Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuý Sinh Mộng Tử (2)

Tiểu thuyết gốc · 3621 chữ

Chương 18.2 Tuý Sinh Mộng Tử (2)

Tứ Linh Thảm Hoạ, bắt đầu từ Dị Thú Quân Đoàn tầm khoảng hai mươi năm sau, kéo dài một năm. Sau đó mỗi năm năm một lần, Vô Tận Hoả Vũ cùng Cửu Long Hồng Thuỷ dài một năm, Vĩnh Hằng Đông Dạ cuối cùng, kéo dài tận mười năm. Vĩnh Hằng Đông Dạ kinh khủng nhất, bao trùm toàn bộ Cửu Châu, gần như đem thế giới này tiến vào Kỷ Băng Hà. Cũng may, Nam Man Hoang Châu không bị ảnh hưởng, dân chúng Hương Khê Trấn cũng là men theo Nhất Tuyến Thiên đi qua đó né tránh dị thú sống qua mười năm, may mắn qua được. Mà tiểu nương tử cũng theo đó sức lực hao mòn, trở lại Hương Khê Trấn không được bao lâu liền tạ thế, nàng, chỉ là người bình thường.

Mấy ngày sau.

Bát Tiên Hội.

Đông Nam Thiển Hải có Bát Tiên, chính là danh xưng tám đại cường giả lục giai nhàn tản ở Đông Nam Thiển Hải. Bọn hắn vốn không tạo dựng thế lực, nay đây mai đó, nhưng thật sự đều là kỳ tài. Bởi một lần tụ họp, bọn hắn đem đồ tốt ra trao đổi lẫn nhau, lấy được thứ mình cần, cho nên từ đó mỗi 5 năm một lần, lại gặp mặt một lần. Trải qua vài chục năm, cũng tiến hành mở rộng. Bát Tiên Hội liền biến thành một cái hội chợ, còn được Khoái Hoạt Hoàng bảo kê, danh tiếng càng lớn. Mà bây giờ Trầm Lãng tuy toang, nhưng mấy cái lục giai cường giả cộng lại, ở Đông Nam Thiển Hải cũng là không gặp đối thủ, Bát Tiên Hội vẫn diễn ra bình thường.

Cái hòn đảo kêu Bát Tiên Đảo vốn là nơi khỉ ho cò gáy này lại được dịp nhộn nhịp. Thương thuyền tới lui tấp nập.

-Ca ca, thật là đông.

Đông Phương Ân Trí ríu rít như một con chim sẻ nhỏ. Đông Phương Hà Duyên cũng cười tươi nhìn ngó xung quanh. Bát Tiên Hội danh tiếng không nhỏ, dù là Đào Hoa Đảo gần đây trở nên đông đúc hơn, cũng không bằng.

Hai vị hôn thê đi cùng ta thì cũng thôi đi, Hoàng Dung, Hoàng Tố Hy và Hương Trấn cũng đi theo là sao? Làm hại ta không thể vui vẻ tận hưởng sóng biển, nắng vàng và thân thể mĩ diệu của hai vị hôn thê xinh đẹp. Đêm đến hai nàng tuy chiều ta, nhưng lại không nhiệt tình, để ta không thể tận hứng, nhưng mà trải nghiệm cảm giác yêu đương lén lút cũng rất là thú vị đó.

-Nào chúng ta đi thăm thú một vòng.

-Ây da, không được, bọn ta còn phải đi chuẩn bị mở sạp, còn phải biểu diễn nữa.

Đông Phương Ân Trí tiếc hận.

-Uây, vậy các ngươi định để ta đi dạo hội một mình à?

-Vậy để Hy Hy và Anh Anh đi dạo phố cùng huynh đi. Các nàng cũng không bận mấy, chỉ lo biểu diễn thôi.

Ta nhìn Hương Trấn và Hoàng Tố Hy.

-Vậy để chúng ta bồi công tử đi.

-A được, đi thôi.

Phải vậy mới được chứ, bản công tử ngọc thụ lâm phong, đi chơi hội mà không kẹp theo mĩ nhân nha, không giang hồ bằng hữu lại cười chê cho.

Một thân trang phục trắng muốt nho nhã thanh tao, khuôn mặt tuyệt soái vô song, một thân khí thế như hồng, lại thêm hai đại mĩ nhân nóng bỏng xinh đẹp, ăn mặc bại lộ kèm cặp hai bên.

Cả nàng hôm nay dạo hội đều mang sườn xám, cách điệu đem bả vai hoàn toàn lộ ra, tà áo bên dưới chỉ vừa đủ che lấp hai quả mông tròn trĩnh. Bên hông tà áo xẻ cao đến trên bẹn, đem dây buộc nội khố thắt hình con bướm lộ ra, bên dưới là đôi chân tròn đều thẳng tắp, trắng ngần như tuyết, chân đi guốc gỗ cao, để dáng người vốn không mấy cao của các nàng đi bên cạnh ta cũng không kém cạnh. Hoàng Tố Hy mặc sườn xám màu vàng tươi, lại thêm mái tóc ngắn màu vàng kim, khuôn mặt tròn mập ngây thơ ửng hồng, tựa như mùa thu đầy nắng. Mà Hồng Trân Anh thì mang sườn xám màu đỏ tươi, tóc đen dài óng mượt thả tự do che đi bả vai trần, tóc để mái ngố, độ giả nghé không hề thua kém Hoàng Tố Hy, dịu dàng ấm áp như than ấm mùa đông.

Không ai kém ai, mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười.

Bởi vậy chúng ta rất hút ánh nhìn.

Đương nhiên thấy ta phì phèo tẩu thuốc, thở ra khói hoá thành chim chóc bướm ong bay đi rồi tiêu tán, mọi người tự giác tránh ra nhường đường, ánh mắt dâm tục trên người Hoàng Tố Hy và Hồng Trân Anh cũng biến thành tôn kính rơi trên người ta. Ở đây đều là lão giang hồ, kinh nghiệm phong phú, vừa nhìn liền biết ta là lục giai, cũng liền biết nên đối xử như thế nào. Linh giác của lục giai cường giả là không đùa được đấy, nhìn đểu một cái rồi bị giết, chắc chắn không ai nhảy ra đòi lại công đạo cho ngươi, còn chửi ngươi ngu ngốc, dám bất kính lục giai cường giả.

Bát Tiên Hội hiện tại còn chưa khai mạc, cho nên ta cũng không tìm được gì ăn ý. Đồ tốt có thể vừa mắt ta, chắc chắn đem đi đấu giá hoặc để trao đổi, không thể tìm được ở mấy sạp vỉa hè này đấy. Vốn định mua mấy món đồ xinh xắn cho các vị nương tử, nhưng vòng chứa đồ của ta bây giờ đã là kho chung của cả năm mĩ nhân đi kèm, nhét không nổi nữa. Hồi đó ở Vô Tận Viêm Châu ta liền biết món đồ này quý, nên dốc sức bảo vệ, lúc cuối ăn một nhát Linh Viêm, may mắn cũng không trúng nó, nên bây giờ vẫn có dùng.

Nhưng Bát Tiên Hội này cũng thật phong phú đa dạng, không đến mức cái gì cũng có, nhưng toàn là đặc sản từ các nơi tụ tập.

Muôn màu muôn vẻ.

Hoàng Tố Hy và Hồng Trân Anh chơi vui đến quên trời. Vòng chứa đồ đã chật ních, ta đành phải túi lớn túi nhỏ mang dùm hai nàng. Cũng không có gì không vui. Hồng Trân Anh thấy cái gì đó vui mắt, liền ngúng nguẩy eo chạy tới, hai quả mông tròn trịa đánh trái đánh phải trước mặt ta, sau đó Hoàng Tố Hy liền kẹp lấy tay ta vào ngực, để ta có thể hoàn toàn cảm nhận được nãi cầu to tròn căng đầy của nàng, rồi mới kéo ta đi theo Hồng Trân Anh.

Tốn hết cả buổi sáng, tạm thời đem hai cái mĩ nhân thoả mãn dục vọng mua sắm.

Tuý Tiên Cô Lâu

Đây là tửu quán nổi danh ở Bát Tiên Đảo, vừa nghe tên cũng biết là sản nghiệp của Tuý Tiên Cô. Bát Tiên Đảo bình thường cũng đã là một thương đảo nhộn nhịp, được Bát Tiên chung tay xây dựng, Bát Tiên tuy gọi là tiên nhưng vẫn là người nha, vẫn cần tiêu tiền. Mà muốn tiêu thì phải làm, không thì có lá mít mà tiêu. Tất nhiên lục giai cường giả kiếm tiền cũng tương đương đơn giản, những thứ bọn hắn muốn, hầu như không mua được bằng tiền, lại thêm cũng không nuôi dưỡng tay chân. Cho nên tiền cũng không cần quá nhiều, vừa đủ là được.

-Tuý Tiên Cô này nổi danh là gần như có đủ mọi loại rượu trên đời, tiểu nhị, cho ta một bình Tuý Sinh Mộng Tử Tửu đi.

-Công tử, thật biết đùa.

-Không đùa, bản công tử, Tuỳ Phong Lưu, hôm nay đến đây chính là muốn rượu này. Ngươi có thể chuyển lời cho người có thể mang rượu này tới cho bản công tử. Bản công tử hôm nay cũng không vội.

-Vâng, vậy tiểu nhân đi truyền lời ngay.

Tiểu nhị này rất được việc, hắn ở Tuý Tiên Cô Lâu đón tiếp không ít cường giả, rất có kinh nghiệm.

Hai cô nương đi mua sắm cả buổi sáng đã mệt, chúng ta điểm mấy món ăn, từ trên cao ngắm cảnh Bát Tiên Hội. Thật là đông đúc náo nhiệt, chủ yếu vẫn là các thương hội đến trước, chọn chỗ dựng rạp. Ngày sau còn sẽ có khách nhân tới nữa. Cũng không chỉ có thương nhân tới mua bán, còn đủ cả các thế lực lớn trong Đông Nam Thiển Hải tới tranh náo nhiệt. Lác đác có mấy người mang trang phục Đông Doanh Hoa Châu và Tây Sa Mĩ Châu, cùng Bắc Hải Băng Châu. Nói chung danh tiếng Bát Tiên Hội vô cùng tốt, người phương xa cũng không ngại đường dài tới tham gia.

An ninh cũng rất trật tự.

Bên ngoài khu vực sạp hàng đã dựng sẵn quyết đấu đài, lẫn sinh tử đài. Nghe nói cũng không chịu vắng vẻ, lúc nào cũng có người bu quanh, lại có sẵn nhà cái, để người ta đặt cược.

-Tuỳ công tử, huynh thật soái.

Hồng Trân Anh vừa ăn uống vừa bắt chuyện.

-A cảm ơn. Các muội cũng rất đẹp.

-Vậy sao huynh không chịu để ý đến ta đây?

-Ta đã có hôn thê, cũng nhiều tình nhân. Hơn nữa, có nhiều bằng hữu cũng tốt hơn là nhiều người tình. Ta thật coi các muội là bằng hữu.

Hồng Trân Anh đối với ta mà nói, từ cái đêm hôm đó bên ngoài Vạn Linh Mộ, cũng coi như quen biết.

-Huynh thật thẳng thắn, chuyện mình có tình nhân cũng nói ra đàng hoàng như vậy.

Hoàng Tố Hy xen lời.

-Ta đổi tên là Tuỳ Phong Lưu, cũng là vì không muốn có nhiều cố kị như vậy. Ta muốn, là tự do.

-Vậy huynh có mấy cái tình nhân?

-Hai cái.

-Là mẫu thân muội và Thuỵ Vân Phu Nhân sao? Hương Tuý Phu Nhân không phải à?

-Vậy mà các ngươi đã biết, haha, Hương Tuý Phu Nhân là đại tỷ kết nghĩa của ta, không phải tình nhân.

-Lăn giường rồi còn không phải tình nhân sao?

-Không phải, đó là tỷ đệ kết nghĩa luận bàn tăng tiến tình cảm. Haha

Không phải mặt của mình, chém gió thoải mái không cố kị, lời dối trá tung bay không biết ngượng, quả thật cũng sảng khoái.

Hãy lấp đầy muội bằng trái tim của huynh

Đan điền tình yêu của muội cứ như sẽ cạn kiệt mất thôi

Muội không thể sống thiếu huynh

Thật sự không thể sống thiếu huynh

Anh là chân khí tình yêu của em.

Hồng Trân Anh cất tiếng hát, gợi lại ký ức xưa cũ hơn trăm năm của ta. Trùng khớp với âm thanh bên bếp lửa giữ núi rừng im ắng khi đó. Mọi thứ như là một giấc mơ. Nhớ lại quá khứ dù là những ký ức vui vẻ nhất cũng khiến con người ta khó chịu. Bởi tất cả chúng đều cho thấy thời gian vô tận và vô tình.

-Chúng ta làm tình nhân của huynh thế nào?

Hồng Trân Anh hát xong, nhìn ta ngẩn người. Mở miệng đề nghị.

-A, được.

Chết moẹ lỡ mồm.

Nhưng nhìn hai người đẹp cười tít mắt nhìn ta, cũng không thu lại lời vừa nói.

-Chúng ta? Hai muội luôn?

-Đúng vậy a. Ta cùng mẫu thân làm tình nhân của huynh, huynh không thích sao?

-Rất kích thích. Nhưng tại sao các muội lại làm vậy.

-Trải qua mấy đời người, chúng ta cũng nhận ra muốn sống tốt cần nam nhân cường đại đến bảo hộ chúng ta. Hồi ở địa cầu, giới giải trí thế nào, huynh chắc cũng hiểu. Lần Luân Hồi trước chúng ta có người thân bảo vệ, cũng kiên trì được đến lúc xảy ra thảm hoạ Vô Tận Hoả Vũ. Mà lần này, gia gia ta đã mất, ta cũng vẫn muốn kiên trì, nếu cố gắng, ta cũng nghĩ thoát khỏi vòng Luân Hồi này.

-Ta hiểu.

-So với việc bị nhiều nam nhân chơi, bị một nam nhân chơi vẫn tốt hơn.

Hắc, hai con yêu tinh này mà tính lừa gạt ta. Chưa đủ tuổi. Lời các nàng tuy như bi thảm, kỳ thật là đang gạt ta đồng cảm với các nàng. Bị nhiều nam nhân chơi là kỹ nữ, bị một nam nhân chơi, lại là nương tử. Khác biệt như trên trời dưới đất. Mà với tu duy của đám nữ nhân hiện đại xuyên không này, là phe thê chơi nhau, không có chuyện một chiều đâu. Thật ra ta đối với chuyện tình ái vẫn là yêu thích hai chiều, cùng thoải mái vui sướng là tốt nhất.

Nếu đã tính gài ta, vậy cần gì khách khí.

-Hắc, vậy hôm nay ta phải chơi thử xem có gì tốt hơn mới được. Hy muội, mau qua đây.

-Ưm

Hoàng Tố Hy nhu thuận gật đầu, chui xuống bàn bò tới giữa hai chân ta, khuôn mặt baby dễ thương hiện lên giữa háng, thật là gợi dục. Nàng là trinh nữ không sai, nhưng kinh nghiệm lại đầy mình, hiểu thế nào để phục vụ nam nhân. Người đẹp sờ lấy đũng quần ta, côn thịt lập tức cứng rắn.

-Oa thật to.

Nói rồi cởi đai lưng, móc ra côn thịt.

-A đẹp quá.

-Haha thích không?

-Ưm thích.

Khuôn mặt khả ái ửnh hồng hết cả má đúng là rất dễ thương. Đôi môi đầy đặn hình dáng vô cùng gợi cảm lập tức ngậm lấy côn thịt của ta bú liếm. Đều là Luân Hồi Giả, cũng không cần giả bộ ngây thơ con nghé làm gì, tránh cho mất vui, mất lòng. Đem trinh tiết hiến cho, cùng không cắm sừng, đã là cho ta lớn nhất thành ý rồi. Ta cũng không nhỏ nhen mà nhận lấy, tận hưởng Hoàng Tố Hy bú liếm. Tóc ngắn màu vàng đong đưa lên xuống nhịp nhàng, đem côn thịt ta bú rất dễ chịu.

-A sướng lắm, muội thật giỏi. Anh muội mau qua đây.

Ta một tay vỗ về đầu Hoàng Tố Hy cổ vũ nàng bú côn, một tay vẫy hướng Hồng Trân Anh. Người đẹp cười duyên một cái, đứng dậy ngồi bên người ta, dâng lên môi thơm, mặc ta gặm lấy. Ta một tay sờ tóc Hoàng Tố Hy, một tay luồn vào trong nội khố bóp mông Hồng Trân Anh, sung sướng thoải mái.

-Hy Hy thật lợi hại, côn thịt huynh to như vậy, mà có thể nuốt gần hết.

-Đúng vậy, muội ấy mút rất giỏi, ta rất thoải mái. Nào Anh Anh, kệ muội ấy, chúng ta tiếp tục ăn cơm.

-Ưm.

Hồng Trân Anh hiểu ý gắp đồ ăn vào miệng, nhai mấy cái, lại mớm cho ta, ta nhận lấy thức ăn, vừa nhai vừa gặm môi nàng.

-Ưm ưm.

Hoàng Tố Hy tỏ ý kháng nghị.

-Hy Hy ngoan, tý nữa huynh sẽ cho muội ăn no thoả mãn, cố lên.

Nàng hơn dỗi liếc ta một cái, lại tiếp tục ra sức mút côn.

Ta tại phòng riêng cao cấp nhất Tuý Tiên Cô Lâu, hưởng thụ hai người đẹp cực phẩm phục vụ, sung sướng vô cùng.

-A thật thoải mái, ta bắn.

Ăn uống không sai biệt lắm, chủ yếu là ăn nước bọt Hồng Trân Anh, ta sảng khoái bắn ra tinh dịch, Hoàng Tố Hy một giọt cũng không thừa, đem ngậm vào trong miệng, sau đó nuốt hết.

-Hy Hy, ngon không?

-Rất ngon, tựa như kem tươi, thật là hoài niệm hương vị này.

-Haha, Anh Anh muội có muốn ăn không?

Hồng Trân Anh nở nụ cười quyến rũ, rời khỏi vòng tay ôm ấp của ta, đến bên cửa sổ, chống tay chổng mông lên lắc lư hướng về ta mời gọi.

-Nhưng muội muốn dùng cái miệng dưới để ăn cơ.

-Haha vậy ta tới đây.

Ta rời khỏi ghế, mặc kệ Hoàng Tố Hy, tới sau lưng Hồng Trân Anh. Làm tình nhân nên có làm tình nhân giác ngộ, cũng không cần quá để ý tâm tình nàng. Ta bắt lấy hai quả mông Hồng Trân Anh, bóp lấy bóp để, thật lớn thật đẹp. So với Hoàng Tố Hy thì lớn hơn, nhưng nãi cầu Hoàng Tố Hy lại lớn hơn nàng. Thân hình cả hai gần như tương tự, cũng chỉ khác biệt ở hai nơi này mà thôi. Nhìn lên hai nàng còn giống sinh đôi hơn là so với Hoàng Dung.

Vạt sườn xám rất ngắn, Hồng Trân Anh cong eo chổng mông, đã lộ ra gần nửa quả mông, cầm lấy hai bên dây buộc nơ con bướm, kéo một cái, Hồng Trân Anh hơi đong đưa đùi, nội khố mỏng dính nhỏ xíu màu đỏ đã rơi trên đất, ở giữa mảnh vải tam giác hơi dính nước, xem ra đã động tình rồi, vậy cũng không cần tiền hí gì.

Ta cầm lấy quy đầu đặt ngay ngọc môn, mài vài cái, quả nhiên đã ướt đẫm.

-A ngứa, huynh mau vào, a làm muội Á

Màng trinh bị phá rách đem đến cảm giác đau đớn. Bên trong âm đạo đã tiết đủ dâm thuỷ mặc ta cắm rút.

-A đã quá, thật chặt, thật sướng

Ta thoải mái kéo ra đút vào, tia máu đỏ phá lệ nổi bật trên côn thịt trắng nõn như ngọc. Khoái cảm từ côn thịt truyền ra khắp toàn thân một trận, rất thoải mái. Ta nhìn bả vai trần quyến rũ của Hồng Trân Anh, lập tức dời tay khỏi mông nàng, vói tay vào trong áo, bắt lấy hai nãi cầu bóp chơi. A, có cái gì đó dán lấy nhũ phong. Ta như tìm được trò chơi mới, bụng dưới vừa dập vào cặp mông đẫy đà của Hồng Trân Anh, tay tìm tòi trên nãi cầu nàng, đem giấy dán nhũ phong lột xuống, đem vất xuống trên sàn, lại tiếp tục vói tay vào trong áo, tìm lấy hai nhũ phong cứng rắn miết chơi lấy. Hồng Trân Anh mặc sườn xám đỏ tươi gợi cảm, chân dài thẳng mang guốc cao, chổng mông lên thừa nhận côn thịt của ta cắm rút, gữa ngực nổi lên từng đợt gồ ghề hình mười ngón tay của ta. Thậ khiến ta sướng không được.

-A.

Mông ta đụng phải thứ gì đó thật mềm, hoá ra là Hoàng Tố Hy đã cởi phần áo trên, quỳ trên mặt đất dùng hai nãi cầu to tròn căng đầy áp lấy mông ta. Mỗi lần ta tiến tới đâm côn thịt lút cán vào mật huyệt Hồng Trân Anh, đem tử cung của nàng đội lên, liền bị mông bự của nàng đàn hồi đẩy ngược về phía sau, ta cũng không chống cự lực nảy ngược này, để nó đem mông ta bắn ngược về sau. Hoàng Tố Hy khi đó sẽ ưỡn ngực một cái, lại đem côn thịt của ta trở lại trong mật huyệt Hồng Trân Anh. Hai người đẹp này thật là biết chiều chuộng nam nhân, không biết học từ đâu ra. Tất nhiên ta không nề hà vấn đề này, tận tình hưởng thụ, chơi sướng đừng hỏi.

-A muội cao trào a sướng quá a

Âm đạo Hồng Trân Anh một trận co rút, dâm thuỷ tiết ra xối lên quy đầu ta một trận ngứa ngáy, cũng không nhẫn nại, tăng tốc làm vài cái, đem quy đầu đẩy lên cổ tử cung, vui vẻ xuất tinh, sung sướn dễ chịu. Hoàng Tố Hy ở sau dùng cặp nãi cầu bự mài lưng ta, dùng hai tay vuốt ve ngực, để khoái cảm khi xuất tinh của ta càng kéo dài.

-A sướng sướng, thật thoải mái.

-Huynh bắn tinh thật nhiều, bỏng hết trong huyệt của muội rồi.

Hương Trấn nũng nịu, sắc mặt ửng hồng ướt át, cũng là thoả mãn. Ta xuất ra một cái khăn đỡ lấy dưới háng nàng, sau đó rút ra côn thịt, tinh dịch và dâm thuỷ trắng đục pha lẫn chút màu hồng trào ra, để Hoàng Tố Hy há mồm kinh ngạc.

-Lần thứ hai mà huynh vẫn xuất thật nhiều. Y như Trí Trí và Duyên Duyên nói.

-Haha nếu không sao dám nhận hai muội làm tình nhân. Người bình thường, e là đã bị hai tiểu yêu tinh ấy hút khô. A

Ta rên rỉ một tiếng, Hồng Trân Anh quỳ trên sàn, đem côn thịt lẫn lộn tinh dịch, dâm thuỷ và máu trinh của chính nàng ngậm vào miệng, bú liếm vệ sinh. Cũng rất tỉ mỉ cẩn thận, chốc lát đã đem côn thịt của ta dọn sạch, bóng loáng nước bọt.

-Tinh dịch của huynh đúng là ăn ngon, ưm, có chút vị mặn.

-Đó là dâm thuỷ và máu trinh của muội nha, không liên quan đến ta.

-A đáng ghét.

Nàng đánh côn thịt của ta một cái nhẹ, để nó lắc lư đong đưa.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 333

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.