Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Dương Nhật Vy

Tiểu thuyết gốc · 4161 chữ

Keng keng

Tiếng kim loại va chạm vang lên không ngớt trong sân tập Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện. Lưu Lệ Thái Dương đứng yên tại chỗ, vững như thành đồng chống đỡ hết thảy mọi công kích của Thái Nhật Vy, nửa bước không lùi, vẫn một bộ dạng ung dung tuỳ ý. Còn Thái Nhật Vy đã bắt đầu thở dốc rồi.

Không dùng chân khí, cũng không dùng linh niệm.

Thân hình cao gần một thước tám của Lưu Lệ Thái Dương hoàn toàn áp đảo thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của Thái Nhật Vy.

Dù rằng tố chất thân thể của võ giả lục giai vượt trội hoàn toàn so với thân thể võ giả tứ giai, cũng không thể phủ nhận kỹ năng dùng gươm và khiên tuyệt vời của Lưu Lệ Thái Dương. Nàng đang dùng thực chiến, tạo thành một bài giảng hoàn hảo cho Thái Nhật Vy hiểu nên dùng gươm và khiên như thế nào.

Xung quanh là sáu Hiệp Sĩ Trung Cấp, hai mươi bốn Hiệp Sĩ Sơ Cấp đã được tuyển chọn để đến Bộ lạc Lam Ngân, đều là nữ hiệp sĩ. Sau này các nàng sẽ đi theo Thái Hảo Nguyên, cùng một chỗ du ngoạm khắp thảo nguyên bao la, truyền bá tín ngưỡng Ma Thiên Giáo.

Bang

Một cú đẩy khiên của Lưu Lệ Thái Dương đẩy văng Thái Nhật Vy ra xa.

-Có tiến bộ.

Lưu Lệ Thái Dương khen ngợi Thái Nhật Vy một câu, sau đó quay sang ba mưỡi nữ hiệp sĩ đang chăm chú quan sát. Xem cường giả đối chiến, dù chỉ là luyện tập, cũng đủ để đốt cháy khát vọng mạnh lên trong lòng các nàng, từ đó tại thành động lực cố gắng.

Các nàng là Tân Sinh Giả, muốn có thành tựu, càng cần phải nỗ lực hơn bình thường.

-Các ngươi bắt cặp cùng nhau luyện tập. Sau đó lần lượt khiêu chiến đội trưởng.

-Vâng X30

Ba mươi nữ hiệp sĩ đồng thanh trả lời.

Hai mươi bốn Hiệp Sĩ Sơ Cấp, chia làm sáu đội, lấy một Hiệp Sĩ Trung Cấp dẫn đầu, cũng là đội trưởng. Cùng một chỗ ăn ngủ luyện tập chiến đấu, là có thể khiến tình cảm của các nàng thêm sâu đậm, trên chiến trường phối hợp cũng ăn ý hơn. Trong mắt các nàng, tràn đầy nồng nhiệt của tuổi trẻ.

-Ngươi ở đây hướng dẫn các nàng tập luyện.

-Vâng lão sư.

Thái Nhật Vy ngoan ngoãn gật đầu. Trong hết thảy nữ nhân có mặt ở đây, Thái Nhật Vy lại là người có hình thể nhỏ nhắn nhất, thậm chí trông có chút non nớt đáng yêu. Nhưng tu vi cao đến tứ giai, đủ để cho toàn bộ nữ hiệp sĩ ở đây cùng lúc nhào lên, cũng không đủ cho nàng đánh.

Dù bề ngoài có thế nào, thì cường giả vẫn luôn là nên nhận được sự tôn trọng xứng đáng.

-Ngày đi Bộ lạc Lam Ngân cũng không còn xa, các ngươi nhanh chóng sắp xếp ổn thoả đi.

-Vâng. X3.14

Cá nữ hiệp sĩ đồng thanh đáp.

Lưu Lệ Thái Dương gật đầu hài lòng, xoay người rời đi.

Chân dài rảo bước trong Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện, đi ngang qua đều được các học viên chào hỏi, cho thấy uy vọng của Lưu Lệ Thái Dương trong học viện là rất cao. Nàng đối với các học viên luôn là nhiệt tình dạy bảo, tính cách cởi mở tươi sáng, tự nhiên được nhiều người yêu mến.

Hôm nay Lưu Lệ Thái Dương lựa chọn một thân trang phục hiện đại, quần âu đen và áo sơ mi trắng ngắn tay, thêm một cái cà vạt màu đen trước ngực. Nhưng lại là trang phục dính sát người, tôn lên hoàn toàn đường cong thân thể hoàn hảo của nàng, nóng bỏng rực rỡ như mặt trời giữa trưa. Bộ ngực ngồn ngộn siêu to khổng lồ rung rinh theo bước chân của Lưu Lệ Thái Dương, kinh người đến cực điểm.

Không hổ là mĩ nhân của Lưu Lệ Bộ Lạc.

Không chỉ nam nhân, cả nữ nhân cũng là phải nhìn Lưu Lệ Thái Dương với ánh mắt ước ao, dõi theo nàng đi khuất khỏi học viện.

Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện chỉ vừa mới xây dựng không lâu, còn nhiều thứ phải làm, nhiều công trình phải kiến thiết. Thị Trấn Quả Cảm hiện đã vào guồng, cung cấp nhân lực ch học viện phát triển. Mà đi kèm với hiệp sĩ không rời, chính là chiến kỵ.

Giống như Hỗn Đà Mục Trường và Mã Quý Mục Trường, Lưu Lệ Mục Trường cách đây không xa, đều là nguồn cung cấp chiến kỵ uy tín cho học viện. Mà từ cái tên, cũng biết mục trường do Lưu Lệ Bộ Lạc phụ trách chăn nuôi. Và đây cũng là nơi định cư của người dân Lưu Lệ Bộ Lạc hiện tại.

Các kiến trúc trong Lưu Lệ Bộ Lạc vẫn là trướng bồng quen thuộc, nhưng là loại trướng bồng được dựng cực kì chắc chắn, dùng cho định cư. Thành thật mà nói, những lều trường bằng vải, da và dây cột cọc đóng này, so với nhà cửa bê tông trước Luân Hồi càng thêm chắc chắn bởi có được trận pháp cường hoá. Tất nhiên trận pháp chủ mở ra khi có gió lốc hay có dã thú tấn công. Mà bên trong, rộng rãi không nói, còn vô cùng tiện nghi, có được điều hoà nhiệt độ chạy bằng đá linh năng, thoải mái cực kì. Hệ thống cấp nước và thải nước cũng được thiết kế lắp đặt tinh tế và thuận tiện.

Bởi vậy tạo thành một Lưu Lệ Mục Trường với phong cách kiến trúc cảnh quan đặc sắc, lại văn minh hiện đại.

Con người ở trong Luân Hồi đã thích ứng rất tốt với sức mạnh siêu phàm như linh năng, đem nó ứng dụng vào không chỉ chiến đấu mà còn vào sinh hoạt, để cuộc sống trở nên thoải mái hơn.

-Thế nào, hôm nay vui vẻ chứ?

Lưu Lệ Thái Dương cười vuốt ve đầu của một con sư tử cái to như con voi. Con Liệt Hà Đông Sư này là Bản Mệnh Linh Thú của Lưu Lệ Thái Dương, là chiến hữu cũng là đồng bọn đáng tin cậy nhất. Lông vàng sáng chói như ánh mặt trời, thân thể săn chắc lại có vẻ thon dài, cái miệng to lớn có thể một ngụm nuốt hết Lưu Lệ Thái Dương, nhưng nó lại đang làm vẻ nũng nịu hưởng thụ bàn tay nhỏ xíu so với cái đầu của nó vuốt ve.

-Grừuu

Liệt Hà Đông Sư gừ nhẹ một tiếng tỏ ý vui vẻ.

Đẳng cấp đạt đến lục giai Thú Vương, tuy rằng chẳng thể nói chuyện được, nhưng đã có được linh niệm, lại có được trí tuệ không kém con người, Liệt Hà Đông Sư hoàn toàn không trở ngại giao lưu với Lưu Lệ Thái Dương. Liệt Hà Đông Sư ở chỗ này, cũng giúp đỡ tránh cho đám Dị Thú được nuôi dưỡng trong Lưu Lệ Bộ Lạc làm loạn.

Lại thêm một con sư tử khổng lồ nữa đi đến.

Hình thể còn to lớn hơn Liệt Hà Đông Sư, là một con sư tử đực với lông bờm đỏ rực như lửa cháy.

Đây là một con hùng sư có lai lịch không nhỏ.

Xích Hồng Viêm Sư từng là chiến hữu với Ma Thiên Giáo Chủ trong lần thám hiểm Vô Tận Viêm Châu khi xưa. Ở lần Luân Hồi này nó may mắn hơn nhiều, sống đến hiện tại vui vẻ vô cùng. Sở dĩ nó có mặt tại đây, đương nhiên là để cùng Liệt Hà Đông Sư phối giống sinh sản ra đời sau rồi.

Có lẽ cùng với trí tuệ tăng lên, ý chí khuất phục bản năng, giao phối rồi sẽ bị đem ra làm trò chơi giải trí cả.

-Được rồi, không quấy rầy các ngươi.

Lưu Lệ Thái Dương cười lên, rời khỏi khu chăm nuôi, nhắm hướng trướng bồng của tộc trưởng mà đến.

Lính gác thấy là Lưu Lệ Thái Dương, không hề ngăn cản nàng tiến vào.

Bây giờ Thiên Hạ thái bình, ngành nghề thích khách đã hoàn toàn biến mất. Kẻ nào dám nhận việc ám sát, chính là trọng tội trong Ma Thiên Pháp Luật, sẽ bị truy sát khắp địa bàn của Ma Thiên Giáo. Cũng là nói trừ những chỗ nhân loại cấm khu như Vô Tận Viêm Châu, thì cũng đừng nghĩ trốn đi đâu được.

Huống hồ bên trong trướng tộc trưởng, chính là tộc trưởng của Lưu Lệ Bộ Lạc, tu vi đạt đến thất giai. Người có thể ám sát nàng, thì kéo cả Lưu Lệ Bộ Lạc tới cũng không đủ cho kẻ đó giết, lính canh muốn ngăn cản cũng không nổi. Trách nhiệm của bọn hắn, không phải là bảo vệ, mà là ngăn cản cho một số kẻ không phận sự tới quấy rầy.

Bên trong trướng bồng chia nhiều ngăn, như một căn nhà thật sự, tạo chỗ cho nghỉ ngơi, làm việc và ăn uống riêng biệt, đầy đủ tiến nghi không thiếu thứ gì. Nhìn mặt cắt ngang, thì giống như đồ hình bát quái, gồm tám phòng nhỏ ở tám hướng và một phòng lớn hình tròn ở trung tâm.

Lưu Lệ Thái Dương đi thẳng vào giữa.

-Quyên di, sáng nay ngươi đi đâu mà ăn mặc đẹp vậy.

Lưu Lệ Thái Dương cười nói.

Lưu Lệ Quyên nghe tiếng của Lưu Lệ Thái Dương, liền nhả cây côn thịt vừa thô vừa to đang nhét đầy trong miệng của nàng ra, quay đầu cười đáp nàng.

-Sáng nay có một đoàn khách từ Hoàng Kim Thành ở Tây Sa Mĩ Châu đến đây, ngỏ ý muốn đặt một đơn hàng lớn. Ta phải đích thân tiếp đón.

-Ồ. Bọn hắn không đủ cho a di thoả mãn sao? Còn ở đây liếm mút côn thịt của Thánh Chủ?

Lưu Lệ Thái Dương cười đùa.

-Ngươi nói cái gì vậy, Thánh Chủ còn đang ở đây đấy. Chỉ là tiếp đón bình thường thôi.

Lưu Lệ Quyên cười mắng chất nữ một cái.

-Ý a di tức là nếu không có Thánh Chủ, thì sẽ tiếp đón kiểu đặc biệt đúng chứ.

Lưu Lệ Thái Dương không chịu buông tha, tiếp tục trêu chọc Lưu Lệ Quyên.

-Được rồi, được rồi. A di nói không lại ngươi.

Lưu Lệ Quyên biết không thể cùng Lưu Lệ Thái Dương phân hơn thua miệng lưỡi, liền quay đầu lại chôn dưới háng của ta, há ra đôi môi đỏ mọng như cánh hồng nhung, ngậm chặt lấy côn thịt của ta trong miệng nàng, ra sức bú liếm. Về khoản khẩu kỹ này, thì miệng lưỡi của Lưu Lệ Quyên lợi hại hơn Lưu Lệ Thái Dương nhiều lắm, bú côn thịt của ta thoải mái cực kì.

Dung nhan của Lưu Lệ Quyên vốn dĩ có vẻ cốt cảm, hơi hơi gầy. Bây giờ mút chặt côn thịt của ta trong miệng, hai má càng thêm hõm xuống, càng thêm dâm dục. Đôi mắt sắc đa tình không ngừng liếc lên quan sát biểu cảm gương mặt của ta, từ đó làm ra điều chỉnh, khi mút chặt, khi thì dùng lưỡi liếm nhẹ, kỹ thuật đỉnh cao vô cùng, khiến ta sướng đến toàn thân lâng lâng. Tóc đen nhánh óng ả cột gọn thành một búi sau gáy, lộ ra cái cổ thiên nga cao ngạo cùng xương quai xanh và bờ vai gầy gầy của Lưu Lệ Quyên. Nàng là mĩ nhân thuộc dạng cốt cảm, lấy gầy làm đẹp.

Một thân váy xoè màu vàng che đậy hoàn toàn thân thể, trước ngực đính một cái nơ thật to, cũng là có vẻ đoan trang thanh lịch. Giống như các nữ nhân là Trầm Luân Giả khác, Lưu Lệ Quyên đối với trang phục hiện đại trước Luân Hồi yêu thích cực kì.

Nhưng trước mắt ta bây giờ, là một Lưu Lệ Quyên dâm đãng lẳng lơ khát tình đến không chịu nổi. Đã là cường giả Nguyên Thần Cảnh, Lưu Lệ Quyên chẳng thể đổ lỗi cho Sắc Dục Phần Tâm Hoả, dâm dục là bản tính của nàng.

Song chẳng cần phải đè nén che giấu, ở đây, Lưu Lệ Quyên có thể tận tình phóng thích dâm tính của bản thân.

Vốn dĩ chỉ là một thành viên không quá nổi bật trong Lưu Lệ Bộ Lạc. Nhưng Lưu Lệ Bộ Lạc lại có tiềm năng thất giai. Tiềm năng của Trầm Luân Giả là cố định. Lấy bản lĩnh của ta hiện tại, dùng Vạn Hoa Kính Nhãn soi kỹ Luân Hồi Châu, nếu như nhìn thấy có sắc tím, có nghĩa là Trầm Luân Giả đó có tiềm năng trở thành cường giả Nguyên Thần Cảnh, khá giống như khi soi đá quý vậy. Lại lấy tài nguyên gần như vô hạn của Ma Thiên Giáo hiện tại, nâng Lưu Lệ Quyên trở thành Nguyên Thần Cảnh không chút khó khăn. Lưu Lệ Quyên một đường tiến nhanh, bây giờ đã là bộ trưởng của Lưu Lệ Bộ Lạc.

Tất nhiên lấy tốc độ thần kì, mười năm liên tiếp đột phá từ tam giai lên thất giai, không thể không nói đến công lao của Cực Lạc Công được. Vì thế cũng luyện thành một thân dâm tính tràn đầy của Lưu Lệ Quyên hiện tại, cùng với khẩu kỹ đỉnh cao của nàng.

Cái miệng điêu luyện của Lưu Lệ Quyên hăng hái đem khoái cảm thổi vào côn thịt lấp đầy thân thể ta, đã đến cực hạn muốn nổ tung.

-A, ta bắn.

Toàn thân ta sung sướng đến căng cứng tê dại, côn thịt trướng to hết cỡ, run giật dữ dội bắn ra tinh dịch, đều được Lưu Lệ Quyên dùng miệng đón nhận toàn bộ. Nàng cũng không vội nuốt ngay vào dạ dày, mà cất chứa trong khoang miệng, khiến cho hai má gầy cũng vì thế mà căng phình lên, khiến Lưu Lệ Quyên tự nhiên nhiều mấy vẻ đáng yêu kiều diễm.

-Thánh Chủ, xem nhân gia biểu diễn ảo thuật này.

Lưu Lệ Thái Dương thấy Lưu Lệ Quyên đã thành công mút ra tinh dịch của ta, liền lắc lư mông bự tiến đến đứng trước mặt ta, cười nói.

Bang

Ngực nàng ưỡn mạnh một cái, hai nhũ cầu siêu to khổng lồ phình lên làm đứt tung cúc áo vốn dĩ đã chịu tải sức nặng kinh người của chúng, bắn thẳng tới mặt ta.

Pặc.

Một chiêu Linh Tê Nhất Chỉ kẹp được cúc áo, và đồng thời côn thịt vừa xuất tinh xong còn chưa rời khỏi cái miệng tuyệt diệu của Lưu Lệ Quyên cũng vì thế mà hưng phấn nhảy lên một cái. Lưu Lệ Quyên không cần quay đầu cũng biết chuyện gì đang diễn ra, trong mắt hiện lên ý cười một cái, khép chặt môi lại trượt khỏi quy đầu của ta, bên trong miệng chứa đầy tinh dịch nóng hổi tươi mới, nhích người sang một bên nhường chỗ.

-Tới lượt nhân gia làm Thánh Chủ sung sướng hihi

Lưu Lệ Thái Dương cười lên một cái, tiến đến quỳ giữa háng ta, hai tay đỡ lấy hai bên nhũ cầu căng mọng của nàng, kẹp lấy côn thịt của ta vào giữa, hung hăng chà xát lên lên xuống xuống. Còn Lưu Lệ Quyên thì ở một bên ngẩng đầu há ra đôi môi đỏ mọng, cho ta thấy rõ được quá nhiều tinh dịch đang tràn đầy trong khoang miệng của nàng, rồi bằng phong tình dâm đãng lẳng lơ nhất có thể, khép đôi môi lại mấp máy cổ họng nuốt lấy tinh dịch vào bụng. Đôi môi đỏ mọng của Lưu Lệ Quyên lại lần nữa mở ra, bên trong chỉ còn lại hàm răng trắng đều cùng cái lưỡi mềm mại phấn hồng.

-Tinh dịch của Thánh Chủ ăn quá ngon hihi

Lưu Lệ Quyên liếm liếm môi, bộ dạng như còn chưa đã, dâm tình bắn tung toé.

Mĩ nhân đứng dậy xoay người, đưa lưng về phía ta, để ta dùng tay kéo khoá váy sau lưng xuống cho nàng. Hai bàn tay ngọc ngà của Lưu Lệ Quyên cởi ra dây áo mỏng manh trên vai gầy. Váy xoè màu vàng cũng vì thế trượt xuống trên làn da mịn màng của nàng, lộ ra trọn vẹn thân thể trần truồng mê người.

Lưu Lệ Quyên rất đẹp, thân hình cốt cảm nhưng nhũ cầu và mông cũng không nhỏ, tròn vo lộ vẻ căng đầy.

Nhưng không có so sánh thì không có tổn thương.

So với Lưu Lệ Thái Dương thì thua xa tít tắp. Mà cũng bởi vì nhũ cầu có thể coi là khiêm tốn, Lưu Lệ Quyên mới rất không nổi bật trong Lưu Lệ Bộ Lạc vốn nổi tiếng với những mĩ nhân có bộ ngực siêu to khổng lồ như Lưu Lệ Thái Dương hay Lưu Lệ Biệt Ca. Nếu không phải ta kiểm hàng thật kỹ, thì đã bỏ qua một võ giả có tiềm năng thất giai như Lưu Lệ Quyên.

Đáng tiếc Lưu Lệ Quyên là Trầm Luân Giả, giá trị của nàng đối với ta cũng chỉ đến đây là ngừng. Nhưng mà thu được một Hạt Giống Tâm Hồn thất phẩm từ Lưu Lệ Quyên, đã là thành quả đáng để đầu tư, không lỗ tý nào.

Huống hồ Lưu Lệ Quyên cũng thật là lợi hại, không chỉ trên giường, mà còn cả trên chiến trường.

Nữ nhân của Lưu Lệ Bộ Lạc, đều rất là chiến.

Lưu Lệ Thái Dương chỉ là nổi bật nhất trong đó mà thôi.

-Ý, các ngươi sớm ra đã làm rồi? Cũng không lo làm việc đi.

Một giọng nói trong trẻo vang lên, là Lưu Lệ Biệt Ca.

Vừa nhắc tới thì nàng liền xuất hiện, vẫn luôn ăm mặt thật lẳng lơ. Thân trên là hai dải vải trắng từ bên sườn đỡ lấy hai nhũ cầu nặng trĩu, bắt chéo lên trên giữa hai xương quai xanh, sau đó cột sau gáy, như vậy có thể lộ ra bờ trong và một phần chân ngực tròn trĩnh của Lưu Lệ Biệt Ca. Một cái đai màu tìm buộc ngang eo, phía trước và phía sau có hai làn lụa dài thả xuống, che đậy khu vực nhạy cảm giữa hai chân Lưu Lệ Biệt Ca, lại lộ ra trọn vẹn đường cong bên hông nóng bỏng gợi cảm quyến rũ chết người. Nhũ cầu hay hai quả mông của Lưu Lệ Biệt Ca về kích cỡ không kém cho Lưu Lệ Thái Dương, lại bởi vì thấp hơn nhiều, nên lộ vẻ mũm mĩm tràn đầy nhục cảm, đường nét thân thể cũng càng thêm cong vút, đầy vẻ đẫy đã và mềm mại.

Nguyên Đô cách Lưu Lệ Bộ Lạc cũng không gần, nhưng dựa vào Ma Thiên Thánh Vực kết nối không gian, đi lại là rất thuận tiện. Rảnh rỗi Lưu Lệ Biệt Ca đều rời khỏi Nguyên Đô quay về bộ lạc để phụ giúp bộ lạc phát triển, tâm trách nhiệm cao vô cùng, bởi vậy có lời oán trách Lưu Lệ Quyên và Lưu Lệ Thái Dương bỏ bê công việc ở đây cùng ta hoan lạc.

Tuy sức chiến đấu không quá nổi bật, nhưng về phương diện quản lý, Lưu Lệ Biệt Ca là một nhân tài, nếu không đã không được ta giao cho trách nhiệm quản lý thuế má của toàn Nguyên Quốc, đại diện cho ta tại Thảo Nguyên Nghị Hội.

-Ngươi trách oan ta rồi. Ta vừa đón tiếp một đoàn khách tới từ Hoàng Kim Thành. Đã hứa hẹn được một đơn hàng lớn. Bây giờ bọn hắn còn đang thi tham quan Lưu Lệ Mục Trường. Bất quá bọn hắn chỉ là nhân viên tới khảo sát bước đầu, cũng không cần ta theo sau đón tiếp cả ngày đi?

Lưu Lệ Quyên cười đáp, lấy bình nước và khăn tay lau miệng thật sạch. Đôi môi đã qua tẩy rửa của nàng vẫn là tươi thắm đỏ mọng một cách tự nhiên như vậy, giờ đây ướt át như hoa hồng dính sương sớm, càng thêm quyến rũ.

-Tin tốt nha.

Lưu Lệ Biệt Ca lập tức vui vẻ.

-Còn ngươi?

Ánh mắt Lưu Lệ Biệt Ca trở nên nguy hiểm nhìn vào Lưu Lệ Thái Dương đang hăng say dùng hai nhũ cầu siêu to khổng lồ của nàng chà xát côn thịt của ta. Mông bự Lưu Lệ Biệt Ca lắc lư đi đến ngồi xuống bên cạnh ta, cúi đầu nhìn thẳng vào Lưu Lệ Thái Dương.

-Ta? Ta ngoài đánh đấm ra thì còn biết làm gì.

Lưu Lệ Thái Dương không sợ hãi ngẩng đầu nhìn thẳng Lưu Lệ Biệt Ca.

-Ầy, não của ngươi mà to như ngực của ngươi thì thật tốt.

Lưu Lệ Biệt Ca lập tức lộ vẻ bất lực.

-Ồ, vậy não của ngươi to như ngực của ngươi sao?

Lưu Lệ Thái Dương bị châm chọc không hề cam chịu, lập tức phản pháo.

-Ta…

Lưu Lệ Biệt Ca lập tức á khẩu. Nhũ cầu của nàng, nhìn sơ qua cũng thấy được lớn hơn cả mặt của nàng, làm sao có chuyện não to hơn ngực được.

-A…đáng ghét…Thánh Chủ, Thái Dương bắt nạt nhân gia…ư

Lưu Lệ Biệt Ca hết cách, liền dùng hai nhũ cầu căng đầy của nàng đè ép lên cánh tay ta, đem đến một đợt cảm giác mềm mại mê hồn, hướng ta nũng nịu. Khuôn mặt bầu bĩnh nhiều vẻ ngây thơ của nàng, đúng là rất có lực sát thương. Nhưng côn thịt của ta còn đang kẹp giữa hai nhũ cầu căng mọng không kém của Lưu Lệ Thái Dương, quy đầu còn đang ở giữa hai hàm răng của nàng được nàng liếm mút. Nếu làm phật lòng Lưu Lệ Thái Dương, nàng bực lên cắn cho một cái, thì thật là không thoải mái.

-Ta…ta bắn.

Ta chẳng thèm để ý đến Lưu Lệ Biệt Ca, khoái cảm vừa đầy, liền đem tinh dịch xuất ra bắn đầy vào miệng xinh chúm chím của Lưu Lệ Thái Dương.

-Được rồi, ngươi cũng đừng tham công tiếc việc như vậy. Hôm nay Bản Giáo Chủ cho ngươi nghỉ một ngày.

Không gian xao động, ta điều đến thêm hai phân thân nữa, một ôm ấp lấy Lưu Lệ Quyên, lập tức cùng nàng môi lưỡi cuốn lấy nhau, hôn thật nhiệt tình. Một thì đem Lưu Lệ Biệt Ca kéo vào lòng, từ phía sau đưa tay tóm lấy hai nhũ cầu siêu to khổng lồ của nàng, cách vải bông nhào nặn chơi đùa.

-Hứ, rồi sau đó công việc chất đống, vẫn là nhân gia phải làm hết.

Lưu Lệ Biệt Ca lập tức tỏ vẻ hờn dỗi.

-Vậy ngươi đi làm việc, ta qua chơi cùng Quyên Quyên.

Ta giả bộ buông ra nhũ cầu của Lưu Lệ Biệt Ca, muốn dùng hai cái phân thân giáp công Lưu Lệ Quyên.

-A, nhân gia mặc kệ, sướng trước hẵng nói.

Lưu Lệ Biệt Ca bị ta nhào nặn nhũ cầu, dục hoả bốc lên ngùn ngụt, làm sao còn nhịn nổi, lập tức dùng hai bàn tay cầm lấy hai bàn tay của ta, lại đặt lên trên nhũ cầu của nàng để ta tiếp tục nắn bóp. Hai bắp đùi tròn trĩnh khép chặt lại không một kẽ hở, ép chặt lấy côn thịt của ta khiến ta thật là thoải mái, nhịn không nổi lắc hông đưa đẩy côn thịt tới lui giữa ngã ba mê người dưới háng Lưu Lệ Biệt Ca.

Cái đồ lẳng lơ này lại không mang quần lót.

Chỉ cần một con gió thổi qua, dải lụa che trước hay sau háng bay lên, nàng liền lộ ra chốn riêng tư huyền bí. Nhưng mà dù rằng trên thoải nguyên trước giờ không thiếu nhất là gió lộng, Lưu Lệ Biệt Ca có thể dùng chân khí bản thân khiến dải lụa dính sát lấy âm hộ múp rụp và bờ mông tròn trịa của nàng, tránh cho lộ hàng, khiến cho vô số nam nhân dõi theo bóng hình nàng lướt qua, chỉ có thể ước ao trong lòng.

Nhất thời trong trướng bồng dâm tình tràn lan, nóng bỏng kích thích đến cực điểm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.