Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công việc của Ma Thiên Cảnh Vệ

Tiểu thuyết gốc · 2423 chữ

Chương 186 Công việc của Ma Thiên Cảnh Vệ

Ma Thiên Thánh Vực nói rộng thì rộng, nhưng cũng chẳng thể chứa nổi quá nhiều thứ. Trừ những thứ cần độ bảo mật cực cao mới nhét vào, còn lại thì dành hầu hết không gian cho nhân viên Ma Thiên Giáo tu luyện.

Bởi vì linh khí quá mức nồng đậm hoá thành sương mù lấp kín không gian rỗng, Ma Thiên Thánh Vực hiện tại nói là một tổ kiến cũng chẳng sai, mỗi đảo nổi là một cái hốc, còn dây leo nối với nhau tạo thành hành lang. Hành lang rộng năm thước, lát bằng bạch ngọc, bố trí trận pháp đem sương mù ngăn cách bên ngoài để thấy được lối đi, nhưng thỉnh thoảng có từng làn khói tràn vào trên con đường, để lối đi càng thêm huyền ảo, như dẫn vào tiên cảnh. Hai bên không thiếu cây cảnh cùng đồ vật trang trí, lấy nhẹ nhàng thanh tịnh làm phong cách chính.

Đường ngang lối dọc rất nhiều, nếu không quen thuộc, rất dễ đi lạc.

Cuối mỗi con đường là một cánh cổng, chính là lối vào đảo nổi được bao phủ bởi trận pháp bên trong. Phong cách và chất liệu của cổng thì là do chủ nhân của đảo nổi quyết định, nếu như đảo nổi có chủ nhân. Ngay trên cổng là bảng tên của đảo nổi, hầu hết đều là do đảo chủ đem thần niệm của bản thân đính lên, cho người đến dễ dàng biết chủ nhân đảo này là ai. Muốn đi qua cổng, cần có lệnh bài của riêng mỗi đảo, tương tự như thẻ từ vậy, hoàn toàn tự động.

Thiên Địa Thanh Lâu ở ngay chính giữa, hiện đang là trụ sở làm việc của Trâm Anh Ngự Tỷ. Đây là nơi nhộn nhịp nhất trong Ma Thiên Thánh Vực, nhân viên ra vào nườm nượp, liên tục bất kể ngày đêm.

Ngay trên đầu là Ma Thiên Điện vắng vẻ ít người qua lại, nhưng được canh giữ rất nghiêm ngặt. Không chỉ có tầng tầng lớp lớp trận pháp bao phủ, còn có Ma Thiên Cảnh Vệ ngày đêm canh gác tuần tra. Lúc này đây đang đến phiên Lâm Trân Nga, Phác Tú Anh và Ngô Huệ Lân cùng nhau canh gác. Các nàng mặc đồng phục của Ma Thiên Cảnh Vệ. Vệ phục màu vàng tay dài có cầu vai, ôm trọn ngực, hở hết toàn bộ phần bụng, lộ ra cái rốn nhỏ xinh. Quần dài màu trắng ôm sát hạ thể, đem hình dạng âm hộ hiện lên rõ ràng, cũng khiến cho bắp đùi nhìn càng thêm tròn trịa và nuột nà. Chân mang ủng da trắng, được trang trí thêm bằng các chi tiết làm bằng vàng ròng.

Bên ngoài trang nghiêm, bên trong quyến rũ.

Không phải lúc nào hở hang mới là gợi dục nhất.

Cũng chẳng phải đảo nổi nào cũng có Ma Thiên Cảnh Vệ canh gác. Chỉ có những đảo nổi đặc biệt quan trọng mà thôi.

Cổng vào Ma Thiên Điện hoàn toàn được đan bằng dây leo và rễ cây của Ma Thiên Dung Mộc, chính giữa ba chữ Ma Thiên Điện xiêu vẹo do trình độ thư pháp cùi bắp của ta viết nên, nhưng thần niệm bát giai hùng mạnh phóng ra, đủ khiến bất cứ kẻ nào trầm trồ thán phục. Phía sau cổng là màn chắn trận pháp màu trắng xám mịt mù, hoà lẫn cùng với sương khói nồng đậm xung quanh.

Phía trước cổng có một khoảng sân rộng, phía bên trái có đặt một bộ bàn ghế sopha, cùng với cả quầy rượu.

Lâm Trân Nga vắt chéo chân dài nuột nà của nàng, cầm sách đọc, thỉnh thoảng lại liếc mắt về phía hành lang dài phía trước. Phác Tú Anh thì ở giữa khoảng sân trống cầm đao luyện tập. Vũ khí của Ma Thiên Cảnh Vệ là đao mảnh cong hình lưỡi liềm, là một loại Shamshir. Bởi vì các nàng hầu hết đều là theo Tống Du Nhi từ chiến trường trở về. Bình thường quen dùng vũ khí dài và cưỡi ngựa, bây giờ chuyển qua làm cảnh vệ, cần luyện thêm loại vũ khí cận chiến khác, cho nên tất cả chọn đao mảnh.

Vì Tống Du Nhi là bậc thầy đao pháp a. Nàng hiện tại đã được hết chân truyền của Thiên Đao Tống Khuyết rồi.

Thiên Du đảo là đảo riêng của Tống Du Nhi. Cho nên Ma Thiên Cảnh Vệ đều ở lại trong Thiên Vệ Đảo, đồng thời là trụ sở luôn. Trong Thiên Vệ Đảo có đầy đủ tiện nghi cho các nàng tu hành và huấn luyện.

Còn lại Ngô Huệ Lân, thì quỳ trước ghế sopha, chôn đầu giữa háng một tên Đông A Ảnh Tử mà ra sức bú mút côn thịt. Đôi môi xinh đẹp phấn hồng ép chặt lấy côn thịt gân guốc đen thui trượt tới trượt lui không ngừng. Hai má phúng phính ép chặt lại, cũng không hõm xuống. Một đầu tóc nâu xoăn cột hai lọn thả hai bên trước ngực, tới tới lui lui liên hồi giữa háng nam nhân không ngừng nuốt vào nhả ra côn thịt. Cái lưỡi mềm điêu luyện cuốn khắp quy đầu lẫn thân côn thịt, đem đến khoái cảm càng mãnh liệt.

-Ngươi thật giỏi, ta muốn bắn.

Ta vỗ đầu Ngô Huệ Lân mấy cái, khen ngợi, để nàng càng thêm ra sức mút lấy côn thịt. Biết ta sắp bắn tinh, Ngô Huệ Lân đem đầu đẩy mạnh tới trước, nuốt hết côn thịt của ta vào miệng, cho đến tận gốc. Hai bờ môi phấn hồng siết chặt lấy gốc côn thịt hết mức có thể, cổ họng mềm mại đồng dạng ép lấy quy đầu. Cái lưỡi mềm mại của Ngô Huệ Lân không ngừng chuyển động quét lên bờ dưới thân côn thịt. Hai bàn tay ngọc ngà cũng không quên vuốt ve đùi của ta. Để khoái cảm lấp đầy thân thể ta, phá tan tinh quan, ép tinh dịch của ta bắn ra thẳng vào cổ họng Ngô Huệ Lân, trực tiếp bị nàng nuốt lấy.

-Đến lượt nhân gia rồi.

Lâm Trân Nga ưu nhã đem sách gấp lại, tiến đến phía ta. Ngô Huệ Lân đem tinh dịch ăn hết, nhả côn thịt của ta ra, còn không quên dùng lưỡi liếm nốt tinh dịch rỉ ra từ tinh khẩu, nhường chỗ cho muội muội.

Lâm Trân Nga vói tay xuống trước bụng dưới, tìm lấy khoá quần được thiết kế ẩn giữa hai lớp vải. Tiếng mở khoá rột rột vang lên, từ bụng dưới phía trước vòng xuống đũng, đến tận phía sau lên đến tận gần xương cụt. Lớp vải đũng quần nhanh chóng tách ra hai bên, để lộ hoàn toàn âm hộ trắng mịn cùng với cánh hoa huyệt phấn hồng nở rộ, và cả cúc hoa nhỏ xinh của Lâm Trân Nga. Thiết kế của cái quần này, tất nhiên là để phục vụ các nàng giao hoan khi đang làm nhiệm vụ canh gác rồi.

Lâm Trân Nga chụm chân lại, quay lưng về phía ta, với sự giúp đỡ của Ngô Huệ Lân, đem côn thịt thô to nuốt vào trong mật huyệt của nàng. Côn thịt thô to cắm vào giữa háng, đem âm hộ của Lâm Trân Nga đẩy ra hai bên, càng thêm mập mạp, gợi dục vô cùng. Nàng không ngừng nâng mông tới trước, lại đẩy mạnh ra sau, đem côn thịt của ta nuốt vào nhả ra liên hồi. Quy đầu thô to trượt dài trong âm đạo sâu hút lại chặt khít của Lâm Trân Nga, sung sướng vô cùng.

-Vừa rồi các ngươi phản ứng rất nhanh chóng. Rất đáng khen.

Ta vừa hưởng thụ Lâm Trân Nga dùng âm đạo phục vụ, vừa nói chuyện.

Ma Thiên Cảnh Vệ xuất thân từ chiến trường, kỷ luật cùng tính cảnh giác rất cao. Khi mà ta phát hiệu lệnh cảnh giới cao nhất, các nàng nhanh chóng tiến vào trạng thái chiến đấu, lập tức tràn vào trong hành lang Ma Thiên Thánh Vực, đem hết thảy người không liên quan cưỡng chế trục xuất, hoặc là đá vào trong đảo nổi tạm thời giam lại. Đồng thời tăng mạnh rà soát người ra vào Ma Thiên Thánh Vực.

-Đa tạ Giáo Chủ khen ngợi. X3

Ngô Huệ Lân cười đáp, đôi môi còn đang ướt át sáng bóng, vừa dễ thương vừa dâm đãng. Phác Tú Anh đang luyện đao và Lâm Trân Nga đang ra sức nhấp nhô cũng góp lời. Cực Lạc Công vận chuyển, nối liền kinh mạch của ta và Lâm Trân Nga, đem đến khoái cảm càng toàn diện, mãnh liệt và dạt dào hơn cho cả hai.

Bởi ta tăng cường quản lý đối với các phân hồn, cho nên tất cả Dung Mộc Phân Thân đều bị nhốt trong đảo nổi, không được ra ngoài. Cho nên phân thân cùng Ma Thiên Cảnh Vệ gác cổng này là Linh Tê Phân Thân. Ta cũng chẳng cần làm gì nhiều, ngồi một chỗ để các nàng tự biên tự diễn là được. Như vậy khiến cho các nàng không vì gác cổng mà cảm thấy nhàm chán, đồng thời, cũng không lãng phí thời gian, có thể liên tục tu luyện.

Mà cũng nhờ có Linh Tê Phân Thân tại, quyền lực giám sát của Ma Thiên Cảnh Vệ cũng tăng mạnh.

Tất nhiên tại Ma Thiên Môn, tên gọi mới ta đặt cho lối ra vào Ma Thiên Thánh Vực mà Thiên Địa Thanh Lâu Đồ tạo ra ở trong này, người người qua lại liên tục, các nàng cũng khá là bận rộn cho nên không có bố trí Linh Tê Phân Thân tại đó.

Trên các hành lang, còn có Ma Thiên Cảnh Vệ cưỡi dị thú tuần tra liên tục, mỗi nhóm ba người. Ngô Huệ Lân, Phác Tú Anh và Lâm Trân Nga cũng có kị thú, là ba con chim với ba màu sắc đỏ vàng lam khác nhau, đều là Linh Thú cả, rất thông minh, đang ở góc bên kia ngủ ngon lành. Tuy rằng nhiệt độ của Ma Thiên Thánh Vực không quá thích hợp với chúng, nhưng tính thích nghi của Linh Thú vô cùng mạnh, không như dã thú thông thường. Lại thêm so với các yếu tố môi trường như nhiệt độ, độ ẩm, vân vân và mây mây thì nồng độ linh khí mới là thứ mà Linh Thú quan tâm nhất. Nồng độ linh khí nồng đậm đến cực điểm của Ma Thiên Thánh Vực, đủ thể làm hài lòng bất cứ loại Linh Thú khó tính nào. Ba con chim non này mới được nhóm Ngô Huệ Lân nhận nuôi gần đây, chỉ mới nhất giai, nhưng tiềm năng là khá lớn.

Từ đó cho thấy công việc làm ăn của Hương Khê Mục Trường đang rất thuận lợi.

Cứ như vậy, Ma Thiên Cảnh Vệ chia thành các đơn vị ba người, thay phiên thực hiện nhiệm vụ được phân công. Bởi vì Ma Thiên Điện rất hiếm người tới, cho nên ba cô nương Ngô Huệ Lân, Phác Tú Anh và Lâm Trân Nga mới bạo gan hoang dâm giữa đường như vậy. Lại thêm luôn sẵn sàng có Đại Mộng Vô Nhai bao phủ, cho dù các nàng đứng giữa đường cái mà hoan ái, cũng chẳng ai nhận ra. Lại thêm trạm gác cổng nào cũng có phòng kín, để các nàng thay phiên tiến vào xả nứng vào phân thân của ta.

Các nàng cũng biết xấu hổ mà, dù rằng rất dâm đãng.

Trải qua Lâm Trân Nga không ngừng cố gắng, khoái cảm của thân thể dần dần tích tụ đủ đầy, ta lại muốn bùng phát.

-Ta lại muốn bắn.

Tay với tới ôm lấy vòng eo thon gon của Lâm Trân Nga, kéo nàng tới, để nàng dang rộng hai chân đạp giày trên sopha hai bên. Cứ như vậy hạ thể của Lâm Trân Nga mở rộng, thấy được rõ ràng côn thịt thô to đen thui gân guốc của ta cắm vào giữa âm hộ múp rụp mịn màng tuyết trắng của nàng.

-A…sướng muốn chết…a…a…mạnh quá…sâu quá…sướng quá…a…ư…nhân gia tới…ư…a…ư…a

Lâm Trân Nga rên thét lên cao vút, giọng của nàng rất tốt, hát rất hay. Ta giữ lấy eo Lâm Trân Nga, bùng nổ đem côn thịt đâm tới tấp vào âm đạo Lâm Trân Nga từ dưới lên. Dâm thuỷ chảy tràn ra không chỉ đem háng của ta ướt sũng một bãi, còn đem vải quần trắng của Lâm Trân Nga ướt thành một mảng nổi bật.

-Ta bắn.

Ta đến cực hạn, hai tay kéo eo Lâm Trân Nga xuống dưới một cái, để mông tròn của nàng dập một phát thật mạnh lên bụng dưới của ta. Quy đầu nặng nề đâm sầm vào cổ tử cung của Lâm Trân Nga. Cùng với Lâm Trân Nga cao trào tiến tới, dâm thuỷ phun trào mà ra, tinh dịch của ta cùng lúc xuất thẳng vào tử cung nàng. Sung sướng đến toàn thân tê dại, thoải mái đến nhũn ra, thích vô cùng.

-Đến giờ đổi gác rồi.

Phác Tú Anh luyện đao thật là hăng say, trên trán lấm tấm mồ hôi. Nàng vừa nói xong, từ xa liền thấy nhóm ba người Ma Thiên Cảnh Vệ cưỡi báo đen đi tới. Phác Tú Anh nhanh chóng đem côn thịt của ta nhả ra, không quên quay người lại quỳ xuống dùng miệng lưỡi vệ sinh dọn dẹp sạch sẽ, đem khoá quần của nàng kéo lại, sửa sang lại tóc tai có chút hỗn loạn. Sau đó nhanh chóng tụ tập cùng Ngô Huệ Lân và Phác Tú Anh, bàn giao công việc canh gác cho nhóm mới đến, đánh thức ba con chim non, hướng ta chào tạm biệt, sau đó cưỡi báo rời đi.

-Ai tới trước?

Phác Chí Anh là trưởng nhóm, cười hỏi.

-Bao búa kéo đi.

Kim Trinh Nga đề nghị.

-Hảo.

Liễu Tố Anh đáp ứng.

Ta thì ngồi đó nhìn các nàng cười lên một cái, côn thịt ngỏng cao dưới háng.

Ai đến trước đều không thành vấn đề.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.