Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Dương rực rỡ

Tiểu thuyết gốc · 3388 chữ

Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện đãi ngộ vô cùng tốt, nhưng cũng rất nghiêm khắc.

Lại bởi vì tuyển chọn không quá đòi hỏi thiên phú, càng chú trọng ở tín ngưỡng, cho nên rất nhiều thiếu nam thiếu nữ nuôi hy vọng đến đây thử vận may tại Ma Thiên Giáo Đường gần nhất. Sau khi kiểm tra ra được có khả năng tu luyện, sẽ được học tập giáo điều Ma Thiên Giáo, sau khi thề trung thành cùng Ma Thiên Thánh, liền sẽ được đi đến Nguyên Quốc học tập tại Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện.

Tuy rằng thiên phú của Tân Sinh Giả rất tồi tệ, nhưng tín đồ Ma Thiên Giáo hiện tại đã hơn trăm triệu, dùng số lượng khổng lồ chống đỡ, muốn tuyển chọn ra được một đám Hiệp Sĩ Sơ Cấp cũng không quá khó khăn.

Ý tưởng của Thanh Tuyền Phu Nhân lập tức được Phác Trí Nghiên thực hiện, đem đến hiệu quả rất khả quan.

Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện vì thế thu được một mớ tân sinh, khiến cho công việc của các giảng viên trở nên thật bận rộn. Lục giai như Lưu Lệ Thái Dương cũng phải đi dạy dỗ đám Hiệp Sĩ Sơ Cấp tu luyện.

Bất quá trong việc huấn luyện trong nhà, Lưu Lệ Thái Dương là chuyên gia.

Trước Luân Hồi nàng là một huấn luyện viên thể hình có tiếng. Sau khi vào Luân Hồi, Lưu Lệ Thái Dương là người của Lưu Lệ Bộ Lạc, phát triển không được suôn sẻ cho lắm, lại bởi vì nhan sắc xinh đẹp, chìm nổi lênh đênh. Mãi đến mười năm trước, Ma Thiên Giáo đại thắng trong Thiên Hạ Đại Chiến, Lưu Lệ Bộ Lạc thuận nước mà lên, để cho Lưu Lệ Thái Dương giống như Lưu Lệ Biệt Ca đạt được ta, Ma Thiên Giáo Chủ cất nhắc đầu tư. Để cho bây giờ, tài năng của Lưu Lệ Biệt Ca nở rộ, không chỉ thần tốc tiến lên lục giai Linh Niệm Cảnh, còn luyện ra được một thân chiến lực không tệ.

-Lại chạy thêm năm vòng nữa, sau đó các ngươi tự giải tán.

Lưu Lệ Biệt Ca tàn nhẫn hạ mệnh lệnh, để cho đám Hiệp Sĩ Sơ Cấp vừa nhập học không lâu quả thật khóc không ra nước mắt. Năm vòng, cũng là năm vòng xung quanh Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện rộng đến chó chạy mỏi chân này. Và đám Hiệp Sĩ Sơ Cấp này, lại còn bị phong ấn chân khí, chỉ có thể dốc hết sinh mệnh ra mà chạy.

-Thánh Chủ.

Lưu Lệ Thái Dương nhận ra ta tiến đến, nhanh chóng quay người, đưa tay phải nắm lại đặt lên ngực trái, ngay vị trí trái tim, làm ra một động tác chào hỏi tiêu chuẩn nhất của Ma Thiên Giáo.

-Thánh Chủ, buổi chiều an lành. X3.14

Đám Hiệp Sĩ Sơ Cấp đang mệt mỏi thở hổn hển muốn không ra hơi, thấy ta, cũng học theo Lưu Lệ Thái Dương đứng nghiêm, làm động tác nghiêm chào. Ánh mắt ai cũng lấp lánh như sao, lộ ra vô tận cuồng nhiệt cùng thành tín.

Không giống như tín đồ bình thường chỉ biết đến Ma Thiên Giáo Đường cầu nguyện như cầu nguyện thần linh, những Hiệp Sĩ Sơ Cấp này đã được dạy kỹ càng hơn về Thần Thánh mà họ tôn thờ, Ma Thiên Thánh, cũng chính là ta. Tuy rằng ta lòng bọn hắn vẫn như cũ cao cao tại thượng, nhưng lại gần gũi hơn nhiều, sẽ không vì ta xuất hiện mà u mê quỳ bái.

Có không ít tín đồ lựa chọn trở thành Thánh Hiệp Sĩ, là vì muốn được trông thấy ta, dù chỉ là phân thân.

Khiến ta tự nhiên nhớ tới đám thần tượng trước Luân Hồi, được người hâm mộ truy phủng. Mà ta hiện tại, thì ở trạng thái cao cấp hơn, là Thần Thánh được hàng trăm triệu tín đồ thành kính tôn sùng.

-Các ngươi tập luyện tiếp đi. Ta có việc tìm Thái Dương. Cố lên.

-Vâng Thánh Chủ. X3.14

Như cắn thuốc lắc, các Hiệp Sĩ Sơ Cấp cả nam lẫn nữ khí thế bừng bừng tiếp tục chạy bộ, xem chừng năm vòng quanh Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện đối với bọn hắn hiện tại là không đủ.

-Thánh Chủ tìm nhân gia có chuyện gì?

Lưu Lệ Thái Dương đợi đám học viên chạy khuất bóng, mới dùng tay hất tóc dài đen nhánh ra sau một cái, bày ra bộ dạng quyến rũ yểu điệu, hướng ta liếc mắt đưa tình.

-Tìm ngươi tuyển chọn một số hiệp sĩ đưa tới Bộ lạc Lam Ngân cho Thái Hảo Nguyên huấn luyện, nàng đang là Ma Thiên Tu Nữ truyền Giáo ở đó.

Ta cười nói, mắt nhìn thẳng Lưu Lệ Thái Dương, tận tình đánh giá thân thể hoàn mĩ tuyệt vời của nàng.

Giáp ngực như áo lót màu đen viền vàng kim tuyến gian nan ôm lấy hai nhũ cầu siêu to khổng lồ, đặc trưng của nữ nhân Lưu Lệ Bộ Lạc. Tuy rằng không gây ra kích thích thị giác mãnh liệt như cặp dưa hấu của Lưu Lệ Biệt Ca, nhưng về mặt kích cỡ, lại hoàn toàn không phân hơn kém. Bởi Lưu Lệ Thái Dương rất là cao, tới một thước bảy mươi tám phân.

Vòng eo thon như eo ong, lại có cặp mông bự cũng đạt đến cấp độ siêu to khổng lồ, tạo nên cho Lưu Lệ Thái Dương một đường cong trập trùng nóng bỏng như núi lửa đang phun trào. Giáp quần với dạng thiết kế như khố, với dây tua kim tuyến làm thành làn váy bao quanh, chẳng thể che đậy cặp giò săn chắc lại thon đều và dài đến miên man của Lưu Lệ Thái Dương. Nếu không may ăn một cước của Lưu Lệ Thái Dương, vậy thì khả năng đăng xuất khỏi Luân Hồi là rất cao.

Mà dung nhan của Lưu Lệ Thái Dương, thì xinh đẹp tuyệt trần, tựa như nữ thần. Khuôn mặt hình trứng với mũi cao môi nhỏ xinh xinh, đôi mắt to tròn sáng rực như ánh sao, cân xứng một cách hoàn hảo. Trên đôi môi nhỏ xinh luôn nở một nụ cười nhẹ tràn đầy tự tin, tươi trẻ và năng động.

-Sao vậy, lại có hứng thú rồi sao?

Ta đứng trên mặt đất, nói chuyện cùng Lưu Lệ Thái Dương, là phải ngước nhìn, cũng thấy dục hoả đang bốc lên không ngừng trong mắt nàng.

-Ngươi gần đây không áp chế Sắc Dục Phần Tâm Hoả sao?

Ta cười hỏi.

-Sao nhân gia phải áp chế chứ?

Dung nhan tuyệt mĩ có mấy phần băng lãnh của Lưu Lệ Thái Dương bất chợt nở nụ cười nhẻm miệng, lộ ra phong tình vạn chủng ngút ngàn, như gió lộng thổi trên thảo nguyên bao la, tươi đẹp vô ngần.

-Cũng đúng haha mau lại đây dùng hai quả đào của ngươi giúp ta sướng một chút.

Ta đem Đại Mộng Vô Nhai giáng lâm hiện thực, bao trùm lấy ta và Lưu Lệ Thái Dương, để chúng ta có thể lập tức hoan lạc tại chỗ. Côn thịt cứng rắn lên chống quần đùi lên thành một cái lều cao giữa háng.

Đã có được linh giác, Lưu Lệ Thái Dương dễ dàng cảm nhận được không gian xung quanh biến đổi, nàng liền không cần kiêng dè gì, tiến đến quỳ dưới háng ta, hai tai cầm lấy hai bên cạp quần đùi của ta, kéo một cái mạnh xuống. Côn thịt cứng rắn như sắt thép, nhưng phần gốc lại mềm và đàn hồi, khiến cho nó bị kéo gạt xuống dưới, rồi khi thoát khỏi cạp quần, nhảy bật lên chỉ thẳng vào dung nhan xinh đẹp của Lưu Lệ Thái Dương, lộ ra trọn vẹn bộ dạng dữ tợn của nó.

Âm đạo của Lưu Lệ Thái Dương có bao nhiêu sâu rộng, ta rất rõ ràng. Côn thịt chỉ trong tích tắc đã biến đổi thành hình dạng phù hợp hoàn toàn với kích thước âm đạo của nàng.

Dài tới hai mươi mốt phân, đường kính hơn nửa tấc.

Như một cái chày lớn đen thui gân guốc, với quy đầu đỏ rực như than hồng trong bếp lò mùa đông, khiến cho mặt phấn của Lưu Lệ Thái Dương đỏ bừng lên kích tình, càng thêm xinh đẹp đến ngây người.

-Thật đáng yêu hihi

Lưu Lệ Thái Dương cười lên một cái thật dâm đãng, hé ra đôi môi nhỏ xinh chúm chím của nàng, tiến tới ngậm lấy quy đầu thô to vào miệng, dùng sức mút lấy. Đầu lưỡi điêu luyện dạo quanh, liếm quanh mọi góc cạnh, khiến ta cảm thấy sung sướng tuyệt vời vô cùng. Lưu Lệ Biệt Ca mút thật chặt lấy côn thịt của ta, tại thành hai hõm sâu hai bên má hồng, dâm tình nộ phóng, đưa đầu nàng về phía bụng dưới của ta, nuốt dần lấy côn thịt thô to và dài vào trong cái miệng nhỏ xinh của nàng. Thật khó tưởng tượng một mĩ nhân cao lớn như Lưu Lệ Thái Dương lại có một đôi môi nhỏ xinh chúm chím như vậy, và càng khó tin là cái miệng nhỏ nhắn của nàng có thể nuốt hết côn thịt đã biến thành một con quái vật hung dữ của ta đến lút cán.

-A, ngươi mút thật chặt, khiến ta thật thoải mái, thật tuyệt.

Lưu Lệ Thái Dương dùng sức, môi má và cổ họng tạo thành sức ép khủng khiếp lên côn thịt của ta, khiến ta thoải mái vô cùng. Lưu Lệ Thái Dương nghe ta khen ngợi, càng thêm dùng sức mút lấy, dần dần lùi mặt ra sau, nhả dần côn thịt của ta. Khi chỉ còn quy đầu trong khoang miệng, nàng dùng lưỡi mềm ướt liếm quanh vài cái, rồi lại nuốt lấy côn thịt của ta cho đến khi lút cán, lại dùng cổ họng mềm mà chặt ép lấy quy đầu, tất nhiên là muốn ép ra tinh dịch của ta rồi mới chịu buông tha.

Thân thể của ta hiện tại như một trái bóng bay, để cho Lưu Lệ Thái Dương dùng môi, lưỡi, cổ họng mềm mại thổi vào vô tận khoái cảm, nhanh chóng bơm căng lên, muốn ta nổ tung trong sung sướng.

Ta chẳng cần cố giữ, tận tình thả lỏng hưởng thụ Lưu Lệ Thái Dương dùng miệng lưỡi ân cần phục vụ, khoái cảm tràn đầy thân thể, tinh quan cứ thế mở ra.

-Ta bắn.

Ta gầm nhẹ một tiếng, tay nắm lấy bên đầu Lưu Lệ Thái Dương, hông ưỡn một cái đem côn thịt đâm tới, nhét hết vào cái miệng nhỏ xinh của nàng, quy đầu đâm sâu vào trong cổ họng ướt nóng, vui sướng run rẩy phun ra tinh dịch nóng bỏng. Lưu Lệ Thái Dương chẳng hề khó chịu hay khó khăn, cổ họng mấp máy nuốt lấy tinh dịch tươi mới của ta, đôi môi đỏ rực ép thật chặt lên gốc côn thịt, khiến cho ta xuất tinh càng thêm sung sướng, cho đến một giọt cuối cùng.

Vẫn còn không nỡ đem côn thịt rút ra khỏi miệng Lưu Lệ Biệt Ca còn đang tham lam mút chặt.

-Thoải mái.

Ta thở ra một hơi dài, toàn thân khoan khoái dễ chịu vô cùng.

Cũng là bởi kỹ thuật bú liếm của nàng vô cùng tuyệt vời.

-A, tới lượt nhân gia được sung sướng rồi.

Lưu Lệ Thái Dương vừa nhả côn thịt của ta ra khỏi miệng, đã đứng dậy xoay người, lưng cong đem mông bự trầm xuống vểnh ra sau, tròn xoe lại siêu to khổng lồ. Làn váy vốn tạo bởi dây tua kim tuyến đơn giản vạch sang hai bên như rèm thưa, lộ ra hạ thể căng đầy của Lưu Lệ Thái Dương gian nan gói trong giáp quần hình tam giác dâm dục. Mà để ý kỹ, ngay phía đũng quần của Lưu Lệ Thái Dương có một khe hở nhỏ không dễ dàng nhận ra.

-Ngươi hảo dâm đãng haha bất quá ta thích.

Bép.

Ta cười lớn, đưa tay đánh vào mông bự của Lưu Lệ Thái Dương một cái, nhận lại là bắn ngược bởi sự đàn hồi kinh người. Tiếc là bị quần giáp bó chặt, không thể tạo thành sóng mông, nếu không sẽ càng thêm mê hồn.

-Còn không phải Thánh Chủ nói hôm nay có chuyện tìm nhân gia, nên nhân gia mới cất công chuẩn bị sao. Thánh Chủ…mau tới…a…a

Lưu Lệ Thái Dương lắc lư mông bự mời gọi, giọng nói ngọt ngào lộ vẻ khát tình đến cực hạn.

-Hảo, ta tới đây.

Ta cười một cái, côn thịt như mũi giáo đâm mạnh tới kẽ hở giữa đũng quần giáp của Lưu Lệ Thái Dương, đẩy ra khe vải hẹp, liền có thể lập tức chui tọt vào trong mật huyệt nóng hổi đã dầm dề dâm thuỷ của nàng, một phát tới tận cùng, hung hăng chào hỏi cổ tử cung mềm mại của mĩ nhân.

Bép

Bụng dưới của ta va một cái thật mạnh vào mông bự của Lưu Lệ Thái Dương, tạo thành thanh âm thật vang dội, đồng thời nhận lấy sức đàn hồi kinh người, muốn đem ta bắn ngược ra sau.

Nhưng như vậy càng kích thích ta muốn hung hăng chơi nàng.

Lưu Lệ Thái Dương dáng người cao lớn hùng vĩ, vô cùng mạnh mẽ trên chiến trường. Bên trong lồng ngực siêu to khổng lồ của Lưu Lệ Thái Dương, là một trái tim kiên cường nóng rực như tên gọi của nàng. Trải qua mấy lần Luân Hồi không suôn sẻ, Lưu Lệ Thái Dương đối với sức mạnh vô cùng khát cầu. Và vì ta đã ban cho nàng sức mạnh, nàng nguyện dâng hiến hết thảy cho ta, không giữ lại gì, cả thân xác lẫn linh hồn. Mà thân là Thần Thánh được nàng cầu nguyện mỗi ngày, ta có thể nhận thấy được niềm tin của Lưu Lệ Thái Dương đối với ta có bao nhiêu kiên định và chân thành.

Vì thế ta chẳng cần keo kiệt ban cho nàng càng nhiều hơn, không chỉ là tài nguyên tu luyện, mà còn cả vui sướng hoan lạc không ngừng.

Như lúc này đâu.

Hai tay ta giữ chặt bên vòng eo như ong của Lưu Lệ Thái Dương, đem càng nhiều hơn vui sướng nhồi vào thân thể tuyệt diệu một cách hoàn mĩ của nàng. Để cho Lưu Lệ Thái Dương sướng đến tiết ra dâm thuỷ dầm dề, ướt một mảng lớn bên trong hai bắp đùi tròn trĩnh của nàng, đã rỉ đến tận đầu gối, mà còn một đường không ngừng chảy xuống.

-A…quá sướng…ư…muốn chết…a…ư…a…a…không được…ư…a…nhân gia không được…ư…a…ư…a

Lưu Lệ Thái Dương chẳng cần kiêng nể gì tận tình rên rỉ trong vui sướng. Hai bàn tay chống lên đầu gối, hạ mông bự xuống ngang tầm, thừa nhận ta hung hăng va chạm từ phía sau. Nữ nhân hoan lạc cùng ta, đa số chỉ có thể nói dâm đùa giỡn lúc đầu, sau đó là rên thét lên những tiếng vô nghĩa. Tuy rằng bớt đi mấy phần tình thú, lại nhiều mấy phần kích tình. Bởi vì như các nàng đã nói, hoan lạc cùng ta là cảm giác sung sướng thoải mái nhất trên đời.

Nhưng mà chỉ có rên thét lên mới có thể phát tiết hết vui sướng ngập tràn trong thân thể và linh hồn các nàng.

-A…muốn tới…ư…a…Á…A…A

Lưu Lệ Thái Dương cao trào, âm đạo vì thế sinh ra lực siết cực mạnh, giữ chặt lấy côn thịt của ta không thể động đậy.

-Ta cũng bắn.

Ta bị nàng kẹp một cái, sướng đến cực hạn, dùng sức tàn nhẫn đâm tọt côn thịt lút cán vào mật huyệt Lưu Lệ Thái Dương, đem quy đầu đứng vững cổ tử cung của nàng, run giật phóng ra tinh dịch nóng rực vào thẳng bên trong tử cung của Lưu Lệ Thái Dương, bỏng đến nàng cao trào càng thêm thoải mái.

Tinh dịch dâm thuỷ chan hoà vào nhau, vui sướng đến ngút trời.

Hồi lâu sau khi xuất tinh xong, ta mới tạm thời đem côn thịt rút ra khỏi mật huyệt mê hồn của Lưu Lệ Thái Dương.

-Thánh Chủ, sao vậy?

Mỗi lần đều là ta hung hăng làm nàng mấy lần, coi như khởi động. Mà bây giờ, ta lại đem côn thịt rút ra, khiến cho Lưu Lệ Thái Dương khó hiểu.

-Tý nữa thì quên mất việc chính. Có quà cho ngươi.

Nếu chỉ là mệnh lệnh Lưu Lệ Thái Dương điều hiệp sĩ qua Bộ lạc Lam Ngân, cũng chẳng cần ta cất công đến đây.

Ta lấy ra một cái nhẫn vàng, đính một viên kim cương vàng lấp lánh to như hột nhãn, vừa nhìn đã biết rất đắt tiền. Bất quá giá trị của chiếc nhẫn này không thể dùng tiền bạc để hình dung, bởi nó có thể được coi là vô giá.

-Đưa tay của ngươi đây.

Lưu Lệ Thái Dương không nói gì, đưa tay trái ra. Ngón tay nàng thật dài, lại thon đều như bút ngọc. Thật khó tin bàn tay này lại quen cầm giáo cầm gươm chém giết, mà không phải là cầm kim cầm chỉ thêu thùa.

Dưới ánh mắt lấp lánh của Lưu Lệ Thái Dương, ta lấy một giọt máu làm lễ nhận chủ, rồi đem nhẫn kim cương đeo vào ngón áp út của nàng.

Lưu Lệ Thái Dương là Luân Hồi Giả, tự nhiên biết ý nghĩa của việc đeo nhẫn vào ngón áp út. Nhưng ta chẳng thể cho nàng bất cứ một đám cưới nào, chỉ có khi đó có một lễ sắc phong nhỏ, đặt Thiên Khí Lượng Không lên vai nàng, phong nàng làm Ma Thiên Hiệp Sĩ, để nàng thề nguyện trung thành với ta mà thôi.

Giống như ý nghĩa khai sinh của “Nhẫn”, là một nhà tù di động.

Chiếc nhẫn ta đeo cho Lưu Lệ Thái Dương, về mặt nào đó là để trói buộc nàng lại với ta, vĩnh viễn.

Cho đến khi Luân Hồi tan nát.

Bất quá đây là điều mà Lưu Lệ Thái Dương muốn, và nàng đang hạnh phúc đón nhận nó.

-Nhẫn này gọi là Thái Dương Lệ Giới, Thần Khí này là Thái Dương Sáo Trang, ngươi cũng có thể đặt tên riêng cho nó. Thử xem đi.

-Vâng Thánh Chủ.

Lưu Lệ Thái Dương đem chân khí tràn vào trong Thái Dương Lệ Giới, khiến nó phát ra ánh sáng vàng rực như nắng, lan ra bao phủ lấy toàn bộ thân thể cao lớn mê người của nàng.

Ánh sáng dần tan đi.

Thái Dương Lệ Giới được bao trùm trong sắc vàng ròng lấp lánh, rực rỡ tuyệt đẹp đến vô cùng. Tay phải nàng nắm lấy một ngọn thương dài và tay trái là một chiếc khiên tròn, bên trên có biểu tượng chim lạc tung cánh của Ma Thiên Giáo.

Vút vút

Lưu Lệ Thái Dương cầm thương múa vài đường, vừa cầm đã rất quen tay, như mây trôi nước chảy. Nàng lại đem thương cắm xuống đất, từ Thái Dương Lệ Giới lấy ra một thanh gươm vàng, lại biễu diễn một bài múa gươm và khiên, động tác chắc chắn hùng dũng, cũng không thiếu phần tinh tế và uyển chuyển.

Quả thật gươm giáo mới là trang sức thích hợp nhất với vẻ đẹp rực rỡ của Lưu Lệ Thái Dương.

-Thế nào, thích chứ?

Ta cười hỏi.

-Rất thích.

Lưu Lệ Thái Dương mỉm cười hạnh phúc, hiếm có lộ vẻ ôn nhu như nắng sớm bình minh, khiến cho ta cũng không khỏi ngây người ngắm nhìn.

Thật là xinh đẹp vô song.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.