Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Đèn – Khang

Tiểu thuyết gốc · 2041 chữ

Chương 177 Thần Đèn – Khang

Vui chơi không quên nhiệm vụ.

Một bên ta cùng Tống Du Nhi hưởng thụ tuần trăng mật ngọt ngào nồng cháy tại Thiên Du Đảo. Một bên các phân thân khác vẫn ra sức làm việc.

Kim Quốc.

Hiện tại chiến sự khá là ổn định.

Quân đội của Kim Tuyết Hiền vẫn đang vững ổn tiến về phía tây, dù rằng tốc độ tiến lên rất chậm. Chủ yếu là do Thục Trinh Thái Hậu bị ăn đòn đau một lần, trở nên sợ hãi ta lại đánh lén. Tuy rằng ả vẫn ra chiến trường, nhưng phải luôn có Hoàng Vô Cực đi theo hộ tống.

Dù vậy Thục Trinh Thái Hậu vẫn khó chơi vô cùng.

Quân đoàn cương thi ngày càng đông, cũng ngày càng mạnh, đã mạnh lại còn không sợ chết, rất khó đối phó.

Để Kim Tuyết Hiền đau đầu không thôi.

Lực lượng thất giai của Kim Quốc hiện tại có Kim Tuyết Hậu, Quyền Du Lợi, Đông Kim Hậu, Hoàn Nhan Hồng Liệt, Hoàn Nhan Phục Dung và gần đây bổ sung thêm Kim Thái Hy, sáu cường giả Nguyên Thần Cảnh, mà vẫn lại là không ăn nổi Thanh Quốc.

Quả nhiên có thể tham gia tranh đoạt Thiên Hạ, không có một ai là đơn giản cả.

Chiến sự hoàn toàn do Kim Tuyết Hiền làm chủ, ta chẳng can dự vào.

Hôm nay đến đây là tìm Hoàn Nhan Thân Đông và Hoàn Nhan Khang.

Cạch.

Ta đem Đèn Thần đặt lên bàn trước mặt hai người bọn hắn.

-Đây là Đèn Thần, tác dụng có một cái. Giữ lại lửa linh hồn nuôi dưỡng, bỏ qua thân xác, có thể khiến các ngươi đột phá thất giai.

Ta giới thiệu sơ qua.

Hoàn Nhan Thân Đông và Hoàn Nhan Khang đều là Luân Hồi Giả, cầm Đèn Thần lên là có thể biết được, không cần nói nhiều.

-Lão bản, ngươi đã thử nghiệm chưa?

Hoàn Nhan Thân Đông cẩn thận hỏi.

-Chưa. Tài nguyên lên thất giai, cho dù là từ lục giai đỉnh phong, cũng là rất nhiều. Ta không định thử.

Chủ yếu là tin tưởng vào khả năng phi lý của Luân Hồi Bảo Khí.

-Vậy Khang, ngươi muốn không, cho ngươi đó.

Hoàn Nhan Thân Đông đem Đèn Thần đẩy qua cho Hoàn Nhan Khang.

-Ngươi không muốn sao?

Hoàn Nhan Khang hỏi ngược lại, nhưng tay vẫn cầm lấy Đèn Thần nhét vào túi.

-Từ bỏ thân xác, không còn có thể làm tình, ta mới không thèm.

Cái tên báo Hoàn Nhan Thân Đông này, thế nhưng cũng là người trong dâm đạo đấy.

-Ngốc, thành Thần Đèn cũng là trạng thái linh hồn, có thể làm linh hồn giao thoa mà.

-Ờ ha. Trả lại cho ta.

-Muộn rồi haha

Hoàn Nhan Khang cười lớn.

-Quyết định vậy đi, chúng ta bắt đầu chứ.

-Để ta về thông báo cho phụ thân chút đã.

Hoàn Nhan Khang rất là tôn trọng và yêu quý Hoàn Nhan Hồng Liệt. Hắn cũng là võ giả hệ Hoả, có vẻ hợp với Đèn Thần hơn là Hoàn Nhan Thân Đông. Dù sao Luân Hồi Giả không thể có con, trở thành Thần Đèn với Hoàn Nhan Khang và Hoàn Nhan Hồng Liệt mà nói, không ảnh hưởng gì cho lắm.

Ngày hôm sau.

Khán giả lại thêm mấy người.

Đã quy tụ tất cả cường giả thất giai tại Kim Quốc rồi.

-Bắt đầu đi.

Ta hướng về phía Hoàn Nhan Khang nói.

Hắn gật đầu đáp lại, đem Đèn Thần ra cầm trên tay, hai mắt nhắm lại.

Một ngọn lửa màu xanh lam kì dị bùng lên đem thân thể Hoàn Nhan Khang thiêu đốt ngay cả một hạt tro cũng không còn.

Đèn Thần rơi xuống, nhanh chóng được Hoàn Nhan Hồng Liệt đỡ lấy.

Phừng.

Từ mũi đèn bừng lên ngọn lửa màu xanh, Hoàn Nhan Khang lại xuất hiện, chẳng qua hiện tại thân ảnh của hắn như hư như ảo, được tạo nên từ lửa xanh, khá là không ổn định. Hồi lâu sau theo Hoàn Nhan Khang cố gắng điều khiển, thân thể hắn đã ngưng thực hơn nhiều.

-Khang nhi, cảm giác thế nào.

Hoàn Nhan Hồng Liệt quan tâm hỏi.

-Phụ thân, ta cảm thấy không có gì không khoẻ cả. Cảm giác tồn tại ở dạng linh hồn khá là thú vị. Hoá ra đây là cảm giác mà của nguyên thần sao. A, ta còn cảm thấy cánh cửa đóng chặt con đường tu luyện phía trước mở ra rồi.

-Hay lắm.

Mọi người đều vui vẻ chúc mừng Hoàn Nhan Khang.

Chỉ có Hoàn Nhan Thân Đông là tiếc đứt cả ruột, đang róc ròng không ngừng.

Ta đưa tay đón lấy Thần Đèn từ tay Hoàn Nhan Hồng Liệt.

-Tốt lắm. Giờ thử nghiệm một chút.

Ta trước hết đem hồn nguyên tràn đầy trong Đèn Thần. Cái sức chứa của Đèn Thần này đúng lớn, đem hồn nguyên chứa trong Bình Sơn Hồ vơi đi hơn một nửa, cạn gần thấy đáy luôn, mới đem Đèn Thần lấp đầy.

-Hehe cám ơn lão bản.

Hoàn Nhan Khang thì mừng rỡ không thôi. Hắn biết lượng hồn nguyên khổng lồ đó là miễn phí đấy. Ta đối với bằng hữu vào những phút quan trọng chưa từng keo kiệt. Mà Hoàn Nhan Khang, là một trong số ít người ta coi là bạn bè.

Bụp.

Ta nắm tay một cái, đem Hoàn Nhan Khang diệt sát.

Một hồi sau, từ Đèn Thần lại bùng lên ngọn lửa màu xanh, Hoàn Nhan Khang xuất hiện trở lại.

-Cảm giác thế nào? Thời gian sau khi bị diệt ra sao?

-Sau khi bị diệt, ta lập tức trở lại trong Đèn Thần, mất tầm mười lăm phút để khôi phục. Hồn nguyên tiêu hao một ít.

-Thời gian bên ngoài cũng không sai biệt lắm. Giờ ngươi thử xem có thể rời khỏi Đèn Thần bao xa.

-Hảo.

Hoàn Nhan Khang đáp một tiếng, liền bay ra khỏi trướng. Ở đây đều là cường giả thất giai, chẳng cần chạy ra theo, dùng thần niệm quan sát là được. Hoàn Nhan Khang một đường bay ra xa khỏi Đèn Thần, bay mãi bay mãi về phía tây, chưa thấy dừng lại. Cuối cùng cũng chỉ có ta là còn có thể quan sát thấy hắn. Bụp một phát, Hoàn Nhan Khang biến mất.

Hoàn Nhan Khang lại xuất hiện từ trong Đèn Thần.

-Xem ra khoảng cách là không có hạn chế, ta có thể tự động trở về Đèn Thần được, không không bị trói buộc.

-Như vậy có thể tự do đi lại. Ngươi dùng được linh niệm chứ?

-Dùng bình thường.

Hoàn Nhan Khang trả lời.

-Xem ra cái Đèn Thần này, khá là cùi bắp nha.

-Lão công, sao ngươi lại nói vậy?

Kim Tuyết Hiền thắc mắc hỏi.

-Đây là tính năng của Luân Hồi Châu. Không phải của Đèn Thần. Khi Thần Đèn bị diệt, Luân Hồi Châu không mang Luân Hồi Giả đi Luân Hồi, mà trở lại Đèn Thần, dùng năng lượng có trong Đèn Thần để phục hồi. Như vậy muốn diệt Thần Đèn, chỉ cần tìm ra Đèn Thần, bỏ hết năng lượng chứa bên trong là được. Còn A Khang có thể đột phá thất giai hay không, còn cần phải chờ xem đã.

Ta kết luận.

-Không hẳn đâu lão bản. Khi ta thành Thần Đèn, đã tiếp nhận thêm tính năng mới.

Hoàn Nhan Khang báo cáo.

-Ồ, mau nói nghe coi.

-Thứ nhất, dù là ở bất cứ đâu, ta có thể điều động năng lượng trong Thần Đèn để bổ sung năng lượng tiêu hao khi chiến đấu. Thứ hai là thực lực của ta hiện tại cảm giác như không thay đổi gì nhiều, chỉ là không dùng được trang bị như Thần Khí thôi.

-Hết rồi?

-Hết rồi.

Hoàn Nhan Khang gật đầu khẳng định.

-Vậy khác moẹ gì đâu. Được rồi, ngươi có thể đột phá thất giai đã là chuyện tốt. Sau này Đèn Thần để trong Ma Thiên Điện luôn đi. Tránh cho bị kẻ địch cướp mất, ta cũng kịp thời bổ sung năng lượng cho ngươi. Ngoại trừ hồn nguyên, hẳn là dị thuỷ và chất dịch của Ma Thiên Dung Mộc cũng có thể dùng được chứ.

Luân Hồi Bảo Khí có mạnh có yếu. Khả năng giúp Luân Hồi Giả đột phá thất giai, đã là rất lợi hại rồi, dù hơi khó dùng. Tây Sa Mĩ Châu có nhiều mỏ dị thuỷ và linh thuỷ, rất thích hợp với Đèn Thần.

-Vâng lão bản, ngoài ra thì chân khí của chủ nhân Đèn Thần cũng có thể chuyển hoá được.

Hoàn Nhan Khang đáp.

Xem ra cảnh giới của chủ nhân sẽ ảnh hưởng đến thực lực của Thần Đèn. Cái Luân Hồi Bảo Khí này, sinh ra là để bồi dưỡng nô lệ mà. Mang danh là Thần Đèn, nhưng so với nô lệ chẳng khác mấy.

-Vậy càng tốt haha

Gì chứ chân khí thì ta không thiếu.

Sau này, Ma Thiên Điện cũng trở nên đỡ vắng vẻ một chút rồi.

-Tình hình chiến sự với Thanh Quốc thế nào rồi?

Ta lên tiếng hỏi, tỏ vẻ quan tâm một chút.

-Hiện tại chiến trường đang hoàn toàn ở trong Thanh Quốc. Nhưng gần đây xuất hiện mấy con cương thi hoàng, tuy không mạnh bằng thất giai nhưng lại mạnh hơn lục giai nhiều. Ngươi xem.

Kim Tuyết Hiền trình bày, đem hình ảnh của cái gọi là cương thi hoàng chiếu ra. Toàn thân như xác sống bị lột sạch da, lộ ra toàn cơ bắp đỏ au, máu tươi không ngừng rỉ ra lại chẳng rơi xuống, mà chảy ngược thành dòng trên thân thể cương thi.

-Xem ra là dùng sức mạnh của Tinh Trụ Huyết Thương Không.

-Ta cũng nghĩ vậy.

-Các ngươi nghĩ ra cách đối phó chưa?

-Số lượng của chúng cũng không nhiều. Tạm thời không có vấn đề gì, chỉ là đang làm chậm bước tiến của quân ta mà thôi.

-Ừm. Vậy cũng tốt.

Hoàng Vô Cực còn đó, cho dù ngày mai có đánh được đến Thanh Đô cũng chẳng hạ được Thanh Quốc.

Từ từ là được, không vội vàng làm gì.

-Nếu chiếm được thành trì, dựa vào đó cố thủ chống lại cương thi cũng khá ổn.

-Chúng ta đang lên kế hoạnh công thành.

Tuy cùng ở phía bắc của Thập Vạn Sơn Châu, nhưng tài nguyên của Thanh Quốc dồi dào hơn Kim Quốc nhiều lắm, dân cư cũng đông đúc, xây thành lập trì. Không giống như Kim Quốc sống thuần du mục.

Ngươi dân Kim Quốc, cũng đủ thảm a.

Cùng là thảo nguyên, nhưng Nguyên Quốc lại trù phú màu mỡ hơn nhiều lắm.

Lại cổ vũ an ủi đám thất giai mấy câu.

Ta mang theo Đèn Thần về lại Ma Thiên Điện. Chân thân của ta, hoá thành xác khô trên ghế tạo thành từ dây leo và rễ cây, lúc này lại cầm thêm một cái đèn kiểu Ba Tư cổ xưa, mũi đen chỉ thẳng ra ngoài. Thỉnh thoảng bàn tay lại sáng lên, đem chân khí hùng mạnh tràn vào trong Đèn Thần, cung cấp cho Hoàn Nhan Khang thoải mái đánh đấm ở nơi nào đó trên Cửu Châu.

Sau khi trở nên bất tử, Hoàn Nhan Khang trở nên máu chiến cực kì. Giống như chó điên đi cắn loạn khắp nơi, khiêu chiến hết người này đến người khác. Nhưng mà nhờ vậy, hắn lập được kha khá công huân, thu được khá nhiều điểm cống hiến.

Dựa vào Đèn Thần để đột phá thất giai, cũng không phải chỉ cần nện tài nguyên đơn giản như vậy là được. Còn cần chờ Hoàn Nhan Khang hoàn toàn quen thuộc với cuộc sống trong trạng thái linh hồn, sau đó tiến hành lột xác, hình thành nguyên thần, khi đó mới có thể thành tựu thất giai Nguyên Thần Cảnh.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.