Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành quân trên sa mạc (6)

Tiểu thuyết gốc · 2110 chữ

Các kỵ sĩ dù là có người không theo Ma Thiên Giáo, cũng nói lời cảm tạ như nhận khẩu phần cho bữa tối.

Cái gọi là thanh tẩy, chính là dùng chân khí xoá đi hoàn toàn năng lượng của Dị Thú chứa đựng trong thịt của chúng. Nhưng mà như thế, lại khiến cho thịt nhiễm chút ít chân khí của người thực hiện thanh tẩy, chưa hẳn là an toàn. Nếu thực khách biết thanh tẩy thì không sao, tự làm xong giao cho đầu bếp chế biến. Còn không để nhà hàng thanh tẩy, thì phải hỏi kỹ thuộc tính chân khí của thực khách mới được. Trừ vài trường hợp đặc biệt, tuân theo phân chia chân khí làm chín loại của Hiên Viên Hoàng Đế là chính xác. Mà nếu như người thực hiện thanh tẩy có chân khí hệ Quang, thì không cần nghĩ nhiều làm gì, ăn luôn là được.

Bởi vậy nghề nghiệp Ẩm Thực Gia, rất thích hợp với người có chân khí thuộc tính Quang. Thật ra thì người có thuộc tính Quang, thích hợp với cực nhiều ngành nghề, chính là nhân tài có thể dẫn tới tranh đoạt mỗi khi xuất hiện.

Ma Thiên Thánh đối với thường dân, là Thần Thánh vĩ đại, không thể nghĩ bàn. Dù sao tứ giai Tiên Thiên Cảnh đối với bọn hắn đã là như tiên như thần rồi, huống hồ là Ma Thiên Thánh.

Ma Thiên Thánh đối với võ giả, như cũ vĩ đại, nhưng vẫn có thể lý giải.

Chân khí của Ma Thiên Thánh tựa như ánh sáng Mặt Trời vào lúc ban mai, ấm áp nhẹ nhàng và ôn hoà, chính là Dương Khí chí dương nhất trong Thiên Địa. Bởi vậy thịt Giáp Sa Trùng được Ma Thiên Thánh đích thân thanh tẩy, có thể ăn thoải mái mà không sợ đau bụng.

Hoàng Kim Nghị được bí pháp cải biến dung mạo, đóng giả làm một kỵ sĩ nhất giai trong đoàn quân. Nhất giai như hắn không cưỡi được Cá Sấu Cát Vàng, chỉ có ở trên thuyền chiến đấu. Ném lao, bắn cung là công kích thường thấy. Nếu có Giáp Sa Trùng vọt lên thuyền, thì dùng giáo gươm cận chiến.

Hôm nay Hoàng Kim Nghị biểu hiện không tệ, rất được đồng bạn và cấp trên tán thưởng, rất nhanh hoà nhập cùng với tiểu đội mà hắn lẫn vào.

Chinh phạt Âm Dương Môn là hành động rất nguy hiểm, tỷ lệ tử vong không thấp.

Lính mới như Hoàng Kim Nghị bổ sung liên tục là chuyện không quá đáng để tâm. Nhưng có một số chuyện lính mới phải đi làm.

Ví dụ như đi cho Cá Sấu Cát Vàng ăn tối.

Hoàng Kim Nghị cùng hai lính mới giống hắn, kéo ba xe chứa đầy thịt còn lớn hơn người hắn mấy lần, đi về phía bờ cát bên sông cát chảy.

-Tiền bối, chúng ta đến giao thịt.

Hoàng Kim Nghị chủ động báo cáo.

-Hảo. Nhưng các ngươi chờ ở đây một lát.

Kỵ sĩ tam giai có trách nhiệm canh gác đám Cá Sấu Cát Vàng, nói, rồi liếc mắt về bên bờ, ở đấy lại đang có người đẹp tuyệt vời đang dạo chơi giữa hàng đàn quái vật to lớn hung dữ. Một trong số đó Hoàng Kim Nghị rất quen thuộc, là Lý Phương Anh, người mà trên danh nghĩa là con ghẻ của hắn.

Mà hai người đẹp đi cùng…

-Đẹp quá. X3

Cả ba, bao gồm Hoàng Kim Nghị cũng không khỏi thốt lên.

-Hừ, cẩn thận cái miệng của các ngươi.

Kỵ sĩ tam giai vội vàng chắn ngang tầm mắt bọn hắn, hừ lên cực kì không vui.

-Xin lỗi tiền bối.

Cả ba cũng biết hắn có ý tốt, cũng biết bản thân thất thố, vội vàng thu liễm tâm thần, nhưng trái tim vẫn đập lên bịch bịch không ngừng, không cách nào ngăn lại được. Bởi hai mĩ nhân đó, quả thật là quá đẹp rồi. Một người trong số đó, thì tựa như là thiên thần hạ phàm, xinh đẹp vô song, kinh thiên tuyệt địa. Mà người còn lại, thì đường cong thân thể thật là hoàn mĩ, nóng bỏng còn hơn nắng trên sa mạc, có thể khiến bất cứ nam nhân nào nhìn thấy đều miệng đắng lưỡi khô chát cổ họng.

-Đám Cá Sấu Cát Vàng này thật là đáng yêu.

Hoàn Nhan Nam Hy đưa tay vuốt ve đầu một con Cá Sấu Cát Vàng. Mà con quái vật hung dữ này, không chỉ để cho bàn tay nhỏ nhỏ nhắn trắn nõn của nàng vuốt ve, còn cọ cọ đầu lấy lòng.

Bản năng sinh vật nhạy cảm đối với nguy hiểm hơn xa con người.

Đám Cá Sấu Cát Vàng này rõ ràng biết được ở đây ai mới là quái vật.

-Lúc trở về, mua cho mọi người túi xách da Cá Sấu Cát Vàng làm quà đi.

Hoàn Nhan Yến Vũ cười đề nghị.

-Hảo a.

Hoàn Nhan Nam Hy vui vẻ đồng ý.

-Thịt Cá Sấu Cát Vàng cũng rất ngon a. Bất quá phải có đầu bếp chế biến đặc biệt mới được. Chờ trở lại Hoàng Kim Thành, ta dẫn hai tỷ tỷ đi thưởng thức xem sao.

Lý Phương Anh phụ hoạ.

-Hảo. X2

Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy còn chưa thử qua thịt Cá Sấu Cát Vàng bao giờ, lập tức đồng ý.

Cá Sấu Cát Vàng trong tự nhiên số lượng ít ỏi, nhưng đều rất mạnh, còn sống theo đàn có nhiều Tiên Thú bảo vệ. Mà ở Hoàng Kim Quốc, cũng là bảo vật gần như độc quyền của Nhã Kỳ Nữ Hoàng. Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy đến Hoàng Kim Thành, cũng chỉ mới dạo loanh quanh, thưởng thức phong thổ, còn chưa tới Hoàng Kim Cung làm khách, nên chưa được nếm thịt Cá Sấu Cát Vàng.

Mấy con Cá Sấu Cát Vàng này mà nghe hiểu được, chắc là đã vỡ tim mà chết rồi.

-Ngươi, mang thịt lại đây.

Hoàn Nhan Nam Hy hướng về đám Hoàng Kim Nghị vẫy tay, tiếng như chuông bạc khiến bọn hắn ngất ngây.

-Vâng đại nhân.

Kỵ sĩ tam giai vội hô lớn đáp.

-Ngươi, đẩy xe qua đó.

Hắn chỉ đích danh Hoàng Kim Nghị.

Cũng bởi so với hai đồng bọn, Hoàng Kim Nghị ổn định tâm thần nhanh hơn hai chiến hữu. Dù sao hắn cũng là nam nhân thường xuyên cùng Nhã Kỳ Nữ Hoàng giao phối, ngày ngày đem tinh dịch xả vào tử cung của nàng. So nhan sắc, Nhã Kỳ Nữ Hoàng không bằng Hoàn Nhan Nam Hy, nhưng thất giai có khí chất vượt trội, để cho nàng xếp hạng cao hơn một chút trên Tuyệt Sắc Bảng, hiện xếp ở vị trí 82.

Hoàn Nhan Nam Hy xếp thứ 99.

Còn Hoàn Nhan Yến Vũ, kém quá nhiều, không lên bảng được.

Đến cuối cùng Hoàng Kim Nghị vẫn phải hít mấy hơi thật sâu, mới kéo theo xe thịt tới gần chỗ Hoàn Nhan Nam Hy.

Đối với bộ dạng cử chỉ của Hoàng Kim Nghị, nàng đã thấy nhiều, đưa tay cầm lấy một miếng thịt Giáp Sa Trùng đút cho Cá Sấu Cát Vàng.

-Thật ngoan.

Hoàn Nhan Nam Hy vỗ đầu khen ngợi.

Không thể chống cự thì hưởng thụ thôi.

-Hai tỷ tỷ, chúng ta nên về sớm một chút a. Còn phải chuẩn bị bất ngờ cho Thánh Chủ nữa.

Lý Phương Anh vội vàng nhắc nhở.

-May mà ngươi nhắc, không thì chúng ta cũng quên mất.

Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy vội vàng ôm lấy Lý Phương Anh bay về phía chiến thuyền, ở đó có nước sạch cho các nàng tắm rửa một phen.

Để lại Hoàng Kim Nghị nhìn theo không dứt.

-Làm sao? Si mê rồi?

Một chiến hữu tới gần cười hỏi, bản thân hắn cũng là đang dõi theo ba bóng hình xinh đẹp không ngừng được.

-Cái ta muốn, lại là khả năng bay lượn tự do trên bầu trời của các nàng.

Hoàng Kim Nghị đáp, để cho kỵ sĩ tam giai đang định tới cốc đầu ba đứa nhóc cũng sững ra. Hắn là tam giai, chỉ cần bước tới một bước, chính là Tiên Thiên. Nhưng một bước có thể để hắn lên trời, sao có thể dễ dàng được. Nhưng hắn từng tới giáo đường hỏi qua, người như hắn, chỉ cần tu vi đạt đến tam giai đỉnh phong, lại thêm một viên Tiên Thiên Linh Đan, chắc chắn đột phá. Cho nên kỵ sĩ tam giai này vẫn đang cố gắng tu luyện, tích cóp tài nguyên để mua linh đan.

Thời đại thay đổi, nhưng Tiên Thiên Cường Giả không phải là cải trắng, đi đầy trên phố, mà vẫn là giai cấp thượng lưu trong xã hội Cửu Châu hiện nay.

Cóc cóc cóc

Cuối cùng hắn vẫn cho đám Hoàng Kim Nghị mỗi người một cái cốc đầu.

-Làm việc đi.

-Vâng, tiền bối.

Hoàng Kim Nghị lập tức lấy lại tinh thần, nhanh gọn làm việc. Bọn hắn còn phải nhanh chóng về ăn tối.

Mùi thịt nướng thơm phức đã bắt đầu lan toả khắp doanh trại rồi.

So với mĩ nhân, mĩ thực cũng hấp dẫn không kém, càng là có thể lấp no bụng.

Lớp cát nơi này sâu cũng phải ngàn thước, cho nên đóng cọc là không thể nào. Loại lều quân dụng được làm sẵn, hình khối với đỉnh nhỏ hơn đáy và hơi tròn, chỉ cần đơn giản lắp ráp là được. Sau đó đem các căn lều kết nối với nhau, tạo thành một cụm, nhằm chống lại được gió cát bạo liệt trên sa mạc.

Trời về đêm trên sa mạc lạnh vô cùng, nhiệt độ có khi xuống âm, còn nguy hiểm hơn cả ban ngày. Cũng không biết là do nhiệt độ ban ngày và ban đêm quá chênh lệch, cũng khiến cho vách ngăn không gian bị “giòn” đi không, mà vào ban đêm, không có ánh sáng Mặt Trời, âm khí thịnh vượng, trên sa mạc càng dễ dàng xảy ra không gian đứt gãy, khiến cho âm hồn thoát ra, hoặc cuốn người đi lạc vào Âm Giới. Những câu chuyện ma quỷ kỳ quái trên khắp Tây Sa Mĩ Châu này, cũng không phải là bịa đặt, chỉ là để tránh cho con người không mạo hiểm đi vào sa mạc vào ban đêm mà thôi.

Mà ai đã lỡ đang ở trên sa mạc, thì nhanh chóng dựng lều, ăn uống nghỉ ngơi rồi cầu nguyện đủ thứ Thánh Thần cho bản thân may mắn sống sót mà thôi.

Hoàng Sa Kỵ Sĩ Đoàn hôm nay được Ma Thiên Thánh hộ tống, tất nhiên không cần lo nghĩ gì, ăn uống nghỉ ngơi tẹt ga. Bọn hắn còn được phát rượu, tất nhiên với lượng đủ để bọn hắn hứng khởi, lại chẳng thể say, vì sáng mai còn phải lên đường sớm.

Bếp dầu hoả thay cho củi cháy bừng bừng làm lửa trại, nướng thịt Giáp Sa Trùng thơm đến nhức mũi. Rượu nóng vào họng xua tan cái lạnh sa mạc. Chiến hữu quàng vai cười nói sau một chiến thắng hoành tráng không có thương vong, để tất cả mọi người vui vẻ cực kì. Chiến tranh mà không có tổn thất, đúng là chỉ có Thần Thánh mới làm được.

Mọi người cùng hát vang những bài ca về sa mạc, về ca ngợi Ma Thiên Thánh.

Những giai điệu bắt tai ấy, đối với các Luân Hồi Giả thì sẽ là khá quen thuộc. Bởi chúng hầu hết là các bài hát nổi tiếng trước Luân Hồi thay lời mà thành. Đây không phải là ăn cắp chất xám, mà là kế thừa tinh hoa văn hoá nhân loại.

Lều chỉ huy ở riêng một góc.

Đống lửa trước lều cũng gần như được thân lều cao che đậy. Người nào có nhìn qua, cũng chỉ thấy xung quanh đống lửa là chỉ huy Hồ Khải Lệ và Công Chúa Lý Phương Anh đang tiếp đãi hai vị khách quý xinh đẹp tuyệt trần, vui vẻ cười nói, bộ dạng đoan trang quý phái, không thể xâm phạm.

Mà cảnh tượng thực sự bị Đại Mộng Vô Nhai che phủ, thì lại dâm dục vô cùng.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.