Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đông Phương Song Hoa (2)

Tiểu thuyết gốc · 3198 chữ

Chương 14.2 Đông Phương Song Hoa (2)

-Ma quỷ, mau đem ta giết chết, ngươi gấp vậy làm gì. A ư đừng động ư

Nếu là cùng sướng, vậy cũng không cần xin lỗi nàng. Ta vẫn bóp lấy bóp để nãi cầu của mĩ nhân, hạ thân bắt đầu kéo vào rút ra. Vừa rồi bắn tinh chỉ là để giải tức, bây giờ mới là chơi thật. Thuỵ Vân Phu Nhân lại dùng chân kẹp lấy mông ta, phối hợp ta cắm rút.

-Còn không phải do hai nữ nhi của phu nhân, vừa đẹp vừa dâm đãng, cả ngày nay trêu chọc ta một bụng lửa khó chịu, con dại cái mang, phu nhân nên chịu trách nhiệm. A đã nghiền

-A bại hoại, nữ nhi ta còn trinh đấy, công tử dám nói bọn hắn dâm đãng a đáng ghét ư

-Nữ nhi ngươi rõ ràng câu dẫn ta, bọn hắn không dâm đãng ai dâm đãng,

Bên trong mật huyệt Thuỵ Vân Phu Nhân đã được dâm thuỷ hoà tinh dịch bôi trơn, lại còn đang ép chặt, để ta sung sướng cắm rút, thoải mái vô cùng. Mật huyệt của nàng đúng là ân huệ của nam nhân, mấy ngày nay ta hầu như toàn bộ thời gian đều đem côn thịt nhét ở trong đó, vẫn chưa thấy chán. Nàng nằm ngửa trên sàn, chân dài nuột nà quặp lấy mông ta, mỗi lần ta đâm vào huyệt nàng đều dùng sức một cái, để côn thịt ta va chạm cổ tử cung nàng càng mạnh, cũng ép càng sâu. Hai nãi cầu vừa tròn vừa to, hoàn hoàn phản lại định luật vạn vật hấp dẫn, căng phồng lên, không có một chút dấu hiệu rũ xuống, hai nhũ phong đỏ nồng cứng lên chỉ thẳng lên trời. Tay ta bóp lấy liền biến thành một đoàn vặn vẹo, có thể dùng sức tuỳ ý chơi đùa, mềm mại cùng đàn hồi vô cùng, lúc thả ra lại lập tức biến về hình dạng ban đầu. Diệu kì khó tả.

Đôi mắt Thuỵ Vân Phu Nhân ướt đẫm nhìn ta chơi nàng tràn đầy nhu tình hiền dịu, linh niệm tràn đầy yêu thương khí có khi không phát ra. Hắc, đồ lẳng lơ này cũng thật lợi hại, vậy mà có thể khống chế linh niệm đến trình độ này, hèn chi Trầm Lãng cũng yêu thích nàng. Chỉ là ta có tới bảy vị nương tử, ai cũng dịu dàng ôn nhu như thuỷ, cho nên từ Thuỵ Vân Phu Nhân cảm thấy cảm giác giả dối. Bất quản giả hay thật, ta chỉ muốn chơi nàng, mà cái đồ lẳng lơ này, rất biết chiều chuộng nam nhân, để ta mỗi lần xuất tinh vào người nàng đều vô cùng sung sướng.

-A công tử quá giỏi, á ta lại cao trào a nóng quá nhiều quá a chứa không nổi.

-Phù sướng

Ta nằm đè lên người Thuỵ Vân Phu Nhân, cảm nhận dư vị sung sướng sau khi xuất tinh, thân thể nàng rất mềm, làm ta nhớ Kim Xán Mỹ, cũng đều êm ái như nhau. Thuỵ Vân Phu Nhân thở hổn hển bên tai ta, vừa thở vừa rên, nghe rất ngứa, để gáy chợt thấy rùng mình sảng khoái, kết hợp với vừa xuất tinh, để cơn sướng tiếp tục kéo dài thêm một đoạn.

-Phù, công tử sướng thoả mãn chưa, mau dậy ăn cơm.

-Ha cũng tạm tạm, đi chúng ta ăn cơm.

-A đừng, ngươi trước rút ra, bên trong ướt quá

-A được.

Ta vốn muốn vừa ăn cơm vừa ăn nàng đấy. Bất quá bên trong âm đạo Thuỵ Vân Phu Nhân tràn trề tinh dịch, rất trượt. Ta đem côn thịt từ từ rút ra, đến khi chỉ còn quy đầu, liền dừng lại một chút, rồi póc một tiếng, đem côn thịt hoàn toàn rút ra. Tinh dịch vốn được bắn vào rất sâu trong tử cung, nhưng ta bắn rất nhiều, trong âm đạo cũng tràn đầy, theo côn thịt rút ra muốn trào ra ngoài, bị Thuỵ Vân Phu Nhân dùng tay bịt lấy. Nàng dùng tay bịt lấy huyệt xuống giường, lấy một cái chén đặt dưới háng, đem tịch dịch trong tử cung một lượt đấy ra ngoài, được hơn nửa chén, rất nhiều.

-Tinh dịch công tử ăn thật ngon, ta để tráng miệng, tránh cho lãng phí.

Thuỵ Vân Phu Nhân liếc ta một cái, giải thích. Cái đồ lẳng lơ này đúng là báu vật chuyên dùng cho nam nhân hưởng thụ, vừa đẹp vừa dâm đãng, lại nhiều chiêu trò, cũng hiểu lòng người.

-Haha tinh dịch của ta tựa như nước Đông Nam Hải vô cùng vô tận, phu nhân muốn uống bao nhiêu có bấy nhiêu. Tuỳ ý.

-Ma quỷ, ta đây không phải sợ ngươi mệt sao, mau ăn cơm.

Ta ngồi trên ghế, côn thịt vẫn ngỏng cao dưới háng.

-Phu nhân, mời ngồi.

Ta tuy hướng Thuỵ Vân Phu Nhân đưa ra lời mời, côn thịt lại hướng nàng lắc lắc.

-Đáng ghét.

Thuỵ Vân Phu Nhân hiểu ý, hờn dỗi một câu, tới trước ta khom lưng cúi người dùng khăn lau hết tàn dư trên côn thịt, hai nãi cầu lúc này mới chịu tác dụng của trọng lực rủ xuống, đong đưa trước mặt, ta đưa hai tay đỡ lấy. Mẹ nó thật mềm, tràn đầy trong tay ta. Thuỵ Vân Phu Nhân lau xong côn, lại nhìn ta nở nụ cười, cầm lấy côn thịt nhắm ngay ngọc môn, từ từ ngồi xuống, đem cả cây côn thịt nuốt hết vào âm đạo, tay vòng qua cổ ta ôm lấy, dâng lên môi thơm.

Dưới thân cảm giác ép chặt dần dần bao phủ hết côn thịt, trước ngực bị hai nãi cầu mềm mại ép chặt vào, trên môi thì tham lam ăn lấy đôi môi đầy đặn cùng nước bọt ngọt ngào của Thuỵ Vân Phu Nhân, thoả thích hưởng thụ, sung sướng vô biên.

-Công tử thật đáng ghét, đồ ăn nguội cả rồi.

Thuỵ Vân Phu Nhân rời môi khỏi môi ta, môi hồng thắm kéo theo một sợi nước bọt. Nàng thân cao, ngồi trên đùi ta, chiều cao cũng vừa vặn, mặt nàng vừa ngang mặt ta.

-Nguội thì hâm nóng.

Ta bóp mông nàng, cười đáp. Cầm lên đũa gắp lấy một viên cá chiên bột, cho vào miệng nhai. Thuỵ Vân Phu Nhân hiểu ý, tay ngọc đánh vai ta một cái không đau không ngứa.

-Công tử ngươi thật nhiều trò.

Khuôn mặt nàng vốn là tuyệt mĩ, cười lên càng là hoa nhường nguyệt thẹn. Ta đem môi hướng về môi Thuỵ Vân Phu Nhân, nàng nhiệt tình đón lấy, để ta bón cá viên chiên bột đã bị nhai nguyễn cho nàng.

-Thế nào phu nhân, nóng chứ.

-Nóng, đem ta muốn tan ra.

Thế là ta ngồi giữa phòng bên bàn ăn nhiều sơn hào hải vị, lại không ngon ngọt bằng mĩ nhân trong ngực. Toàn thân trần truồng ôm lấy Thuỵ Vân Phu Nhân cũng trần trịu không mảnh vải che thân, côn thịt cắm sâu trong người nàng, vừa ăn cơm vừa ăn nàng. Cảnh tượng dâm đãng tục tĩu hiếm có, cũng rất đẹp. Đẹp là vì Thuỵ Vân Phu Nhân xinh đẹp vô ngần không nói, khuôn mặt của Đệ Nhị cũng thật đúng là vô song, kề cùng một chỗ với tiếu dung mĩ nhân, cũng là xứng đôi.

Một cặp gian phu dâm phụ, ngươi một miếng ta một miếng mớm cho nhau, mãi hồi lâu mới đem đồ ăn trên bàn ăn sạch.

Choảng choảng.

-Bây giờ mới đến món chính này. Haha

Ta đem chén đũa gạt hết xuống sàn, dọn ra chỗ trống, đặt Thuỵ Vân Phu Nhân nằm ngửa trên bàn. Đang muốn làm cuối cùng tiến lên, phóng ra tinh dịch tích luỹ này giờ, lại bị nàng đặt tay lên ngực ngăn lại.

-Công tử, ngươi đừng dùng tuyệt kĩ được không?

-Sao vậy, phu nhân không muốn sướng sao. ¬

-Đương nhiên muốn nha, nhưng đêm còn dài, ta muốn bồi công tử lâu một hồi.

-Hắc hắc được phu nhân ta tới đây.

Xem ra là nàng ăn không tiêu bão táp phong ba, bắt đầu yêu thích mưa thu dịu nhẹ rồi. Ta đem hai chân nàng vác lên vai, hai chân cân đối lại dài lại đẹp, có vác cả ngày cũng không mệt, đứng trên mặt đất va chạm tới tấp vào mông nàng đặt trên mép bàn.

Bạch bạch bạch x3.14

Âm thanh da thịt va chạm cấp tốc vang lên. Cùng đó là tiếng nữ nhân rên rỉ cùng hơi thở gấp gáp của nam nhân.

-Aaaaa mạnh quá, a sướng quá a công tử quá giỏi a a sướng

-Hộc a ta cũng sướng a phu nhân ngươi đúng là cái đồ lẳng lơ a làm chết ngươi hộc

-Á a công tử làm chết ta đi a sướng a sướng chết mất a

-Ta bắn chết ngươi cái đồ dâm phụ này. A

-Á nóng quá a bên trong lại căng ra a

Ta lại nằm đè lên người Thuỵ Vân Phu Nhân, mông lắc lư đem mu ta nghiền lấy mu nàng, sung sướng xuất tinh. Sướng không tả nổi.

Khi tách ra, cả hai chúng ta đã mồ hôi đầy người, âm hộ Thuỵ Vân Phu Nhân càng là một mảnh hỗn độn. Nàng nằm trên bàn thở gấp, ánh mắt lê ly sau cơn sung sướng do cao trào. Không có Sắc Dục Phần Tâm Hoả đốt người, nàng vẫn là nhiệt tình như lửa, đối với tình dục vô cùng yêu thích và hưởng thụ, đúng là cái đồ lẳng lơ.

-Đi, tắm cái uyên ương hí thuỷ.

-A được.

Ta ôm ngang Thuỵ Vân Phu Nhân, bế nàng rảo bước tới phòng tắm. Đám hạ nhân này đúng là hiểu chuyện, đối với chuyện như vậy đã thành quen, chỉ khi ta nhìn các nàng cười một cái, các nàng mới đỏ mặt. Đẹp trai thật là lợi hại, sát gái chỉ cần cười thôi, đã đem nữ nhân muốn xông lên hiến huyệt. Bất quá nữ nhân như vậy chỉ đáng chơi, đừng nói yêu đương gì cho mệt.

-Công tử ngươi thoái mái không?

-Thoải mái.

Thuỵ Vân Phu Nhân không hổ là lục giai, sức chịu đựng mười phần. Khi ta bế nàng đến phòng tắm nàng đã hồi phục, đang giúp ta tắm rửa đấy. Rất chuyên nghiệp, rất ân cần, đem ta hoàn toàn phủ kín bởi bọt xà phòng.

-Thứ này gọi là xà phòng, tựa như mây trên trời, lại thơm lại sạch. Là do hai nữ nhi nhà ta chế ra đấy. Công tử thích không?

-Rất thích, rất trơn, rất mềm.

Ta nói không phải là xà phòng, mà là hai nãi cầu của Thuỵ Vân Phu Nhân đang du tẩu trên người ta đấy. Thân thể nàng cũng đang phủ đầy bọt biển, đang giãy dụa uốn éo cà lên người ta, mềm hơn mây lại trắng hơn tuyết. Hai má ửng hồng như hoa nở giữa đông, vừa dâm đãng vừa ưu nhã. Động tác nhẹ nhàng uyển chuyển như múa, lại ôn nhu dịu dàng như hiền thê hầu hạ tướng công.

Ta thoải mái đến không được.

Nàng đem bọt xà phòng trên người ta và bản thân rửa trôi. Cầm lấy côn thịt của ta vuốt ve.

-Cái thứ này, mỗi lần đều đem ta sắp giết chết.

-Là cái thứ gì cơ phu nhân?

Thuỵ Vân Phu Nhân nhìn ta cười, nàng nào là cái gì hoàng hoa khuê nữ, mà là chân chính dâm thê đãng phụ đấy, cũng chẳng ngượng ngùng, nhìn ta nở nụ cười.

-Là côn thịt của công tử, vừa to vừa dài lại cứng lại dai. Ta yêu nó chết mất.

-Haha vậy phu nhân phải yêu thương côn thịt của ta nhiều hơn mới được.

-Ưm.

Thuỵ Vân Phu Nhân ưm lên một tiếng đáp ứng, lại không nói nhiều bởi nàng đã đem côn thịt của ta lấp đầy miệng, tiến hành khâu tẩy rửa cuối cùng. Kỹ thuật bú liếm của nàng rất cao minh, chiêu trò đủ cả, để ta sung sướng khỏi nói, đứng giữa phòng tắm hưởng thụ mĩ nhân ân cần phục vụ, tay vỗ về đầu nàng cổ vũ.

-A phu nhân ngươi quá giỏi, nãy không cẩn thận hất mất tinh dịch tráng miệng của phu nhân, bây giờ để ta đền cho phu nhân.

-Ưm

Thuỵ Vân Phu Nhân hiểu ý, lập tức đem cả cây côn thịt nuốt hết vào miệng, môi thơm mút lấy gốc côn của ta, cổ họng mấy máy ma sát, chèn ép lấy quy đầu thô to, không hề khó chịu, còn có vẻ rất tận hưởng, cổ họng mấp máy đem tinh dịch ta bắn ra nuốt hết vào bụng, một giọt cũng không chừa.

-A sướng quá, phù, thoải mái.

Ta đem côn thịt rút ra, môi hồng quyến rũ mút ép lấy thân côn như không nỡ bỏ. Thuỵ Vân Phu Nhân kỹ thuật bú liếm quá cao siêu, cả quá trình hoàn toàn khống chế miệng mình, không hề để răng nàng chạm vào côn thịt của ta, đầu lưỡi lại dài lại linh hoạt. Ta chơi miệng nàng cũng không so chơi huyệt nàng kém đi tý sung sướng nào.

Ta thì thoả mãn nhưng nàng thì chưa nha. Đương nhiên mà, bú côn thì chỉ có nam nhân sướng thôi, nữ nhân cùng lắm thì động tình. Không cần sờ cũng biết âm đạo Thuỵ Vân Phu Nhân lúc này đã ướt đẫm dâm thuỷ rồi, thật là một cái đồ lẳng lơ xứng chức, vừa chơi miệng nàng liền có thể lập tức làm huyệt nàng.

Phòng tắm có một ao nhỏ chứa nước nóng, vừa vặn ngang người, chắc hẳn là thiết kế dành riêng cho Thuỵ Vân Phu Nhân đấy. Nơi này dù sao cũng là biệt viện của nàng. Ta ôm nàng tiến xuống ao, để nàng khoanh tay trên bờ, đầu gối nghiêng lên tay, mông chổng ra sau. Nàng rất chuyên nghiệp cong eo xuống, để cặp mông tròn trịa càng thêm vểnh lên, càng thêm tròn ra, còn uốn éo mời gọi ta tiếp tới. Ta cũng lập tức chiều nàng, hai tay tách hai bờ mông căng tròn mềm mại của nàng ra, không mềm mại như nãi cầu nàng, lại nhiều mấy phần căng tràn cùng đàn hồi, bóp chơi cũng rất thích, cúc môn và ngọc môn lộ ra, đều phấn hồng khép kín mít, chờ đợi ta tiến đến phá tan tiến vào.

Ta cầm côn thịt đặt giữa rãnh mông của Thuỵ Vân Phu Nhân, khiêu khích nàng.

-A ma quỷ, đừng chọc ta a mau tiến vào ta muốn côn thịt của ngươi làm ta A

Nàng rên rỉ đói khát khó nhịn, âm thanh mời gọi khiêu khích vô cùng, ta cũng không nhịn được, lùi mông lại cầm quy đầu trượt xuống dưới, lúc ngang qua cúc môn cố ý đâm nhẹ một cái, để người đẹp la lên, nhưng cũng chỉ trong tích tắc, hoàn toàn trợt xuống dưới, quy đầu đem bốn cánh hoa tươi đẹp tách ra, tiến vào lối cũ quen thuộc đã ướt đẫm.

-A thật thoải mái. Công tử mau động a, mau làm ta đi a a đúng đúng a sướng quá a sướng

Chân và thân mình Thuỵ Vân Phu Nhân tạo thành một góc vuông hoàn mĩ, thân trên một nửa ngâm trong nước, theo ta va chạm mà tạo ra từng đợt sóng nước lăn tăn. Vũ to rủ xuống chìm trong nước, đong đưa trước sau, ta bận sờ bóp mông nàng, cũng không lại cúi xuống cầm chơi. Mông Thuỵ Vân Phu Nhân rất tròn, rất vểnh, vừa căng vừa đàn hồi. Khi ép lại thì tạo ra khe rãnh sâu hút mê người, khi đẩy ra hai bên thì tạo thành núi lớn căng tròn, cục môn bé nhỏ lộ rõ, khít chặt, hồng phấn đấy, như một đoá hoa dại nở rộ nổi bật giữa thung lũng tuyết trắng, đẹp không sao tả xiết, không hề có một chút bẩn thỉu nào.

-A công tử ngươi làm gì.

-Phu nhân, cúc môn của ngươi thật mê người, ta muốn làm cúc huyệt ngươi.

-A không được ư ư.

Bởi ta chưa từng ngừng cắm ra rút vào âm đạo nàng, cho nên Thuỵ Vân Phu Nhân vừa từ chối vừa rên rỉ, nghe vào tai chả có chút sức thuyết phục nào. Nhưng ta cũng không vội, bên trong chưa tẩy rửa, là bẩn đấy.

-Hắc hắc, vậy ta chỉ có thể làm mật huyệt của ngươi rồi.

-A đừng

Thuỵ Vân Phu Nhân thét lên sợ hãi, bởi ta đã đem côn thịt hoàn hoàn nhét vào âm đạo nàng, bụng ta đẩy mông nàng càng thêm căng ra, hai tay giữ chặt lấy vòng eo mảnh khảnh ngăn cho nó uốn éo giãy dụa.

-Hắc hắc phu nhân, mời tiếp chiêu.

Sóng nước trong ao dần tan mất, nhưng một cơn sóng khác lại nổi lên, hung mãnh và tàn bạo, như muốn phá tan âm đạo Thuỵ Vân Phu Nhân. Một chiêu Phong Ba Bão Táp dùng ra, côn thịt ta luân phiên biến đổi giữa đồ thị hình sin và hình cos, khuấy động âm đạo người đẹp, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh. Thuỵ Vân Phu Nhân cho dù là lục giai cường giả, nhưng âm đạo nữ nhân luôn là nơi mềm mại yếu đuối nhất, gặp một chiêu này cũng không chịu nổi.

-A đừng mà á sương quá A không ta chết mất a a a

-Hắc hắc phu nhân, còn chưa có xong đâu ahahha ta cũng sướng quá

Thuỵ Vân Phu Nhân đã cao trào, dâm thuỷ như thác lũ trào ra càng để cơn sóng côn thịt càng thêm dữ dội, âm đạo bóp nghẹt khi cao trào cũng không thể cản trở nó tàn phá. Mật huyệt khi cao trào vốn rất mẫn cảm, lại liên tục đón nhận kích thích mãnh liệt như thế, rất nhanh đợt cao trào trước chưa dứt, đã lại đến một đợt cao trào khác, hơn nữa liên miên không dứt. Toàn thân nàng nhũn ra, co giật giữ dội, lại chẳng thoát nổi bàn tay ta ghì chặt, chỉ có thể đón nhận. Khi ta đem tinh dịch xuất vào sâu trong âm đạo nàng, Thuỵ Vân Phu Nhân đã không biết cao trào mấy lần, dường như đã sướng ngất đi.

Ta mặc kệ nàng vẫn tiếp tục cao trào, sảng khoái xuất tinh, sau đó đem côn thịt rút ra, ngồi xuống tựa gáy lên bờ ao ngâm mình trong nước ấm, sảng khoái đến không được.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 665

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.