyệt của nàng nhiều rồi, tất nhiên lúc này phải chơi cúc huyệt.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.