Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Mai Phu Nhân vs Kim Đại Phu (3)

Tiểu thuyết gốc · 2583 chữ

Chuong 2.3 Thanh Mai Phu Nhân vs Kim Đại Phu (3)

Thanh Mai Phu Nhân ngồi xuống giường, tay chống sau lưng, chân mở ra, côn thịt cắm vào thời gian quá lâu khiến cho âm đạo không thể khép lại hoàn toàn, lộ ra một lỗ nhỏ đen, đang không ngừng rỉ nước dâm ra ngài. Nàng đưa tay xuống ngọc môn sửa soạn lại vùng cỏ thơm ướt đẫm đã toán loạn, đồn thời cảm nhận lấy cánh môi mật đã tê dại, mắt ngập nước mê ly nhìn về Kim Đại Phu đang quỳ gối giữa giường thở hổn hển, một dạng chưa trở về từ cơn khoái cảm vô bờ khi xuất tinh. Côn thịt lão đã mềm đi rũ xuống, nhưng chưa teo nhỏ hoàn toàn, vẫn đang trong trạng thái nửa mềm nửa cứng đấy, để cho hai mắt Thanh Mai Phu Nhân sáng rực lên.

Nàng ngồi dậy quỳ lết tới gần Kim Đại Phu, ôm lấy lão. Kim Đại Phu như vậy đi sức lực chèo chống, đổ tựa vào vú mềm người đẹp, hơi nảy ngược một chút bởi độ đàn hồi cực đại, tiếp tục thở dốc.

Thanh Mai Phu Nhân ôm lấy Kim Đại Phu, nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng. Nàng cũng không sợ lão sẽ tắc tử ngay tại chỗ, tình trạng như vậy đã xảy ra rất nhiều lần, dần dần thành quen. Khác biệt là hôm nay nàng lại ôm lấy dỗ dành lão đấy. Hành động ấm áp như vậy để Kim Đại Phu rất nhanh đang chu du thiên ngoại trở lại với thực tại.

-Ta không sao, Phu Nhân không cần lo lắng.

Thấy Kim Đại Phu đã bớt thở dốc, Thanh Mai Phu Nhân đỡ lão nằm ngửa xuống giường nghỉ ngơi. Nàng nằm nghiêng bên phải, tay trái chống đầu, chân khép chéo vào nhau, ngón trỏ tuỳ ý vẽ vòng tròn trên bộ ngực giơ xương sườn của lão.

-Trong chốc lát ta tưởng mình đã phi thăng thành tiên luôn rồi. Phu Nhân quả thật là vưu vật trời ban cho ta.

-Lão đầu thối ngươi làm sao mà phi thăng được, vì ta vẫn còn chưa thoả mãn đây này.

Thanh Mai Phu Nhân cười nhẹ, liếc lão một cái, tay dời xuống cầm lấy côn thịt nửa mềm nửa cứng của Kim Đại Phu, ngón tay ngọc thon dài nhẹ nhành vân vê. Chút tinh dịch còn sót lại trong niệu đạo cũng theo đó mà bị ép ra ngoài, tạo thành một hột nước nhỏ trên lỗ quy đầu.

-Thật đáng yêu. hihi

Thanh Mai Phu Nhân cười nhẹ, phối hợp với thân thể trần truồng trắng muốt thấm ướt mồ hôi, như hoa lê dưới mưa, đẹp không sao tả xiết, cũng vô cùng dâm đãng. Để Kim Đại Phu phía dưới dần có cảm giác.

Thấy lão có phản ứng, người đẹp liền dời người xuống, thè lưỡi liếm láp lấy côn thịt. Từ quy đầu, thân gậy cho đến tận gốc, cả hai hòn dái đã săn lại ép sát vào háng nữa. Cẩn thận nhẹ nhàng, nàng đem tất cả dịch nhờn cuốn vào miệng, rồi trước ánh mắt kinh ngạc của Kim Đại Phu, nuốt ực một cái, thành công nhóm lại lửa dục trong lòng lão. Cười với lão một cái phong tình vạn chủng như hoa lan nở rộ, Thanh Mai Phu Nhân quay người lại nằm sấp lên trên người Kim Đại Phu, ngọc môn riêng tư bí mật hiển lộ hoàn toàn, cách mặt lão không đủ một tấc, hơi ngúng ngẩy. Rồi cũng mặc kệ lão, Thanh Mai Phu Nhân cầm côn thịt ngậm lấy, bắt đầu bú liếm. Côn thịt vốn đã nửa mềm nửa cứng dần dần hồi sinh trong miệng nàng, để nàng mắt phượng lấp lánh, tiếp tục yêu thích ăn lấy.

Kim Đại Phu đã mệt đến không được, cả ngón tay cũng không muốn động. Côn thịt vẫn còn cứng rắn, là do Cường Dương Đan quá cường đại. Cho nên âm hộ căng phồng như bánh bao của Thanh Mai Phu Nhân nghe nguẩy ngay trước mặt, lão cũng không còn tý sức lực vào với tay đi chơi đùa. Thấy lão hồi lâu không có động tĩnh gì, dù côn thịt đã cứng lên trong miệng mình, người đẹp hiểu ý úp luôn âm hộ mình xuống mặt mo già, hơi uốn éo chỉnh vị trí cho ngọc môn ngay sát miệng lão, rồi lại tiếp tục chuyên tâm bú liếm. Kim Đại Phu lòng mừng rỡ cố gắng thè cái lưỡi ra liếm lấy ngọc môn, dâm thuỷ rỉ ra được lão tham lam hút lấy, nuốt vào trong cổ họng khô khốc của mình. Như người lữ hành lạc trong sa mạc gặp được mưa rào, dâm thuỷ Thanh Mai Phu Nhân càng lúc càng chảy nhiều tưới mát cho thân thể khô cằn của Kim Đại Phu, lão dần dần lấy lại cảm giác vốn đã tê liệt nơi bụng dưới, côn thịt hưng phấn nhảy lên một cái, để Thanh Mai Phu Nhân đang bú liếm hăng say mừng rỡ.

Thanh Mai Phu Nhân nhấc mông rời khỏi mặt Kim Đại Phu, xoay người lại, tay cầm lấy côn thịt nhắm ngay ngọc môn của mình, mật huyệt nhanh chóng nuốt trọn gốc côn thịt, nàng đã gấp đến khó chịu, trong huyệt rất ngứa đấy.

-A, lại lấp đầy, thật đã nghiền, a a

Thanh Mai Phu Nhân vong tình rên rỉ, mông nâng lên vừa vặn chừa lại quy đầu trong âm đạo, khi dập xuống lại nuốt hết cả cây côn thịt, quy đầu đội lên cổ tử cung lại tạo thành từng đợt khoái cảm truyền qua cột sống lan toả khắp toàn thân. Nàng hai tay tự vuốt ve lấy hai nãi cầu tròn căng tròn của mình, không ngừng hẩy mông lên xuống, tần suất so với Kim Đại Phu nắc còn nhanh hơn, dâm thuỷ trào ra ướt cả bụng của lão.

Kim Đại Phu lại lần nữa lại phi thăng. Mông Thanh Mai Phu Nhân nâng lên, thành âm đạo ép chặt vào kéo côn thịt lão ra hết cỡ, lên tới tận cùng, thịt mềm nơi cửa hang liền bóp chặt lấy quy đầu, thành âm đạo sẽ khôi phục chặt khít như cũ, tạo thành chướng ngại vật cản nó tiến tới, mà theo người đẹp dập mông xuống, quy đầu lại sẽ anh dũng không gì cản nổi đẩy ra thịt non bóp chặt, tiến tới tận cùng, đội lên cổ tử cung mềm mại ấm áp. Cả quá trình quy đầu tiến lên lẫn về đích đều sẽ mang tới cho Thanh Mai Phu Nhân bất tận khoái cảm, dâm thuỷ vô biên là đồng minh đắc lực của nó.

-A, thật thoải mái, a thật sướng, a ta sướng chết mất a

Có lẽ là chưa đủ kích thích, Thanh Mai Phu Nhân túm lấy tay Kim Đại Phu đặt lên hai nãi cầu của mình, để lão sờ bóp lấy, rồi hai tay chống lấy ngực lão, tăng tốc độ dập mông. Âm đạo đang dần co rút đã đạt tới cực hạn, siết nhẹ một cái, cổ tử cung dừng lại ôm ấp lấy tinh quan, tinh dịch bị ép bức mà phun trào mà ra, bởi vì lượng quá ít, bị dâm thuỷ vô biên vô tận trào ra đẩy ngược lại, xối lên quy đầu.

-A, sướng!!!

Thanh Mai Phu Nhân như thét lên, toàn thân căng cứng, ngồi trên người Kim Đại Phu run rẩy, tận hưởng khoái cảm cao trào mang lại. Hồi sau nàng mới đổ ập xuống ôm lấy lão, thân thể đã nhũn ra vẫn đang co giật từng đợt.

Thanh Mai Phu Nhân ôm lấy đầu Kim Đại Phu tham lam hôn lấy môi lão, bên dưới, côn thịt mềm oặt thu nhỏ lại cùng với dương tinh dâm dịch trượt ra khỏi âm đạo nàng.

Lao Sơn Phái là cầu cạnh Kim Đại Phu đấy, ai bảo lão còn là một tên Luyện Dược Sư chứ, Lao Sơn Phái suy bại, nội bộ tranh đấu không ngớt, đã không còn xứng với danh xưng Đại Phái nữa, Luyện Dược Sư tự nhiên hiếm thấy. Đồ Đệ Kim Đại Phu gia nhập Lao Sơn Phái cũng không lấy được thành tựu gì tăng thêm trên con đường y đạo, nếu không phải hắn đang là Luyện Dược Sư duy nhất của Lao Sơn Phái, hắn đã trở lại Hương Khê Trấn rồi.

Lao Sơn Phái ở Hương Khê Trấn lập phân đà, là bởi Hương Khê Trấn nằm sát biên giới Thập Vạn Sơn Châu và Nam Man Hoang Châu đấy, cách nhau bởi một dãy núi cao ngất. Cũng bởi có dãy núi này che chắn, dị thú hoành hành ở Nam Man Hoang Châu mới không mò đến Hương Khê Trấn được, để Hương Khê Trấn đời đời yên ổn bình an. Và cũng có thể ông trời ưu ái cho Hương Khê Trấn, ở trong dãy núi có một khe núi nhỏ, tuy hơi trắc trở, để con người có thể xuyên qua, tiến tới Nam Man Hoang Châu. Nam Man Hoang Châu dị thú hoành hành, mãnh thú cỡ như hổ, báo, sư tử ở bên kia chỉ là bữa sáng, vừa đủ nhét kẽ răng, đồng thời cây cỏ tươi tốt um tùm, dược thảo đầy đất. Cho nên từ xa xưa người dân Hương Khê Trấn đã không quản nguy hiểm xuyên qua khe núi, đi hái dược thảo.

Hương Khê Trấn là một nguồn cung thảo dược chính của Lao Sơn Phái. Cho nên cái chức Đà Chủ Hương Khê Trấn, nói béo thì cũng béo, nói gầy thì cũng gầy. Bởi nơi đây quê mùa lạc hậu, không sánh được Lao Sơn Thành sầm uất đông đúc dưới chân Lao Sơn. Thêm nữa là dược liệu không luyện thành đan cũng chả có mấy tác dụng, Kim Đại Phu luyện đan dược quả thật không dám khen tặng. Tâm huyết của lão chủ yếu đặt lên Y đạo, chứ không phải Dược Đạo. Lão luyện đan đều là được chăng hay chớ, chả hề để tâm, người ta thuê lão luyện hỏng lão cũng méo đền. Cho nên Đà Chủ Hương Khê Trấn ngoài việc ăn chặn được mấy gốc dược liệu thì không có gì béo bở cả.

Nhưng khi Thanh Mai Phu Nhân tới đây làm Đà Chủ thì lại khác.

Kim Đại Phu ở Hương Khê Trấn cả đời người, Lao Sơn Phái đương nhiên muốn lôi kéo lão, cũng từng dùng mĩ nhân kế, nhưng chỉ là kiểu hời hợt như câu cá không thả mồi, chưa từng ai vất hết liêm sỉ lăn giường với Kim Đại Phu như Thanh Mai Phu Nhân đấy, cho nên nàng thành công ăn hết lão rồi. Từ đó Kim Đại Phu trở thành Luyện Dược Sư chuyên dụng của Thanh Mai Phu Nhân. Có động lực thúc đẩy, lão luyện đan cũng ti mỉ chăm chú, dù sao lão cũng quá rảnh, đan dược chất lượng lẫn số lượng đều cao. Tất cả đều rơi vào túi Thanh Mai Phu Nhân.

Cho nên tui vi vốn trì trệ của nàng sau một năm đến Hương Khê Trấn đã tăng nhanh như diều gặp gió, bây giờ đã đạt đến nhị giai đỉnh phong. Thanh Mai Phu Nhân tự biết tư chất của mình không được, tự mình bế quan đột phá, đó là nằm mơ.

Kim Đại Phu sau khi nghỉ ngơi hơi lại sức một chút đã vội vàng rời khỏi, vì lão chợt nhớ ra mình còn một tên Đồ Đệ đấy. Để lại Thanh Mai Phu Nhân một mình trong khuê phòng tràn ngập mùi vị tình dục, trên giường một mảnh hỗn loạn ẩm ướt. Tinh dịch Kim Đại Phu bắn sâu trong âm đạo bị chân khí đẩy ra hết ra ngoài ngọc môn, âm hộ một mảnh ướt át, chủ yếu là dâm thuỷ của nàng, phát cuối lão bắn ra lượng rất ít, đã hoàn toàn bị ép khô. Kỹ thuật dùng chân khí đẩy tinh dịch ra ngoài tuy không khó, nhưng cũng cần phải học mới được đấy, nguyên lý là dùng chân khí hội tụ lại các huyệt đạo dưới bụng gần âm đạo, ngưng tụ thành khí thuỷ, như dâm thuỷ tiết ra cọ rửa âm đạo tử cung, cho nên phải nhị giai Ngưng Khí Cảnh mới làm được.

Thanh Mai Phu Nhân quen việc tay nhanh, chốc lát đã dọn dẹp sạch sẽ âm đạo của mình, hiển nhiên cái đồ lẳng lơ này luyện công phu hoan ái cũng rất khá đấy.

Rồi cũng không lau âm hộ, móc dưới gối ra hộp gỗ Kim Đại Phu tặng, trần truồng khoanh chân ngồi trên giường, cẩn thận mở ra. Mùi hương thuốc hăng gắt xông lên, bị nàng tham lam hít lấy. Chỉ hít một hơi, Thanh Mai Phu Nhân đã cảm thấy chân khí trong người xao động, đây quả thật là Hoá Cương Đan rồi, hơn nữa chất lượng cũng không tệ.

Thanh Mai Phu Nhân trong lòng vui vẻ, khuôn mặt vẫn còn ửng hồng sau cơn hoan ái nở nụ cười như hoa đào đón xuân, đẹp không sao tả xiết, đối với Kim Đại Phu lại yêu thích mấy phần.

Tuy là quan hệ giao dịch tình tiền, nhưng Kim Đại Phu cho nàng đủ tôn trọng, chưa từng ép buộc nàng, lợi ích cũng không thiếu. Hơn nữa công phu trên giường của lão cũng rất được, mỗi lần ân ái đều có thể làm nàng cao trào, vừa nãy là hai lần liên tiếp, đến giờ cơ thể nàng vẫn còn đang mềm nhũn đấy. Côn thịt lão có thể chạm đến cổ tử cung, hơn nữa không thô to, nằm trong âm đạo vừa vặn, làm Thanh Mai Phu Nhân thấy thoải mái vô cùng. Nàng thích cảm giác ân ái như vậy.

Đột phá tam giai, nàng liền có thể trở về Lao Sơn, nhưng bên đó bây giờ quá loạn, ở lại Hương Khê Trấn dựa vào Kim Đại Phu phát triển mấy năm, tạm tránh sóng gió, có lẽ là một lựa chọn không tệ.

Nghĩ đến tương lai một mảnh tươi sáng, Thanh Mai Phu Nhân nở nụ cười hài lòng. Cất kỹ hộp gỗ, cầm lấy một tấm khăn sạch, trong khuê phòng của nàng luôn chuẩn bị sẵn rất nhiều khăn, nhẹ nhàng lau lấy âm hộ của mình, cẩn thận từng tý như sợ nó hỏng mất. Cũng đúng thôi, nhờ nó mà nàng mới có ngày hôm nay đấy.

-Lão đầu thối, hôm nay bắn nhiều như vậy.

Thanh Mai Phu Nhân mắng yêu một cái, để lại chiến trường hỗn độn cho tỳ nữ dọn dẹp, bản thân thì đi tắm bồn nước nóng. Bọn tỳ nữ cũng là hiểu chuyện quen việc, mọi thứ đã chuẩn bị đâu vào đấy.

Thanh Mai Phu Nhân sau khi tẩy rửa hết chất dịch dơ bẩn khỏi cơ thể, liền ngâm mình trong nước nóng thả lỏng cơ thể, cao trào hai lần, nàng cũng mệt mỏi, cứ thế nằm trong bồn gỗ thoải mái ngủ mất.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 2093

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.