Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quần Long Loạn Vũ (1)

Tiểu thuyết gốc · 2446 chữ

Chương 155.1 Quần Long Loạn Vũ (1)

Chín thân ảnh xinh đẹp xuất hiện.

Vừa thấy các nàng, ta cũng không nhịn được hai mắt sáng lên.

Chín tỷ muội Thiếu Nữ Thời Đại chuẩn bị kỹ càng mà đến, trang điểm rất là tỉ mỉ, tóc tai làm cẩn thận, phong cách khác hẳn thường ngày. Cảm giác các nàng không còn là Thiếu Nữ Thời Đại nữa mà đã trở thành Thục Phụ Thời Đại.

Dung nhan kinh diễm.

Thần thái tự tin.

Biểu cảm khuôn mặt lạnh lùng băng giá, cười lên phát ra dịu dàng ấm áp vô hạn.

Các nàng biết ta vẫn luôn không chịu nổi một dạng này mà.

Chỉ ăn mềm, không ăn cứng.

Mà trang phục, đều là váy bó ôm sát đường cong thân thể, nóng bỏng gợi tình, để ta nhìn thấy, máu trong thân thể lập tức sôi trào mà chẳng cần đến Sắc Dục Phần Tâm Hoả đun nóng.

-Của các ngươi tất haha

Phác Thảo Nga cười lên, hoá thành một đốm lửa biến mất tại chỗ.

-Để xem các ngươi có làm chàng thần hồn điên đảo nổi không.

Thân Trí Mẫn miệng không được tốt lắm, có ý khiêu khích.

-Cố lên, chúng ta cổ vũ các ngươi. X4

Từ Du Nhã, Quyền Mẫn Nga, Kim Tuyết Hiền và Kim Xán Mỹ thì đơn giản hơn, nói câu đơn giản khích lệ tinh thần Thiếu Nữ Thời Đại.

-Cần gì cứ gọi ta. Hihi

Thân Huệ Trinh đem không gian Ma Thiên Vực đóng kín, không người có thể ra vào, Thiên Địa Thanh Lâu Lệnh ta đã giao lại cho nàng, để tiện bề quản lý.

Thân là đại tỷ, Kim Thái Nghiên luôn nhận lấy trách nhiệm dẫn đầu.

Nàng bay tới trước mặt ta, xoay tròn một cái, lại tựa sát người lên người ta, tay đặt lên ngực, chân phải co lên kề sát bên eo, để ta đưa tay ra đỡ lấy, tiện thể vuốt ve. Chúng ta ôm lấy nhau, sau đó xoay vòng theo điệu nhạc Tango bất chợt nổi lên, dần dần chìm xuống đáy Ma Thiên Vực, đáp xuống trên màn sáng hình vuông đang phát ra ánh sáng màu xanh lam, tựa như chiếc váy Kim Thái Nghiên đang mặc trên người. Hơi lạnh phát ra chẳng thể dập tắt ngọn lửa tình ái đang bùng lên trong trái tim chúng ta.

-Đẹp không?

Điệu nhảy kết thúc, Kim Thái Nghiên dán mặt sát trước mặt ta, nhìn thẳng vào mắt ta, cười thật tươi hỏi.

-Rất đẹp.

Nàng sao có thể không đẹp.

Dung nhan Kim Thái Nghiên nhỏ nhắn xinh xắn, vốn tinh xảo vô cùng. Bây giờ cố ý trang điểm một phen, mày liễu mi cong, son môi màu nâu đất rất khác lạ. Tóc màu hạt dẻ uốn lượn ngang lưng, bồng bềnh như sóng nước. Mất đi vẻ đáng yêu thường ngày, lại nhiều mấy vẻ sắc sảo thành thục. Nhưng nụ cười của nàng, ánh mắt của nàng nhìn ta, vẫn tràn đầy nhu tình như nước, ấm áp đến khiến con tim ta như muốn tan ra trong sự ngọt ngào của nàng. Thân thể mảnh mai nhỏ nhắn được gói trong váy bó màu xanh lam, cũng khá gì và này nọ. Hai dây đeo cột sau cổ, giữ lấy hai bên phần áo váy như một mảnh vải cuốn từ sau lưng ra trước, để lộ một mảng tuyết trắng trước ngực. Hai nhũ cầu trải qua ta nhiệt tình xoa bóp bao nhiêu năm, cũng nhô lên ít nhiều, tạo thành một đường cong khá rõ ràng. Vòng eo nhỏ không kham một nắm, lộ ra vẻ yếu đuối, để tay phải ta ôm lấy, trong lòng tràn đầy ước nguyện bảo vệ cho nàng trọn đời. Mà tay trái, từ sờ đùi đã chuyển qua bóp mông tròn của Kim Thái Nghiên. Nàng co chân lên, để mông nàng càng thêm căng đầy. Cặp mông tròn như đào mật, là điểm quyến rũ nhất trên cơ thể của Kim Thái Nghiên, ta bóp lấy một cái, lại tràn đầy mong ước đánh mông nàng cả kiếp.

-Háo sắc.

Kim Thái Nghiên cười lên hài lòng, mắng yêu một câu, hai bàn tay đặt trước ngực đẩy mạnh một cái, đẩy ta lui ra sau.

Nơi đó đã có Trịnh Tú Nghiên chờ sẵn.

Nhạc đổi một điệu khác, nhẹ nhàng hơn.

Trịnh Tú Nghiên nắm lấy tay ta, dẫn ta hoà theo nhịp bước của nàng. Dung nhan xinh đẹp như búp bê sứ cười thật tươi, thật vui vẻ, để ta cũng vui theo, nở nụ cười cùng nàng. Mái tóc vàng óng như nắng mặt trời tạo kiểu công chúa, thả tự do trên vai trần. Váy ôm mong trắng tinh như tuyết, khó mà phân biệt với làn da của Trịnh Tú Nghiên. Hai nhũ cầu được chụp ngực đẩy lên trên ra trước, tròn trịa căng đầy. Trịnh Tú Nghiên cũng không cao, nhưng thân hình mảnh mai cùng tỷ lệ thân chân hoàn hảo khiến chân nàng có vẻ dài miên man, nuột nà vô cùng.

Trịnh Tú Nghiên nhìn tựa như một con búp bê đẹp một cách hoàn mỹ, để người ta nhìn thấy liền nhịn không được mà muốn nâng niu.

Nhưng nàng là người, không phải búp bê.

-Ai ui, ngươi lại dẫm chân ta.

Trịnh Tú Nghiên trừng mắt với ta.

-Là ngươi đặt chân lên chỗ giẫm chân của ta chứ.

Ta cùng nàng đôi co.

-Đáng ghét.

Trịnh Tú Nghiên mắng yêu một câu, kéo tay ta như con vụ, xoay mấy vòng hoàn mĩ, dừng lại trước Lý Thuận Khuê. Nàng lại mặc áo dài tay màu đỏ và chân váy da màu vàng khác biệt. Trước ngực như cũ bị hai nhũ cầu căng đầy đẩy lên một đường cong mê người. Nhũ cầu của Lý Thuận Khuê không phải to nhất trong chín tỷ muội, nhũ cầu của Từ Châu Huyền to hơn một chút, nên xếp thứ hai. Nhưng vì dáng người Lý Thuận Khuê hơi thấp, còn không bằng ta bình thường, cho nên nhũ cầu của nàng lộ vẻ khổng lồ. Mái tóc đã nhuộm màu vàng sẫm cột đuôi tiến sau gáy.

-Ngươi không được dẫm chân ta đâu đó.

Lý Thuận Khuê cẩn thận dặn dò. Đôi môi với đường cong quyến rũ cực kì bôi lên son môi đỏ rực như lửa, khiến ta nhào tới ngoạm một cái, tham lam hôn ngấu nghiến. Mà Lý Thuận Khuê, cũng lập tức nhiệt tình đáp lại. Nhưng thân thể nàng bắt đầu chuyển động dẫn dắt ta bước theo điệu nhạc, dù rằng đôi môi chúng ta vẫn dính chặt không rời, trao nhau nước bọt ngọt ngào. Môi của Lý Thuận Khuê thật mềm, thật đã, để ta hôn hoài cũng không thấy chán, cứ như vậy tham lam đòi lấy, cho đến khi tiếng nhạc kết thúc.

Mĩ nhân mới không nỡ rời đi, để lại hương vị tình ái ngọt ngào tràn đầy trong miệng ta.

-Xem ngươi kìa, đã căng lều cao như thế rồi hihi

Hoàng Mĩ Anh tiếp sức nắm lấy tay ta, nhẹ nhàng đung đưa theo điệu Waltz chầm chậm. Thân thể mê người của nàng ép sát trước bụng ta, cảm nhận được rõ ràng côn thịt đã cứng rắn nhô cao trong quần.

-Đều tại ngươi quá mê người.

-Lẻo mép.

Hoàng Mĩ Anh cười mắng, lại lộ vẻ rất hài lòng. Nàng mặc một bộ áo và chân váy màu hồng tươi, đem phần eo mảnh cùng lỗ rún nhỏ xinh phô bày ra. Áo tay dài rộng thùng thình cắt bỏ hoàn toàn phần vai, phần ngực áo như một dải băng ôm lấy đôi gò bồng đảo, vạt áo chực chờ như rơi xuống, lại được phần vải dính với tay áo dưới nách giữ lại, vô cùng kích thích trí tò mò của ta. Tóc Hoàng Mĩ Anh tạo kiểu chẻ giữa thả sang hai bên, uốn lượn như sóng tới tận eo, đen dài và óng mượt. Đôi môi hồng phấn tự nhiên luôn nở nụ cười, xinh đẹp như hoa đào chớm nở, để hồn ta ngất ngây.

Còn chưa ngắm đã thì điệu nhảy đã kết thúc rồi.

-Ngươi có thể dẫm lên mũi chân ta cũng được.

Kim Hi Nghiên chọn một bài Tango với nhịp điệu khá nhanh, nóng rực như thân thể nàng hiện tại. Váy bó sát cúp ngực màu da cam với những đường xẻ ngang ngay dưới hai nhũ cầu, ngắn đến không thể ngắn hơn, đem đường cong cơ thể nàng phô bày ra trọn vẹn. Vô cùng gợi tình và hấp dẫn, hơn cả khi nàng khoả thân.

-Để cho các ngươi coi thường rồi, xem ta đây.

Lần này ta chủ động xuất kích, nắm lấy tay Kim Hi Nghiên đi theo tiếng nhạc. Tuy động tác trôi chảy, nhưng lại không có được cái hồn của khiêu vũ, nhưng lại hoàn toàn đi trước Kim Hi Nghiên một bước, dẫn dắt nàng theo nhịp độ bước chân của ta. Tóc đen dài của Kim Hi Nghiên cột đuôi ngựa cao sau đầu, tung bay theo bước nhảy.

Vì điệu nhảy này từng thấy qua.

-Ngươi ăn gian.

Kim Hi Nghiên hờn dỗi, đẩy ta tiến về phía Quyền Du Lợi.

-Ngươi không thể đi giày bệt sao?

Ta liếc theo đôi chân dài nuột nà của Quyền Du Lợi, từ làn váy màu hồng xuống dưới, thấy được một đôi giày cao gót với màu hồng cùng màu. Dáng của Quyền Du Lợi vốn đã cao ráo, lại thêm giày cao gót nữa, đã cao hơn ta hiện tại nửa cái đầu rồi.

-Khiêu vũ ai lại đi giày bệt. Không sao, cứ giao cho ta.

Bên nhau quá lâu, mĩ nhân hiền dịu như Quyền Du Lợi cũng học được thói xấu của các tỷ muội, đã biết cách trêu đùa ta. Nàng nắm lấy tay ta, dẫn ta lả lướt theo điệu nhạc chầm chậm. Khổ cái hai quả nhũ cầu to bự nổi cao trước ngực Quyền Du Lợi, mang vào một màu caramen thật ngọt ngào mê người, đập ngay trước mặt ta khiến ta chẳng thể nào bình tĩnh nổi. Áo tay dài màu xanh lá đậm, cùng chân váy xẻ tà màu hồng, Quyền Du Lợi khá là giống một đoá hoa hồng dốc ngược. Nàng cũng ngọt ngào và thơm ngát như một đoá hồng vậy.

So với Quyền Du Lợi, Thôi Tú Anh càng thêm quá đáng.

Bà nương này thế nhưng cao tận một thước bảy hai, còn đi giày cao gót mười lăm phân.

Đối với ta thật đúng là yêu nhưng không với tới được.

Nhưng không thể phủ nhận nàng hiện tại vô cùng khiêu gợi. Váy ôm bó sát tay dài màu tím nhạt. Trước ngực chém sâu một mảnh dài đến tận sát âm hộ, hai vạt áo hai bên được nối với nhau bởi một sợi xây xuyên chữ X từ trên xuống. Hai bên hông cũng cắt từ nách xuống đến làn váy dưới, lộ ra Thôi Tú Anh hoàn toàn không mang quần lót. Sau lưng cũng một dạng, cắt từ cổ xuống tận xương cùng, nhìn rõ được một phần khe mông. Thân hình cao gầy lộ ra vẻ nóng bỏng hấp dẫn kinh người.

-Chúng ta nhảy kiểu gì a?

-Ta nhảy cùng ngươi, thật là sẽ sỉ nhục vũ đạo đó, không cần.

Thôi Tú Anh đem ta kéo tới, úp mặt lên ngực nàng, vừa vặn. Sau đó mĩ nhân dẫn ta lắc lư theo điệu nhạc. Cho đến khi kết thúc, trước ngực Thôi Tú Anh đã là một mảng vải mỏng đổi màu bởi nước bọt của ta. Hai nhũ đỉnh nhô lên sau lớp áo mỏng, vô cùng rõ ràng và dâm dục.

Nhưng ta chẳng có cơ hội nhào đến trên người Thôi Tú Anh, vì Lâm Duẫn Nhi đã kéo lấy ta khiêu vũ.

-Xem ngươi kìa, sắp không chịu được a.

Khí chất Lâm Duẫn Nhi từ tiên nữ đã biến thành ma nữ rồi, vô cùng mị hoặc. Váy liền màu xanh lá cây cắt xẻ lộ ra thân thể lả lướt mảnh mai. Tóc dài đen óng thả trước ngực, che đậy một phần cái sân bay của nàng. Lâm Duẫn Nhi cũng muốn đi nâng ngực lâu lắm rồi, nhưng khổ cái ta lại yêu cái sân bay của nàng, cho nên nàng cứ để nguyên hiện trạng như vậy.

-Vẫn còn nhịn được.

Ta đáp, cùng Lâm Duẫn Nhi nhảy một điệu nhẹ nhàng tràn đầy ân ái

Vũ điệu kết thúc.

Vừa thấy Từ Châu Huyền tiến đến, ta đã phản lại câu nói của mình, nhào lên người nàng, đem nàng đè xuống nền lạnh lẽo bên dưới.

Cái đồ lẳng lơ này, ăn mặt quá kích thích rồi.

Từ Châu Huyền mặc một chiếc váy ôm sát người màu xanh ngọc bích, đem đường thân thể hoàn mĩ phô bày ra trọn vẹn. Chân dài nuột nà thon dài, eo thon tinh tế, mông tròn căng đầy, tạo thành một đường cong quá mức nóng bỏng. Hai mảnh vải kéo từ dưới sườn ngược lên ra trước, chéo lại ôm lấy hai nhũ cầu căng đầy có vẻ nặng trĩu, rồi cột ra sau gáy. Mái tóc đen óng thẳng dài bổ trợ cho dung nhan cao ngạo lạnh lùng.

Vừa xinh đẹp lại vừa gợi tình.

-A…đừng…hảo thập đệ…tỷ tỷ cũng muốn nhảy một điệu với ngươi…được không?

Từ Châu Huyền mở to đôi mắt long lanh như nước, nhìn ta có vẻ cầu xin.

Từ Châu Huyền đã nằm ngửa trên đất, lưng áp lên sàn ngọc lạnh lẽo, ta ý niệm tràn ra, thay đổi nhiệt độ một chút. Qua nhiên cũng giống như Hàn Ngọc Sàng có thể tăng nhiệt độ chuyển sang ấm áp.

-Xin lỗi, là ta quá gấp gáp rồi.

Ta trấn áp Sắc Dục Phần Tâm Hoả đang bừng bừng thiêu đốt linh hồn mình, lấy lại tỉnh táo, kéo Từ Châu Huyền dậy, nắm lấy tay nàng, theo tiếng nhạc nổi lên, đong đưa khiêu vũ.

-Kỳ thật, vừa rồi ta cũng muốn ngươi làm ta liền luôn đấy hhihi

Từ Châu Huyền cười đùa, hai má ửng hồng, như băng tuyết mùa đông gặp nắng tan ra nở hoa khắp chốn, xinh đẹp không sao kể xiết.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.