Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Thiên Thánh Vực

Tiểu thuyết gốc · 2463 chữ

Chương 154 Ma Thiên Thánh Vực

Một ngày này.

Tiêu Dao Phái.

Nơi này trải qua thời gian cùng thời đại tẩy rửa, đã đổi khác rất nhiều. Phía sau núi đã trở thành một khu công nghiệp nhỏ. Tiêu Dao Phái dựa vào khai thác Tiêu Dao Thanh Thuỷ cũng đủ thu được lượng lớn tiền tài, đồng thời trở thành một điểm tài nguyên quan trọng của Ma Thiên Giáo.

Từ ngày lần đầu tiên ta đến Tiêu Dao Phái, đã được nếm thử Tiêu Dao Thanh Thuỷ rồi.

Hôm nay tới đây, nhấp một ngụm trà pha bởi Tiêu Dao Thanh Thuỷ.

Ngẫm lại khi xưa.

Cảnh còn mà người cũng còn, cho nên cũng không cảm thấy ai thán.

Ngược lại cảm thấy đoạn thời gian này cố gắng, cũng không uổng phí.

-Lá chè Hương Khê Trấn, om cùng Tiêu Dao Thanh Thuỷ, đúng là vừa thơm vừa mát. Thật là tuyệt vời.

Ta cầm cốc nước chè lên, làm một hơi cạn.

Vị đắng chát trôi qua cổ họng, để lại vị ngọt thanh mãi không phai.

Chỉ cần hít thở thôi cũng thấy tươi mát, sảng khoái cả linh hồn.

-Cũng chỉ có ngươi mới thích uống nước chè xanh như vậy.

Phác Thảo Nga cười nói, học theo ta uống một cốc bự.

-Hầu hết đều ưa uống trà hơn.

Từ Du Nhã lại nhấp nhả, như đang thưởng thức.

-Ta cũng thích chè xanh, nhưng chè xanh thêm đường kìa. Thứ này hơi đắng.

Quyền Mẫn Nga làm thử một ngụm, rồi lè lưỡi. Ngược lại Meo Meo trong lòng nàng lại khá là khoái cái món này.

Con mèo này, rất có tiềm năng đó.

-Các ngươi thật thiếu tao nhã, không hiểu được phẩm vị của lão công.

Kim Tuyết Hiền dùng tư thế ưu nhã nâng cốc lên làm một ngụm nước chè, cẩn thận cảm nhận.

-Ta thấy nước chè uống cũng rất đặc sắc, ngọt thanh nơi cuống họng. Nhưng không cảm nhận được như lão công.

Kim Xán Mỹ làm một cốc lớn, thắc mắc.

-Từ khi năm tuổi lão công đã uống nước chè. Từ đó uống một đời hơn trăm năm. Thứ lão công vừa uống, là vị của quá khứ, trong đắng cay có ngọt bùi, đúng không?

Thân Huệ Trinh bỗng hoá thành cô giáo dạy văn.

Ta nghe xong cũng hơi ngạc nhiên.

Nhưng mà nghe qua cũng rất có lý.

-Đúng là như vậy.

Ta giả bộ nhìn về khoảng không phương nam, hướng chính nam đó, vừa vặn là Hương Khê Trấn.

Bảy lão bà im lặng nhìn quanh Tiêu Dao Phái một vòng. Nơi này đối với các nàng vô cùng quen thuộc. Các nàng không lớn lên ở đây, nhưng tất cả biến cố cuộc đời các nàng sau Luân Hồi đều ở đây.

Đây cũng là nơi chúng ta lần đầu gặp nhau.

Từ đó liền đi cùng nhau không rời, trên con đường Luân Hồi chưa biết điểm kết thúc này.

Hôm nay có việc về lại Tiêu Dao Phái, cho nên gọi các lão bà về đây ôn lại chuyện cũ. Hang động phía sau núi chỉ khác một chút, là có thêm rất nhiều người canh gác.

-Các ngươi lui ra đi. Báo động toàn bộ người rời khỏi ngọn núi này.

-Vâng Giáo Chủ.

Toàn bộ nhân viên đều nhanh chóng chuồn lẹ.

Sở dĩ gọi là nhân viên, mà không phải đệ tử. Vì Tiêu Dao Phái giờ chỉ còn là cái tên mà thôi. Tiêu Dao Tử không quản sự, đi du lịch khắp nơi, hiện lão đang đi chiến trường Nguyên Quốc chi viện. Vô Nhai Tử thì đang bận rộn cày nhiệm vụ Ma Thiên Giáo để kiếm điểm đổi Nguyên Thần Đan, giao lại sự vụ Tiêu Dao Phái cho Ngô Diệc Phàm. Mà Ngô Diệc Phàm, hiện đang nhận lấy dự án lớn ở Tây Thiên Thành, tên cũ là Tây Môn Thành. Cho nên cũng chẳng còn thời gian mà quan tâm đến Tiêu Dao Phái. Nhưng thật ra là ở Tiêu Dao Phái hiện tại đã đi vào quỹ đạo ổn định, chẳng có việc gì làm. Ngoại trừ thu thập Tiêu Dao Thanh Thuỷ theo phương pháp cải tiến của Lộ Tiên Cô thì nhiệm vụ chính cũng là dạy dỗ nhân viên, cung cấp nguồn nhân lực tươi trẻ cho Ma Thiên Giáo.

-Mới đó mà đã bă trăm sáu mươi mốt năm rồi.

Ta đứng trước bia ngọc Thiên Địa Thanh Lâu, cảm thán một tiếng.

-Lão công, vất vả chàng rồi.

Phác Thảo Nga tiến đến nắm lấy tay ta, bộ dạng dịu dàng hết mực.

-Có các nàng, cũng không mệt mỏi.

Thật ra các nàng thường xuyên đi qua Thiên Địa Thanh Lâu, cũng không phải đến nỗi có cảm giác thương hải tang điền như vậy.

-Các nàng lui ra đi.

-Ưm. X7

Bia ngọc Thiên Địa Thanh Lâu vẫn luôn ở trong hang động này.

Bởi vì chuyển đi không được.

Cho nên chỉ có thể để đây, phái người canh gác. Dù sao bia ngọc Thiên Địa Thanh Lâu là Luân Hồi Bảo Khí, không gì phá vỡ được. Lại thêm cả ta cũng không chuyển đi được, Thiên Hạ ai chuyển được nó đi. Mà Thiên Địa Thanh Lâu Lệnh, thứ giúp nắm quyền Thiên Địa Thanh Lâu vẫn luôn ở trong tay ta, kẻ nào muốn chiếm đoạt, thì phải vào Thiên Địa Thanh Lâu đánh cùng ta một trận mới được.

Chân khí ào ra khỏi thân thể, đem thân thể nhỏ gầy nhuộm một bức tượng ngọc màu trắng ngà, phát sáng lung linh. Trên thân thể có nhiều đường vân như kinh văn màu vàng kim chảy xuôi không ngừng. Khuôn mặt láng mịn gần không có lỗ miệng, cũng chẳng có lỗ mũi, bừng mở ra bốn con mắt. Cặp mắt dưới có con ngươi màu đen óng, nhìn rất bình thường, nhìn kỹ mới thấy bất thường. Bên trong đó là cả một thế giới hư ảo rộng lớn lại tươi đẹp vô ngần, gọi là Hương Khê Mộng Giới. Cặp mắt trên dường như ở vị trí cặp lông mày, lại có tròng mắt như kính vạn hoa với triệu tỉ màu sắc, không ngừng xoay tròn, để người nhìn vào hoa mắt chóng mặt, lại cảm thấy như bị nhìn thấu hoàn toàn, không gì có thể che giấu trước chúng.

Thiên Nhãn + Vạn Hoa Kính Nhãn = Vạn Hoa Thiên Kính Nhãn.

Tên nghe cũng rất kêu, cũng rất hợp.

Trên đầu trọc lốc cháy bừng lên ngọn lửa không màu.

Là Ma Thiên Chân Thể kích cỡ người thường.

Nhưng chưa phải là dạng mạnh nhất của ta hiện tại.

Nguyên thần của chín tỷ muội Thiếu Nữ Thời Đại hoá thành Cửu Long Khí nhập vào, mới là dạng mạnh nhất.

Nhưng có vẻ như không cần dùng đến rồi.

Mười ngón tay cắm lấy phía dưới bia ngọc, dùng sức nâng mạnh lên.

Rầm Rầm Rầm

-Không khó như trong tưởng tượng. Nhưng đúng là rất nặng.

Không gian chứa Thiên Địa Thanh Lâu cũng không lớn. Đảo nổi có chứa một ngọn núi nhỏ, nhưng cỡ đấy tầm Nguyên Thần Cảnh cũng nâng được rồi. Thứ chân chính khiến cho bia ngọc bất động, là bởi vì bản chất của không gian đó, quá vững chắc. Ta nâng lên, không chỉ là khối lượng toàn bộ vật chất chứa đựng bên trong, mà còn nâng lên cả áp lực mà không gian Cửu Châu đè ép lên không gian đó.

Hiểu nôm na, không gian Thiên Địa Thanh Lâu tựa như một cái đinh, đã được đóng chặt vào tấm ván là không gian chính chứa đựng Cửu Châu. Việc ta làm hiện nay, là cần đem cái đinh đó giữ nguyên trạng thái đóng chặt trong tấm ván, di chuyển nó đến một vị trí khác trên tấm ván.

Thất giai Nguyên Thần Cảnh là đã có thể chạm đến không gian huyền bí.

Bát giai Hợp Đạo Cảnh, cảm nhận không gian lại tăng cường một bước.

Nhưng không gian huyền bí vẫn như cũ huyền bí.

Chỉ cảm nhận được, làm được.

Lại không hiểu được.

May mắn ta ít khi trầm mê vào mấy vấn đề khoa học và triết học đau đầu thế này.

Suy nghĩ đơn giản thôi, đừng làm phức tạp lên làm gì.

Tựa như con người hàng trăm vạn năm vẫn hít thở, lại có ai hiểu được cơ chế hít thở, nhưng vẫn thở tốt đấy thôi. Bác sĩ hay nhà khoa học, hiểu rõ sự hít và thở, lại chẳng kiểm soát hơi thở tốt hơn vận động viên hay thợ lặn được.

Ta vẫn là luôn áp dụng công thức này mà tu luyện.

Thần thông của ta đều là kết hợp mấy thần thông có sẵn, chẳng có cái nào là ta tự sáng tạo cả.

Tự đi trên chính đôi chân của mình thì hay đấy.

Nhưng đứng trên vai người khổng lồ tiến tới mới đi được càng xa càng nhanh hơn.

Ma Thiên Chân Thể là một ví dụ, đã mạnh hơn La Hán Kim Thân nhiều lắm.

Ta từng bước kế thừa và phát huy của người đi trước.

Nay cũng đã tự mình trở thành một người khổng lồ.

Vác trên vai bia ngọc Thiên Địa Thanh Lâu một đường băng băng xuôi nam, theo sau có bảy nữ thần xinh đẹp tuyệt luân theo sau cổ vũ.

Ma Thiên Cốc.

Đã thông báo từ trước, sự xuất hiện của ta không làm cho giáo chúng hoảng loạn.

Toàn bộ nhân viên đã rời đi thỏi thân chính của Ma Thiên Dung Mộc và Ma Thiên Vực, tránh gây ra thiệt hại không đáng có. Của cải tài sản đáng giá cũng đã móc đi hết, chỉ còn lại kiến trúc không cách nào di dời mà thôi.

Nhưng không cần tính toán quá chi ly làm gì, xây lại là được.

Ta xuất ra Hàn Ngọc Sàng, biến chân khí thành keo, dán nó vào đáy bia ngọc, đem cả khối dí sát thân cây Ma Thiên Dung Mộc.

-Huệ Trinh, bắt đầu đi.

-Vâng lão công.

Thân Huệ Trinh đáp lời một tiếng, từ thân cây duỗi ra dây leo đem bia ngọc lẫn Hàn Ngọc Sàng cuốn lấy.

Còn ta, xuất ra Thiên Địa Thanh Lâu Lệnh.

Ầm

Tiếng động không rõ từ đâu truyền tới vang vọng Ma Thiên Cốc.

Nhưng mà nếu dùng giác quan của cường giả Nguyên Thần Cảnh mà cảm nhận, thì sẽ thấy không gian Thiên Địa Thanh Lâu và không gian Ma Thiên Vực đã va chạm vào nhau.

Tựa như hai quả cầu pha lê va vào nhau vậy.

Không gian Ma Thiên Vực yếu hơn, va chạm vừa nãy đã tạo ra vết rạn tựa như tia sét đen ngòm lan rộng ra. Thân Huệ Trinh thấy vậy, phải không ngừng dùng chân khí tu bổ. Chân khí là chân khí bát giai của ta, dư sức chống đỡ không gian sụp đổ, nàng chỉ cần chú ý điều khiển lấp đầy vết nứt mà thôi.

Dưới ý chí của ta tác động lên Thiên Địa Thanh Lâu Lệnh, màng không gian quanh Thiên Địa Thanh Lâu mềm ra, mở ra một lỗ hổng, sau đó nó như hoá thành một tế bào bạch cầu, từ từ đem Ma Thiên Vực nuốt lấy.

Hồi lâu sau.

Dung hơp triệt để.

Thiên Địa Thanh Lâu bây giờ nằm trong một không gian như cũ thôi, có vẻ rộng hơn một chút, nhưng đã được đổi tên tức thì thành Ma Thiên Vực. Ma Thiên Điện vẫn còn nguyên vẹn như cũ, vì được ta cố ý bảo vệ, chỉ là vị trí trung tâm đã nhường cho Thiên Địa Thanh Lâu Trên đỉnh không gian hình cầu, là một đồ án âm dương lưỡng nghi đang không ngừng xoay tròn, là trận nhãn của Thiên Địa Hợp Đạo Trận. Ta đem Ma Thiên Điện dời lên ngay trên đỉnh đầu Thiên Địa Thanh Lâu. Vô số rễ cây từ Ma Thiên Dung Mộc ồ ạt đâm vào từ trống rỗng trong không gian, kết hợp lại níu lấy Ma Thiên Điện, đem nó cố định trong Ma Thiên Vực.

Nhiệm vụ coi như hoàn thành tốt.

Ta giải trừ Ma Thiên Chân Thể, bản tôn tiến vào Ma Thiên Điện, lại hoá thành một cái cây khô như mọi khi, chuyển qua dùng phân thân.

Bảy lão bà tiến vào Ma Thiên Vực, nhìn ngó xung quanh một vòng.

-Cảm giác khác lạ, dường như không còn là Ma Thiên Vực nữa rồi.

Kim Tuyết Hiền nhận xét.

-Vậy thì gọi là Ma Thiên Thánh Vực đi.

Kim Xán Mỹ đề nghị.

-Cũng được haha

Bát giai là có thể tự chọn xưng Đế, Thánh, Tổ. Gọi nơi này là Ma Thiên Thánh Vực, cũng không sai, nghe cũng khá là cao quý vĩ đại và thượng đẳng.

-Lão công, nhìn bên dưới kìa.

Quyền Mẫn Nga chỉ một cái, liền dẫn theo ánh mắt của hết thảy mọi người.

Ngay dưới đáy Ma Thiên Vực, có lấy một đồ án hình vuông cố định lấy, phát ra ánh sáng màu xanh lam dịu nhẹ, lại lạnh lẽo vô cùng. Treo đồ án âm dương trên đỉnh không ngừng xoay tròn, tạo thành cộng hưởng, sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu không nói rõ thành lời bao phủ toàn bộ Thiên Địa Thanh Lâu.

Trời tròn, đất vuông.

Quả là tuyệt phối.

-Ta cảm thấy lạ quá, rất thoải mái, rất dễ chịu. Lão công, đây là cảm giác gì?

Thân Huệ Trinh có thân thể là Ma Thiên Dung Mộc, cảm giác được thay đổi mạnh hơn các lão bà khác, thắc mắc hỏi.

-Đây chính là cảm giác được Thiên Đạo chiếu cố. Bây giờ ở trong Ma Thiên Vực tu luyện, sẽ được Thiên Đạo ban ân, nhanh hơn bên ngoài gấp nhiều lần, ngộ tính cũng tăng lên. Còn tăng nhiều ít, còn cần thí nghiệm kiểm tra mới rõ.

Ta cười đáp.

Thân là Hợp Đạo Cảnh, còn lạ gì cảm giác này, dễ dàng trả lời.

Thiên Đạo không còn ý chí, nhưng vẫn còn bản năng, vẫn có thể hoạt động được.

Grào X9

Chín tiếng rồng ngâm vang lên.

-Việc kiểm tra, phải để chúng ta hihi

Là giọng của Kim Thái Nghiên.

Chín thân ảnh xinh đẹp xuất hiện.

Vừa thấy các nàng, ta cũng không nhịn được hai mắt sáng lên.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.