Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tống Du Nhi (4)

Tiểu thuyết gốc · 2509 chữ

Chương 176.4 Tống Du Nhi (4)

Bên trong Ma Thiên Thánh Vực hoàn toàn cách biệt với bên ngoài, ánh sáng ngập tràn không gian không bao giờ tắt. Muốn có ban đêm, thì mỗi đảo tự mở ra trận pháp là được. Nhưng lúc này, lừa vừa lúc sáng sớm.

Thiên Du Đảo.

Tống Du Nhi thức tỉnh mở mắt ra.

-Ngươi tỉnh rồi?

-Ừm.

Ta ở sau lưng Tống Du Nhi, nhìn qua gương lớn ở bên giường, đối mắt với nàng. Mĩ nhân ngái ngủ thức dậy, lười biếng nhạ người đến cùng cực, để ta lại hưng phấn lên. Côn thịt còn đang cắm trong cúc huyệt của Tống Du Nhi chưa từng mềm ra hay rời đi, lại bắt đầu đưa đẩy đâm chọt.

-Ta ngủ bao lâu rồi?

-Một trăm ba mươi chín phút.

-Bây giờ là ngày nào?

-Ba ngày trước chúng ta bái đường thành thân.

Tống Du Nhi là bị ta làm cho sướng đến ngất xỉu. Cho dù là cường giả Nguyên Thần Cảnh, thân thể rất mạnh, cũng không chịu nổi ta chà đạp liên tục ba ngày. Trong căn biệt thự này, nơi nào cũng đều đã có dấu vết hoan lạc của ta và Tống Du Nhi, cuối cùng trở lại phòng tân hôn này.

Ta cười đáp, đưa tay nâng đùi trái của Tống Du Nhi lên cao, để côn thịt của ta càng thêm thuận lợi cắm vào rút ra cúc huyệt của nàng. Cũng để Tống Du Nhi có thể thấy rõ cảnh tượng dâm đãng giữa háng nàng. Tay phải luồn xuống dưới sườn Tống Du Nhi, đưa tới trước tóm lấy nhũ cầu phải của nàng vào tay, vui thích nắn bóp chơi đùa. Còn nhũ cầu trái ở phía trên, căng đầy nổi cao lên, lại theo bụng dưới của ta va chạm mạnh mẽ vào mông tròn của Tống Du Nhi, mà rung lắc tới lui, mê người cực kì.

-Ngươi không ngủ sao?

-Ta không ngủ từ lâu lắm rồi.

Lần Luân Hồi trước, hơn hai trăm năm ngồi thiền trong Bất Kiến Thiên, ta cũng là suy nghĩ liên tục, chưa từng ngủ. Thỉnh thoảng, có hơi mệt mỏi, ta tiến vào trạng thái minh tưởng, mỗi lần dài khoảng vài chục năm. Linh hồn không ngủ giống thể xác, mà có cách ngủ đặc biệt, gọi là minh tưởng. Ở trạng thái minh tưởng, linh hồn gần như mất đi ý thức, nhưng lại có thể dễ dàng tỉnh táo khi gặp kích thích. Đồng thời có thể giảm được năng lượng tiêu hao của linh hồn. Và quan trọng nhất, khiến linh hồn mất đi khả năng cảm nhận được thời gian.

Hầu hết Khí Linh bình thường đều nằm trong trạng thái minh tưởng.

Nếu không cứ đếm thời gian hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng ngàn năm một cách vô nghĩa, chắc chắn sẽ phát điên.

Như khi ta vừa vào Luân Hồi, bị nhốt liền mười năm, suýt nữa thì phát điên.

Nghĩ lại cũng cảm thấy may mắn có Đồng Hồ Cát Nhỏ làm bạn.

Ở lần Luân Hồi này, khi cùng các lão bà tiến hành linh hồn giao hoan, sướng đến ngây người, có chút mất đi ý thức trong thời gian ngắn, chắc cũng không tính là ngủ được.

-Hoá ra là vậy. Ngươi dạy ta cách minh tưởng được không?

-Có gì mà không được haha sau này đừng khách sáo như vậy, biết không?

-Ưm.

Tống Du Nhi ngoan ngoãn gật đầu.

Ta cười lên, tay giữ chặt bắp đùi Tống Du Nhi nâng cao, hông hẩy nhanh mạnh nhất có thể, đem côn thịt tung bay ra vào cúc huyệt của nàng.

-A…nhẹ chút…ư…a…ư…ta muốn tới…ư…a…ư…Á

Côn thịt cắm rút mãnh mẽ trong cúc huyệt đem đến khoái cảm mãnh liệt, nhanh chóng đẩy Tống Du Nhi lên cao trào vào sáng sớm.

-Ta cũng bắn.

Khoái cảm lấp đầy thân thể, phá tung tinh quan, khiến tinh dịch của ta phun trào trong cúc huyệt của Tống Du Nhi, vui sướng vô cùng.

Bài thể dục buổi sáng kết thúc nhanh chóng.

Mà trên giường, là một mảnh hỗn độn, chất dịch tình ái thấm đẫm đã lên men, tạo nên mùi rất không dễ chịu. Giữa hai chân Tống Du Nhi là một mảnh nhầy nhụa trắng đục, chịu đủ tàn phá mấy ngày đêm liên tục nồng cháy. Côn thịt ta còn ngâm trong cúc huyệt của nàng chưa chịu rời đi.

-Cả người đều dính dính, ta muốn đi tắm một chút.

Tống Du Nhi thở dốc sau cao trào nhẹ, giọng nói có chút mệt mỏi lại tràn đầy thoả mãn, nhạ người cực kì.

-Chúng ta cùng đi tắm ahaha

Tống Du Nhi lại nhấc mông đem côn thịt của ta tuột ra khỏi cúc huyệt của nàng, tinh dịch trắng đục thành dòng vội vàng phọt ra trước khi cúc hoa nhanh chóng khép chặt lại, rơi thêm một bãi trên ra giường nhớp nhúa.

-Ta đều là của ngươi rồi, vội gì chứ. Ngươi ra bể bơi trước đi, ta có bất ngờ cho ngươi.

-Hảo.

Hồi lâu sau.

Bể bơi sát ngay bên bờ Thiên Du Đảo, chắn bằng kính, nhìn thẳng ra một mảnh sương mù nồng đậm. Ta ngâm mình trong nước, lòng lại chờ mong bất ngờ mà Tống Du Nhi sắp cho ta là gì.

Cọc cọc

Tiếng giày cao gót vang lên hấp dẫn ánh mắt của ta.

Tống Du Nhi đạp mèo bước tới, uốn eo lắc hông vô cùng kinh diễm, để ta mở to hai mắt ra mà nhìn. Nàng chân đi cao gót mười hai phân làm bằng pha lê, khiến dáng người càng thêm cao ngất, chân càng thêm dài miên man. Thẳng đuột như đũa, nuột nà đến cùng cực. Bikini màu trắng vô cùng gợi tình, nhỏ xíu vừa đủ che lấp những điểm nhạy cảm. Rãnh bẹn lộ rõ, âm hộ màu mỡ được bao lại trong lớp vải trắng nhỏ hình tam giác, càng thêm căng đầy lên. Hai miếng vải tam giác vừa đủ che lấy hai nhũ đỉnh, đem hình dạng nhũ cầu Tống Du Nhi phô bày ra, tròn trịa to bự kinh hồn.

Thân thể tuyệt vời của Tống Du Nhi, dưới ánh sáng rõ ràng trở nên sắc nét đến từng chi tiết, lại tìm không được một khuyết điểm nào.

Xứng với hai chữ hoàn mĩ.

-Đẹp không?

Tống Du Nhi xoay vòng một cái, hỏi.

-Rất đẹp.

Ta đáp xong, liền với tay kéo Tống Du Nhi rơi xuống bể bơi.

Mái tóc ngắn của nàng không buộc lại, xoã tung trong nước, dung nhan diễm lệ vô song. Ta đưa môi tới, Tống Du Nhi đáp lại. Đôi của nàng ở trong nước mát lạnh vẫn là mềm mại và ấm áp như thế.

Tống Du Nhi đẩy ta ra, chúng ta cùng nhau bơi lội qua lại.

Nhưng đối với cường giả Nguyên Thần Cảnh mà nói, cái bể bơi này quá nhỏ rồi. Thâm Lam Hải Dương sâu thẳm mới thích hợp chúng ta vẫy vùng.

Nhìn thân hình nóng bỏng của Tống Du Nhi uốn lượn trong nước, ta lại hứng lên, tiến tới ôm lấy nàng từ phía trước. Quần đùi đã cởi ra trôi đi đâu mất không rõ, côn thịt cứng rắn ngỏng cao lên dưới háng.

-Xem ngươi kìa, lại muốn rồi.

Tống Du Nhi truyền âm nói.

-Ai bảo ngươi đẹp như vậy chứ.

Ta tiến đến cùng Tống Du Nhi chìm sâu dưới đáy hồ, tay trái đem nâng chân phải của nàng lên, đem âm hộ múp rụp nhô ra trước. Mảnh vải tam giác che đậy bị căng lên, càng thêm gợi tình, lại bị tay phải ta kéo sang một bên, để lộ ra lối vào mật huyệt mê người của Tống Du Nhi. Côn thịt quen lối cắm thẳng vào bên trong âm đạo Tống Du Nhi. Cảm giác mát lạnh của nước biến mất, thay vào đó là cảm giác ấm nóng lại thít chặt, sướng vô cùng.

-A…ư

Côn thịt nhập huyệt, để cho Tống Du Nhi rên lên một tiếng, bọt khí thoát khỏi miệng nổi lên. Tất nhiên chẳng cản trở được ta cùng nàng hoan ái. Võ giả tứ giai là đã có thể nhịn thở rất lâu, huống chi là thất giai như Tống Du Nhi.

Tay của ta ngưng đỡ lấy đùi nuột của Tống Du Nhi, để nàng đặt chân xuống. Côn thịt cắm trong âm đạo nàng cũng chẳng cắm rút, lại dùng bí pháp xoay vòng tròn, như một mũi khoan xoáy tròn trong âm đạo Tống Du Nhi, đem đến khoái cảm ma xát càng mãnh liệt cho cả hai.

-Chiêu này của ngươi, đúng là lạ.

Tống Du Nhi cười nói.

-Sướng không?

-Sướng.

Tống Du Nhi đáp một cái, cúi đầu ngoạm lấy môi ta hôn ngấu nghiến.

Làm tình không nghỉ cả ba ngày ba đêm, thoả mãn đến cùng cực, tình cảm tăng tiến nhanh chóng. Tống Du Nhi đã chủ động hơn nhiều lắm. Cái lưỡi mềm ướt át ngọt ngào vói vào trong miệng ta cuốn lấy không ngừng. Tay của ta sờ vuốt khắp nơi trên thân thể Tống Du Nhi, và ngược lại.

Thân thể chúng ta thả lỏng trôi bồng bềnh trong nước, tinh thần cũng thả trôi theo hoan lạc của tình ái dạt dào.

Cho đến lúc cao trào.

Ta ôm chặt lấy Tống Du Nhi. Tống Du Nhi ôm chặt lấy ta, siết chặt, đón nhận tinh dịch nóng hổi của ta bắn vào nơi sâu nhất trong âm đạo nàng. Làn nước mát lạnh xung quanh càng khiến cho cảm giác nóng cháy càng thêm sâu sắc, khiến Tống Du Nhi được đến cao trào càng mãnh liệt.

Toàn thân nàng mềm nhũn ra, để ta ôm lấy ngoi lên bờ, đặt lên ghế dài nghỉ ngơi.

Ta đem Tống Du Nhi nằm nghiêng trên ghế, ghép đùi lại với nhau, ngồi phía dưới lại đem côn thịt cắm vào giữa hai bắp đùi chặt khít của nàng từ từ cắm rút tới lui. Khoái cảm đạt được, không so cắm vào trong mật huyệt của nàng kém.

-Hèn chi ngươi có đến hai mươi hai lão bà, lại vẫn hoà thuận như vậy. Mới có một cái phân thân thôi, ta đã sắp không chịu nổi rồi.

Tống Du Nhi không còn bị côn thịt thô dài đâm chọt, nhanh chóng khôi phục. Nàng cũng đem hai bắp đùi nuột nà khép chặt lấy côn thịt của ta, để ta càng thêm sung sướng. Cường giả Nguyên Thần Cảnh tuy đã có nguyên thần, lại vẫn chịu ảnh hưởng sâu sắc của thân thể, liên tục làm tình kịch liệt, lại vừa chỉ mới nếm trải vui sướng của nam nữ giao hoan, Tống Du Nhi không chịu nổi cũng là bình thường.

-Không có bản lĩnh, sao dám mở hậu cung. Sau này song tu luyện công, còn sung sướng hơn nhiều lần. Đó là còn chưa kể đến linh hồn hoà hợp nữa. Dần dần ngươi sẽ quen thôi.

Ta cười nói.

-Có khi nào sẽ sướng chết không?

-Có chứ. Nếu không trải qua thân thể giao hợp, sau đó là chân khí giao hoà, rồi mới tới linh hồn giao thoa. Hôm kia ngươi trực tiếp cùng ta động phòng trong Hương Khê Mộng Giới, nguyên thần của ngươi sẽ sụp đổ mà chết.

-Là do linh hồn của ngươi quá mạnh mẽ?

-Hương Khê Mộng Giới là Thế Giới Tinh Thần của ta, cũng tức là Nguyên Thần của ta. Ngươi nhìn liền biết rồi.

-Xem ra ta chọn ngươi là đúng rồi hihi

Sở dĩ Tống Du Nhi chọn ta, là vì nàng thấy sáu cô nương Vương Miện cũng là Thiên Đạo Ý Chí hoá thân, lại vẫn sống khoẻ re. Thiên Đạo Ấn Ký vẫn luôn nhắc nhở các nàng đem bản thân giấu kín, tránh cho Luân Hồi Giả săn bắt.

-Rời khỏi chiến trường, ta cũng muốn làm gì đó. Hiện tại lực lượng cảnh vệ Ma Thiên Thánh Vực còn chưa có, ta có thể đảm nhận được không?

Hiện tại đảm bảo an ninh ở Ma Thiên Thánh Vực do ta và Thân Huệ Trinh thay nhau để ý, coi như cũng tạm ổn. Nhưng có thêm lực lượng cảnh vệ, đúng là không tệ. Như thế có thể nâng cao khí thế của Ma Thiên Thánh Vực. Lại thêm có thể chia sẻ gánh vác với Thân Huệ Trinh. Nàng dạo này theo học y thuật với Hoa Đà có tiến bộ rất nhanh, không cần phải tập trung tinh thần cho việc học.

-Được.

Ta gật đầu đáp ứng.

-Hay quá. Sẵn tiện ta gọi mấy người thuộc hạ của ta qua đây.

Tống Du Nhi thân là cường giả Nguyên Thần Cảnh, ở trên chiến trường hoàn toàn là chủ lực, thống lĩnh một nhánh đại quân. Tự nhiên cũng có thuộc hạ thân tín của riêng nàng. Ma Thiên Thánh Vực hiện nay là bảo địa tu luyện đệ nhất Thiên Hạ, không có một trong. Vào ở trong này, chỉ cần ăn cơm uống nước thôi cũng đã có thể mạnh lên nhanh chóng rồi. Tống Du Nhi muốn thành lập đội cảnh vệ, đương nhiên cũng là vì tốt cho các muội muội thân tín.

-Cảm ơn ngươi.

Tống Du Nhi lại hứng tình, lật người dậy đem ta đè xuống sàn đá lạnh lẽo, giày cao gót đạp vững ngồi xổm. Hai bắp đùi banh rộng sang hai bên, cánh hoa huyệt hồng phấn ướt át còn đang không ngừng rỉ xuống không biết là nước hồ hay là dâm thuỷ của nàng, ướt át vô cùng. Một tay Tống Du Nhi cầm lấy côn thịt, một tay kéo đáy quần bơi sang bên, nhắm chuẩn mật huyệt. Hạ thể Tống Du Nhi chìm xuống, đem côn thịt của ta nuốt vào trong mật huyệt của nàng.

-A…thật thoải mái…ư…a…ư…thật sướng…a…ư

Thân thể đẫy đã lên lên xuống xuống, đem côn thịt của ta liên tục nuốt vào nhả ra. Ta thì chẳng cần động, đem một tay gối sau đầu, cúi nhìn côn thịt của ta biến mất lại xuất hiện liên hồi giữa âm hộ của Tống Du Nhi. Một tay đưa tới tóm lấy áo bơi của Tống Du Nhi kéo đứt, đem hai nhũ cầu siêu to giải phóng, theo động tác lên xuống ngày càng kịch liệt của nàng mà nảy lắc tưng bừng không ngừng, thích mắt vô cùng. Mông bự mềm nặng nề đập trên đùi ta tạo nên âm thanh bạch bạch vô cùng vang dội.

Ta nằm yên đấy ngắm nhìn Tống Du Nhi phong tình vạn chủng, mặc nàng rong ruổi trên người ta không ngừng.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.