Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Đạo Ấn Ký

Tiểu thuyết gốc · 3694 chữ

Chương 185 Thiên Đạo Ấn Ký

-Thập Đệ, cứu mạng a.

Trịnh Tú Nghiên truyền tin.

Như vậy là đủ để ta có thể lập tức hành động. Vị trí về phía tây tây bắc Đôn Hoàng Thành năm trăm dặm.

Không gian không bị phong toả, chứng tỏ không có Hợp Đạo Giả tham chiến, vậy thì ta cũng chỉ cử phân thân Nguyên Thần Cảnh đi qua là được rồi. Lượng Không xuất hiện, khoá chặt toạ độ của Trịnh Tú Nghiên. Chân khí bát giai lập tức bùng nổ, từ bản thể ở Ma Thiên Điện ào ạt truyền đến, để cho cơ thể phân thân thất giai có chút không chịu nổi, phải liên tục nhờ Linh Tê Ngân Tâm chữa trị mới không sụp đổ. Ta đưa tay tới trước, xoay tròn, chân khí ào ra tạo thành một đường nối không gian nối liền Đôn Hoàng Thành tới thẳng chỗ Trịnh Tú Nghiên.

Phân thân lập tức lao vào cổng không gian, đến đầu bên kia.

Chỉ trong tích tắc, vượt qua quãng đường hàng trăm dặm.

Trịnh Tú Nghiên chỉ có một mình, nàng đang bị bốn cường giả Nguyên Thần Cảnh vây công, cho nên không thể không mở ra Chân Long Biến, hoá thành một con rồng phương đông dài hơn trăm thước, sống động như thật dũng mãnh vô cùng. Nhưng vẫn bị liệt diễm bắn tới thiêu đốt liên tục, tạo thành từng mảnh cháy đen trên vảy rồng màu da cam, sáng đẹp rực rỡ tựa như hoàng hôn trên biển. Mà tình thế này, là đang muốn đem Trịnh Tú Nghiên nhanh chóng giết chết đấy.

Để ta lập tức nổi giận.

Phân thân của ta vừa chui ra khỏi cổng không gian, lập tức biến mất tại chỗ.

Ba tiếng kêu đau đớn lại thánh thót vang lên, cho thấy có ba mĩ nhân vừa bị ta dùng ba cái tát cực mạnh đánh bay. Ta đánh xong, lại thấy có chút không nỡ. Ba mĩ nhân đều là tuyệt thế vô song hiếm thấy, quả thật không nên đánh các nàng như vậy.

Lần sau phải mang găng tay màu hồng mới được.

Ta chẳng nghĩ ngợi thêm quá nhiều, lập tức vung tay tung ra chưởng thứ tư.

-Hừ.

Một tiếng hừ lạnh vang lên. Mĩ nhân thứ tư này không đơn giản nha, vậy mà có thể phản ứng lại được với công kích của ta. Một đoá hoa hồng bằng lửa màu đỏ rực xuất hiện trong lòng bàn tay ả, sau đó bắn về phía ta đang dang tay đập tới.

Bùm.

Tiếng nổ vang trời đinh tai nhức óc vang lên, sóng lửa tràn lan, khiến cả đêm đen cũng phải sáng rực lên như ban ngày, chói mắt và chết chóc vô cùng.

Ta được bao phủ trong Kim Chung Tráo lùi lại từ trong biển lửa giữa trời, trở về lại bên Trịnh Tú Nghiên, nàng đã khôn khéo chạy xa khỏi chiến trường. Lúc này nàng đã biến trở về bộ dạng Bán Long Hoá, tay đang kẹp lấy bên sườn một nữ nhân hôn mê bất tỉnh. Ta nhìn Trịnh Tú Nghiên một cái, khoé miệng rỉ máu, toàn thân là vết cháy đen, bộ dạng chật vật, nhưng ánh mắt lại vẫn rất kiên cường. Bộ dạng yếu đuối mềm mại thường ngày trưng cho ta thấy hoàn toàn không có, thay vào đó là vẻ anh thư cứng cỏi, rất có phong vị khác.

Ta đưa ngón tay cái tới xoá đi vết máu trên khoé môi nàng, không để lãng phí, đưa lên miệng mút sạch. Trịnh Tú Nghiên thấy vậy, mỉm cười một cái, thể hiện ra đầy đủ ôn nhu cùng dịu dàng.

Khiến tim ta mềm ra một cái, đồng thời thấy đau lòng thêm.

-Nàng không sao chứ?

Ta trước hết quan tâm tình trạng của Trịnh Tú Nghiên.

-Còn trụ được.

Trịnh Tú Nghiên có thời gian thở dốc, cố gắng ổn định thương thế, đan dược trị thương không cần giữ lại nốc cả bình vào miệng.

Sự tình có vẻ nghiêm trọng nha.

Bây giờ là nửa đêm, mà Phác Thái Anh còn dẫn theo Địch Lệ Nhiệt Ba, Cổ Lực Na Trát và Cáp Ni Khắc Tư lẻn vào vùng địch hậu tập kích Trịnh Tú Nghiên là đủ hiểu. Nhưng mà các nàng bốn đánh một, lại đánh giá thấp sự lì đòn của Trịnh Tú Nghiên, cùng với việc ta có thể nhanh như vậy chi viện.

-Ma Thiên Giáo Chủ, ngươi vi phạm quy tắc.

Chưa đợi Trịnh Tú Nghiên trả lời, Phác Thái Anh đã cướp lời. Còn Địch Lệ Nhiệt Ba, Cổ Lực Na Trát và Cáp Ni Khắc Tư đứng ở xa nhìn ta với ánh mắt căm hận. Ba cái tát vừa rồi của ta ra tay rất nặng, tuyệt không nương tình. Lại thêm thấy ta cùng Trịnh Tú Nghiên tình chàng ý thiếp mặn nồng, hận càng thêm hận. Đối với các nàng từ yêu sinh hận, ta chỉ có thể cảm thán một câu: “Chỉ trách rằng ta quá đẹp trai.”

Cửa không gian ta mở ra, không có sự trợ giúp của trận pháp, thì cần dùng đến chân khí bát giai mới mở được. Đúng như lời Phác Thái Anh nói, đã vi phạm quy tắc đề ra giữa các Hợp Đạo Giả.

-Thì sao?

Ta lườm Phác Thái Anh một cái.

-Có giỏi ngươi đến đây cắn ta a.

Ta mở miệng khiêu khích.

Giao kèo của các Hợp Đạo Giả là không được dùng đến sức mạnh lớn hơn thất giai tham gia cuộc chiến tranh đoạt Thiên Hạ này.

Nhưng mà chỉ là giao kèo mõm thôi.

Hơn nữa, ta lại là kẻ mạnh nhất trong đám, mấy tên còn lại nếu có thể đánh hội đồng ta được, thì đã đánh lâu rồi, còn bày trò nhiều như vậy làm gì. Bọn hắn cần thời gian để Ứng Cử Viên phát triển trước đã, hơn là quyết một trận sống mái với ta mà tỷ lệ chiến thắng quá thấp. Chỉ cần ta không là gì quá đáng đến mức đánh vỡ thế cân bằng, mấy tên Hợp Đạo Giả đó cũng chẳng buồn lên án đâu.

-Thập đệ, người trong tay ta là Thiên Đạo Ý Chí hoá thân đó.

Trịnh Tú Nghiên truyền âm bí mật.

Ặc, cái thứ này là thứ có thể đánh vỡ cân bằng nha.

Ngay lập tức, Ma Thiên Cốc và Ma Thiên Nhai lập tức dấy lên báo động cấp bậc cao nhất, người người nhốn nháo, nhanh chóng vào tráng thái phòng vệ tối đa. Tốc độ phản ứng không thể nói là không nhanh. Ở Ma Thiên Nhai, Tạ Yến Khách nhanh chóng đem Cấm Phong Đại Trận cấp tốc mở ra, Long Tàng Đại Tông đang ở chỗ khác đang hai tay ôm hai mĩ nhân cũng cấp tốc trở lại Ma Thiên Nhai, cùng với cả Tây Kim Hậu, cả hai là Trận Pháp Sư mạnh nhất của Ma Thiên Giáo, không thể thiếu được. Ở Ma Thiên Cốc, Thân Huệ Trinh cũng lập tức mở ra phòng bị của Ma Thiên Dung Mộc, sẵn sàng chiến đấu.

Cả Ma Thiên Giáo như một con quái vật khổng lồ bừng tỉnh, giơ nanh múa vuốt sẵn sàng chiến đấu. Không chỉ ở Ma Thiên Nhai và Ma Thiên Cốc, cả trên khắp Cửu Châu, các cường giả Nguyên Thần Cảnh cũng đều vào trạng thái sẵn sàng chi viện.

Ùng ùng ùng

Nguyên Thần của ta theo liên kết Linh Tê Thông Tâm tạo ra, giáng lâm xuống phân thân bên cạnh Trịnh Tú Nghiên. Hơi thở cường giả áp bách tới, khiến Phác Thái Anh hít thở khó khăn, chân đạp giữa hư không cũng bất giác là lùi lại về phía sau một bước. Nhưng nàng đúng là không tệ, rất kiên cường, gắng gượng chống đỡ lấy được. Không như Địch Lệ Nhiệt Ba, Cổ Lực Na Trát và Cáp Ni Khắc Tư lập tức tái hết cả mặt.

Quả nhiên có thể thành Ứng Cử Viên tranh đoạt Thiên Hạ, không có ai là đơn giản cả, đều là rồng phượng trong cõi người.

Quả nhiên quyết định điều động Nguyên Thần qua đây của ta là đúng, bởi chỉ trong chốc lạt một ngôi sao băng lửa cấp tốc bay tới từ phía tây.

Không phải Xích Bối thì còn ai.

-Ma Thiên Giáo Chủ, ngươi vi ước.

Xích Bối nói chuyện y hệt kiểu của Phác Thái Anh, cũng không biết là ai ảnh hưởng ai.

-Đừng nhiều lời, Bản Giáo Chủ không muốn đánh nhau với ngươi lúc này. Nhưng ngươi muốn chiến thì ta cũng không ngại biến ngươi thảnh Hợp Đạo Giả đầu tiên vẫn lạc đâu.

Ta buông lời đe doạ.

Lượng Không xuất ra trên tay, chân khí dồn nén, bắt đầu tụ lực một chiêu Nhất Trảm Đoạn. Vạn Hoa Thiên Kính Nhãn xoay vòng không ngừng, khoá chặt lấy Phác Thái Anh, mà không phải là Xích Bối.

Chỉ cần Xích Bối tỏ ý muốn chiến.

Một chiêu Nhất Trảm Đoạn này, lập tức chém về phía nàng. Nàng chết, Xích Bối cũng toi, cho nên hiệu quả là như nhau. Mà tốc độ của Xích Bối cực nhanh, nó có thể tránh được Nhất Trảm Đoạn, nhưng Phác Thái Anh thì không. Tất nhiên Xích Bối không thể để Phác Thái Anh chết được, nhưng không chết, cũng phải lột một lớp da.

-Đến tận đây rồi, lại vẫn là rơi vào tay ngươi. Là ngươi may mắn, hay là chúng ta xui xẻo đây.

Xích Bối có vẻ bất lực thở dài một tiếng. Móng vuốt vươn ra tóm lấy Phác Thái Anh và ba vị Thánh Nữ, hoá thành sao băng lửa, bay về phương tây, nhanh chóng mất hút trong bầu trời đêm sa mạc lạnh lẽo. Đi được rất dứt khoát, cũng chẳng hỏi ý kiến của Phác Thái Anh. Bởi bộ dạng của Phác Thái Anh, là đã sẵn sàng sống mái một phen với ta rồi. Xem ra nữ nhân trong tay Trịnh Tú Nghiên rất quan trọng với nàng.

-Ngươi định xử lý nàng thế nào?

Trịnh Tú Nghiên hỏi thay cho số phận nữ nhân trong tay ta.

-Về đã rồi tính.

Ta đưa một tay ôm lấy Trịnh Tú Nghiên, một tay xách lấy nữ nhân kia, nhanh chóng quay lại Ma Thiên Cốc. Trịnh Tú Nghiên bị thương rất nặng, lập tức gọi tới Hoa Đà và Thân Huệ Trinh nhanh chóng trị thương. Đợi nàng ổn định mới tập trung xử lý nữ nhân nọ.

Ma Thiên Thánh Vực

Rất đông người vây quanh nhìn chằm chằm, để cho Lý Sa Sa cảm thấy sợ hãi.

-Thái Nghiên tỷ, các ngươi định làm gì ta?

Lý Sa Sa nhận ra Trịnh Tú Nghiên, cũng nhận ra Thiếu Nữ Thời Đại. Thiếu Nữ Thời Đại trước Luân Hồi rất nổi tiếng trong giới giải trí mà, không biết mới lạ đấy. Kim Thái Nghiên định trả lời, lại bị ta phất tay ngăn lại. Ta dùng Vạn Hoa Thiên Kính Nhãn nhìn chằm chằm vào Lý Sa Sa, lại chẳng nhận ra nàng có gì đặc biệt.

-Chuyện này để ta nói ra mới đầy đủ được.

Trâm Anh Phu Nhân chủ động đứng ra.

-Lý Sa Sa là danh kỹ nổi tiếng của Hắc Hồng Lâu ở Tống Đô, bán nghệ không bán thân. Sau đó nàng đột nhiên mất tích, ta cho người điều tra. Cuối cùng tra ra được nàng đã chạy đến Tây Sa Mĩ Châu, mới báo cho Trịnh Tú Nghiên.

Trâm Anh Phu Nhân hiện nay là hội trưởng của Đông A Thương Hội, không chỉ đảm nhiệm vấn đề thương mại, mà sâu hơn còn là tình báo và gián điệp.

-Sau đó Tú Nghiên tới xem xét một hồi, thấy nàng bỏ chạy liền bắt lại. Cùng với đó là Phác Thái Anh xuất hiện. Cho nên suy đoán Lý Sa Sa chính là Thiên Đạo Ý Chí hoá thân.

Ta trổ tài suy luận tiếp lời.

Mà theo lời nói của Trâm Anh Phu Nhân và ta, sắc mặt Lý Sa Sa biến đổi, khác nào chưa khảo mà xưng, đúng là còn non lắm.

-Nàng đúng là Thiên Đạo Ý Chí hoá thân.

Sáu cô nương Vương Miện và Tống Du Nhi cùng gật đầu xác nhận. Bây giờ thì có mà chối đằng trời. Các Thiên Đạo Ấn Ký ở gần nhau sẽ sinh ra cảm ứng, nhạy không kém gì Luân Hồi Bảo Khí cả.

-Chàng định xử lý nàng thế nào?

Phác Thảo Nga hỏi.

-Xử lý thế nào, còn cần chuyện gia đến cho ý kiến rồi mới quyết định được. Vừa hay chuyên gia đến rồi.

Dương Ngọc Hoàn bước vào, đến trước mặt Lý Sa Sa, nhìn kỹ một hồi.

-Thiên Hạ này, không của ngươi thì là của ai. Xem ra ta cược đúng rồi.

Dương Quý Phi cười nói.

-Có cách nào lấy được Thiên Đạo Ấn Ký từ người cô ta ra mà không ảnh hưởng đến linh hồn không?

-Không có. Chỉ có thể thôn phệ, hoặc làm như cách ngài đã làm với bọn họ.

Ánh mắt của Dương Ngọc Hoàn hướng về phía sáu cô nương Vương Miện. Nếu không phải là có việc cần, còn khuya ta mới để ả tiến vào Ma Thiên Thánh Vực. Mà một đường đến đây, còn là dùng Vạn Hoa Thiên Kính Nhãn phong bế cả sáu giác quan của ả mới an tâm.

-Vậy thì thôn phệ đi.

Dùng Thiên Địa Hợp Đạo Pháp với Lý Sa Sa? Thôi bỏ đi cho đỡ mất công.

-Như vậy cô ấy sẽ chết hẳn luôn đấy.

Phác Chiêu Nghiên bỗng dưng bộc phát tâm thánh mẫu.

-Sớm ngày thoát khỏi Luân Hồi, thoát khỏi bể khổ, là tốt cho cô ấy.

Xem bộ dạng kinh khủng của Lý Sa Sa là biết nàng ở Luân Hồi chẳng khổ sở gì đây, mới không thèm được ta siêu thoát cho đấy. Nhưng mà bị ta dùng Vạn Hoa Thiên Kính Nhãn phong bế khả năng nói, chỉ có thể sợ hãi lắc đầu liên tục.

Ta vừa nói xong, liền có các lão bà khác tiến tới tiến hành thông não cho Phác Chiêu Nghiên. Ở đây mấy ai mà chưa từng giết vài trăm mạng người, hay mạng thú. Đều là mĩ nhân nhưng các nàng sống hơn trăm năm, thành tinh cả rồi, hiểu được thế giới này tàn nhẫn như thế nào.

Ta lại dùng Vạn Hoa Thiên Kính Nhãn tước đi cả sáu giác quan của Lý Sa Sa, biến nàng thành trông giống như một con búp bê xinh đẹp vô hồn. Nàng rất xinh đẹp, tóc vàng mái ngố vô cùng đáng yêu. Nhưng mà không ăn được thì đạp đổ thôi, chứ để kẻ khác hốc sau đó mạnh lên, quay lại đạp ta thì đúng là không khôn ngoan tý nào.

Không còn ai phản đối, ta lập tức tiến hành làm việc.

Ta tiến tới Lý Sa Sa, tay phải đưa tới cháy lên ngọn lửa không màu, là Sắc Dục Phần Tâm Hoả, còn là Bản Nguyên Hoả. Vừa chạm đến Lý Sa Sa, đã bén lên người nàng, đem thân thể xác thịt hoá khí tan mất, không còn chút dấu vết nào trên đời. Mà bàn tay ta nắm chặt lại, các mĩ nhân nhìn vào hoàn toàn là thấy ta đang nắm không khí mà thôi. Chỉ có Bản Nguyên Hoả hừng hực bao quanh tạo thành tương phản, mới để các nàng nhìn thấy được Luân Hồi Châu của Lý Sa Sa trong tay ta.

Ta nắm chặt tay một cái.

Thật cứng a.

Lấy lực lượng của ta mà bóp không bể nổi Luân Hồi Châu.

-Các ngươi ở đây chờ ta một chút.

Ta nói rồi, liền đem Luân Hồi Châu của Lý Sa Sa gói trong Bản Nguyên Hoả, tiến vào Hương Khê Mộng Giới. Không phải là giấu diếm hậu cung, mà là đang giấu diếm Dương Ngọc Hoàn.

Tay trái cầm Luân Hồi Châu của Lý Sa Sa. Tuy rằng Bản Nguyên Hoả không đốt được, nhưng quả thật có thể làm nó yếu đi. Tay phải cầm Đồng Hồ Cát Nhỏ nện xuống.

Choang.

Âm thanh thuỷ tinh vỡ vụn vang lên, Luân Hồi Châu của Lý Sa Sa vỡ tan. Điểm sáng lấp lánh như bụi kim cương tuôn trào ra, chính là ký ức của Lý Sa Sa. Ta đưa tay đón lấy ký ức của Lý Sa Sa, dùng Đại Mộng Thần Thông ảo hoá thành một tập sách dày. Ngoài bìa là khuôn mặt xinh đẹp của Lý Sa Sa. Bên trong mỗi một cuốn sách có ba trăm sáu mươi trang. Mỗi trang sách là ghi lại một ngày thời gian của Lý Sa Sa từng sống. Sau Luân Hồi, chu kì quay của Trái Đất quanh Mặt Trời đã biến thành con số ba trăm sáu mươi ngày tròn vành vạnh.

Tổng cộng có bảy mươi ba cuốn.

Chẳng phải là tưởng niệm gì Lý Sa Sa đâu, chỉ là lưu lại có khi cần đến mà thôi.

Đám bụi ký ức mất hết, để lại trên tay ta một tấm huy chương hình tròn kì lạ và một quả cầu nhỏ.

Xem ra đây chính là Thiên Đạo Ấn Ký.

Lần đầu thấy nó, nhưng lại cảm giác được rất quen thuộc.

Còn quả cầu nhỏ, lại là Luân Hồi Châu.

Châu trong châu.

Xem ra là cơ chế bảo vệ hai tầng của Luân Hồi Châu. Mà Luân Hồi Châu nhỏ này, lại có vẻ cứng chắc hơn cái lúc nãy bị ta đập vỡ nhiều, xem chừng Đồng Hồ Cát Nhỏ muốn đập vỡ nó, cũng phải chịu đến tổn hại. Luân Hồi sau, lại vẫn là có thể gặp lại nàng. Ta thả tay ra, Luân Hồi Châu của Lý Sa Sa liền xuyên qua không gian và hư ảo bay đi mất.

Tự hỏi sâu trong linh hồn ta có một cái Luân Hồi Châu như vậy hay không?

Mà ta chẳng thể cảm nhận được.

Ta cầm theo Thiên Đạo Ấn Ký trở lại thực tại.

-Oa, đây chính là Thiên Đạo Ấn Ký sao?

Các lão bà lại xúm tới xem xét đồ vật nhỏ trong tay ta. Không có Luân Hồi Châu che đậy, Thiên Đạo Ấn Ký hiện thực hoá hiện lên trên tay ta. Thứ đồ này, đẳng cấp đã đạt đến cửu phẩm, vô cùng quý trọng nha.

-Chàng định làm gì với nó.

Hàm Ân Tĩnh chủ động tiến lên hỏi.

-Không biết, nếu ta hấp thu nó, có hơi lãng phí.

Thiên Đạo Ấn Ký, không chỉ có thể khiến Luân Hồi Giả tiến hành Hợp Đạo, mà còn có thể tăng tốc tu luyện cực kì khủng khiếp.

-Vậy chúng ta đem nó chế tạo thành đồ vật, nếu như ai cũng có thể dựa vào nó tiến hành đột phá.

Kim Thái Nghiên đề nghị.

-Ý tưởng tốt.

Ta lên tiếng tán thưởng.

Thiên Khí chỉ là mới có cấp bậc là bát phẩm mà thôi, cho dù lại sắc bén, nhưng còn chẳng thể gây tổn hại cho Luân Hồi Bảo Khí là cửu phẩm được. Còn dùng Thiên Đạo Ấn Ký chế tạo đồ vật, khả năng là sẽ đạt đến cửu phẩm.

-Có khi nào, Luân Hồi Bảo Khí là do Thiên Đạo Ấn Ký luyện chế mà thành không?

Phác Thảo Nga dùng quen Linh Viêm, đối với Thiên Khí vô cùng quen thuộc, thắc mắc hỏi.

-Khả năng này đúng là rất cao. Nhưng cho dù đúng là như vậy, hẳn rằng không phải luyện từ Thiên Đạo Ấn Ký của Trái Đất chúng ta.

Theo như ký ức Thiên Đạo để lại trong Vương Miện Nữ Đoàn, Luân Hồi Bàn là bỗng dưng xuất hiện trên Trái Đất từ hàng ngàn, thậm chí vạn năm trước. Cũng chính nó gây nên cái gọi là Hoàng Hôn của Chư Thần, chấm dứt thời đại thần thoại. Vũ trụ bao la vô tận, tồn tại thế giới khác là điều rất có khả năng.

-Đem Thiên Đạo Ấn Ký luyện chế thành một cái vương miện, thế nào?

Hàm Ân Tĩnh đưa ra ý tưởng.

-Vậy giao cho các nàng rồi, thử xem đi.

Ta ném Thiên Đạo Ấn Ký cho Hàm Ân Tĩnh. Hẳn các nàng cũng muốn nghiên cứu Thiên Đạo Ấn Ký. Thiên Đạo Ấn Ký của các nàng ẩn sâu trong linh hồn, thậm chí các nàng cũng chưa từng thấy bao giờ, cho nên có nhiều tính năng của nó còn chưa dùng được đến. Nhưng Vương Miện là quen thuộc nhất với Thiên Đạo Ấn Ký, hẳn các nàng có thể nghiên cứu ra được cái gì đó hữu ích.

Mọi việc cứ như thế xong xuôi.

Một đêm này, Ma Thiên Cốc và Ma Thiên Nhai được một đêm hoảng hồn. Nhưng may mắn không gặp phải biến cố gì.

Ta bận rộn đi một vòng, tiến hành khen ngợi tốc độ phản ứng cực nhanh của nhân viên Ma Thiên Giáo, đồng thời cho bọn hắn biết nhờ vậy mà nguy cơ của Ma Thiên Giáo đã qua, kèm chút ban thưởng tượng trưng. Để bọn hắn biết và cảm nhận được sự quan tâm của lãnh đạo.

Đây là lần đầu tiên Ma Thiên Giáo phát động tình trạng tối khẩn cấp.

Nhưng phản ứng của đám nhân viên rất là nhanh chóng và nghiêm túc, cũng đủ để nhận ra tình cảm của bọn hắn với Ma Thiên Giáo.

Cây đổ thì tổ nát.

Mọi người đều hiểu đạo lý này.

Ma Thiên Giáo là của ta, cũng là của bọn hắn.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.